Tử Linh Chi Chủ tự bạo khiến mọi người đều khiếp sợ, không ai đoán trước được việc này sẽ xảy ra.
Mọi người nghĩ hắn ta sẽ đánh Thiên Môn rồi triệu hoán thiên địa, không được thì cùng lắm là trốn đi, nói thật thì không có nhiều người dám đuổi giết hắn ta, Tiên Tổ và Chú không thắng nổi hắn, hắn mà chạy thì hai kê đó có dám đuổi giết không?
Không có khả năng!
Nhưng hắn ta đã tự bạo và giết được Tiên Tổ.
Lúc này Chú đang trọng thương, lão hộc máu, lực lượng đại đạo dật tán. Lão còn sống sót là nhờ có thực lực cường đại.
Đứng gần hai đại cường giả tự bạo và chết nhưng lão lại chưa chết là vì lực lượng tự bạo của Tử Linh Chi Chủ chủ yếu tập trung vào Tiên Tổ, hắn ta sợ Tiên Tổ không chết, cường giả tu luyện sinh mệnh đại đạo có khả năng bảo mệnh rất mạnh mẽ.
Nhưng dù mạnh thế nào mà bị Tử Linh Chi Chủ toàn lực nhằm vào thì cũng vẫn phải chết.
Tu giả sinh lực mạnh nhất và tu giả tử lực mạnh nhất hôm nay đã phân thắng bại, cả hai đều đã ngã xuống.
Đến giờ mọi người vẫn hoài nghỉ lời tuyên bố sẽ bò ra từ trong địa ngục của Tử Linh Chi Chủ...
Tô Vũ thở dài.
Trong trận chiến này, bọn họ tính toán không tồi, kết quả tốt hơn cả tưởng tượng, nhưng Thiên Môn có quá nhiều cường giả.
Không bột đố gột nên hỏi!
Dù Tô Vũ giỏi ăn nói thế nào thì thực lực vẫn không bằng những chí cường giả kia.
Nay Tử Linh Chi Chủ đã mất đi, nếu hắn ta không thể trở về thì bọn họ sẽ hoàn toàn thua trong trận chiến này.
Nếu Tử Linh Chi Chủ không thể trở về thì hắn chỉ có thể nghĩ cách chạy trốn.
Bọn họ không thể thắng nổi.
Văn Vương sắp bị trấn áp, Võ Vương cũng vậy, nếu không có lực lượng thiên địa của Nhân Hoàng duy trì thì Võ Vương đã bị Long đánh chết từ lâu rồi.
Còn hắn thì sao? Nếu hắn không triệu hoán thiên địa thì có thể địch nổi Thần Tổ không?
Tô Vũ cắn răng, có cảm giác rất sắp phát điên.
Ngay sau đó, hắn lao đến tấn công Thần Tổ, giận dữ rít gào: "Các ngươi chết chắc rồi, các ngươi nhất định phải chết, tổ phụ ta chắc chắn sẽ trở về, chúng ta bất tử bất diệt"
Tô Vũ rít gào thê lương, điên cuồng tấn công, Thần Tổ nhớ lại bộ dáng Tử Linh Chi Chủ triệu hoán Tô Vũ ngày đó thì biến sắc, ông ta nhanh chóng ra tay ngăn cản Tô Vũ.
Không cần biết mọi người có tin hay không, nhưng nếu Tô Vũ thật sự có thể triệu hoán Tử Linh Chi Chủ trở về thì sao?
Vậy thì đó sẽ là một chuyện cực kỳ đáng sợ!
Trên đời lại có thêm một kẻ giết không chết!
Hôm nay, mọi người tận mắt nhìn thấy một tỏn tại vô cùng cường đại tự bạo giết chết Tiên Tổ, nếu kẻ đó sống lại trở về thì mọi người sẽ mất hết ý chí chiến đấu.
Nếu địch nhân giết không chết thì bất cứ kẻ nào cũng sẽ sợ hãi khi phải đối đầu với đám người Tô Vũ. Bởi vì địch nhân là bất tử, nếu bọn họ tự bạo thì ngươi sẽ xong đời.
Thần Tổ biết rằng có hạn chế nhưng hạn chế đó là gì?
Hạn chế về số lần ư?
Ai biết được!
Không cũng bừng tỉnh, lão ta quát: "Ngăn hắn lại!"
Không được để Tô Vũ tới gần.
Tô Vũ có thể triệu hoán Tử Linh Chi Chủ trở về không?
Không ai biết, nhưng dù thế nào thì cũng không thể để Tô Vũ triệu hoán.
Thần Tổ cũng sợ, ông ta không dám để Tô Vũ đến bên kia, ông điên cuồng ra tay, đánh cho Tô Vũ liên tiếp bay ngược, Tô Vũ điên cuồng rít gào: "Trở về đi. Trở lại thế giới này, ở đây vẫn còn mục tiêu mà ngươi muốn theo đuổi. Kẻ đứng thứ 2 trong chư thiên mãi mãi chỉ là thứ 2 mà thôi, ngươi muốn mang danh kẻ hạng hai rồi hoàn toàn biến mất sao?"
Tô Vũ rít gào, tuy có một phần là diễn nhưng cũng có lời thật lòng của hắn.
Tử Linh Chi Chủ không thể chết được. Hắn ta mà chết thì bọn họ sẽ bại trận, muốn thoát thân cũng khó.
Nếu Văn Vương, Võ Vương hoặc Văn Ngọc sắp chết, có lẽ Tô Vũ sẽ bùng nổ toàn lực để cứu sống bọn họ, nhưng khi đó vạn giới còn lực lượng phản kích không?
Tô Vũ không ngừng gào thét, ra quyền bất chấp tất cả, từng đại đạo nhanh chóng dung nhập, khiếu huyệt bùng nổ quang mang lộng lẫy.
"Thần, ngươi dám cản ta thì ngươi sẽ phải chết!"
Ngay sau đó, Tô Vũ quát: "Khung, tổ phụ ta giúp ngươi giết người của Hồng Thiên nên mới chết trận, nếu hắn không thể trở về thì ngươi phải giết Không rồi giúp ta giết Thần. Ngươi có phải kẻ vong ân phụ nghĩa không?"
Hắn sợ Khung sẽ chạy thoát nên bây giờ phải kích thích chiến ý của Khung, tránh để ông ta cảm thấy đối phương chết rồi nên chọn ngừng chiến. Khi ấy chắc Tô Vũ chỉ có thể khóc mà thôi.
Người của Hồng Thiên!
Khung nhìn thoáng qua Tô Vũ, thầm than suy đoán của Tô Vũ không sai chút nào, Tiên Tổ thật sự là người của Hồng Thiên.
Vậy Đao và Võ cũng chắc chắn là người của Thiên Môn!
Khung hừ lạnh một tiếng: "Bổn tọa không phải loại người đó. Được thôi, nếu hắn giết Tiên nên mới chết, vậy thì hôm nay bổn tọa sẽ bất chấp tất cả, Không, ngươi chết đi"
"Khai thiên, diệt thế!"
Một đạo kiếm ý kinh thiên xuyên qua thiên địa, quét ngang tứ phương, phụt một tiếng, Không bỗng nhiên lùi lại, tiếp theo, trên chiếc sừng cứng rắn xuất hiện một vết máu, ngay sau đó, sừng xuất hiện 1 vết nứt.
Ánh mắt Không lộ vẻ hoảng sợ.
Khung bá đạo vô song lạnh nhạt nói: "Thần, rút lui đi. Để Tô Vũ triệu hoán Tử Chủ trở về, nếu không, bổn tọa sẽ giết ngươi!"
Dứt lời, ông ta lại chém ra một nhát, chiêu kiếm này tràn ngập khí tức hủy diệt.
"Khai thiên, vạn đạo vẫn!"
Oanh!
Kiếm khí xuyên qua thiên địa, vô số kiếm khí bùng nổ ở bốn phương tám hướng, trường kiếm của các cường giả dùng kiếm đều rung động kịch liệt, thần phục đệ nhất kiếm chư thiên này.
Không tức giận mắng một tiếng, lão ta vội vàng lùi lại, sừng bộc phát ra lực lượng lôi đình, bản thân lão ta thì nhanh chóng xuyên qua hư không muốn tránh chiêu kiếm này.
Âm ảm ầm.
Không gian rách nát, Không ngã xuống từ trong hư không, phụt một tiếng, đại lượng nội phủ như thủy tinh hộc ra từ trong miệng, giờ phút này, kiếm khí tung hoành thất khiếu.
"Khu khu.."
Không ho khan kịch liệt, lão ta nhìn Khung, lửa giận ngập trời quát: "Ngươi muốn tử chiến ư?"
Khung đã dùng đến tuyệt kỹ tất sát, mấy chiêu kiếm kia khiến lão ta trở tay không kịp.
Khung lạnh lùng nói: "Tử chiến ư? Ngươi nghĩ bổn tọa sợ chết sao? Hậu bối còn đám tử chiến mà bổn tọa không dám ư? Hắn nói đúng, thời kỳ tuổi trẻ dám vượt cấp giết địch, đến tuổi già thì cường giả cùng giai khó phân sinh tử, vì sao? Bởi vì sợ hãi!"
Sợ hãi tử vong!
Tử Linh Chi Chủ nói không sai, các cường giả này năm xưa có ai chưa từng vượt cấp giết địch?
Giờ thì sao?
Cùng giai mà lại không thể phân ra thắng bại, phân ra thắng bại thì cũng khó phân sinh tử. Kết cục đáng lẽ không phải là như thế, dù đều là thiên tài nhưng thiên tài nào cũng có thời khắc một chiêu quyết sinh tử.
Hiện giờ không thể phân ra sinh tử chỉ bởi vì mọi người đều sợ mà thôi!
Bởi vì bọn họ đã sống quá lâu, bởi vì quá mạnh, nên nếu chết đi thì quá đáng tiếc.
"Khốn kiếp"
Không rít gào, ngay sau đó lão ta hóa thành một cổ thú khổng lô, đây mới là bản thể của lão, giờ khắc này, bản thể lão bao trùm thiên địa, tiếng rít gào giống như sấm sét nổi lên ầm âm, lực lượng đại đạo thổi quét tứ phương.
Đại đạo của Không cũng rất đặc biệt, nó bao hàm rất nhiều đại đạo, dường như nhiều loại lực lượng đại đạo của nhiều loại cổ thú đều có trong đó.
Không ít gào, tiếng vang chấn động tứ phương, đám Tô Vũ không chịu đựng được, màng tai chấn động, đầu váng mắt hoa, nhưng thủ đoạn này không nhằm vào bọn họ nên mọi người nhanh chóng khôi phục.
Khung không nói lời nào, ông ta cầm kiếm lao đến, kiếm khí ngập trời.
Ông ta đã phát cuồng.
Lão tử mà không bằng ngươi ư? Ta sẽ làm thịt ngươi!
"Khai thiên, khung!"
Oanh!
Bầu trời vỡ ra, trời xanh như bị xé rách, thậm chí dường như thời không trường hà cũng bị chặt đứt.
Khung đã hoàn toàn phẫn nộ!