Tới cảnh giới của bọn họ thì đã không cần đi thông đạo Nhân Cảnh nữa mà có thể trực tiếp dịch chuyển vào Nhân Cảnh.
Nói đến Nhân Cảnh thì Tô Vũ là người quen thuộc với nơi này hơn.
Đám người Nhân Hoàng đã nhiều năm chưa từng trở về, nơi đây thương hải tang điền, khác hoàn toàn so với năm xưa.
Tô Vũ hiện lên trên không tiểu thành Nam Nguyên.
Văn Vương nhìn thoáng qua, cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng chỉ là thấy vị trí địa lý quen thuộc mà thôi, Nam Nguyên hiện giờ đã khác hẳn Nam Nguyên năm đó.
"Nam Nguyên.."
Năm xưa, y được phong là Nam Vương ở Nhân Cảnh, Tinh Lạc Sơn ở Nam Nguyên chính là nơi phủ đệ của y tọa lạc.
Văn Ngọc hoài niệm nhìn thoáng qua Tinh Lạc Sơn: "Nhà ta bị dọn đi rồi phải không?"
Tô Vũ gật đâu: "Lúc ấy cần trấn áp thông đạo thời không trường hà bị ta mở ra"
Tô Vũ nhìn về phía bọn họ: "Năm xưa Thời Gian Sách bản phụ rơi xuống Tỉnh Lạc Sơn rồi bị phụ thân ta nhặt đi, Tinh đi theo phụ thân ta về tiểu thành Nam Nguyên, sau đó ta bị Tỉnh cưỡng ép dung nhập Thời Gian Sách"
Văn Ngọc lộ vẻ khác thường: "Ta có thể gặp phụ thân ngươi không?"
Tô Vũ cười: "Làm sao? Hoài nghi phụ thân ta có vấn để?"
Văn Ngọc ngẫm nghĩ rồi nói: "Không hẳn, nhưng Thời Gian Sách vốn nên đi tìm Tinh Vũ đại ca lại bay trở về đây không bình thường chút nào. Còn Tinh..."
Văn Ngọc ngẫm nghĩ rồi nói: "Có khả năng kẻ này cũng có vấn đề"
Tô Vũ nhìn Nhân Hoàng: "Đại Chu Vương có vấn đề gì không?"
Nhân Hoàng biết Tô Vũ đang suy đoán điều gì, y suy xét một chút rồi nói: "Ta không cảm thấy y có vấn đề, nếu thực sự có địch ý thì thân thể ta nấp trong Nhân Sơn nhiều năm như vậy đáng lẽ phải bị y giải quyết từ lâu rồi, hắn cũng có thể giết ngươi khi ngươi mới quật khởi"
Tô Vũ gật đâu.
Y nói đúng, nhưng sự tình Thời Gian Sách đúng là có vấn đề.
Tô Vũ không nói gì nữa, hắn bước vào di tích giả nơi đây, đây là di tích văn minh do hắn và Vạn Thiên Thánh cùng chế tạo, mà nay nơi đây đã trở thành một trong những thánh địa chân chính của Nhân Cảnh.
Đoàn người bước vào, vài vị cường giả Nhân Cảnh canh giữ ngoài cửa không có bất cứ cảm giác gì.
Bọn họ tự tìm chỗ rồi ngồi xuống.
Tô Vũ nhìn về phía Văn Ngọc, những người khác cũng nhìn nàng. Văn Ngọc lộ về câm nín, cuối cùng vẫn lấy rượu và thức ăn ra, nàng buồn bực nói: "Ta còn chưa ăn"
Tô Vũ mỉm cười: "Ăn nhiều không tốt, ăn ít thôi"
Văn Vương và Nhân Hoàng đều bật cười.
Võ Vương cũng nhếch miệng cười, nhân tiện tiếp tục viết nhật ký.
Hôm nay là một ngày đáng để kỷ niệm. Tô Vũ, lão đại, lão nhị đều tụ hội.
"Giải quyết xong tán tu chưa?"
Tô Vũ mở miệng, Văn Ngọc lắc đầu: "Không, có một đám đã chết, vẫn còn không ít người bị phong ấn trong thiên địa"
Tô Vũ nổ nụ cười: "Người trong Thiên Môn rất sợ chết, trừ khi gặp tình cảnh sắp chết đến nơi. Nhiều tán tu như vậy, có cả vài vị cường giả 25 đạo trở lên, nếu bọn họ dám liều một phen thì ngươi khó có thể trấn áp được bọn họ"
Văn Ngọc gật đầu.
Tuy 34 đạo rất mạnh, mạnh hơn 31 đạo nhiều, nhưng ở trong thiên địa của nàng có mấy trăm tán tu và không ít cường giả trong cấm địa của Pháp, vậy mà không ai dám phản kích, sau khi vài vị đám ra tay rồi lập tức bị đánh chết, những người còn lại đều ngoan ngoãn.
Không có người đứng đầu và không ai muốn chết, vậy nên tất cả đều an tĩnh ở trong thiên địa của Văn Ngọc.
"Không biết có người Nhân Đạo Thánh Địa lẩn trốn trong đám tán tu không?"
Tô Vũ mỉm cười vung tay lên, Pháp và Nhật Nguyệt hiện lên. Tô Vũ không giao Nhật Nguyệt cho bọn họ, còn Pháp thì căn nguyên của ông ta bay về phía Văn Vương bọn họ.
"Ta mặc kệ chuyện này, các ngài tự xử lý đi"
Trong không trung, thân ảnh Pháp hiện lên lộ vẻ bất đắc dĩ.
Sau vô số năm vây nhốt Văn Ngọc, hôm nay ông ta lại trở thành tù nhân của đối phương.
Văn Ngọc không nói nhiều, nàng trực tiếp nhét Pháp vào thiên địa của mình: "Tìm ra người thánh địa trong đám tán tu, ta có thể suy xét không giết ngươi"
Nhân Hoàng chỉ đứng nhìn, không nói gì, sau khi bọn họ xử lý xong việc thì y mới mỡ miệng: "Về Vạn Đạo Thạch mà ta đã nói, nó là kết tỉnh của cảm ngộ đại đạo quá mức nồng đậm khi Thời Gian Chi Chủ khai thiên. Những cục đá này gần như đều rơi vào trong Nhân Môn, bởi vì Nhân Môn là nền móng của trường hà. Loại Vạn Đạo Thạch hình thành trong lúc khai thiên được gọi là Vạn Đạo Nguyên Thạch. Còn có một loại Vạn Đạo Thạch khác, thời không trường hà chảy xuôi nhiều năm, lực lượng vạn đạo hội tụ, chia lìa rồi lại hội tụ, hình thành một cỗ lực lượng vạn đạo tinh thuần, cái này gọi là quy tắc vạn đạo"
Nhân Hoàng tiếp tục nói: "Căn cứ vào tin tức mà ta có được, có người Nhân Môn muốn hợp tác cùng Hỗn Độn Chi Chủ trong Địa Môn, Hỗn Độn Chi Chủ đưa ra yêu cầu là Vạn Đạo Thạch, hai bên sẽ tiến hành giao dịch"
Mấy người yên lặng lắng nghe.
Nhân Hoàng trầm giọng: "Nhưng ta chờ đợi nhiều ngày mà không có kết quả gì. Vạn Đạo Thạch rất mạnh, cũng rất trân quý. Đối phương muốn giao dịch thì sẽ trực tiếp mang từ Nhân Môn tới Địa Môn giao dịch, hoặc là tiến hành truyền tống thông qua tu giả tu luyện Nhân Môn. Nhưng dù truyền tống thì bảo vật cường đại như vậy không phải thứ kẻ nào cũng có thể truyền tống được"
Tô Vũ yên lặng lắng nghe, Văn Vương suy tư một phen rồi lên tiếng: "Ý lão đại là, đến bây giờ hai bên vẫn chưa hoàn thành giao dịch, vậy nên muốn cướp lấy ư?"
Nhân Hoàng gật đầu: "Không sai. Nhưng cũng có khả năng Hỗn Độn Chi Chủ đã lấy được thứ này mà ta không phát hiện ra, nếu đối phương dám giao dịch thì chắc chắn cũng đã suy xét đến việc bị ta phát hiện, có lẽ có gia hỏa cường đại nào đó, tỷ như Nhân Tổ đã khai Nhân Môn trực tiếp truyền tống bảo vật..."
Tô Vũ mở miệng: "Dựa theo lời Pháp nói, hiện tại chưa chắc Nhân Tổ đã nguyện ý làm việc cho Nhân Môn. Năm xưa hắn đi theo Nhân Môn có lẽ là do thực lực không tốt hoặc là nguyên nhân khác, nhưng tới lúc này thì hắn không muốn làm vậy nữa"
Nhân Hoàng gật đâu: "Có khả năng này! Nếu đã nói đến đây thì giờ ta sẽ cho các ngươi biết chút tình hình Địa Môn hiện tại. Năm đó Địa Môn mở ra, đại chiến với thời đại khai thiên, tổn thất thảm trọng, rất nhiều hỗn độn cổ thú chết trận. Thật ra trong Địa Môn cũng có Nhân tộc. Trước khi khai thiên đã có Nhân tộc tồn tại, nếu không thì đã không có Nhân tộc vạn giới. Hiện giờ, Hỗn Độn Chi Chủ xưng bá trong Địa Môn"
Y nhìn Văn Vương: "Ta không giao thủ trực tiếp với Hỗn Độn Chi Chủ, lão nhị từng tiếp xúc với hắn, ngươi nói xem thực lực hắn thế nào?"
Văn Vương lập tức đáp: "Rất mạnh! Hắn mà không mạnh thì ta đã không từ bỏ kế hoạch trực tiếp đánh vào, nhưng năm đó khi ta mới vừa tiến vào Địa Môn thì hắn đã cảm ứng được, chúng ta cách xa giao thủ mấy chiêu, ta bị hắn đánh lui. Theo ta đoán, năm đó hắn có thể là 35 đạo hoặc 36 đạo, cụ thể thì không rõ vì không thật sự chém giết"
Nhân Hoàng nói: "Đại khái là 36 đạo lực lượng, năm đó ta trấn thủ bên ngoài cũng đã cảm nhận được uy áp, tên kia cũng cảm nhận được sự tồn tại của ta nên mới lui lại.
Hắn kiêng kị chúng ta liên thủ nhưng không tới mức không địch lại. Vậy nên hẳn là 36 đạo!"
Nhân Hoàng tiếp tục nói: "Hiện tại, trong Địa Môn có 3 thế lực mạnh nhất. Thứ nhất là Hỗn Độn Chi Chủ. Thứ hai là Nhân Tổ. Thứ ba là Ngục. Cường giả Địa Môn năm xưa chết trận rất nhiều, siêu hạng gần như đã chết hết. Mấy kẻ siêu hạng hiện nay tương tự chủ nhân cấm địa trong Thiên Môn. Nhưng còn một vấn đề, thế lực Nhân Môn trong Địa Môn không yếu chút nào, thậm chí có cả địa bàn, đường hoàng hơn cả Thiên Môn, bọn họ ÿ vào việc cường giả trong Địa Môn ít.
Thực lực Nhân Tổ cụ thể ra sao thì không biết, nhưng năm đó nghe nói đã từng luận bàn cùng Tử Linh Chi Chủ, hắn có vài phần bản lĩnh, ta cảm thấy có khả năng là 36 » đạo: