Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3801 - Chương 3801: Chỉ Điểm Lung Tung.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3801: Chỉ Điểm Lung Tung.
 

Hội nghị cấm địa vốn là một cục diện vây giết nhằm giết bốn người Tô Vũ, Tử Linh Chi Chủ, Văn Vương và Võ Vương.

Ban đầu Pháp muốn tổ chức hội nghị ở Vĩnh Sinh Sơn để giải quyết đám cường giả vạn giới, chỉ là lúc ấy chưa có Tô Vũ và đám Ma Tổ đã chết vẫn còn sống.

Gần 20 thánh địa vây giết vài vị cường giả vạn giới, đây là kế hoạch chắc chắn có thể thành công.

Nhưng hôm nay, thế cục vây giết biến thành loạn cục.

Chỉ có vài người mà lại trở thành cuộc giao tranh của nhiều thế lực như phe vạn giới, phe Nhân Môn, phe Nhân Đạo Thánh Địa, phe tu giả thời đại diệt thế, phe Tô Vũ và Tử Linh Chi Chủ.

Tới bây giờ, Đao Tổ và Võ Chủ vẫn chưa xác định thân phận, nhưng có vài người cảm thấy không cần tra xét nữa, hai kẻ này chắc chắn là có vấn đề.

Giờ phút này, Khung thấy Tô Vũ liên tiếp chỉ điểm thân phận đám tu giả thì hứng thú cười nói: "Tô Vũ, ngươi hãy giúp ta tìm ra ai là người của Hồng Thiên, tìm được thì ngươi sẽ được thưởng"

Ông ta bỗng phát hiện năng lực suy đoán của Tô Vũ không tôi, vậy để hắn giúp ông ta tìm ra người của Hỏng Thiên đi.

Tô Vũ tươi cười đáp: "Khung tiền bối, chuyện này khó lắm, bất cứ kê nào cũng có khả năng cấu kết với Nhân Môn, nói khó nghe thì bản thân tiền bối cũng có khả năng, không có chỗ nào mà không có Nhân Môn cả, biết đâu tiền bối lại đang vừa ăn cướp vừa la làng thì sao"

Khung hừ lạnh một tiếng, ta vừa ăn cướp vừa la làng ư?

Tên khốn kiếp!

Nhưng sau đó Tô Vũ cười thâm thúy nói: "Nếu thật sự muốn tìm ra vị sứ giả Nhân Môn kia thì cũng không phải là không có biện pháp"

Khung nổi hứng hỏi lại: "Nói thử xem, nếu ngươi tìm được tên kia giúp ta, ngươi chắc chắc sẽ được thưởng. Hồng Thiên dám uy hiếp ta, tên đó chán sống rồi!"

Hồng Thiên Đại Thánh vất vả lắm mới bồi đưỡng được một tồn tại đỉnh cấp, nếu bị phát hiện và bị Khung nhắm đến thì chắc chắc gã sẽ không vui nổi.

Nơi xa, Chú không hé răng.

Giờ phút này, lão cũng đang bực bội, ước gì Tô Vũ thật sự tìm ra gia hỏa kia, lúc trước lão bị Khung chém mấy nhát nên sắp tức điên rồi, đều tại khốn kiếp kia, đang êm đẹp gã trêu chọc Khung làm gì?

Lúc này, cả Không và Thạch đều chưa nói gì. Bọn họ cũng muốn biết Tô Vũ sẽ tìm như thế nào.

Bọn họ chỉ biết là còn một người nữa, ngươi sẽ làm cách nào để biết kẻ đó là ai?

Lúc này, Tô Vũ đang nhanh chóng nghĩ biện pháp nhưng không phải để tìm người mà là nghĩ cách khiến thế cục loạn hơn, đánh nhau, giết nhau, nếu không thì hắn sẽ không có cơ hội.

Chuyện tìm người gì đó kia thì mặc kệ nói Có vẻ Khung không thích động não, nhưng ông ta thật sự rất mạnh, Tô Vũ suy nghĩ, nếu ta tùy tiện chỉ ra một người thì Khung có thể lập tức ra tay hay không?

Mấu chốt là đến bây giờ hình chiếu Nhân Hoàng vẫn ở kia, Tô Vũ tin rằng chỉ cần mình đưa ra một ý tưởng thì Nhân Hoàng chắc chắn sẽ hoàn thiện logic giúp hắn, hẳn là Nhân Hoàng hiểu ý hắn, biết mục đích của hắn.

Vậy nên việc hắn phải làm chính là lợi dụng Khung làm cửa đột phá, liên thủ cùng Nhân Hoàng lợi dụng Khung.

Tô Vũ nhìn về phía Khung, hắn không thấy rõ hư ảnh Nhân Hoàng nhưng dường như hắn đã cảm nhận được ánh mắt của y, dường như y muốn nói rằng "Cứ yên tâm bịa chuyện đi, dù ngươi nói ra một đống phân thì bổn hoàng cũng có thể khiến nó trở nên hoàn mỹ"

Tô Vũ bật cười.

Khung thấy hắn bật cười thì hỏi: "Ngươi không tin ư? Tuy ngươi không yếu nhưng bổn tọa tùy tiện thưởng cho ngươi cũng có thể khiến ngươi được lợi lớn đấy"

Tô Vũ cười đáp: "Không dám. Khung Chủ và ta có thể tính là người một nhà, Kiếm Tôn là cha của cấp dưới của ta, đã là người nhà thì dù không được lợi gì nhưng ta vẫn sẽ tìm người nọ giúp Khung tiền bối"

Hắn nhìn quanh một vòng: "Ở đây chỉ có chừng này người, không có khả năng Chú quy thuận cả hai vị cường giả Nhân Môn. Bởi vì muốn hiệu lực cho người Nhân Môn thì chắc chắn phải khai Nhân Môn và chỉ có thể liên hệ với một người. Vậy nên Chú không phải kê đó. Ta không phải, tổ phụ ta không phải, Văn Ngọc thì càng không cần phải nói, nàng khai Thiên Môn. Khung Chủ cũng không phải. Vậy chỉ còn lại 11 người, tuy ta không biết cụ thể thực lực của vị Đại Thánh kia nhưng nếu gã dám trêu chọc Khung Chủ thì ta cảm thấy người phát ngôn của đối phương sẽ không yếu, đại khái là Hợp Nhất. Vậy thì Phượng, Ám, Ảnh, Nguyên có khả năng không lớn, nếu không, khi tới thời khắc mấu chốt thì một vị 30 hoặc 31 đạo chưa chắc đã phát huy ra tác dụng gì quá lớn.

Vậy nên người của Hồng Thiên chỉ có thể nằm trong 7 người Thạch, Không, Tiên, Long, Thần, Đao, Võ"

Khung nghi ngờ: "Đao Võ không phải môn đỏ của Nhân sao? Vậy hai người bọn họ cũng không phải đúng không? Vậy chỉ còn lại 5 người thôi!"

Tô Vũ thầm than.

"Giỏi lắm, ngươi đã nói hộ lòng ta rồi!"

Ta không nói gì cả, do chính ngươi nói đấy.

Khung nhướng mày nhìn 5 người, giờ kẻ đó chỉ nằm trong 5 người này, phạm vi đã rất nhô.

Tô Vũ cười thâm thúy tiếp tục nói: "Trong 5 người này, khả năng là Thạch và Không không lớn. Hai vị này thực lực cường đại, Hồng Thiên rất khó hợp tác được với bọn họ, cũng giống như tiền bối vậy, đã là người cường đại thì sao lại bán mạng cho người ta, đúng không?"

Mặc kệ việc hai người này có phải hay không thì hiện giờ phải chắc chắn là không phải.

Tô Vũ tin rằng dù kẻ đó là hai người bọn họ thì cũng không sao, hai người sẽ không thừa nhận, bởi vì thừa nhận thì Khung chắc chắn sẽ gây sự với bọn họ.

Hơn nữa dường như bình thường chỉ có Nhân tộc mới có thể khai Nhân Môn, hai người này không phải Nhân tộc. Mà thực ra không phải Nhân tộc cũng có thể cấu kết Nhân Môn, chỉ cần có thuộc hạ là Nhân tộc khai Nhân Môn là được. Nhưng Tô Vũ cố ý lược bỏ vấn đề này, coi như không có khả năng.

Quả nhiên khi nghe Tô Vũ nói vậy thì Không và Thạch đều bình tĩnh đạm nhiên.

Không cần biết có phải hay không, nhưng khi Khung mang bộ dáng muốn giết người kia thì chẳng ai muốn tự rước lấy phiền toái cả.

Giờ phút này, Khung lạnh lùng nói: "Vậy chỉ nằm trong 3 người Tiên, Thần, Long ư?"

Là 1 người trong 3 kê này ư?

Có khả năng rất lớn là vậy!

Lúc này, sắc mặt ba người kia đều khó coi.

Tiên Tổ khẽ nhíu mày: "Khung, đây chỉ là suy đoán lung tung của Tô Vũ, không có căn cứ nào cả, ngươi sẽ không tỉng là thật đấy chứ?"

Long Tổ cũng bực bội: "Hắn nói là chúng ta thì chắc chắn là chúng ta sao?"

Tô Vũ nói cái gì cũng đúng ư?

Chúng ta tới hiệp thương chứ không phải để Tô Vũ phán xét.

Hiện tại thì sao, người ta đang phán xét cả đám chủ nhân cấm địa đây này.

Những người khác tỏ vẻ việc này không liên quan đến mình, hiện tại bọn họ có cảm giác Khung chắc chắn sẽ giết kẻ kia nếu tìm ra, bọn họ chỉ cần bản thân thoát khỏi hiểm nghỉ là được, còn lại mặc kệ nó.

Khung lạnh lùng lên tiếng: "Các ngươi câm miệng! Bổn tọa sẽ tự phán đoán. Không phải các ngươi thì tốt, nếu không thì đừng trách ta không khách khí. Vì sao ta phải tìm ngươi thì ngươi tự hiểu, trừ khi Hồng Thiên giao ra, nếu không bổn tọa sẽ giết sạch người của Hồng Thiên"

Khí tức túc sát lan tràn.

Gã dùng bản thể của ta để uy hiếp ta làm việc giúp gã, vậy ta không giết gã thì giết ai?

Khung bộc phát ra sát khí cường đại, các chủ nhân cấm địa khác càng không muốn xen vào, dù là Đao và Võ cũng đang thầm mắng, dù hiện tại bọn họ bại lộ thân phận người thánh địa thì cũng tốt hơn bị gắn danh sứ giả Nhân Môn, vì ít nhất mọi người không muốn giết người như Khung.

Bình Luận (0)
Comment