"Vì sao Nhân lại bị phong ấn, hắn cũng là khai thiên giả đúng không?"
Khung mất hết kiên nhẫn, Tô Vũ có quá nhiều vấn đề.
Tô Vũ thấy thế thì nịnh nọt: "Khung tiền bối biết nhiều bí tân, hậu bối chúng ta biết quá ít, ngay cả tổ phụ ta cũng chỉ là tiểu bối nếu so với ngài, ông ấy cũng không biết chuyện năm đó"
Nghe vậy, Khung thoải mái hơn, cười lớn nói: "Đương nhiên rồi, đám trẻ tuổi các ngươi thì biết cái gì? Còn chuyện vì sao Nhân bị phong ấn thì không phải bình thường lắm sao? Ở thời kỳ kia, hắn có danh khí lớn nhất, như Tinh Vũ hiện tại vậy, chúng ta tấn công vạn giới thì đương nhiên muốn tìm Tinh Vũ đầu tiên. Không tìm Tinh Vũ thì chẳng lẽ là tìm tên nhãi nhép nào đó ư? Chu và tổ phụ ngươi năm đó đều không nổi danh, tổ phụ ngươi khai thiên khi chiến tranh sắp kết thúc, hai bên lưỡng bại câu thương, khi đó không ai đủ sức đối phó với tổ phụ ngươi nữa. Mạt thế đã đến, những người khác tự nhiên sẽ bị phong ấn. Chu và tổ phụ ngươi không bị phong ấn thì chắc chắn là do đã sáng lập thiên địa"
Tô Vũ đã có suy đoán.
Vậy Nhân Tổ đã khai thiên địa nên lão không bị phong ấn.
Bởi vì đại đạo Nhân tộc của lão vẫn còn, thân thể đạo cũng còn, mà những người khác bị phong ấn thì đều mang cả đại đạo theo.
Hắn không mang thân thể đạo đi, vậy có khả năng lão mang thiên địa chạy rồi ư?
Để lại thân thể đạo xem như để lại dấu ấn ở dương gian, chờ đợi trở về rồi dung hợp sao?
Có khả năng này.
Hơn nữa, Chu là người Nhân Môn an bài.
Giờ khắc này, rất nhiều nghi hoặc đã được cởi bỏ, hẳn là Chu khai Nhân Môn, cũng bởi vậy nên có liên hệ với Nhân Môn, sau đó hình như chính lão ta đã vào Địa Môn.
Không biết là bản thân lão ta muốn tiến vào Địa Môn hay đây là sắp xếp của Nhân Môn.
Bỗng nhiên Thạch mở miệng: "Ngươi đó là Tô Vũ ư? Ngươi nói Đao và Võ là môn đỏ của Nhân, tại sao ngươi lại kết luận như vậy?"
Võ Chủ lập tức lên tiếng: "Thạch, hắn đang nói lung tung mà thôi, ngươi tin hắn ư?"
Đao Tổ cũng tức giận: "Ăn nói bừa bãi! Năm đó môn đỏ của Nhân chết gần hết, dù là Pháp thì cũng là sau này mới dần bại lộ, sao chúng ta lại là môn đỏ của hắn được?"
Tô Vũ mỉm cười: "Đúng hay sai cũng chẳng sao cả. Hiện tại mọi người nên đồng lòng mới đúng, các ngươi vội vã phủ nhận làm gì? Thân phận Pháp bại lộ, mọi người cũng không ra tay với ông ta? Hiện tại phủ nhận thì chỉ có thể là có mục đích lớn hơn nữa.
Chú là sứ giả Nhân Môn, trong các ngươi vẫn còn một vị sứ giả Nhân Môn nữa, mà hai người các ngươi là môn đồ Thiên Môn. Hội nghị cấm địa lần này thật thú vị. Ta và tổ phụ ta còn có quan hệ với vạn giới, xem như người vạn giới, còn Văn Ngọc đại biểu cho thế hệ mới của vạn giới. Thạch và các tiền bối khác đại biểu tu giả thời đại huỷ diệt chân chính. Chà chà, loạn thật đấy!"
Có kẻ không kiên nhẫn: "Ngươi vẫn chưa nói tại sao hai người bọn họ lại là môn đồ của Nhân"
Tô Vũ nhún vai: "Tin hay không thì tùy. Làm gì có chứng cứ khẳng định thân phận bọn họ chứ. Nhưng nếu muốn nghiệm chứng thì cũng không khó chút nào, giết hai người bọn họ đi, để xem Nhân Đạo Thánh Địa có tức giận hay không là biết"
Vớ vẩn!
Vô duyên vô cớ giết hai vị chủ nhân cấm địa, tự đoạn tay chân, điên rồi à?
Nhưng quả thật Tô Vũ không có chứng cứ, hắn chỉ suy đoán mà thôi.
Nếu muôn hoàn toàn đảo loạn thế cục hiện nay thì cần phải có chứng cứ chứng minh hai gia hỏa này là người Nhân Đạo Thánh Địa.
Tô Vũ bỗng nhìn về phía Văn Ngọc: "Ngươi nói ngươi là Pháp. Nếu ngươi là Pháp, vậy các ngươi cùng phe, giết ngươi thì bọn họ chắc chắn sẽ bại lộ, trừ khi bọn họ nhẫn tâm nhìn ngươi bị giết. Bọn họ biết ngươi không phải Pháp thì sẽ ước gì ngươi chết đi. Văn Ngọc, ngươi đừng giấu giếm nữa, hôm nay ngươi chắc chắn sẽ phải chết, hay là trước khi chết kéo theo người xuống nước đi"
Văn Ngọc nhìn Tô Vũ, âm lãnh nói: "Ngươi muốn nói gì?"
"Nếu ngươi là Văn Ngọc thì ngươi có thể nghiệm chứng ra thân phận bọn họ"
Văn Ngọc thầm mắng, vớ vẩn, ta chính là Văn Ngọc nhưng ta không làm được.
Đùa à?
Nàng sắp bị Tô Vũ chọc tức chết rồi.
"Người bình thường thì không thể, nhưng nếu ngươi là Văn Ngọc thì ngươi có thể"
Tô Vũ cười tủm tỉm: "Tổ tiên người là Văn, đó là một trong các thủ lĩnh của tám bộ lạc Nhân tộc. Ngươi tu luyện tới tình trạng này rồi thì có thể ngược dòng trở về đi tìm nguồn gốc, nếu hai vị này là môn đồ của Nhân, nếu Nhân Đạo Thánh Địa tiếp xúc với bọn họ thì chắc chắn không thể là người bình thường. Trong 8 vị thủ lĩnh, nghe nói Tinh rất yếu, Chu làm phản, Thiên, Minh biến mất, Thần ngã xuống. Vậy người có thể tiếp xúc hai vị này, thậm chí hạ mệnh lệnh chỉ có ba người có tư cách, đó là Nhật, Nguyệt, Văn. Ngươi là hậu duệ của Văn, còn là tồn tại đỉnh cấp, ngươi hồi tưởng khí tức của Văn cho chúng ta nhìn xem gần đây hai vị này có tiếp xúc với Văn hay không? Nếu Nhật, Nguyệt tiếp xúc với bọn họ thì đành chịu, coi như ta sai rồi đi"
"Nhưng theo ta được biết, Văn am hiểu mưu lược, Nhật, Nguyệt am hiểu chiến đấu, loại chuyện cơ mật thế này khả năng cao là do Văn tiếp xúc với bọn họ, Nhân sẽ không để người khác tùy ý tiếp xúc hai vị môn đồ này"
Tô Vũ cười tủm tỉm: "Nếu hội nghị cấm địa thật sự quan trọng, vậy chắc chắn sẽ có cường giả Nhân Đạo Thánh Địa từng tiếp xúc với hai vị này, thậm chí sẽ hạ mệnh lệnh nào đó, tỷ như... giúp Pháp thượng vị.
Tô Vũ mỉm cười, hắn nói: "Văn Ngọc, ngươi thử đi! Ngươi đừng khăng khăng nói mình là Pháp nữa, đừng nghĩ mọi người là kê ngốc"
Ánh mắt Thạch khẽ dao động, hắn ta nhìn về phía Văn Ngọc, đạm mạc nói: "Ngươi là Văn Ngọc đúng không? Đã tới nước này rồi, giúp chúng ta nghiệm chứng đi. Tô Vũ nói không sai, nếu thực sự có chuyện quan trọng thì sẽ chỉ có Văn bày mưu tính kế, kẻ tiếp xúc môn đồ Nhân đại khái chính là hắn"
Nhật Nguyệt được phái tới chỗ Pháp, Tô Vũ suy đoán, nếu Nhật Nguyệt thật sự là nhi tử của Nhật và Nguyệt thì hai vị kia sẽ không liên hệ ai cả, nếu không, bọn họ đã phải liên hệ với Pháp rồi.
Nếu là Văn thì chắc là phân công hợp tác, mỗi người phụ trách 1 người.
Thân phận Pháp đã sắp bại lộ, hoặc có thể nói là đã bại lộ rồi, vậy nên kẻ yếu tới sẽ không khiến kê khác chú ý, đám Văn tới mới có thể làm lộ chân tướng.
Tô Vũ không ngừng tính toán., hắn nhìn về phía hai người kia, cười tủm tỉm nói: "Hai vị, thử không? Tự chứng minh trong sạch của mình xem"
Sắc mặt hai người rất khó coi.
Còn Văn Ngọc thì đã hiểu được ý Tô Vũ.
Tới lúc này rồi chống chế cũng không có ý nghĩa gì, nàng đã bại lộ.
Nàng không còn gì để nói.
Gia hỏa Tô Vũ này thật sự không phải người.
Không phải người đã nói rằng sẽ biến ta thành lão đại cấm địa sao?
Vậy mà vừa bắt đầu mở họp hắn đã vạch trần ta rồi.
Văn Ngọc không còn lựa chọn nào khác, nàng lên tiếng: "Muốn ta nghiệm chứng bọn họ thì cũng được thôi, nhưng các ngươi phải thả ta đi"
Nàng thừa nhận thân phận!
Thạch và Không liếc mắt một cái, bỗng nhiên cả hai đều bật cười: "Được, sẽ thả ngươi rời đi"
Sau đó thì sao?
Ở thế giới trong cửa này, ngươi chạy không thoát.
Hiện tại lộn xộn, bao nhiêu người ra tay với Văn Ngọc cũng chẳng khác gì nhau, bởi vì ngươi không biết ai sẽ hại ngươi.
Bây giờ nghiệm chứng ra thân phận hai người này mới là tốt nhất.
Đao Tổ và Võ Chủ liếc nhau, trong mắt đều hiện vẻ lo lắng, Đao Tổ lạnh lùng nói:
"Nghiệm chứng ư? Lẽ nào là dựa vào khí tức? Nàng là Văn Ngọc, nhỡ nàng vu oan cho chúng ta thì sao?"
"Hồi tưởng khí tức Văn. Nếu nàng hồi tưởng ra khí tức giả thì ai nhận ra chứ?"
Tô Vũ thở dài: "Ngươi chột dạ"
Đao Tổ cười lạnh: "Chột dạ? Tô Vũ, một người vạn giới như ngươi châm ngòi các phe, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Lần này mục đích rõ ràng là đối phó các ngươi, kết quả các ngươi thành người ngoài cuộc, các ngươi nói gì cũng là đúng chắc?"
Tô Vũ gật đâu: "Được rồi, đừng nói nữa, mọi người đều biết cả, hai ngươi có phải môn đồ của Nhân hay không mọi người cũng đều hiểu"
Giờ khắc này, mấy người Tiên Tổ Thần Tổ đều rời xa một chút, các đại cấm địa đều xúc động.
16 cấm địa quan hệ vô cùng phức tạp, thuộc nhiều phe thế lực.
Từ khi nào Thiên Môn loạn như vậy?
Tử Linh Chi Chủ đừng bên cạnh Tô Vũ cũng tách ra.
Gia hỏa Tô Vũ này ăn gì để lớn lên vậy?
Tuy rằng bại lộ Văn Ngọc nhưng hiện tại các chủ nhân cấm địa đều cảnh giác lẫn nhau, đây mới là thu hoạch lớn nhất.
Tử Linh Chi Chủ rất muốn hét lên, đánh đi!
Hắn ta cảm thấy nếu hiện tại ra tay thì có khả năng những người khác sẽ không nhúng tay hỗ trợ, tuy nhiên chỉ là có khả năng mà thôi chứ không phải là chắc chắn.
Có lẽ sẽ có người ra tay, nhưng chắc chắn bây giờ bọn họ sẽ không tín nhiệm lẫn nhau.
Tới lúc này, hắn ta đã thấy được cơ hội.
Nhân Hoàng bên cạnh Khung cũng thấy được cơ hội.
Tô Vũ giỏi lắm!
Trong hai người Đao và Võ có ít nhất một người là Môn đồ của Nhân, cũng có thể là cả hai người.
Giờ phút này, Nhân Hoàng cũng đoán được việc có khả năng Văn thật sự đã tiếp xúc với bọn họ.