Tô Vũ mỉm cười hỏi: "Ngươi thật sự là hậu duệ của Nhật và Nguyệt ư?"
Không đợi Nhật Nguyệt mở miệng, Pháp đã bình thản lên tiếng: "Miễn cưỡng coi là vậy"
Miễn cưỡng là sao?
Tô Vũ nghỉ hoặc.
Pháp cười nhạt: "Nhật Nguyệt thường tu luyện cùng nhau, khi tu luyện, nhật nguyệt đạo tương giao, đại đạo còn có thể thành linh huống chỉ là thứ khác. Đại đạo giao hợp thời gian dài đã sinh ra sinh linh, cũng chính là người này. Nói hắn là hậu duệ của Nhật Nguyệt cũng không sai, nhưng không phải do thân thể giao hợp mà là đạo giao hợp"
Tô Vũ nổi hứng thú: "Vậy cũng được à? Nhật Nguyệt, ngươi giống đại đạo chỉ linh đấy.
Hóa ra ngươi không phải người!"
Nhật Nguyệt sau một lúc lâu mới đáp: "Bình thường"
Tô Vũ cười: "Nhưng vì sao ngươi không nắm giữ nhật nguyệt đạo?"
Pháp mở miệng nói: "Hắn ra đời nhờ nhật nguyệt đạo giao hợp, khi hắn tu luyện nhật nguyệt đạo tới cùng thì hắn sẽ nắm giữ nhật nguyệt đạo hay là Nhật và Nguyệt? Vậy nên dù có thể tu luyện thì hắn cũng không được phép. Nhật và Nguyệt không ngốc, người ở trong cửa, có ai không đề phòng kẻ khác chứ?"
Nhật Nguyệt lạnh lùng nói: "Phụ mẫu ta không có tâm tư như ngươi. Chỉ là ta tu nhật nguyệt đạo không thuận mà thôi"
Pháp cười nhạo: "Đương nhiên là không thông thuận, ngươi ra đời nhờ nhật nguyệt đạo giao hợp thì đương nhiên phải tu đạo dung hợp, ngươi độc tu một đạo, hoặc là nhật đạo quá mức mãnh liệt khiến ngươi tự bạo, hoặc là nguyệt đạo quá mức sâm hàn khiến ngươi đông lạnh. Chỉ khi ngươi tu luyện đạo nhật nguyệt dung hợp thì mới thuận lợi mà thôi, ngươi không hiểu đạo lý này ư? Ta hiểu, Nhật và Nguyệt đương nhiên cũng hiểu, nhưng ngươi đã từng tu luyện đạo nhật nguyệt dung hợp chưa? Nó cùng đạo lý như sinh tử đạo mà thôi"
Pháp là chuyên gia vạn pháp đạo, lúc này, ông ta cười thâm thúy nói: "Sinh tử dung hợp sinh ra đại đạo chỉ linh, độc tu sinh đạo hoặc tử đạo thì không được, nhưng nếu tu đạo dung hợp thì không thành vấn đề, hơn nữa tốc độ sẽ cực nhanh. Hiểu chưa?"
Sắc mặt Nhật Nguyệt rất khó coi, gã không hé răng.
Tô Vũ nở nụ cười: "Nhật Nguyệt, có muốn thử không? Để ta kiếm đạo nhật nguyệt dung hợp cho ngươi thử tu luyện nhé?"
Nhật Nguyệt giữ im lặng.
Tô Vũ lại nổ nụ cười: "Thú vị thật! Con người trong cửa đúng là vô tình!
Nhật Nguyệt nhắm mắt.
"Được rồi, vậy là đủ rồi!"
Tô Vũ không hỏi thêm nữa, ba người biết gì thì đều đã nói ra, kỳ thật Thiên Môn không có quá nhiều bí mật, còn Nhân Môn thì bọn họ đã chẳng còn tình báo gì để tiết lộ cho hắn nữa.
Tô Vũ đứng dậy, Vạn Thiên Thánh thấy thế thì hỏi: "Muốn ra ngoài ư?"
"Đúng"
"bi tìm Văn Vương ư?"
"Đúng, làm sao vậy?"
Tô Vũ nghỉ hoặc.
Sau một lúc lâu, Vạn Thiên Thánh mới nói: "Ngươi... Mới rời đi một ngày!"
Không phải trước khi rời đi ngươi đã nói là dù trời sập thì cũng đừng tìm ngươi, ngươi muốn bế quan sao?
Hóa ra ngươi chỉ bế quan một ngày à?
Ông dám chắc rằng giờ Tô Vũ mà xuất hiện thì mấy vị kia sẽ không thể thốt nên lời.
Tô Vũ nghi ngờ hỏi: "Bế quan một ngày vẫn còn chưa đủ?"
Được rồi, ngươi nói gì cũng đúng cả!
Tô Vũ cười lớn, hắn bỗng nhiên bắt lấy một người ra từ hư không, đó là Giám Thiên Hầu. Hắn nhìn y với ánh mắt không vừa lòng: "Ta đã tăng lên tới 35 đạo, ngươi chẳng làm gì mà tăng lên tới 28 đạo, lại còn đang tăng tiếp, rốt cuộc ta là thuộc hạ của ngươi hay ngươi làm công cho ta?"
Giám Thiên Hầu cũng không còn gì để nói, y trằm mặc một hỏi mới đáp: "Ta tập hợp khí vận của bệ hạ, khí vận của ngài càng ngày càng hưng thịnh"
Ta cũng không muốn vậy đâu, ai biết vì sao khí vận của ngươi lại hưng thịnh như thế!
Tô Vũ nhướng mày: "Ngươi tăng lên quá nhanh, ta không thích vậy. Nhưng ta mà đánh chết ngươi thì ta cảm thấy mình sẽ xui xẻo. Tự đi tản bớt khí vận cho đám Nhân Hoàng bồi bổ đi. Khí vận tụ hết vào ta cũng không tốt. Còn nữa, khí vận của ta hưng thịnh mà những người cùng phe lại xui xẻo thì hưng thịnh đến mấy cũng vô dụng mà thôi"
Về mặt Giám Thiên Hầu vô cùng cổ quái.
Còn có kê ghét bỏ khí vận của mình quá hưng thịnh cơ à? !
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: "Cho đám quỷ xui xẻo kia mỗi người một thành lực lượng khí vận. Ta hoài nghi có người cố ý tước đoạt khí vận của bọn họ rồi tụ tập vào ta, sau đó đánh chết ta thì mọi người đều xui xẻo. Đi đi"
Giám Thiên Hầu cảm thấy Tô Vũ... Quá ngông cuồng!
Thế này không không tốt sao?
Pháp cũng lộ vẻ khác thường, sau một lúc lâu mới nói: "Ngươi là người có lực lượng khí vận mạnh nhất mà ta từng thấy, cũng là kẻ quyết đoán nhất, không ai tản lực lượng khí vận của mình đi như ngươi cả"
Làm vậy không phải là tự rước lấy xui xẻo sao?
Tô Vũ cười nhạo: "Có được có mất, ngươi biết cái gì. Vậy nên ngươi là kẻ thất bại còn ta là người thành công. Khi khí vận của ngươi hưng thịnh tới cực hạn thì thịnh cực tất suy, ngươi sẽ biết bị đồng đội heo xui xẻo hãm hại là kết cục gì"
Khi đám quỷ xui xẻo vây quanh ngươi, ngươi may mắn đến đâu thì cũng phải xui xẻo.
Khí vận của đám người Nhân Hoàng nhất định đã bị người động tay chân, có khả năng chính là Nhân Môn.
Bản thân hắn thì không cần khí vận quá mạnh.
Pháp không nói thêm nữa, Giám Thiên Hầu cũng không hé răng, hắn là khí vận của Tô Vũ tụ thành, Tô Vũ muốn tán thì y cũng không thể làm gì khác, chỉ cảm thấy mình vất vả lắm mới đạt tới 28 đạo mà giờ phải tản mất thì thật đáng tiếc.
"Bệ hạ, Nhân Hoàng thì sao? Nhân Hoàng, Văn Vương, Văn Ngọc, Võ Vương, Tử Linh Chi Chủ, mỗi người nhận 10% ư?"
Tô Vũ thoải mái ra lệnh: "Giữ lại một nửa là được. Đám người kia đều xui xẻo cả"
Một nửa!
Vạn Thiên Thánh Iíu lưỡi, có đôi khi tiểu tử này đã quyết định thì không có chút do dự chẩn chờ nào.
Tô Vũ là người rất quyết đoán.
Khi hắn đã quyết định thì không ai có thể khiến hắn thay đổi, huống chi hắn cảm thấy Giám Thiên Hầu tới 28 đạo cũng chẳng có ích gì cho hắn, lực lượng khí vận đạt tới 28 đạo, khí vận càng mạnh thì khi hỏng mất ảnh hưởng sẽ càng lớn.
Nếu ngày nào đó Giám Thiên Hầu tới siêu hạng, đột phá 32 đạo, có khả năng khi y chết đi thì Tô Vũ sẽ phải chịu tổn thất vô cùng lớn.