Võ Vương hoàn toàn thay đổi sắc mặt, hắn cảnh giác lùi lại vài bước: "Ta đánh nhầm thôi, các ngươi muốn đối phó với người khác thì đánh đi. Long Phượng bị diệt ở vạn giới cũng đâu phải do ta tàn sát, năm xưa là Văn lão nhị tàn sát, sau đó do Văn Ngọc ăn nhiều. Hơn nữa đó là vạn giới chứ không phải ở đây"
Hắn cảnh giác không ngừng lui về phía sau.
Nhưng hắn còn chưa dứt lời, Long Tổ Phượng Tổ đều nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy phẫn nộ.
Đúng là trong cửa không cùng thời đại với ngoài cửa, tuy cùng một chủng tộc nhưng đồng tộc tương tàn cũng là chuyện bình thường.
Vấn đề là Võ Vương lộ rõ sự miệt thị đối với Long Phượng, có cảm giác chỉ coi hai tộc này là đồ ăn.
Một kê 31 đạo mạnh lắm sao?
Thân hình khổng lỏ của Long Tổ vờn quanh thiên địa, lão lạnh lùng nói: "Giết ngươi cũng có thể bổ sung không ít dương khí, cường hóa thực lực, tuy không phải Hợp Nhất, nhưng nếu Phượng nuốt ngươi thì có lẽ sẽ đến Hợp Nhất"
Đôi mắt Phượng Tổ sáng lên.
Đúng! Tô Vũ là Hợp Nhất, giết hắn thì chưa chắc đã đến lượt mình, khả năng cao là chiến lợi phẩm sẽ thuộc về Long Tổ, còn Tử Linh Chi Chủ là của Không. Lúc trước Phượng Tổ còn nghĩ làm thế nào để được phân một phần, hiện tại giết Võ Vương là vừa vặn, như vậy Phượng Tổ cũng có thể mượn cơ hội này để bước vào một bước kia.
"Giết hắn!"
Tiếng Phượng hót vang vọng thiên địa, Phượng Hoàng khổng lô lao về phía Võ Vương, sắc mặt Võ Vương biến đổi, hắn mắng: "Má nó, đã nói là đánh nhầm thôi mà!"
Văn Ngọc tức hộc máu: "Các ngươi không đi giết Tô Vũ ư? Không, người của ngươi không nghe lời, ngươi mặc kệ sao? Tô Vũ và Tử Linh Chi Chủ mới là kê thù của ngươi.
Ngươi là thằng ngốc à?"
Không im lặng, lão ta đang giao thủ cùng Tử Linh Chi Chủ.
Võ Vương chỉ là một cường giả 31 đạo ngoại giới, giết thì giết thôi, có gì quan trọng không?
Hơn nữa hiện tại lão ta cũng không tiện ép Long Phượng đi giết Tô Vũ, Võ Vương ngu ngốc vừa đến đã đánh lung tung, Long Phượng đều là cường giả, sao có thể nén giận, hơn nữa nếu giết được hắn thì Phượng Tổ có thể vào Hợp Nhất, thực lực sẽ càng thêm mạnh mẽ.
Võ Vương biến sắc, muốn chạy trốn nhưng không còn kịp nữa.
Một Rồng một Phượng lao đến, Long Tổ thực lực cường đại càn quét thiên địa, Long trảo phá không đánh về phía Võ Vương.
Võ Vương rít gào, võ đạo bùng nổ, sát khí bừng bừng.
Hắn vốn là cường giả tiếp cận 32 đạo, cảm ngộ vẫn còn, đáng tiếc là đại đạo vẫn chưa lột xác, không thể hoàn toàn siêu thoát ra ngoài, giờ phút này, lực lượng của hắn không bằng đối phương.
Âm ẩm ầm.
Võ Vương sát khí ngập trời dùng sát khí để chấn nhiếp hai đại cường giả, hắn giận dữ hét: "Tổ tông nhà ngươi! Đã nói là nhằm thôi mà đám nhãi nhép các ngươi còn muốn đánh à? Đợi Văn lão nhị hợp nhất song thiên, hắn đã đánh chết toàn bộ các ngươi"
Hắn điên cuồng mắng.
Càng mắng, Long Phượng càng giận.
Ngươi đánh sai mà còn dám nghĩ mình có lý à?
Bọn họ vốn muốn đối phó với Tô Vũ trước, nhưng hắn lại kiên quyết muốn tự tìm chết.
Những người khác cũng cho rằng Võ Vương chỉ nhầm lẫn, chưa rõ tình hình đã ra tay mà thôi.
Nhưng Tô Vũ đương nhiên biết là không phải.
Trong lòng hắn hơi chấn động, không ngờ Văn Vương lại chạy đi khai thiên.
Phiền rồi đây!
Thạch mang theo 3 cường giả đến đó, tuy rằng ba vị kia không mạnh nhưng Văn Vương vốn không thể ngăn cản được Thạch.
Thế trận bên Võ Vương cũng thế.
Một mình hắn đối phó với Phượng thì có lẽ có hy vọng nhưng có thêm đối thủ là Long nữa thì hắn chưa đủ sức, 31 đạo và 32 đạo chênh lệch rất lớn.
Tử Linh Chi Chủ không hợp nhất song thiên thì không đối phó được Không.
Tô Vũ không hợp nhất thì không đối phó được Thần Tổ.
Khung đối phó với Tiên Tổ và Chú nhưng lúc này cũng không thể hoàn toàn áp chế bọn họ.
Văn Ngọc đối phó với 2 người cũng thế, nàng không chiếm cứ toàn bộ ưu thế.
Bọn họ có thể đánh ngang tay nhưng không ai có hy vọng chắc thắng, trừ khi Tử Linh Chi Chủ và Tô Vũ hợp nhất song thiên thì mới có hy vọng.
Nhưng Thiên Môn nhất định sẽ ngăn cản, sẽ ngăn lại ít nhất 2 tầng thiên địa.
Lam Thiên, Nhân Hoàng.
Tô Vũ lẩm bẩm trong lòng.
Đột nhiên một quyền đánh tới mang theo thần lực mãnh liệt, Thần Tổ hừ lạnh một tiếng, đấu với ta mà ngươi lại thất thần ư? Muốn chết à?
Tô Vũ nhíu mày, thiên địa hợp nhất, cửu khiếu bùng nổ, chín đại đạo nhanh chóng bện lại hóa thành một đại đạo, các khiếu huyệt đại đạo khác chỉ phụ trợ.
Oanh!
Đôi mắt hắn như nhật nguyệt, một kích đánh ra, sinh tử bao trùm.
"Hả?"
Thần Tổ hơi kinh hãi, Tô Vũ 32 đạo nhận một kích của ông mà chỉ lui lại một đoạn, không bị ông đánh bay.
Sau khi tới 32 đạo, chênh lệch 2 đạo lực lượng không ít chút nào. Tuy ban nãy ông ta đã tiêu hao không ít lực lượng khi chiến đấu cùng Tử Linh Chi Chủ, nhưng tình thế Văn Ngọc cũng tương tự mà một đánh hai không hề rơi vào hạ phong, chẳng lẽ ông không bằng Văn Ngọc sao?
Ông ta chỉ đánh với Tô Vũ mà không thể một kích đánh bay hắn, chỉ khiến hắn lui về sau vài bước.
Thần Tổ nhíu mày, lạnh lùng nói: "Ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy, khai thiên giả quả thật không yếu, chẳng trách lại kiêu ngạo như thế"
Một tiểu bối mà lại có thực lực bậc này đúng là hiếm có.
Không, phải nói là rất đáng kinh ngạc.
Tô Vũ không nói gì, hắn tiếp tục ra tay, đại đạo vờn quanh, chín đạo hợp nhất, khiếu huyệt khác vẫn chỉ phụ trợ nhưng Tô Vũ đang thử gia tăng đại đạo dung nhập vào trong đó.
Chiến ý dạt dào!
Hai người không ngừng giao thủ, hư không không ngừng bị xé rách, Tô Vũ ở thế hạ phong, một lát sau, hắn bị Thần Tổ đấm trúng một quyền, một cái lỗ lớn xuất hiện trên lông ngực nhưng sinh mệnh đại đạo bùng nổ chữa trị trong nháy mắt.
Tô Vũ cười lạnh: "Khai thiên giả lợi hại vượt quá sức tưởng tượng của ngươi đấy. Ta có muôn vàn đại đạo, bất tử bất diệt"
"Nực cười!"
Tuy rằng Tô Vũ đã từng bò ra từ trong địa ngục nhưng Thần Tổ vẫn không tin hắn thật sự bất tử bất diệt.
Đúng lúc này, trên trời cao, Tử Linh Chi Chủ bỗng nhiên kêu lên một tiếng, hắn ta lại bị sừng của Không đâm trúng, thân thể vỡ ra, Tử Linh Chi Chủ giận không thể át, hắn ta liếc qua thế cục bốn phương thì sắc mặt khẽ biến.
Bọn họ không có bất cứ ưu thế gì.
Ngay sau đó, Tử Linh Chi Chủ nghĩ tới gì đó, hắn ta cắn răng quát: "Khung, ta không địch lại Không, song thiên không thể hợp nhất. Ban nãy ta đã giúp ngươi rồi, hiện tại ngươi đổi đối thủ giúp ta"
Khung đối phó với hai vị cường giả 34 đạo nhưng vẫn chiếm chút ưu thế, ông ta đang đánh thống khoái, nghe vậy thì đáp: "Không đổi!"
Sắc mặt Tử Linh Chi Chủ xanh mét, ngay sau đó hắn ta rít gào: "Ta thừa nhận ta không địch lại ngươi, ngươi thắng Không thì ngươi chính là đệ nhất cường giả trong cửa, đổi nhanh!"
Ánh mắt Khung khẽ dao động, ông ta nhìn về phía bên kia.
Thực ra muốn ông ta đối phó Không cũng không phải là không được.
Đánh Tiên Tổ hơi phiền, mỗi lần gia hỏa này bị thương thì đều khôi phục rất nhanh, muốn giải quyết thì có chút phiền phức.
Ngay sau đó, ông ta cười nói: "Được! Nếu ngươi đã biết điều như thế thì bổn tọa đáp ứng ngươi"
Ong.
Một đạo kiếm khí xỏ xuyên qua thiên địa đẩy lui Tiên Tổ và Chú, Tử Linh Chi Chủ cũng rống to, một quyền tràn đầy tử khí đánh Không lùi lại vài bước, khi lão ta hoàn hồn thì Khung đã ở trước mặt.
Ánh mắt Không lộ vê phẫn nộ: "Khung, ngươi ra mặt cho hắn ư?"
Khung cười lớn: "Sai rồi, đổi đối thủ mà thôi. Không, không phải ngươi rất lợi hại sao?
Tới chơi nào, để xem Vương của vạn thú mạnh hơn hay bổn tọa mạnh hơn"
Không lạnh lùng nói: "Quả nhiên ngươi đã cấu kết cùng vạn giới"
"Muốn chết à?"
Khung giận dữ, ta đã nói là không phải rồi, Tinh Vũ chỉ là đối tượng giám sát của ta, gần đây ta đang nghiên cứu Nhân Hoàng Ấn của hắn mà thôi, nói vài lần rồi mà các ngươi vẫn không tin, ngươi chán sống rồi.
Ong!
Kiếm khí dâng lên tận trời va chạm với sừng của Không, ánh lửa lan tràn, Khung và Không đều là cường giả 36 đạo, hai kẻ này đối chiến tạo thành thế cục ngang tay.