"Hắn đang kéo dài thời gian"
Thần Tổ nhíu mày: "Ra tay đi, đánh tan hư ảnh Thiên Môn"
Ánh mắt Không sáng lên: "Chư vị, dù hắn truyền tống ai tới thì đều là địch nhân, không phải sao? Địa Môn, Nhân Môn hay vạn giới thì đều không phải người của chúng ta. Một vị tu giả 36 đạo ư? Không cần biết đang đang nói thật hay nói dối, dù kẻ đó là Tử Hoàng ngụy trang thì chúng ta cũng phải giết đối phương, một phương diện là để suy yếu thực lực đối thủ, phương diện khác là có thể tăng cường thực lực chúng ta, không phải sao?"
Thần Tổ lập tức hiểu ý lão ta, Không đã nổi lòng tham.
Không chỉ có Không, sau khi trầm mặc một hỏi, Thạch cũng truyền âm nói: "Nếu kẻ đó là địch nhân của Tô Vũ, lúc này Tô Vũ vẫn rảnh rỗi để nói nhảm với chúng ta thì chứng tỏ vẫn chưa tới thời khắc sinh tử. Vậy nên dù chúng ta không ra tay thì Tô Vũ cũng sẽ không gặp nguy hiểm, đúng không?"
Thần Tổ đã hiểu, Thạch cũng đã động tâm.
Kỳ thật Đao Tổ cũng động tâm, hiện giờ Nhật Nguyệt không ở đây, hai người này đã quay về bảo hộ Thiên Môn. Nhưng bốn phía vẫn có vài vị chủ nhân cấm địa không tới 32 đạo.
Ám, Ảnh đều đang ở đây.
Không nói: "Đối phương sẽ truyền tống đến đây, nếu lúc này chúng ta bày ra thiên la địa võng, khi đối phương tiến vào thì lập tức đồng thời ra tay. Mặc kệ có phải 36 đạo hay không, dù là Tử Hoàng trên 36 đạo thì cũng sẽ trọng thương hấp hối"
Thần Tổ vẫn rối rắm: "Ngươi đang trợ giúp Tô Vũ"
"Không, chúng ta đang trợ giúp chính mình, chúng ta cần trở nên cường đại"
Không bỗng nhiên lạnh lùng nhìn ông và hỏi: "Ngươi đang lo lắng người Tô Vũ truyền tống tới là cường giả Nhân Môn ư?"
Thần Tổ bực bội: "Ngươi tin lời hắn nói ư?"
Tô Vũ nói ông là người Nhân Môn, Không tin ư?
Không bình tĩnh trả lời: "Ta không tin, nhưng ngày đó hắn chỉ điểm Chú và Tiên, cuối cùng bọn họ thật sự đều là người Nhân Môn"
Tuy rằng không nên tin lời Tô Vũ nói nhưng đôi khi lời hắn nói lại là sự thật, tỷ như hắn rất giỏi suy đoán cường giả Nhân Môn, hai kẻ hắn chỉ ra lần trước đều đúng.
Nói đến nói đi, cuối cùng vẫn là bọn họ đã nổi lòng tham, bọn họ khát vọng thực lực tăng lên.
Thiên Môn đã tổn thất quá lớn.
Bọn họ quen thuộc lẫn nhau, nếu bọn họ tàn sát lẫn nhau thì kết quả cuối cùng có thể là lưỡng bại câu thương.
Nhưng hiện tại có một vị cường giả 36 đạo truyền tống tới thì sao?
Nếu Tô Vũ ngu ngốc tự mình vào đây thì sao?
Chuyện hợp tác thì không cần suy xét.
Thứ nhất, không xác định kẻ nào tới đây, không rõ ý đồ là gì.
Thứ hai, Tô Vũ am hiểu ngụy trang, lúc trước hắn ngụy trang quá tốt, cuối cùng hại chết rất nhiều người.
Thứ ba, nếu thật sự là người Nhân Môn, Nhân Môn có nhiều cường giả, hợp tác cùng Nhân Môn phải thành lập trên cơ sở thực lực hai bên không chênh lệch nhiều, nếu không bọn họ sẽ dễ dàng bị đám người kia tóm gọn.
Không nhìn về phía Thạch, truyền âm nói: "Thạch, hiện tại nên phá hủy Thiên Môn nay chờ ở đây rồi cho đối phương một đòn trí mạng?"
Giờ phút này, Không và Thạch là hai người mạnh nhất ở đây.
Còn Khung thì không có ở đây, hơn nữa mọi người sẽ không quan tâm đến ý kiến của ông ta, gia hỏa này có mối quan hệ mập mờ với vạn giới, không thể coi là người một nhà.
Thạch là Hỗn Độn Thạch thời đại khai thiên, tính cách trầm ổn, Không nguyện ý nghe ý kiến của hắn ta.
Thạch suy xét một lát rồi nhanh chóng có quyết định: "Động thủ đi. Hãy bày trận.
Dùng cấm địa làm lỏng giam vây khốn nơi đây. Nếu có người xuất hiện thì hai ta đồng loạt ra tay, dù đối phương là 38 đạo hay mạnh hơn nữa thì cũng sẽ trọng thương hoặc trực tiếp bị giết chết"
Hắn ta đột nhiên nhìn về phía Thần Tổ, ánh mắt biến ảo: "Thần, nếu ngươi không muốn ra tay thì rút đi. Nếu không lùi lại thì lát nữa ngươi cũng phải toàn lực ứng phó, nếu không.."
Hiển nhiên hắn ta cũng đang nghi ngờ Thần Tổ.
Dứt lời, hắn ta lại nhìn về phía Đao Tổ và vài vị chủ nhân cấm địa bên ngoài, tuy rằng mấy kẻ này hơi yếu nhưng giờ chỉ cần ôm cây đợi thỏ, thực lực mạnh hay yếu không quan trọng, Thạch trầm giọng nói: "Hi vọng đó là một vị cường giả, tốt nhất là cường giả vạn giới, nếu là người Nhân Môn hoặc Địa Môn thì cũng có hy vọng trợ giúp các vị tiến vào 32 đạo. Thiên Môn đã tổn thất không nhỏ, nếu có thể đánh chết một vị tồn tại đỉnh cấp để đền bù tổn thất thì sẽ rất tốt"
Không nhìn Thạch, ánh mắt lộ vẻ không vừa lòng: "Nếu là một vị 36 đạo thì chúng ta cắn nuốt sẽ có hiệu quả tốt nhất"
Thạch muốn phân cho những người khác ư?
Còn Không thì đang nghĩ sẽ chia đều với Thạch, cùng lắm thì chia cho Thần Tổ và Đao Tổ một chút, đám không đến 32 đạo kia mà cũng muốn phân một ly canh ư?
Thạch nhìn lão ta, truyền âm nói: "Chúng ta cắn nuốt thì chưa chắc đã đủ để đột phá, nhưng nếu cho bọn họ cắn nuốt, ba người Ám, Ảnh, Nguyên đều có hy vọng tiến vào 32 đạo, tăng cường lực lượng thời đại khai thiên. Không, tập thể chúng ta mạnh hơn thì mới có thể lấy được ưu thế trong tình thế hỗn loạn sắp tới"
Thạch hy vọng lực lượng chỉnh thể được tăng cường.
"Chúng ta phân thực đối phương nhưng chắc gì đã đột phá được, không phải sao?"
Không trầm tư, nếu làm như vậy thì lão ta không có động lực ra tay.
coi là có chút thu hoạch"
Không suy xét một chút rồi gật đầu xem như đáp ứng.
Lúc này, ánh mắt mấy vị chủ nhân cấm địa 31 đạo đều sáng như tuyết.
Thậm chí có người ở lo lắng truyền âm nói: "Tô Vũ thật sự sẽ truyền tống người ngoài tiến vào đây ư?"
Bọn họ lo rằng hắn không thể đưa ngươi tới, vậy thì bọn họ sẽ mất đi một thu hoạch lớn.
"Không biết. Bày trận trước đi"
Thạch không nói nhiều, các cấm địa nhanh chóng hình thành một lông giam, từng lực lượng đại đạo xỏ xuyên tứ phương bao chặt hư ảnh Thiên Môn của Tô Vũ.
Trên không còn hiện ra một ngọn núi lớn.
Đó là bản thể của Thạch.
Nếu đối phương đến thì ngọn núi sẽ giáng xuống, Hỗn Độn Sơn thời đại khai thiên trấn áp không phải thứ một người bình thường có thể thừa nhận.
Dù kẻ đó là địch nhân của Tô Vũ hay là bản thân hắn hoặc là những người khác thì đều không khác gì nhau.
Đối với các cường giả Thiên Môn mà nói, dù sao hiện tại cũng không giết được Tô Vũ, vậy cướp địch nhân của hắn có lẽ có thể giảm bớt cơ hội trở nên cường đại của hắn.
Tô Vũ cũng cảm ứng được động tĩnh của bọn họ.
Hắn nở nụ cười.
Đám người Thiên Môn thật đáng yêu.
Bọn họ quyết định dù là ai thì cũng đều phải giết ư?
Không phá hủy hư ảnh Thiên Môn của hắn chứng tỏ bọn họ đã cắn câu, cuối cùng bọn họ cũng không thể kiểm chế được lòng tham, mà cũng đúng thôi, người giao đến tận nơi cho giết, cho ngươi cơ hội tiến bộ, có ai lại không vui cơ chứ?
"Nhưng như vậy thì sắp tới thực lực Thiên Môn sẽ tiến bộ"
Tô Vũ quyết định mặc kệ việc này, để đám người Thiên Môn tiến bộ cũng chẳng sao.
Tô Vũ khẽ quát một tiếng, một cánh cửa hiện ra, đó là cánh cửa đại đạo của hắn, nhưng nó không đủ cường đại, cũng không đủ hoàn thiện, nhưng để vây khốn kẻ khác thì hắn vẫn làm được.
Cánh cửa của Tô Vũ hiện lên rồi nhanh chóng bao phủ Kình Thiên Đại Thánh.
Oanh.
Kình Thiên Đại Thánh đánh ra một quyền, cánh cửa hư ảo chấn động.
Tô Vũ tiếp cận gã ta, cánh cửa bao trùm.
Giờ phút này, bốn phương tám hướng đều nằm trong phạm vi cánh cửa.
Kình Thiên Đại Thánh khẽ biến sắc: "Lực lượng môn... đây không phải lực lượng Thiên Môn"
Đây là thứ gì?
Một loại lực lượng môn không quen thuộc.
Tô Vũ mặc kệ gã, lát nữa truyền tống gã ta đi rồi, gã có chết hay không Tô Vũ cũng mặc kệ.
Lát nữa Tô Vũ sẽ giết một vị khác.
Đúng vậy, hắn mặc kệ sự sống chết của kẻ này, Tô Vũ không đủ cường đại, hắn chỉ có thể lợi dụng lòng tham của cường giả Thiên Môn để tiêu diệt gia hỏa này, sau đó liên thủ với hai người Nhân Hoàng để giết Bi Thiên.
Nhân lúc Đại Thánh Nhân Môn chưa kịp buông xuống, hắn giết được kẻ nào hay kẻ ấy.
Tô Vũ là cảnh cửa thứ tư nhưng tới hôm nay vẫn chưa khai phá ra năng lực đặc thù nào, tác dụng duy nhất của thiên địa môn này là có thể cố hóa thông đạo Thiên Môn, khiến thông đạo vững chắc hơn một chút mà thôi, ngoài ra thì chỉ có thể dùng để vây nhốt địch nhân.
Tô Vũ cảm thấy nó rất rác rưởi nhưng hiện giờ vừa vặn hữu dụng.
Cánh cửa vây nhốt đối phương, Tô Vũ không ngừng rút ra lực lượng thiên địa để củng cố cánh cửa.
Kình Thiên Đại Thánh điên cuồng công kích nhưng không hề lo lắng nóng vội.
Lúc trước Tô Vũ cũng từng vây nhốt gã ta nhưng hắn chẳng thể làm gì, hắn hao tốn lực lượng thiên địa để phong tỏa gã, bản thân Tô Vũ thì không có năng lực giết gã, vậy nên điều này chỉ làm Tô Vũ càng ngày càng suy yếu.
Lúc này, Tô Vũ không ngừng áp súc đại đạo chi môn.
Cánh cửa càng ngày càng nhỏ, Kình Thiên càng thêm điên cuồng, gã công kích kịch liệt, lửa giận đốt cháy thiên địa: "Dù ngươi nhốt được bổn tọa thì cũng đừng hòng thoát thân. Tô Vũ, cứ đấu tiếp như vậy, ngươi chắc chắn sẽ chết"
Tô Vũ mặc kệ gã, hắn quát: "Văn Ngọc, Nhân Hoàng, các ngươi là phế vật à? Hai đánh một mà không giết được Bi Thiên? Nhanh giết Bi Thiên rồi tới giúp ta giết kẻ này. Khốn kiếp"
Hắn vô cùng phẫn nộ: "Ta nhốt gã lại rồi mà các ngươi không thể phân ra một người phụ một tay sao?"
Nơi xa, Nhân Hoàng và Văn Ngọc đều không nói lời nào, công kích của bọn họ chỉ càng điên cuồng, hai thiên địa tung hoành trong hư không áp chế Bi Thiên, Bi Thiên liên tục thở dài: "Chiếm thượng phong không có nghĩa là các ngươi có thể giết ta. Hai vị, các ngươi đừng hòng rời đi"
Lão bị áp chế thì sao?
Dù Nhân Hoàng cường đại trở lại thì vẫn không thể đánh bại lão.