Ngay sau đó, Tô Vũ đột nhiên lao về phía Vĩnh Sinh Sơn.
Oanh!
Tô Vũ nhanh chóng rút lui, trong tay đã bắt được một người, hắn chui ra sau tứ đại cấm địa. Trong tay hắn là một vị cường giả nhất đẳng cảnh, ngay sau đó, hắn siết chặt thân thể đối phương, lạnh lùng hỏi: "Gần đây Vĩnh Sinh Sơn có động tĩnh thiên địa dao động không?
Cường giả nhất đẳng bị bắt lộ vẻ hoảng sợ vội vàng nhìn về phía Văn Ngọc, Văn Ngọc phẫn nộ muốn mở miệng, Không đã lên tiếng: "Để hắn nói đi, một kẻ 16 đạo mà thôi, sốt ruột cái gì?"
Nghe vậy, cường giả 16 đạo vô cùng hoảng sợ, thân thể lại bị bóp vỡ thêm, y vội vàng nói: "Đại nhân... Đại nhân tha mạng. Ta không biết gì cả... Không, ta... Ta chỉ biết, lúc trước Pháp Chủ liên hệ vài cường giả để đối phó với Văn Ngọc và Võ Vương, sau đó đã phong ấn bọn họ, ngoài ra ta không biết gì hết... Không, ta biết Quyền Thánh và 2 người khác đã đầu phục Nhân Môn, nhưng Pháp Chủ bỗng nhiên trở mặt đánh chết bọn họ"
Oanh.
Từng đạo khí tức bùng nổ, các vị chủ nhân cấm địa biến sắc.
Văn Ngọc và Võ Vương đều bị phong ấn ư?
Vậy rốt cuộc Pháp đã cắn nuốt Văn Ngọc hay chưa?
Vì sao ông ta lại trở mặt giết người Nhân Môn?
Đám người lộ về chấn động.
Đúng lúc này, Vĩnh Sinh Sơn nhanh chóng phong bế, thanh âm phẫn nộ của Văn Ngọc truyền ra: "Tô Vũ này không phải người tốt. Hắn nói gì các ngươi cũng tin à? Tên phản đồ kia là người của Tô Vũ xếp vào Vĩnh Sinh Sơn, cố ý nhằm vào ta. Chư vị, các ngươi muốn làm gì?"
Thế cục trở nên khó bề phân biệt!
Ánh mắt các vị cường giả đều vô cùng phức tạp.
Giờ phút này, Thiên Khung Sơn Chủ bình thản nói: "Ngươi là Pháp hay Văn Ngọc? Nếu là Pháp, vậy lão già nhà ngươi muốn làm gì, muốn một lưới bắt hết chúng ta ư? Nếu là Văn Ngọc, ngươi giết Pháp xong sao lại không chạy đi, còn ở đây chờ chúng ta, có phải người có âm mưu gì hay không?"
Giờ khắc này, thân phận Văn Ngọc mới là vấn đề mọi người quan tâm nhất.
Còn Tô Vũ - người vạch trần nàng thì không ai để ý, bởi vì mục tiêu của Tô Vũ là Thời Gian Sách, giờ phát hiện không còn Thời Gian Sách nữa, trong lúc phẫn nộ, hắn không vạch trần mới là lạ.
Quả thật Tô Vũ đang rất phẫn nộ, đánh tan xác tên cường giả kia, đại đạo bị thiên địa cắn nuốt, hắn lên tiếng, giọng nói tràn đầy âm lãnh và phẫn nộ: "Ta mặc kệ ngươi là ai, nhanh giao thứ mà ta muốn ra đây. Nếu không hôm nay ta nhất định sẽ đạp võ Vĩnh Sinh Sơn của ngươi"
Trong Vĩnh Sinh Sơn, Văn Ngọc đang vô cùng bối rối.
Việc này không nằm trong kế hoạch, nhưng nàng biết nhất định đã xảy ra biến cố nào đó nên Tô Vũ mới làm như vậy, nhưng ngươi làm thế thì ta nên ứng đối thế nào?
Tô Vũ nhìn quanh bốn phía: "Nếu hắn là Pháp thì quanh đây chắc chắn có người Thiên Môn. Nếu hắn là Văn Ngọc mà dám ở lại đây thì nhất định ở đây cũng có người hợp tác với vạn giới. Mà kẻ hợp tác cùng vạn giới.."
Hắn nhìn về phía Khung, lạnh lùng nói: "Ta không nói đến Khung Chủ, nhưng nếu không phải Khung Chủ thì chắc chắn là người Nhân Môn đang hợp tác với vạn giới"
Tô Vũ quát to: "Thời đại Thiên Môn chó má. Trong đám chủ nhân cấm địa này chắc chắn có minh hữu của đối phương"
Chú khẽ nhíu mày: "Tô Vũ, vì sao không phải là các ngươi cấu kết cùng Văn Ngọc?"
Tô Vũ cười lạnh: "Ngu ngốc!"
Khung cũng không nhịn được mà mắng: "Đúng là ngu ngốc, nếu hắn cấu kết với Văn Ngọc thì còn cần vạch trần Văn Ngọc sao?"
Trong lòng Chú khẽ dao động, hư ảnh cũng hơi chấn động, vội vàng truyền âm cho Chú: "Hắn cố ý ư?"
Chẳng lẽ Tô Vũ đã nhận ra điều gì đó, hắn quyết tự mình vạch trần chứ không để người ngoài chiếm trước tiên cơ, xem tình huống hiện tại là biết, dù người kia là Văn Ngọc thì có ai tin Tô Vũ cùng phe với nàng chứ?
Nếu Tô Vũ cùng phe với nàng thì mọi người đều sẽ không hiểu vì sao hắn lại phải vạch trần đối phương?
Rảnh quá à? Hay muốn hại chết Văn Ngọc?
Lúc này hư ảnh rất đau đầu bởi vì xuất hiện thêm một Tô Vũ khác khiến ông ta nhất thời không thể đoán được tình huống.
Tử Linh Chi Chủ đang ngây người.
Hắn ta không rõ tình huống hiện tại là như thế nào.
Văn Ngọc đang ngụy trang rất tốt, sao Tô Vũ lại vạch trần?
Tô Vũ nghiến răng nghiến lợi, gần từng chữ một: "Hắn là Pháp hay Văn Ngọc thì đều không có ý tốt. Mọi người liên thủ giết hắn. Nếu có người của hắn ở đây thì nhất định sẽ nhảy ra, một vị chủ nhân cấm địa không dễ bôi dưỡng. Ta chỉ cần một chút lực lượng thiên địa để hoàn thiện thiên địa của ta mà thôi"
Hắn thấy mọi người không hé răng thì vẻ mặt trở nên âm trầm: "Ta và tổ phụ sẽ ra tay.
Các ngươi chỉ cần không ra tay với chúng ta là được"
Văn Ngọc giận dữ hét lên: "Đừng tin hắn, lần hội hợp này là để giết bọn họ. Các ngươi mà bàng quan nhìn ta bị giết thì mưu kế của hắn sẽ thành công"
Tô Vũ cười lạnh: "Ngươi không chịu thừa nhận đúng không? Được, ngươi mang Văn Ngọc và Võ Vương ra đây, ở trong thiên địa của ngươi là được, không cần ngươi giao ra. Chỉ cần ngươi có thể mang bọn họ ra cho mọi người thấy thì ta đây sẽ thừa nhận ta muốn giết ngươi nên mới hãm hại ngươi"
Tô Vũ khịt mũi coi thường: "Ngươi có thể mang người ra sao? Võ Vương đâu? E rằng Võ Vương đã bị ngươi thả chạy rồi"
Văn Ngọc tức giận: "Khốn kiếp, Võ Vương là địch nhân của ta, bắt được hắn thì đương nhiên ta sẽ lập tức giết hắn"
"Nực cười, ngươi mà giết Võ Vương thì Văn Vương đã phát điên rồi, sao đến giờ vẫn không có chút động tĩnh nào? Hay ngươi muốn nói rằng Văn Vương cũng bị ngươi giết rồi?"
Đám chủ nhân cấm địa đều lộ vẻ nghi ngờ.
Đúng, Võ Vương đâu?
Giờ phút này, Thiên Khung Sơn Chủ đang hơi mơ hồ, ông ta truyền âm cho hư ảnh bên cạnh: "Kẻ đó là muội muội của huynh đệ ngươi hay là Pháp? Lúc trước ta cảm nhận được 3 tầng thiên địa thâm nhập Thiên Môn, cái cuối cùng không phải của Tô Vũ này tư?
Lúc trước ông ta từng hoài nghi Tô Vũ nhưng sau đó một Tô Vũ khác cũng khai thiên địa xuất hiện, bây giờ Tô Vũ này lại đứng ra vạch trần Văn Ngọc...
Má nó, sao lại trở nên phức tạp như thế?
Ông ta rất muốn đánh chết hết cho xong!
Nhân Hoàng đã đoán được một chút, truyền âm đáp: "Ngươi quan tâm làm gì? Hiện tại mục tiêu của ngươi là tìm ra gia hỏa Nhân Môn rồi đánh chết hắn, kéo Hỏng Thiên ra"
Cũng đúng!
Ta quan tâm bọn họ làm gì, tìm gia hỏa Nhân Môn mới đúng.
Ông ta nhìn quanh một vòng, ai là người phát ngôn của Nhân Môn?
Nhân Hoàng cũng nhanh chóng phán đoán, vì sao Tô Vũ bỗng nhiên lên tiếng vạch trần, lúc trước hắn cũng phối hợp diễn kịch, sau đó đột nhiên trở mặt, hắn trở mặt lúc nào?
Chú!
Chú hàn huyên cùng Văn Ngọc vài câu rồi hắn liền trở mặt.
Lời Chú nói lúc đó có chút vấn đề.
Lão là người người Thiên Môn hoặc là người Nhân Môn, lời lão nói có ý muốn thử Pháp bởi vì có khả năng Thiên Môn đã biết Pháp xảy ra chuyện, Nhân Môn thì có lẽ đã truyền lưu tin tức về Tô Vũ nên bọn họ đang hoài nghi.
Thế cục đang rối loạn!
Vậy làm nó loạn hơn nữa đi!
Nhân Hoàng truyền âm nói với Khung: "Ta biết ai là người Nhân Môn, ngươi tin không?"
"Ngươi ư?"
Khung câm nín, lão tử còn chưa phát hiện mà ngươi phát hiện ra rồi ư?
"Tin không tùy ngươi. Chú chắc chắn có vấn đề. Ta không cam đoan là sứ giả Nhân Môn nhưng nếu không phải sứ giả Nhân Môn thì chính là môn đỏ Thiên Môn. Ta chắc chắn 100% là vậy, có muốn cược không?"
"Cược cái øì? Ta không hứng"
"Thật ra muốn thử cũng rất đơn giản. Hiện tại tình hình lộn xộn, ngươi chém hắn một kiếm, nói là sứ giả Nhân Môn chết đi, vạch trần thân phận đối phương thì chắc chắn đối phương sẽ phản ứng lại"
Khung câm nín: "Ngươi đang xúi giục ta giết người lung tung à?"
"Tin hay không tùy ngươi, ngươi muốn lấy bản thể về mà do dự như thế thì đừng mơ"
Khung không hé răng, ông ta nhìn thoáng qua Chú, Chú có vấn đề ư?