Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3821 - Chương 3821: Âm Dương Dung Hợp.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3821: Âm Dương Dung Hợp.
 

"Âm dương hợp đạo, đại đạo cường đại, thực lực đều sẽ tăng lên"

Tô Vũ bình tĩnh nói: "Nói thật thì người trong cửa chỉ là đối tượng bị ta lợi dụng mà thôi, nhưng chư vị ngoài cửa.."

Tô Vũ nhìn về phía mọi người: "Ta liên tiếp thúc đẩy các ngươi tiến bộ, kỳ thật làm vậy là đã đốt cháy giai đoạn, chỉ khiến các ngươi cường đại chứ không suy xét đến những phương diện khác. Người trong cửa giống như cá nheo... Ta cần những người này tới quấy đục vũng nước lặng. Đối với chư vị vạn giới, Tô Vũ ta đương nhiên sẽ thiên vị hơn, ta không phủ nhận điều này. Vậy nên sau khi suy xét, ta quyết định, nếu chư vị vạn giới mạnh hơn thì trực tiếp cắn nuốt đại đạo của người cùng đạo, người kia sẽ đổi đạo. Tu giả vạn giới mà yếu thì sẽ cùng chấp chưởng đại đạo với đối phương, các ngươi có thể cạnh tranh với nhau, tranh đoạt lực lượng đại đạo, mỗi phe sẽ nắm giữ 50% lực lượng, nếu ai có thể cướp lấy quyền khống chế đại đạo của đối phương, đạt đến 80% quyền khống chế thì kẻ yếu sẽ phải thoái vị"

Cường giả trong cửa ánh mắt sáng ngời.

Có thể làm vậy ư?

Tô Vũ bình tĩnh nói: "Đối phương dung đạo, cảm ngộ cũng sẽ dung hợp, ngươi có thể hấp thu cảm ngộ của đối phương, thiên tài chân chính, tu giả có chí tiến thủ sẽ hấp thu cảm ngộ nhanh chóng để giúp chính mình tiến bộ"

Tô Vũ nói tiếp: "Cường giả trong cửa đoạt đạo thất bại thì ngoan ngoãn làm tu giả bình thường đi. Còn chư vị vạn giới thì có thể đổi thiên địa, có thể là của Văn Ngọc, Văn Vương hoặc Nhân Hoàng... Ta sẽ cho chư vị đường lui. Nhưng đường lui chưa chắc đã tốt, đường lui sẽ làm các vị mất ý chí tử chiến đến cùng, vậy nên mọi người hãy tự suy xét cho kĩ"

Tô Vũ than nhẹ: "Ta hy vọng chư vị đều có thể đuổi kịp bước chân ta. Nhưng ta biết điều này là không có hy vọng. Đi theo ta chưa chắc đã tốt, bước chân ta sẽ không bao giờ ngừng lại. Những kẻ không thể đuổi kịp ta đều đã bị ta đào thải"

Hắn đang nói đến đám người Định Quân Hầu, hiện giờ những người đó đều đã tiến vào thiên địa của Nhân Hoàng.

Mọi người đều trầm mặc.

Đúng vậy, Tô Vũ đã đào thải những người theo không kịp hắn.

Thiên địa của những người khác cũng rất cường đại.

Nhưng mà...

Mọi người không nghĩ thêm nữa, bọn họ đồng thành hô: "Bệ hạ thánh minh"

Tô Vũ mỉm cười: "Thánh minh cái gì? Chỉ là không muốn chư vị mỏi mệt đi theo ta mà thôi"

Hắn đột nhiên cười hỏi: "Bánh Nhân Đậu, sao ngươi không đến chỗ Văn Vương?"

Trong đám người, một quả cầu lớn chớp chớp đôi mắt và đáp: "Phì Cầu bắt nạt ta!"

Tô Vũ cười lớn: "Thật không?"

"Thật!"

Bánh Nhân Đậu gật đầu. Phì Cầu luôn đá ta như đá bóng, ta sẽ không đến chỗ Văn Vương đâu, không thì Phì Câu sẽ lại đá ta.

"Được rỏi, vậy bắt đầu dung đạo âm dương như ta đã nói đi"

Lúc này, Minh Thổ bỗng nhiên bước ra: "Kiếp Chủ, ta chấp chưởng Tử Linh chỉ đạo...

Nhưng ta đã đi theo chủ thượng nhiều năm, lúc trước Kiếp Chủ cần lực lượng đại đạo của ta chống đỡ, nay ngài đã trở về vạn giới. Vậy ta có thể trở về thiên địa của chủ thượng hay không?"

Tô Vũ nhướng mày.

Minh Thổ im lặng cúi đâu, chủ yếu là ông không có cơ hội thắng nếu tranh đạo. Tuy ông là cường giả 28 đạo đỉnh cấp, còn kẻ chấp chưởng tử đạo ở đây chỉ là một vị tu giả 16 đạo, nhưng nghe nói thân phận đối phương chính là muội muội Nhân Hoàng, quan hệ rất tốt với Nhân Hoàng, Văn Vương, Võ Vương và Văn Ngọc.

Hơn nữa ông cũng nghe người ta nói rằng Tinh Nguyệt có quan hệ không tầm thường với Tô Vũ...

Má nó, thế thì ta phải tranh thế nào?

Ta từ bỏ! Ta muốn về nhà!

Cứ đi theo chủ thượng thì hơn, hiện tại chủ thượng cũng rất lợi hại, nếu không thể phát triển ở chỗ Tô Vũ thì ta chạy.

Phía sau ông, Khúc, Hắc Long cũng vội vàng bước ra và nói: "Xin Kiếp Chủ khoan dung, chúng ta cũng muốn tiếp tục đi theo chủ thượng"

Chúng ta đều muốn chạy!

Nếu là người khác thì có lẽ sẽ gặp khó khăn, nhưng chủ thượng của bọn họ là Tử Linh Chi Chủ, dù sao hắn ta cũng đã giúp Tô Vũ rất nhiều, có lẽ bọn họ sẽ được đáp ứng.

Tô Vũ mỉm cười nhìn mấy người rồi nhìn Tinh Nguyệt, Tinh Nguyệt lộ vẻ vô tội, chuyện này không liên quan đến ta, ta còn đang tiếc đây. Bọn họ đi hết thì Tử Linh đại đạo không thể cường đại hơn được đúng không?

Tô Vũ lên tiếng: "Cũng đúng! Tử Linh Chi Chủ thực lực cường đại, đại đạo gần như đã hợp nhất, một đại đạo có thể nuôi dưỡng vô số tu giả, mạnh hơn ta không ít. Các ngươi có thể rời đi nhưng đừng mang cảm ngộ và lực lượng đại đạo đi"

Mấy người nhẹ nhàng thở ra, vậy là tốt rồi, cho phép bọn họ rời đi là được.

Tử Linh Chi Chủ cũng là bá chủ đỉnh cấp, không, hắn ta là bá chủ cao cấp nhất hiện nay mới đúng.

Tô Vũ nhìn Tinh Nguyệt nói: "Ngươi vẫn luôn bá chiếm sinh tử đại đạo của ta, lần này sinh tử đại đạo của ta đã giao hòa ở trong cửa, nếu ngươi mà không đến được 25 đạo trở lên thì ngươi về tìm ca ca ngươi đi"

Tỉnh Nguyệt không hé răng, nàng buồn bực uể oải.

Có ai tiến bộ nhanh như ngươi chứ!

"Vậy dung đạo đi!"

Từng lực lượng đại đạo hiện ra trên hư không, nhanh chóng dung hợp.

Âm dương dung hợp, thiên địa giao hòa.

Vài đại đạo nhanh chóng hợp nhất và cường hóa.

Tỷ như đao đạo, lúc trước Đao Chủ chỉ là cường giả 18 đạo, Hạ Long Võ chỉ có 6 đạo, trong tình huống bình thường, 6 đạo thêm 18 đạo không có nghĩa là sẽ thành 24 đạo, đừng nói là 24 đạo, dù là 19 đạo cũng khó.

Nhưng hiện giờ dung hợp, đại đạo lập tức đạt tới 20 đạo lực lượng.

Đương nhiên đây chỉ là giới hạn cao nhất của đại đạo.

Hạ Long Võ và Đao Chủ nhanh chóng ngồi xếp bằng, mỗi người nắm giữ một nửa đại đạo, khí tức Hạ Long Võ sôi trào, trong chớp mắt đã tiến vào 8 đạo, trở thành nhị đẳng.

Khí tức Đao Chủ lại giảm xuống không ít, một lát sau, gã ngã xuống 16 đạo, suýt nữa trượt khỏi nhất đẳng.

Nhưng Đao Chủ vẫn nhẹ nhàng thở ra.

Ta có thực lực 16 đạo, cảm ngộ 18 đạo.

Hạ Long Võ chỉ là 8 đạo, cảm ngộ thì hấp thu của gã, nhưng dù sao đó cũng là của gã chứ không phải của y.

Nếu muốn đoạt quyền khống chế thì gã có khả năng thành công rất lớn.

Người cường đại hơn cường giả vạn giới thì 2 bên khống chế nữa đại đạo.

Người yếu hơn cường giả vạn giới thì Tô Vũ sẽ thiên vị, trực tiếp cho đối phương dung nhập đại đạo.

Còn những người mất đi đại đạo chỉ có thể dung nhập vào đó, trở thành Hợp Đạo, không thì chỉ có thể nghĩ cách tìm cơ hội khác, Tô Vũ sẽ giao một ít đại đạo không ai dung cho bọn họ chấp chưởng.

Tô Vũ vẫn luôn yên lặng quan sát, khí tức của hắn lại tăng lên.

Hắn quan sát một hỏi rồi nhìn về phía Pháp: "Nếu người trong cửa không dung đạo vạn giới thì sẽ có kết cục thế nào?"

Pháp nhìn thoáng qua Tô Vũ, hỏi lâu sau, ông ta bình tĩnh đáp: "Ban đầu vấn đề không lớn, sau thời gian dài, âm khí ăn mòn, đại đạo thối rữa rồi hỏng mất, kẻ đó sẽ hoàn toàn ngã xuống. Vậy nên người trong cửa ra ngoài cần phải giết người, dung đạo. Đương nhiên cũng có biện pháp khác, đó chính là giết người đoạt đạo, đây là lựa chọn tốt nhất"

"Bởi vì, chúng ta đều là người quá khứ, ở ngoài lâu thì thọ nguyên sẽ hoàn toàn hao hết.

Nếu không dung đạo thì chỉ có thể chờ chết"

Ông ta nhìn về phía Tô Vũ, bình tĩnh nói: "Ta còn cơ hội sống sót không?"

Tô Vũ chưa cho ông ta dung đạo.

Nếu cứ để như vậy, căn nguyên của ông ta sẽ dần dần tán loạn, tuy căn nguyên của ông rất mạnh, không chết sớm được nhưng nếu để thời gian dài, có lẽ là một năm ở vạn giới thì ông sẽ tán loạn mà chết.

Đây là nguyên nhân mà người trong cửa muốn ra ngoài trước, bởi vì ra muộn thì sẽ không còn cơ hội, vậy thì cũng sẽ chết.

Pháp, cường giả 32 đạo, người từng sáng lập nửa thiên địa, tuy rằng giờ phút này chỉ còn lại một chút căn nguyên.

Tô Vũ do dự không biết nên xử lý ông ta như thế nào.

Một lát sau, Tô Vũ cười nói: "Thôi, ta sẽ không xử lý ngươi, chờ ta bận chuyện của mình xong thì sẽ giao ngươi cho Văn Ngọc và Văn Vương. Các ngươi có ân oán!"

Nếu không biết xử lý thế nào thì hắn lười quản, cứ ném cho Văn Vương là được.

Pháp không lên tiếng nữa, có lẽ đây là những ngày tháng cuối cùng của ông ta.

Lúc này, Hắc Nguyệt vô cùng sợ hãi, y hận không thể nói ra hết những điều mình biết, tiếc là Tô Vũ không hề nhìn y.

Tô Vũ không quan tâm đến hai người bọn họ.

Hắn nhìn về hướng vạn giới, sau đó lại ngẩng đầu nhìn thời không trường hà xuyên qua hỗn độn, lâm vào trầm tư.

Bình Luận (0)
Comment