Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3857 - Chương 3857: Tìm Hiểu Về Ngục.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3857: Tìm Hiểu Về Ngục.
 

Hai cường giả tiềm tu nhiều năm chưa từng lộ diện.

Sở dĩ Hống biết đến sự tồn tại của hai người này là bởi vì có hai khu vực rất nguy hiểm, dù là cổ thú thì cũng không dám tiến vào, bởi vì những kẻ đi vào thường sẽ mất tích.

Điều này có nghĩa là trong đó có khả năng có cường giả tiềm tàng. Nghe nói đó là vị cường giả bị trọng thương trong trận chiến cuối thời kì khai thiên, kẻ đó vẫn luôn chữa thương ở đây.

Hống không quen thuộc khu vực này, hắn ta không rõ phương vị cụ thể.

Đoàn người Tô Vũ nhanh chóng bay đi.

Trên đường, Nhân Hoàng tản ra một cỗ dao động bình thản, cỗ dao động này luôn lan tràn, nó có vẻ khá đặc thù, hình như là tần suất đưa tin nào đó, có lẽ y đang liên hệ với tu giả mình xếp vào đây.

Mấy người Tô Vũ cứ bay mãi, trên đường gặp một vài cổ thú, có kẻ trực tiếp bị đánh chết, có kẻ cường đại thì nhanh chóng tránh đi.

Không biết đã qua bao lâu, phía trước xuất hiện một thân ảnh.

Tô Vũ vừa định ra tay thì Nhân Hoàng đã giơ tay ngăn cản, hắn nhanh chóng thu liễm.

Hình như đằng trước có một quái thú trông giống heo, nó nhìn thoáng qua mấy người, sau đó thân hình run rẩy biến đổi, ngay sau đó đã biến thành Thực Thiết Thú.

Vừa thấy bộ dáng đối phương, Tô Vũ đã biết đó là Nhất Nguyệt.

Đối phương đã tu luyện 72 đúc tới cực hạn, thay đổi hình thái thân thể khiến Tô Vũ cũng nhìn nhầm, bản lĩnh không tệ chút nào.

"Bệ hạ"

Bộ dáng Thực Thiết Thú quen thuộc làm Tô Vũ nhớ tới đám Tam Nguyệt, sau đó nghĩ tới lúc Tam Nguyệt không thể thăng cấp đã tiếc nuối vì gia gia nhà mình còn sống, bỗng nhiên hắn rất muốn cười.

Nhất Nguyệt không biết hắn nghĩ gì, ông nhìn đám người, ông biết gần hết, chỉ có Tô Vũ là xa lạ nhưng ông nhanh chóng đoán ra Tô Vũ là ai.

Tô Vũ vạn giới - kẻ vừa nổi danh khắp Địa Môn.

"Bái kiến các vị đại nhân"

Nhân Hoàng mỉm cười: "Miễn lễ. Nhất Nguyệt, nhiều năm không gặp"

"Đúng là đã nhiều năm rồi"

Nhất Nguyệt cảm khái. Tô Vũ nhìn Nhất Nguyệt một hồi rồi khẽ gật đầu. Thực lực Nhất Nguyệt không tệ, đang là nhị đẳng tiếp cận nhất đẳng, đại khái có 15 đạo lực lượng.

Thực Thiết tộc tồn tại đến nay, trừ Nhân tộc ra, đây có thể xem như một chủng tộc cường đại trong vạn tộc. Có lẽ một phần nguyên nhân là vì năm xưa Nhân Hoàng đã phân cho bọn họ một ít khí vận Nhân tộc, số mệnh bọn họ sẽ cùng tôn vong với Nhân tộc.

Hống không bằng ông, hắn ta khó khăn lắm mới đạt đến nhị đẳng, năm xưa vị này là tọa ky của Võ Vương, thực lực không kém nhưng có vẻ tiến bộ không nhanh bằng Nhất Nguyệt.

Nhất Nguyệt tới chỗ mấy người, ông gật đầu với Hống.

Nhân Hoàng không khách sáo, y nói thẳng: "Ngươi quen thuộc khu vực này không?

Nghe nói có nơi cấm ky.."

Nhất Nguyệt lập tức hiểu ý Nhân Hoàng, ông lập tức đáp: "Biết một chút. Ta ở lãnh địa gần đây, đi theo một vị cường giả 24 đạo. Năm xưa vị kia từng tra xét nơi đây mà chưa bị giết, nhưng cứ cách một khoảng thời gian thì sẽ dâng cống một ít bảo vật đến đây.

Có vẻ nơi này thuộc về một con Thao Thiết, nghe nói là một trong những bá chủ thời đại hỗn độn, vô số năm trước từng giao chiến với tu giả thời đại khai thiên nên bị trọng thương, vẫn luôn chữa thương, cắn nuốt vô số bảo vật và tu giả để khôi phục thương thế.."

Nhất Nguyệt biết một chút tin tức, ông nhanh chóng cung cấp tình báo cho mọi người.

Giờ phút này, trong đầu mấy người Tô Vũ bọn họ vang lên thanh âm của Khung: "Hóa ra là địa bàn của tên Thao Thiết kia. Bổn tọa biết hắn, năm đó hắn chiến đấu dũng mãnh, từng đánh chết một vị hợp nhất, ta cứ tưởng rằng hắn đã chết rồi, hóa ra vẫn còn sống. Hắn am hiểu cắn nuốt, không gì hắn không nuốt được. Năm xưa thực lực chừng 33 đạo, hiện tại thì không rõ lắm"

Mấy người đã thu được không ít tình báo nhưng tin tức đều đã cũ, thực lực hiện tại ra sao thì không ai biết.

Nhân Hoàng hỏi: "Nhất Nguyệt, dạo này quanh đây có động tĩnh gì không? Có cường giả nào đến đây hay không?"

Nhất Nguyệt lắc đầu.

Tô Vũ vẫn luôn quan sát Nhất Nguyệt.

Ban đầu Nhất Nguyệt không để ý, một lát sau, ông thấy Tô Vũ cứ nhìn mình mãi thì hơi hoang mang hồi: "Vì sao Tô đại nhân cứ nhìn ta vậy?"

Tô Vũ cười đáp: "Nhất Nguyệt tiền bối, hậu duệ của ngươi là Tam Nguyệt và Tứ Nguyệt đều thần phục ta, ta cảm thấy tiền bối rất quen thuộc nên nhìn nhiều một chút mà thôi"

Nhất Nguyệt cười ngu ngơ.

Tô Vũ lại nói: "Nhất Nguyệt tiền bối, lần này có khả năng ta sẽ giết Ngục, Nhất Nguyệt tiền bối hiểu biết bao nhiêu về Ngục?"

Nhất Nguyệt nhìn thoáng qua Nhân Hoàng theo bản năng, Nhân Hoàng không nói gì.

Nhất Nguyệt quay sang trầm mặc nhìn Tô Vũ.

Tô Vũ hỏi: "Chẳng lẽ tiền bối không biết gì ư?"

Nhất Nguyệt vẫn không hé răng.

Tô Vũ mỉm cười: "Tiền bối không tin ta sao?"

Nhất Nguyệt nói: "Không phải, chỉ là ta cũng không biết nhiều về Ngục Vương"

"Nói dối"

Tô Vũ bình thản lên tiếng: "Tiền bối không thành thật rồi. Đó là kẻ thù đã giết con mình thì sao có thể không báo thù? Dù không đủ sức báo thù thì cũng sẽ làm gì đó, thu thập tình báo là việc ngươi chắc chắn sẽ làm mới đúng, hơn nữa còn tốn không ít công sức để làm vậy. Tiền bối, ngươi như vậy khiến ta khó mà tin tưởng được tình báo của ngươi. Ta mặc kệ quan hệ giữa Nhân Hoàng và Ngục. Chuyện ở đây do ta định đoạt"

Nhất Nguyệt nhìn Nhân Hoàng vài lần, Nhân Hoàng vẫn luôn bảo trì trầm mặc.

Nhất Nguyệt thấy thế thì ánh mắt lóe lên: "Ta cũng chỉ biết vài điều mà thôi, nếu Tô đại nhân muốn biết thì ta xin được nói đơn giản... Ngục Vương tiến vào Địa Môn cùng thời điểm chúng ta vào đây, đại khái là vạn năm trước"

Vạn năm?

Tô Vũ khẽ gật đâu, tốc độ thời gian trong Địa Môn hơi khác Thiên Môn, có là vì vị trí của Địa Môn.

"Sau khi Ngục Vương tiến vào thì đã đánh chết rất nhiều cổ thú, khiến Hỗn Độn Chi Chủ chú ý. Không lâu sau, Hỗn Độn Chi Chủ ra tay một lần nhưng Ngục Vương được Nhân Tổ che chở, cuối cùng ả đứng vững gót chân, sáng lập Vô Gian Địa Ngục"

Ánh mắt Tô Vũ khẽ dao động: "Ả được Nhân Tổ che chở?"

Nhất Nguyệt gật đầu: "Đúng. Ta nhớ rằng năm đó Hỗn Độn Chi Chủ đã ra tay, động tĩnh rất lớn, nhưng một cây Trường Sinh Trúc bay ra từ Bích Hoa Sơn đã ngăn cản Hỗn Độn Chi Chủ, sau đó Ngục Vương mới đứng vững gót chân ở đây. Nhưng xong việc, có vẻ Ngục Vương và Nhân Tổ không còn tiếp xúc gì nữa"

Tô Vũ cảm thấy chuyện này hơi cổ quái.

Quả thật Nhất Nguyệt hiểu biết rất nhiều về Ngục Vương, ông tiếp tục nói: "Sau khi Nhân Tổ ra tay đã có tin tức truyền bá ra, chủ yếu là Viêm Hỏa Ma Hoàng tự mình khoe khoang công huân của bản thân"

Sao lại liên quan đến Viêm Hỏa?

Tô Vũ tò mò: "Ngươi không nói thì ta không nhớ, vì sao năm đó Viêm Hỏa lại cùng Ngục tiến vào đây? Hơn nữa bên ngoài còn có tộc nhân hỗn huyết của bọn họ"

Nhất Nguyệt trầm giọng đáp: "Trước đây ta cũng không hiểu. Mãi đến sau này có một lần Viêm Hỏa tự mình tiết lộ rằng gã có huyết mạch vô cùng cường đại, không phải là Ma tộc thuần túy, có tin tức nói rằng Viêm Hỏa mang huyết mạch truyền thừa từ thời kỳ hỗn độn, sau đó đã được kích phát ra, hẳn là có chút liên hệ với Địa Môn"

Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi gật đầu.

Lúc trước Thông Thiên từng nói rằng kẻ muốn khai môn cần phải có huyết mạch của môn hoặc có quan hệ chặt chẽ với môn thì mới làm được.

Trong Nhân tộc, ở thời đại của Tô Vũ, Nhân tộc tu luyện ra Thiên Môn bởi vì Thiên Môn là Nhân, cũng là thuỷ tổ của Nhân tộc.

Đám người Bách Chiến có thể tu luyện ra Nhân Môn chứng tô có khả năng Nhân Môn cũng có quan hệ với Nhân tộc, nếu không, Tiên, Chú sẽ không thể tu luyện ra Nhân Môn.

Còn Địa Môn thì hiện tại Tô Vũ chỉ biết chi mạch Ngục Vương có thể tu luyện ra, còn những người khác thì hắn chưa từng nghe nói đến.

Trước đây hắn từng suy đoán rằng có khả năng Địa Môn là hỗn độn cổ thú. Vậy xem ra Viêm Hỏa không phải Ma tộc thuần túy mà là hỗn huyết giữa Ma tộc và cổ thú?

Hậu duệ của Địa Môn đã xảy ra quan hệ với cường giả Ma tộc rồi sinh ra Viêm Hỏa ư?

Sau này Ngục Vương biết được, nàng muốn vào Địa Môn nên mang theo Viêm Hỏa ư?

Còn huyết mạch lưu lại bên ngoài hẳn là để tu luyện Địa Môn, còn vấn đề hậu duệ sinh ra nhờ huyết mạch giao hòa hay hai người trực tiếp sinh thì Tô Vũ không biết.

Ai biết được chứ!

Tô Vũ lại hỏi: "Hiện tại Ngục có thực lực thế nào?"

Bình Luận (0)
Comment