Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3847 - Chương 3847: Nổi Danh.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3847: Nổi Danh.
 

Thiên Cổ suy xét một phen rồi nói: "Ta muốn mang mọi người đến cậy nhờ Hỗn Độn Chi Chủ"

Thần Hoàng Phi khẽ biến sắc: "Ngươi nói Tô Vũ sẽ đến đó, hơn nữa thực lực chúng ta quá yếu, còn mang theo rất nhiều tộc nhân, Thiên Cổ, nếu thất bại thì cả chủng tộc sẽ huỹ diệt"

"Ta biết"

Thiên Cổ hít sâu một hơi: "Nhưng chúng ta không có lựa chọn nào khác. Dù Hỗn Độn Chi Chủ bị công kích thì có khả năng hắn sẽ là mục tiêu cuối cùng, thực lực hắn mạnh nhất, dù đám người Tô Vũ muốn động thủ nhưng chưa chắc đã đến đó đầu tiên... Hơn nữa, không phải là chúng ta không có bất cứ lợi thế nào"

"Lợi thế gì?

Mọi người nhìn lão.

Chúng ta còn cái gì?

Trừ tộc nhân ra, chúng ta chẳng còn gì cả.

Thiên Cổ trầm giọng nói: "Vẫn còn. Chúng ta có cường giả ở vạn giới, Thần Hoàng vẫn chưa chết. Chúng ta cực kỳ hiểu biết Tô Vũ, hiểu hắn hơn bất cứ kẻ nào, kể cả Nhân Môn, đây là lợi thế!"

"Hỗn Độn Chi Chủ coi trọng như thế chứng tỏ hắn không ngụ, ít nhất hắn sẽ nghe ý kiến của người khác"

"Ta sẽ đến thăm dò trước"

Thần Hoàng Phi nhíu mày: "Để ta đi"

Bà nhìn về phía Thiên Cổ: "Ngươi không thể đến đó, nếu... hắn giết ngươi."

"Không đâu"

Thiên Cổ cười nói: "Yếu cũng có ưu điểm của yếu, nếu ta là tu giả hơn 20 đạo thì có khả năng hắn sẽ giết ta, nhưng ta chỉ là một tu giả 10 đạo, đối với hắn mà nói, thực lực thế này chỉ như muối bỏ biển, giết ta cũng chẳng có ích gì. Tô Vũ muốn giải quyết hắn, chẳng lẽ hắn không muốn đối phó với Tô Vũ sao?"

Long Thiên Tôn trầm giọng: "Thiên Cổ, bọn họ thật sự có thể đối phó với Tô Vũ sao?"

Không phải bọn họ đang đánh giá cao Tô Vũ, mà là vạn tộc đã bị Tô Vũ đánh đến sợ rồi.

Thiên Cổ gật đầu: "Điều ngươi băn khoăn không sai, vậy nên chúng ta sẽ không ở đó mãi mà là lấy được thứ cần để tăng cường thực lực từ chỗ Hỗn Độn Chi Chủ rồi nhanh chóng rời đi, thậm chí chúng ta có thể chỉ giao dịch một lần, chúng ta bán tình báo về Tô Vũ để đổi lấy một ít tài nguyên. Trốn ở đó mãi thì sớm muộn gì cũng sẽ chết. Chỉ có thể liều một lần mà thôi"

Lão lại nhìn về phía Ma Đa Na trong đám người: "Nếu ngươi nguyện ý mạo hiểm thì...

Có thể đi tìm Tô Vũ, bán ra tình báo mà chúng ta biết, đổi lấy một ít tài nguyên, có lẽ Tô Vũ sẽ không ra tay... cũng có khả năng hắn sẽ giết ngươi"

Ma Đa Na nhíu mày: "Hắn tùy tiện bắt người nào đó ở đây thì cũng biết nhiều hơn chúng ta, làm thế để làm gì?"

Không phải là gã sợ, mà là cảm thấy chưa chắc đã đổi được gì.

Thiên Cổ mỉm cười: "Không nhất định phải cung cấp gì cho hắn, chỉ muốn để hắn biết rằng... Chúng ta sợ hắn, chúng ta không dám đối nghịch với hắn, chúng ta nguyện ý cung cấp những gì chúng ta biết cho hắn. Như vậy nếu sau này gặp nhau thì có lẽ sẽ có cơ hội sống sót. Dù chúng ta khó sống nhưng chưa chắc hắn sẽ tàn sát tộc đàn"

Mấy người liếc nhau rồi đều gật đầu.

Thiên Cổ hít sâu một hơi: "Hành động đi, cất giấu toàn bộ tộc nhân, nhân lúc Viêm Hỏa chưa phát hiện, nhanh chóng rút lui"

Đám người là hạng người quả quyết, bọn họ đã quen lang bạt kỳ hô.

Bọn họ nhanh chóng thu hồi tộc nhân hoạt động trên đại lục, đám tu sĩ rất bình tĩnh tiến vào không gian binh khí tị nạn.

Nay bọn họ không thể trở về vạn giới, Địa Môn vô cùng nguy hiểm, có thể ra ngoài hít thở một lát đã là một loại hưởng thụ, không thể cầu mong quá nhiều.

Tô Vũ sắp tiến vào, bọn họ biết tên kia đáng sợ đến mức nào.

Phải tránh hắn!

Đám người rút lui tuân tự, từ sau khi tiến vào Địa Môn, bọn họ đã trải qua những tháng ngày thế này không chỉ một lần, cũng có vài tộc nhân đã ngã xuống, có đôi khi gặp phải nguy hiểm, có người còn chưa kịp phản ứng thì đã chết.

Đám Thiên Cổ có lẽ là những người phản ứng nhanh nhất.

Sau khi nghe tin Tô Vũ có khả năng sẽ tiến vào, bọn họ đã lập tức đánh chết cường giả Ma tộc trông coi, nhanh chóng rời đi, so với cơn phẫn nộ của Viêm Hỏa, Tô Vũ mới càng khủng bố hơn?

Tuy Viêm Hỏa không yếu còn Thiên Cổ chỉ là một vị tu giả 10 đạo nhưng Thiên Cổ không coi trọng lão ta.

Có đôi khi thực lực mạnh không có nghĩa là sống lâu.

Nếu đám người Viêm Hỏa vẫn coi thường như thế, Thiên Cổ cảm thấy có khả năng lão sẽ nghe được tin tức bọn họ ngã xuống sớm thôi.

Có thể đi thuyết phục bọn họ không?

Không có khả năng!

Lời Hỗn Độn Chi Chủ nói mà những kẻ kia còn chẳng để ý huống chỉ là lời nói của đám người thấp cổ bé họng bọn họ.

Tô Vũ không biết những chuyện xảy ra ở đó.

Hắn đang rất buồn bực.

Hắn thích lặng lẽ vào thôn, thích làm lão âm hóa, hãm hại sau lưng người khác.

Hắn không thích đối đầu chính diện, bởi vì bọn họ còn chưa đạt tới trình độ vô địch thiên hạ. Trừ khi thật sự đạt tới khả năng quét ngang tất cả, không thì Tô Vũ muốn làm một kẻ ẩn núp sau màn hạ độc thủ hơn.

Nhưng hắn mới vừa tiến vào Địa Môn, tên của hắn đã lan truyền khắp nơi.

Giờ phút này, Nhân Hoàng bất đắc dĩ nói: "Hừ, ta không xứng có tên à?"

Tô Vũ câm nín nhìn Nhân Hoàng, từ khi nào Nhân Hoàng cũng thích chơi bài này?

Nhân Hoàng cười nói: "Thôi, kẻ thiện chiến không làm nên chiến công hiển hách, nếu ngươi đã nổi danh như vậy thì nổi hơn nữa đi"

Y nhìn về phía Hống: "Mấy người Nhất Nguyệt vẫn ổn chứ?"

Hống đáp: "Vài vị đã chết, còn lại thì vẫn ổn. Bệ hạ muốn tìm bọn họ sao?"

"Dựa theo an bài của ta năm đó, bọn họ đều sẽ xâm nhập vào các thế lực khác nhau.

Không vội, ngươi cho chúng ta biết một chút tình huống ở đây đi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện, nơi đây không yên ổn, sẽ có người tới tra xét, có Văn lão nhị ở đây thì không vấn đề gì, Địa Môn muốn truyền tin tức thì cũng sẽ không bại lộ vào lúc này"

Mấy người nhanh chóng biến mất.

Không bao lâu, có cường giả tiến đến tra xét quan sát Địa Môn, Địa Môn vẫn an tĩnh nhưng không có ai dám tới gần, bởi vì hai lần Nhân Hoàng ra tay đã khiến bọn họ sợ hãi.

Những người này cũng lo lắng nếu đám người Tô Vũ thật sự tiến vào thì sẽ thuận tay giết chết bọn họ.

Ở đây có cổ thú và cả sinh vật hình người.

Có kê ở dưới trướng Nhân Tổ, có kẻ là thám tử Nhân Môn, còn có một vài người thuộc phe Ngục Vương.

Bình Luận (0)
Comment