Chú lại giận dữ hét: "Ngươi vẫn đánh à? Khung, ngươi cho rằng ngươi vô địch chắc?
Thạch, Không, các ngươi đứng nhìn như vậy sao? Nhân Môn thì làm sao? Hiện tại tam môn đồng lòng đối phó vạn giới, tên Pháp kia là giả, hắn là Văn Ngọc ngụy trang. Có khả năng Tô Vũ cũng có vấn đề. Mấu chốt không phải là bọn họ sao? Đâu phải chỉ có mình ta hợp tác cùng Nhân Môn. Cấm địa vốn không nhiều, sao phải nội chiến thế này?
Chú lại quát: "Khung mặc kệ Tinh Vũ mở Thiên Môn, hắn có ý gì? Cấu kết vạn giới mới là tội lớn. Vạn giới bất diệt, thời đại tam môn đừng hòng trở về"
Lão càng kêu thì Khung càng phẫn nộ, tên Nhân Môn khốn kiếp, còn dám bôi nhọ bổn tọa? Bổn tọa làm thịt ngươi!
Không có tên Nhân Môn nào tốt cả!
"Khai thiên!"
Tô Vũ cứ tưởng rằng mình nghe thấy Khai Thiên Đao của Hạ gia, nhưng thực tế thì không phải.
Thời khắc này, trời cao nứt ra, bóng tối biến mất.
Trong thiên địa chỉ có một thanh kiếm, đó là Kiếm Khai Thiên, thứ đã chân chính khai thiên.
Mơ hồ có cả hư ảnh hiện ra, kiếm vung lên, thiên địa sáng lập, vô số hỗn độn cổ thú ngã xuống, vượt mọi chông gai, thiên địa rung chuyển, khiến người xem vui về thoải mái.
Nhưng lúc này Chú hoàn toàn biến sắc.
Má nó! Gia hỏa này ra tay thật rồi, hắn muốn giết ta!
"Thiên địa diệt vong, kiếm khí tiêu tán"
Lực lượng ngập trời bùng nổ, Chú cũng là cường giả, sau một tiếng hét to, cảnh tượng khai thiên địa rách nát, kiếm khí diệt vong, vô số tai ương diệt thế hiện ra.
Rảm râm.
Từng cơn chấn động không ngừng thổi quét tứ phương.
Ẩm một tiếng, Chú bay ngược, trên trán có một vết máu, ngay sau đó, một cánh cửa hiện ra, trên cánh cửa hiện ra một đạo hư ảnh, kẻ đó còn chưa kịp nói chuyện thì đã bị kiếm khí mạt sát. Nhân Môn nhanh chóng biến mất, hư ảnh cũng bị đánh chết, đó chỉ là hình chiếu mà thôi, tựa như hình thái lúc này của Nhân Hoàng vậy.
Sắc mặt Chú khó coi, vết kiếm nhanh chóng biến mất, nhưng hư ảnh tạm thời không quay lại được.
Tình cảnh này cũng đã xác định thân phận sứ giả Nhân Môn của lão.
Sắc mặt Chú trở nên âm trầm: "Ngươi muốn gì? Bổn tọa đã nói rồi, ta không có quan hệ gì với Hồng Thiên cả"
Tại sao ông ta không chịu nghe? !
Sắc mặt Khung còn khó coi hơn lão, ông ta đã có dấu hiệu phẫn nộ: "Ngươi đỡ được Kiếm Khai Thiên của ta?"
Chú thầm mắng một tiếng.
Dù sao lão cũng là tồn tại đỉnh cấp 34 đạo, nếu bị một kiếm giết chết thì mới kì quái.
Đố được kiếm của người thì kì lạ lắm sao?
"Giỏi lắm!"
Khung nổi giận: "Ta có khai thiên cửu kiếm, hôm nay, nếu ngươi chặn được chín kiếm của ta thì bổn tọa sẽ không giết ngươi"
"Khai thiên - khai sinh tử"
Oanh.
Sinh tử luân chuyển, thiên địa biến ảo, giờ khắc này, mọi người nhìn thấy địa ngục và thiên đường, thấy người sống và người chết, thấy sinh linh và Tử Linh...
Chiêu kiếm này còn cường đại hơn chiêu trước đó.
Khung bùng nổ 36 đạo lực lượng quả thật rất cường đại.
Chú tái mặt.
Má nó, thật sự không thể nói rõ lí lẽ với tên này, lão lại giận dữ hét lên: "Hắn hợp tác với vạn giới, mọi người nhìn thấy chưa? Hắn đang trợ giúp Văn Ngọc"
Ngươi mới là kẻ hợp tác với vạn giới!
Khung càng thêm phẫn nộ, ngươi mới là kẻ hợp tác với vạn giới!
Oanh.
Kiếm khí giáng xuống, thiên địa sinh tử hiện ra, Tô Vũ quan chiến vô cùng mê say, dường như hắn đang được chứng kiến thời khắc tận thế.
Khung quả thật là linh của Kiếm Khai Thiên thành đạo. Tuy rằng ông ta không còn nhớ rõ khai thiên ra sao nhưng ông ta đang thật sự khai thiên.
Chiêu kiếm kia như sáng lập ra sinh tử đại đạo, thiên địa niết bàn.
Đại đạo của Chú cũng bùng nổ.
Không chỉ vậy, Uổng Tử Thành của lão nháy mắt hóa thành một kiện binh khí có vẻ là một thanh pháp trượng, pháp trượng bay ra kéo theo vô số lực lượng nguyền rủa, nguyền rủa thiên địa huỷ diệt, nguyền rủa Khung ngã xuống...
Oanh.
Trên người Khung lan tràn tử khí nhưng bị khí tức Kiếm Khai Thiên lập tức đánh tan, ông ta vẫn lạnh nhạt, không đợi kiếm thứ hai giáng xuống, kiếm thứ ba đã chém ra.
"Khai thiên - khai ngũ hành"
Oanh.
Ngũ hành hiện lên, kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành đại đạo thổi quét thiên địa, lực lượng ngũ hành bùng nổ như sáng lập ngũ hành trong thiên địa, ngọn lửa đốt cháy thiên địa, mũi tên nước xuyên thủng tứ phương.
Chú không ngừng lùi lại, lão nghiến răng nghiến lợi.
3 chiêu kiếm liên tiếp kéo đến, phụt một tiếng, bàn tay lão bị kiếm khí xuyên thủng, khí tức nguyền rủa vô ý tràn ra kèm theo chút kiếm khí hỗn loạn lập tức giết không ít kẻ yếu trong cấm địa - pháp trượng của Chú.
Chú tức hộc máu.
Lão bồi dưỡng thủ hạ không dễ dàng.
Cường giả bồi dưỡng thủ hạ là để thành lập thế lực, không thể chuyện gì cũng phải tự tay mình làm, thuộc hạ sẽ tìm kiếm tài nguyên, bảo hộ cấm địa, cướp lấy lực lượng thiên địa.
Vậy mà trận chiến lần này lại khiến vô số cường giả của lão bị giết.
Giờ phút này, trong pháp trượng như có một thế giới, vô số cường giả ở đây lộ vẻ tuyệt vọng.
Sao chủ thượng lại chọc phải kẻ này?
Bây giờ mới là kiếm thứ ba, vẫn còn sáu kiếm nữa, chiêu sau mạnh hơn chiêu trước.
"Khai thiên - khai âm dương"
Nhật Nguyệt hiện ra hóa thành Thái Cực, trong nháy mắt, kiếm thứ 4 lao ra.
Chú nổi giận gầm lên, ngay sau đó lão xuyên qua hư không trốn chạy, không dám đỡ đòn.
Lão không phải đối thủ của Khung.
Không và Khung mạnh ngang nhau, đều là 36 đạo, lúc trước Tử Linh Chi Chủ 35 đạo không thẳng nổi Không, hiển nhiên Chú với 34 đạo lực lượng cũng không đấu được với Khung.
"Muốn chạy ư?"
Khung lạnh lùng quát, khi ông ta muốn xuất kiếm lần nữa, bỗng nhiên có người lên tiếng: "Khung, dừng tay! Ngươi muốn giết hắn sao?"
Khung nhìn về phía bên kia.
Một cự thú hiện lên, đó là Không.
Sau đó một ngọn núi lớn cũng xuất hiện, đó là Thạch.
Hai đại cường giả đã ra mặt, Không lạnh lùng nói: "Chuyện Chú cấu kết với Nhân Môn có thể tính sau. Còn ngươi thì đang làm gì? Ngươi vẫn chưa đóng Thiên Môn lại"
Chú cấu kết với Nhân Môn, hiện tại tam môn còn chưa xung đột.
Nhưng Khung đang làm gì?
Khung lạnh lùng nhìn lão ta: "Ngươi đang ra lệnh cho ta? Không, ngươi nghĩ mình là ai?
Khai thiên đệ nhất thú chắc? So tư lịch hay so thực lực? Nếu so tư lịch thì thiên địa này do bổn tọa sáng lập, ngươi là kê tới sau. So thực lực, chẳng lẽ ngươi muốn đánh bại bổn tọa ư?"
Thạch cười nhạt: "Thôi đi Khung, chuyện của Chú để sau. Hội nghị cấm địa mới bắt đầu mà thôi, ta còn rất nhiều nghi hoặc muốn biết, ta muốn biết người của Hồng Thiên là vị nào?"
Hắn ta rất đạm nhiên, ổn trọng như núi: "Nhân Môn giỏi thật, cường giả trong Thiên Môn chỉ có chừng này mà đã mượn sức được hai vị. Trừ Chú ra, còn vị đạo hữu nào hợp tác cùng Nhân Môn nữa?"
Trong đám người còn lại chắc chắn có một người hợp tác cùng Nhân Môn.
tồn tại cấp bậc Đại Thánh không thể nào hợp tác với kẻ yếu được, kém nhất cũng là một vị chủ nhân cấm địa.
Giờ phút này, Tô Vũ cũng đang quan sát.
16 cấm địa, không tính Tô Vũ hắn, Tử Linh Chi Chủ và Văn Ngọc thì còn 13 nhà.
Khung, Chú, Tiên, Thần, Đao, Võ, Thạch, Không, Long, 9 vị này đều là siêu hạng, bốn nhà còn lại - Phượng, Ám, Ảnh, Nguyên đều dưới 32 đạo nhưng có thủ đoạn đặc thù.
Trong những người này có người Nhân Môn!
Dường như Thạch đã nổi hứng: "Nói đi, dù sao cũng đang ở đây rồi, tam môn sắp mở ra, mọi người phóng khoáng chút đi, cũng tốt cho sau này hợp tác, nếu không sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra vấn đề"
Mọi người trầm mặc.
Là ai?
Ai biết được.
Khung không ra tay nữa, không phải là ông ta không giết được Chú mà là không muốn chạy quá xa, sợ sẽ xảy ra chuyện.
Nếu ông ta chạy xa rồi khiến tên khốn Nhân Hoàng này chạy thoát thì làm sao bây giờ?
Hoặc là y trực tiếp đến đây rồi chạy thì phải làm sao?
Không được!
Tạm thời ông ta sẽ không đuổi giết Chú.