"Tôn tử, ngươi không bằng lão phu!"
Một tiếng quát chói tai vang vọng thiên địa.
Tiên Tổ và Chú cả kinh, nơi xa, đám cường giả đang ác chiến giật mình nhìn lại.
Chỉ thấy một màn sương đen xuất hiện bao trùm thiên địa.
Tử Linh Chi Chủ lên tiếng, giọng nói mang theo sát ý ngập trời: "Ta chán ghét sinh đạo, bởi vì đó không phải đạo của ta. Ta chắc chắn sẽ trở lại từ địa ngục, tái sinh từ tử vong.
Ta là kẻ hủy diệt tử vong"
"Ha ha ha, Tô Vũ, cháu ngoan, xem gia gia của ngươi đây!"
Giờ khắc này, trong ánh mắt chấn động của mọi người, tử khí thổi quét thiên địa, một quyển sách màu đen hiện lên mang theo tử khí ngập trời, nó đột nhiên lao về phía Chú.
Chú biến sắc, lão điên cuồng tấn công quyển sách.
Tử Linh Chi Chủ mặc kệ lão, vô số tử vong đại đạo lan tràn về phía Tiên Tổ, hắn ta cười nhẹ: "Một khai thiên giả 35 đạo liều chết mà không giết được ngươi thì ta vô dụng quá phải không?"
Mạnh hơn Tiên Tổ, liều mạng chịu chết mà vẫn không giết được đối phương thì ta là một kẻ vô dụng.
Tiên Tổ tái mặt.
"Hồng Thiên!"
Lão ta rống to, Nhân Môn lập tức mở ra, lão ta không che giấu nữa, một đạo hư ảnh lập tức hiện lên, đường như muốn buông xuống nơi đây.
Một cỗ khí tức ngập trời bùng lên.
"Mượn lực"
Tiên Tổ rống to, lão ta không muốn Hồng Thiên Đại Thánh buông xuống nhưng tên kia lại mặc kệ, giờ phút này Tiên Tổ chủ động mở rộng Nhân Môn thì đương nhiên gã phải nhân cơ hội buông xuống rồi.
"Ngu ngốc!"
Tử Linh Chi Chủ cười nhạo, ngươi cho rằng đây là cơ hội tốt để buông xuống ư?
Người sai rồi!
Đây là cơ hội tốt để chịu chết!
Hắn ta có thể kéo thêm một mạng, tuy rằng đó không phải bản tôn nhưng cũng đủ khiến gã chịu thiệt lớn.
Tiên Tổ vô cùng điên cuồng, giận dữ rít gào: "Đô chết tiệt!"
Hồng Thiên là thằng ngu!
Ta muốn mượn lực chứ không phải cho ngươi buông xuống, tuy rằng lão ta biết gia hỏa Nhân Môn không có ý tốt nhưng không ngờ ở thời điểm này mà đối phương lại không cho mượn lực mà là muốn đến đây.
Hư ảnh nhanh chóng lớn mạnh, hóa thành hình người, gã cười nhếch mép, mượn lực cái gì? Ta đến đây không phải sẽ tốt hơn ư?
Nhưng nụ cười nhanh chóng biến mất.
Giờ phút này, Tử Linh Chi Chủ hóa thành một lỏng giam hắc ám bao phủ bọn họ, muôn vàn tử vong đại đạo bao trùm đến, hắn ta nở nụ cười: "Hai vị, cùng chơi đi!"
"Tử vong trầm luân!
Oanh!
Cơn rung chấn thổi quét toàn bộ thế giới sau cửa, một vị cường giả 35 đạo lựa chọn tự bạo ở thời khắc này.
Chú đang ở cách đó không xa, tuy lão không phải mục tiêu chính nhưng cũng bị uy lực tự bạo của cuốn sách đánh hộc máu, lão còn chưa kịp ổn định thì sắc mặt đã lại thay đổi, bởi vì có một cỗ khí tức cường đại tới cực hạn đang lao về phía lão.
Đó là lực lượng cường đại khi hai vị... Không, là ba vị cường giả bị chết đi phát ra, nó thổi quét toàn bộ thiên địa.
Tiếng thét của Tiên Tổ tràn đầy tuyệt vọng và không cam lòng, lão ta không tin, không muốn...
"Hồng Thiên"
'Tên ngu xuẩn!
Ngươi cho mượn lực thì có lẽ ta đã cản được, nhưng ngươi lại kiên quyết đưa phân thân giáng lâm, ngươi cho rằng ở đây có thứ gì đang chờ ngươi sao?
Ngươi nghĩ rằng ta là tên ngu ngốc sẽ chủ động mở toàn bộ Nhân Môn cho ngươi buông xuống sao?
Nếu không cảm nhận được nguy cơ tử vong thì ta sẽ làm như vậy ư?
Rốt cuộc ngươi đang nghĩ cái gì vậy?
Oanh!
Thứ đầu tiền vỡ nát chính là phân thân của Hồng Thiên, gã còn chưa kịp nói gì thì đã nổ tan xác, toàn bộ ấn ký đều bị hủy diệt.
Giờ khắc này, trong Nhân Môn.
Một tồn tại vô cùng cường hãn đột nhiên kêu lên một tiếng, gã phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nứt ra, khí tức dật tán, ầm một tiếng, hư không bốn phía hóa thành hư Vô...
Bóng người lộ vẻ bực bội ho khan một tiếng.
Tử Linh Chi Chủ điên rồi à?
Hắn ta đã tự bạo!
Mã nó.
Hắn ta còn chưa hợp nhất song thiên, chưa triệu hoán thiên địa, hắn ta còn rất nhiều thủ đoạn, có thể lấy một địch hai hơn nữa sẽ không thua, chỉ có kẻ yếu tự bạo để tìm đường sống chứ chưa bao giờ có cường giả nào tự bạo chỉ vì giết địch.
Thù hận phải lớn đến mức nào thì mới có thể làm vậy?
Hồng Thiên Đại Thánh nghĩ không thông, trong lòng còn có chút ảo não.
Xong rồi!
Tiên bị xử lý rồi!
Lão ta chết chắc rồi, không có bất cứ cơ hội cứu văn nào, một vị khai thiên giả 35 đạo trực tiếp tự bạo để giết ngươi, nếu một kẻ 34 đạo như lão ta có thể sống sót thì... không thể nào!
"Nhân tâm khó dò đến vậy ư?"
Dù gã rất giỏi đùa bốn nhân tâm nhưng lúc này vẫn cảm thấy nhân tâm khó dò, quả thực không thể hiểu nổi.
Hồng Thiên Đại Thánh thở dài, gã lỗ nặng rồi, bố cục nhiều năm trong Thiên Môn của gã đã bị hủy hoàn toàn.
Âm âm ầm.
Lực lượng sinh tử thổi quét toàn bộ thiên địa.
Nó quá cường đại, mạnh hơn uy lực Tô Vũ kéo Lạc Hồn Cốc Chủ cùng chết nhiều.
Dù Tô Vũ cách khá xa nhưng vẫn bị dư uy trùng kích hộc máu.
Khung há to miệng, lẩm bẩm: "Điên rồi à? Đánh không lại thì cũng không cần tự bạo chứ?"
Ông ta không để ý đến việc Tiên Tổ bại lộ thân phận sứ giả Nhân Môn, dù sao lão ta cũng chết rồi, ông ta để ý làm gì nữa?
Ông ta nhìn thấy một đại đạo tràn ngập lực lượng sinh mệnh đang nhanh chóng tàn lụi, một cỗ lực lượng sinh tử đan xen dân trở nên cường đại, nó lại lan tràn tứ phương.
Khung ngây người, ông ta không phải kẻ ngốc.
Nơi xa, Thạch cũng ngơ ngác đứng nhìn, quên mất việc trấn áp Văn Vương.
Sống lại... chỉ là đùa thôi đúng không?
Mọi người không tin tới cấp bậc của Tử Linh Chi Chủ rồi mà muốn chết thì chết, muốn sống thì sống, chuyện này là không có khả năng.
Nhưng việc Tử Linh Chi Chủ tự bạo có khả năng cao là để tìm cơ duyên sống lại.
Sao hắn ta lại tự tin như vậy?
Hắn ta chết rồi thì có thể sẽ chết thật, dù kéo theo một vị cường giả chôn cùng thì vẫn thiệt, nếu hắn ta thoát khỏi Thiên Môn thì sẽ thành cường giả vô địch chân chính.
Giờ khắc này, lực lượng hủy diệt kia vẫn càn quét khắp thiên địa, có tán tu trốn thoát nhưng chưa kịp chạy xa đã bị lực lượng bao trùm rồi mạt sát trong nháy mắt bất kể là có thực lực bao nhiêu đạo.
Tán tu vốn không quá mạnh, giờ phút này, hai vị cường giả hơn 32 đạo đều tan xác bởi cỗ lực lượng kia quá mạnh.
Sắc mặt Tô Vũ âm trầm.
Tử Linh Chi Chủ có thể sống lại không?
Hắn không biết.
Lực lượng sinh tử đan xen là có thể sống lại nhưng điều này chỉ áp dụng với bản thân hắn, kỳ thật Võ Vương cũng được lợi bởi vì có đại đạo nằm trong thiên địa của Tô Vũ, vậy nên hắn cũng có thể niết bàn.
Nhưng Tô Vũ không chắc trong trường hợp của Tử Linh Chi Chủ.
"Trong thiên địa của ngươi không có chút sinh khí nào, hoàn toàn là mượn ngoại lực.
Ngươi... thật sự có thể trở về sao?"
Tô Vũ cảm thấy bất đắc dĩ.
Ngươi quá liều mạng!
Hắn ta dứt khoát kéo Tiên Tổ cùng chết, nếu không thì rất khó giết được lão ta, nhưng ngươi làm như vậy chỉ khiến ta cảm thấy bất lực vào lúc này.
Thần Tổ cũng quên công kích, sắc mặc lộ vẻ khác thường.
Hai vị chí cường giả đã chết rồi ư?
Má nói Thật đáng sợ!