Cùng lúc đó.
Tô Vũ và Kình Thiên không ngừng tấn công lẫn nhau, Kình Thiên chủ tu phẫn nộ chỉ đạo, chiến lực của gã ta cũng cực mạnh.
Sau nhiều lần giao thủ, Tô Vũ mãi không thể hoàn toàn áp chế gã ta.
35 đạo chiến 36 đạo không chênh lệch quá nhiều nhưng muốn giết gã thì quá khó.
Nơi xa, Nhân Hoàng và Thời Gian Sư đang áp chế Bi Thiên Đại Thánh nhưng cũng không thể chém giết đối thủ, cục diện tương tự chiến trường của Tô Vũ.
Nhân Hoàng nhìn về phía Thời Gian Sư vài lần, có lẽ bây giờ chỉ có đổi đối thủ, để Văn Ngọc liên thủ với Tô Vũ thì mới có khả năng lật ngược tình thế.
Nhưng Bi Thiên Đại Thánh cũng biết Tô Vũ và Văn Ngọc liên thủ sẽ bùng nổ chiến lực mạnh mẽ nên dù bị thương nhưng vẫn kiên quyết ngăn cản bọn họ. So ra thì Đại Thánh Nhân Môn đoàn kết hơn cường giả trong cánh cửa khác nhiều.
Tô Vũ càng đánh càng bình tĩnh.
Khuyết thiếu đại chiêu cường đại là nhược điểm duy nhất của hắn hiện giờ, vạn đạo lực lượng tuy mạnh nhưng Tô Vũ không thể hoàn thành dung hợp, vậy nên sức bật không tính là cường đại, tuy nhiên khả năng kéo dài thì không kém. Thiên địa của hắn cũng rất cường đại, nhưng lực áp chế của thiên địa không hiệu quả với tu giả 36 đạo như Kình Thiên, tác dụng áp chế không rõ ràng.
"Bùng nổ.."
Tô Vũ đấu với Kình Thiên, thực lực chênh lệch không nhiều, trong tình huống này, rất khó để giết gã.
"Thiên địa môn có thể vây khốn đối phương không?"
Hiện giờ thiên địa của hắn có thể hình thành một cánh cửa, có lẽ có thể vây khốn đối phương một lát, nhưng làm vậy thì vẫn không thể giết chết gã bởi vì khi cảnh cửa hình thành, đại lượng lực lượng thiên địa của hắn sẽ bị rút ra.trong tình huống như vậy, hy vọng giết được đối phương quá nhỏ bé.
Tô Vũ cũng không trông cậy vào Văn Ngọc và Nhân Hoàng, Văn Ngọc không đủ sức thoát thân để đến giúp hắn.
"Vậy nên hình thành môn hộ để vây khốn đối phương rồi nghĩ cách đánh chết ư?"
Cánh cửa... Trọng thương... Đánh chết... Nhân Hoàng...
Có lẽ phải mượn lực thêm mới được, nếu không tình cảnh này thật sự rất khó giải quyết.
Lúc này, trong Thiên Môn.
Hư ảnh Thiên Môn của Tô Vũ bỗng nhiên hiện ra, sóng gió nổi lên không hề được che giấu, dao động rất kịch liệt.
Lực lượng chấn động quá rõ ràng, lúc trước vẫn chưa xác định được vị trí cụ thể của Thiên Môn của Tô Vũ nhưng hiện giờ đã có người cảm ứng được.
Trong vài toà cấm địa Thiên Môn, có người lộ ra ánh mắt tràn đầy lãnh lệ, trong nháy mắt, hai bóng người xuất hiện.
Đó là Thạch và Không.
Hai vị cường giả liếc nhau, trong mắt thoáng hiện vẻ tàn khốc, ngay sau đó, mấy người Thần Tổ cũng hiện lên, tất cả cũng nhìn về một hướng.
"Đi"
Mấy người khẽ quát, hư không rách nát, bọn họ nhanh chóng lao đến bên kia.
Tô Vũ!
Đó là Thiên Môn của Tô Vũ đang dao động.
Chẳng lẽ tên kia lại muốn tiến vào Thiên Môn ư?
Vài vị cường giả xuyên qua không gian, bọn họ thấy một cánh cửa trong hư không.
Hư ảnh Tô Vũ hiện ra, hắn vội nói: "Đừng vội động thủ, ta sẽ không tiến vào và cũng không có hứng thú vào đây, lần này hiện thân chỉ là muốn thương lượng chút đại sự cùng các vị cường giả mà thôi"
Các cường giả lộ sắc mặt khó coi.
Thương lượng đại sự ư?
Thương lượng cái rắm.
Thiên Môn của Tô Vũ hiện ra, không bằng nhân cơ hội này tấn công, đả thương Tô Vũ giống như đã làm với Nhân Hoàng năm đó.
Năm đó Nhân Hoàng bị động chịu đánh, nhưng có vẻ hôm nay Tô Vũ đang chủ động đến chịu đòn.
Ánh mắt Thần Tổ lóe lên, ông lạnh lùng lên tiếng: "Tô Vũ, ngươi dám hiện thân ư?"
Ông cảm ứng một phen, không phát hiện ra Khung ở gần đây, không biết tình huống thế nào.
Tô Vũ cười hồi: "Thần Tổ, ngươi không khai Nhân Môn ư? Không liên hệ với Nhân Môn sao? Không thể nào. Quan hệ giữa ngươi và Nhân Môn không đơn giản, ngươi là thám tử của Nhân Môn, ngươi không biết hiện tại ta đang đánh nhau với Nhân Môn sao? Ta đến gặp chư vị là muốn thương lượng việc liên thủ đối phó Nhân Môn"
Thần Tổ lạnh lùng nói: "Tô Vũ, đến lúc này mà ngươi vẫn châm ngòi ly gián chúng ta sao?"
Tô Vũ mỉm cười nhìn ông: "Ngươi thật sự không khai Nhân Môn ư?"
Ta mà tin ngươi thì ta là thằng ngu!
Nhưng nếu ngươi khai Nhân Môn thì có khả năng bên kia đã truyền tin tức đến đây, vậy thì hắn khó mà lừa dối được bọn họ.
Không lười nghe bọn họ cãi nhau, lão ta truyền âm đề nghị: "Nói chuyện với hắn làm gì? Đánh võ Thiên Môn của hắn đi, dù không giết được hắn thì cũng phải khiến hắn trọng thương"
Như lúc đối phó với Nhân Hoàng năm đó vậy.
Tuy rằng hiện giờ bọn họ cưỡng chế buông xuống thì không thể phát huy toàn bộ thực lực bởi vì Tô Vũ sẽ kháng cự và môn hộ cách xa nhau, không có thời gian dùng căn nguyên định vị, nhưng ở đây có Không, Thạch, Thần Tổ, Đao Tổ...
Nhiều người như vậy cùng buông xuống có thể phát huy ra thực lực mạnh mẽ, dù không giết được Tô Vũ thì hắn cũng sẽ bị trọng thương.
Tô Vũ quá to gan, thấy bọn họ tới đây mà gia hỏa này vẫn không xua tan hư ảnh Thiên Môn, rõ ràng là hắn đang muốn chết.
Thần Tổ khẽ nhíu mày, truyền âm nói: "Gia hỏa này biết chúng ta muốn đối phó với hắn mà lại càn rõ như vậy... Hãy cẩn thận, có khả năng Tử Linh Chi Chủ và các cường giả khác đang ở cạnh hắn, chúng ta đến đó thì bọn họ sẽ đánh chết căn nguyên thân của chúng ta"
Cưỡng chế xâm nhập, mạnh mẽ buông xuống thì sẽ phải trả giá.
Tuy rằng không phải bản tôn buông xuống nhưng cũng hao phí căn nguyên phân thân.
Ông cảm thấy Tô Vũ càn rõ như vậy là bởi vì quanh hắn có cường giả, hắn đang tính kế bọn họ, muốn suy yếu thực lực của bọn họ.
Mấy người nghe vậy thì cảnh giác.
Khả năng này rất có khả năng là thật.
Bọn họ nhìn Tô Vũ, thấy hắn tươi cười xán lạn, sắc mặt mấy người đều vô cùng lạnh lùng.
Thái độ hắn như vậy khiến bọn họ càng tin là có khả năng đó.
Tên khốn kiếp!
Lần này không như năm đó, khi bọn họ đối phó Nhân Hoàng, quanh Nhân Hoàng không có cường giả, Nhân Hoàng là người mạnh nhất, bọn họ buông xuống không cần sợ gÌ cả, nhưng Tô Vũ có Văn Vương và đám người Nhân Hoàng, tình thế lần này rất nguy hiểm.
Mấy người tức giận nghẹn khuất.
"Vậy đánh bạo hư ảnh Thiên Môn của hắn rồi mặc kệ đi"
Không phẫn nộ truyền âm, lão không muốn nói thêm gì với Tô Vũ nữa.
Nếu không thể đến đó giết hắn thì đừng cho hắn cơ hội lải nhải, hắn phiền muốn chết.
Tô Vũ biết lần này muốn dụ dỗ bọn họ buông xuống giúp hắn giết địch là không có khả năng, bởi vì mấy kẻ này đã đoán được gần hắn có cường giả, chắc bọn họ đều đoán đó là đám người Tử Linh Chi Chủ.
Tô Vũ thấy Không muốn ra tay đánh bạo hư ảnh Thiên Môn thì vội ngăn cản: "Đừng động thủ! Lần này ta thật sự có thành ý mà, ta muốn liên thủ với mọi người để đối phó với cường giả Nhân Môn. Nếu các vị không tin ta thì ta sẽ để bản tôn buông xuống Thiên Môn, đàm phán với mọi người để tỏ rõ thành ý. Nhân Môn thần bí mà cường đại, Thiên Môn vốn không yếu nhưng không phải đã bị ta giết không ít người sao? Hiện tại thực lực các ngươi đã suy sụp đi nhiều. Như vậy chúng ta mới có cơ hội hợp tác"
Mấy người đều ngẩn người.
Hắn muốn đưa bản tôn buông xuống ư?
Hắn điên rồi!
Không nhanh chóng truyền âm: "Nhanh phái người đến giám sát các Thiên Môn khác, để xem có phải bọn họ lại muốn tiến vào Thiên Môn lần nữa hay không?"
Thạch truyền âm nói: "Chẳng lẽ bọn họ đều đang ở chỗ hắn, muốn dùng Thiên Môn của hắn để tiến vào? Nhưng Thiên Môn của Tô Vũ có thể duy trì cho bọn họ tiến vào sao?"
Trong tình huống bình thường, Thiên Môn của Tô Vũ chỉ đủ duy trì cho bản thân hắn tiến vào.
Sau khi hắn tiến vào, hư ảnh Thiên Môn nội liễm, không thể cho người khác tiến vào nữa.
Mấy người hồ nghi, không biết rốt cuộc Tô Vũ muốn làm gì?
Bản tôn hắn sẽ buông xuống đây thật ư?
Sao có thể thế được!
Làm vậy thì chẳng khác gì đi chết!
Ngươi cảm thấy chúng ta sẽ cho ngươi cơ hội sao?
Đàm phán với ngươi ư?
Tô Vũ là người âm hiểm xảo trá, Thạch và Không không muốn nói chuyện gì với hắn, cứ trực tiếp giết đi cho xong việc.
Giờ phút này, có vẻ Tô Vũ biết bọn họ nghĩ cái gì, hắn cười nói: "Các vị đừng nghi ngờ ta như vậy, ta có thành ý nhưng không ngốc, ta sẽ không tự tìm đường chết. Bản tôn của ta tiến vào thì vẫn đủ khả năng cho đám người Tử Linh Chỉ Chủ tiến vào cùng ta, bởi vì... Ta là cánh cửa thứ tư, các ngươi hiểu không?"