Kiếp nạn đại đạo dao động kịch liệt.
Tô Vũ cuồng mắng trong lòng, hắn không cần suy đoán thì cũng biết là Không đang nhắm đến mình.
'Thật xui xẻo!
Lần trước Tử Linh Chi Chủ không đối phó với Quang Minh Thánh Hổ thì chưa chắc đối phương đã nhúng tay, nhưng nếu không làm vậy thì Võ Vương không thể niết bàn, cũng sẽ bại lộ vấn đề Pháp xảy ra chuyện, vậy thì sẽ không có ưu thế của hiện tại. Chỉ cần Thạch không ở đây, hai người Văn Vương tới đây thì hoàn toàn có thể đấu với lão.
Vấn đề mấu chốt là Thạch!
Lưng Tô Vũ đổ mỏ hôi.
Giờ có biện pháp nào không?
Phải làm gì để dụ Thạch rời đi?
Thạch đi rồi thì hắn mới có thể hợp nhất song thiên, nếu không hắn chắc chắn sẽ bị Thạch nhắm đến.
Cùng lúc đó, Văn Vương và Võ Vương cũng cảm nhận được tình hình.
Văn Vương nhìn về phía đó, sắc mặt khẽ biến, một lát sau y trầm giọng nói: "Thế cục vượt quá dự đoán, hiện tại chỉ có thể dẫn Thạch hoặc Không đi thì mới có hy vọng hoàn thành mục tiêu"
Y nhìn Võ Vương, cười hỏi: "Chúng ta ở đây nhiều năm nhưng không có thành tựu gì quá lớn. Giờ ta muốn đến gần Thiên Môn để khai thiên, sáng lập thiên địa trong cửa, sau đó tiếp dẫn Thư Linh, hợp nhất song thiên. Thạch cảm ứng được thì sẽ đến ngăn cản ta. Thái Sơn, ta có một nhiệm vụ cần giao cho ngươi"
Võ Vương trầm giọng: "Nói đi!"
"Ngăn cản một vị siêu hạng, dù chết thì cũng phải ngăn lại. Chờ Thạch đến tìm ta thì Tô Vũ mới có gan triệu hoán thiên địa, hợp nhất song thiên. Ngươi hãy ngăn cản Thần Tổ hoặc Long, thậm chí cả mấy vị chủ nhân cấm địa chưa đến siêu hạng kia... Sẽ rất nguy hiểm!"
Võ Vương nhe răng cười.
"Lão nhị, ngươi khinh thường ta đấy à? Ta mà sợ nguy hiểm ư?"
Văn Vương vỗ bờ vai hắn: "Cũng đúng! Huynh đệ chúng ta vào đây nhiều năm, nói thật thì... đúng là có hơi mất mặt. Vậy hôm nay hãy cho tiểu tử kia biết Văn Võ nhị vương không dễ chọc đi. Lão đại đang ở bên kia. Ö thời khắc mấu chốt, nếu ngươi hết cách thì để xem lão đại có cứu viện ngươi được không"
"Lão nhị, ngươi hãy cẩn thận!"
Võ Vương lắng cho Văn Vương hơn.
Bên kia không chỉ có Thiên Môn của Võ Hoàng mà còn có cả Thiên Môn thật, hơn nữa nếu Thạch tới... Văn Vương mới là người nguy hiểm nhất.
"Yên tâm đi!"
Văn Vương mỉm cười, giờ phút này y biết Tô Vũ không còn biện pháp nào nữa, tới nước này, trừ khi xảy ra đại sự, nếu không thì sao Thạch có thể rời đi?
Nếu Văn Vương y khai thiên thì Thạch nhất định sẽ đến ngăn cản.
"Các ngươi khinh thường ta sao?"
Văn Vương mỉm cười rồi lập tức biến mất.
Ta không phải người dễ chọc.
Tiểu quỷ Tô Vũ này cũng chẳng có gì đáng để kiêu ngạo, nhưng có một điểm phải công nhận là tiểu quỹ này giỏi xã giao thật, hắn thông đồng được cường giả ở khắp nơi.
Tuy rằng Khung bị lão đại ảnh hưởng nhưng nếu không có thủ đoạn tốt... ví dụ như Tử Linh Chi Chủ đi, hắn ta có thể thông đồng với Khung không?
Rất khó!
Tác dụng ảnh hưởng không như khống chế, Khung chỉ có chút hảo cảm với Nhân tộc mà thôi, không tới mức có thể giúp Nhân tộc giết người.
"Ta nên tự cảnh tỉnh bản thân. So với Tô Vũ thì ta thua hắn ở điểm này, khả năng thông đồng của ta không bằng hắn"
Văn Vương tự kiểm điểm chính mình.
Có lẽ do y đứng trên địa vị cao quá lâu nên đã quên năm tháng nhỏ yếu khi xưa, y không thể bỏ qua mặt mũi để thông đồng tứ phương, ví dụ như Tử Linh Chi Chủ, kỳ thật nếu y lân la làm thân thì cũng có hy vọng mượn sức hắn ta.
Văn Vương tươi cười nhanh chóng bay về phía Thư Linh mà y cảm ứng được.
Võ Vương hít sâu một hơi, hắn cắn răng bay đi.
Ta phải ngăn cản một vị siêu hạng, cũng có thể là một vị siêu hạng và vài vị dưới siêu hạng.
Mà hắn mới 31 đạo!
"Lão nhị nói rất đúng. Chúng ta không thể hèn nhát!"
Hắn tự cổ vũ chính mình.
Giờ phút này, Tô Vũ âm trầm nhìn Không khí tức bừng bừng phấn chấn, hắn mở miệng trước: "Không, ngươi muốn giết ta ư?"
Lão ta không đáp.
Tô Vũ nhìn Thạch: "Thạch tiền bối, Không đang muốn nội chiến sao? Hắn cùng phe với Nhân Môn ư? Giờ phút này tổ phụ ta đang đối phó với sứ giả Nhân Môn, hắn mà ra tay với ta..."
Lúc này Thạch đang rất khó xử.
Lời Tô Vũ nói có đạo lý không?
Có! Nhưng sứ giả Nhân Môn hay phe Tô Vũ và thậm chí là môn đồ Thiên Môn thì đều là người thời đại khai thiên, sao phải mâu thuẫn xung đột với nhau?
Giết người vạn giới mới là ưu tiên hàng đầu của mọi người mới đúng!
Tô Vũ không đến từ thời đại vạn giới, Tô Vũ sinh ra ở trong Thiên Môn, Tử Linh Chi Chủ là người cuối thời kì khai thiên, chỉ là hắn ta khai thiên nên không bị phong ấn mà thôi.
Bọn họ không cùng thời đại với Nhân Hoàng.
Đúng lúc này, ánh mắt Thạch khẽ dao động, hắn ta thở dài một tiếng: "Các ngươi tự giải quyết đi. Hình như bên kia xảy ra biến cố. Ta sẽ đi xem"
Oanh!
Nơi xa, một đạo khí tức phóng lên cao, tiếng hét của Văn Vương vang vọng thiên địa.
"Muội muội, hãy kiên trì một lát, đợi ta khai thiên, hợp nhất song thiên, ta sẽ giết sạch bọn họ"
Âm âm ầm!
Thanh âm thiên địa sáng lập truyền đến.
Thạch nhẹ nhàng thở ra, hắn ta thật sự không tiện nhúng tay vào cục diện ở đây, quản ai thì cũng đều có thể khiến cuộc nội chiến nghiêm trọng hơn, quản Tô Vũ thì có lẽ Tử Linh Chi Chủ và Khung sẽ tức giận, quản Không thì kết quả cũng vậy.
Vậy nên điều duy nhất mà hắn ta có thể làm chính là mặc kệ.
Trùng hợp là Văn Vương khai thiên lúc này.
Giờ khắc này, Thạch cảm thấy rất vui mừng.
Khai thiên đúng lúc lắm, nếu không thì ta không biết phải đi đâu để đánh ngươi.
"Các ngươi luận bàn một phen rồi ngừng chiến đi, không cần chém giết lẫn nhau"
Dứt lời, Thạch phiêu nhiên rời đi.
Ám, Ảnh, Nguyên đều biến sắc, bọn họ phải giúp ai?
Má nó, giúp ai cũng nguy hiểm cả.
Bọn họ quyết định chạy lấy người! Ngay sau đó liền dịch chuyển cấm địa chạy theo Thạch.
Bọn họ không đến siêu hạng, dù bọn họ có thủ đoạn đặc thù cường đại thì vẫn sẽ gặp nguy hiểm khi đối đầu với siêu hạng chân chính, ba người không chút do dự bay theo Thạch đến chỗ Văn Vương.
Ánh mắt Tô Vũ khẽ dao động, ngay sau đó, hắn đột nhiên bay đến chỗ Tử Linh Chi Chủ: "Tổ phụ, đừng đánh nữa, Không muốn giết ta, ngài đối phó với hắn đi"
Tử Linh Chi Chủ đang áp đảo Thần Tổ, nhưng hắn ta chưa hợp nhất song thiên nên chỉ có lực lượng 35 đạo, Thần Tổ có 34 đạo, chênh lệch không lớn, tuy rằng hắn ta áp chế đối phương nhưng muốn giết thì rất khó.
Lúc này hắn ta nghe được lời Tô Vũ nói thì vô cùng buồn bực.
Trận này đánh không dễ đâu!
Nhưng hắn ta vẫn nhanh chóng lui khỏi chiến trường, Thần Tổ ước gì hắn ta rút lui nên không hề ngăn cản. Chờ Tử Linh Chi Chủ bay đi, thấy Tô Vũ bay tới, Thần Tổ nhẹ nhàng thổ ra.
Tô Vũ chỉ có 32 đạo, ông không sợ hắn.
Tử Linh Chi Chủ mới vừa bay ra, ầm một tiếng, trên sừng của Không bộc phát ra quang huy lộng lẫy như lôi đình tấn công về hướng Tử Linh Chi Chủ.
Long là cường giả 32 đạo, Phượng cũng không yếu, có lực lượng 31 đạo.
Giờ phút này, Không quát: "Đi vây giết Tô Vũ"
Lão ta sẽ đối phó với Tử Linh Chi Chủ, Tử Linh Chi Chủ vẫn chưa hợp nhất song thiên.
Lần này hắn ta đừng hòng được lực lượng thiên địa lan đến trợ lực như lần trước.
Lão ta sẽ không cho Tử Linh Chi Chủ cơ hội chạy tới chỗ Thiên Môn.
Đúng lúc đó, một tiếng hét to truyền đến.
"bi chết đi!"
Một thanh đại đao xỏ xuyên qua thiên địa, khí tức võ đạo tung hoành.
Võ Vương đã tới!
Võ Vương cầm đại đao chém Phượng Tổ.
Phượng Tổ lập tức bộc phát ra ngọn lửa mãnh liệt đốt cháy thiên địa, m một tiếng, Võ Vương và Phượng Tổ đồng thời lùi lại một đoạn. Võ Vương cầm trường đao nhìn tứ phía như thể đến lúc này mới thấy rõ tình hình, hắn cười lớn: "Đánh náo nhiệt vậy à? Muốn vây giết Văn Ngọc muội muội ư? Đừng hòng!"
Văn Ngọc rống lớn: "Thái Sơn ca ca, đánh sai rồi, kẻ đó muốn đi giết người xấu. Ngươi tới chỗ ta đi"
"Đánh sai à?"
Võ Vương sửng sốt nhìn về phía Văn Ngọc rồi nhìn Phượng Tổ đang bạo nộ, dường như đến lúc này hắn mới hiểu rõ tình huống là thế nào, hắn vội vàng nói: "Hiểu lầm thôi, lão tử tưởng con chim lớn nhà ngươi muốn đối phó với muội muội ta. Long Phượng rất khó giải quyết, ở vạn giới Văn Ngọc muội muội ăn nhiều quá rồi, ta tưởng các ngươi muốn giết nàng trả thù..."
Văn Ngọc tức giận: "Thái Sơn ca ca!"
"Xin lỗi! Xin lỗi!
Võ Vương cũng thay đổi sắc mặt, bởi vì lúc này Long Phượng nhị tổ đều đã nổi giận.
Giết Tô Vũ hay Võ Vương thì cũng như nhau.
Hơn nữa gia hỏa Võ Vương này nói chuyện quá khó nghe, thực lực cũng chẳng ra gì.
Tô Vũ muốn đánh nhau với Thần Tổ thì chắc chắn hắn sẽ không có kết cục tốt.