Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3892 - Chương 3892: Diệt Thiên Môn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3892: Diệt Thiên Môn.
 

Giờ khắc này, Nhân Tổ lên tiếng: "Tô Vũ.."

Tô Vũ đánh nát thân thể Nhân Tổ: "Ổn ào, ai cho phép ngươi nói chuyện?"

Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, sau đó hắn biến mất.

Mấy người Văn Ngọc đồng thời đi theo hắn.

Địa Môn lập tức cảnh giác, Tô Vũ đã nói là sẽ tới giết hắn ta.

Oanh!

Đột nhiên nơi xa vang lên một tiếng vang lớn.

Tô Vũ đấm chết một người trung niên diện mạo cực giống Nhân Tổ, đại đạo kẻ đó hỏng mất, thân thể tan nát.

Đấu Vương chết!

Mọi người đều sửng sốt.

Tô Vũ có tâm lý trả thù quá nặng, hắn còn cường đại đến mức đáng sợ.

Ở thời điểm này, đáng lẽ hắn phải chủ ý đến chiến trường của kê mạnh, vậy mà hắn không cứu Ác Thiên, không vây giết Địa Môn, không ngăn cản Ngục Vương, hắn lại chạy tới giết Đấu Vương.

Mọi người hoàn toàn ngây người!

Ý chí còn sót lại của Đấu Vương rít gào: "Vì sao.."

Các cường giả trên 30 đạo đang chiến đấu, Tô Vũ ngươi là người làm đại sự, tại sao lúc này ngươi lại lựa chọn tới giết ta? Hơn nữa không chỉ một mình hắn ra tay, hắn mang theo đám người Nhân Hoàng cùng tấn công một tu giả hơn 20 đạo là lão, lão có nên cảm thấy vinh hạnh hay không?

"Ôn ào"

Lực lượng sinh tử bùng nổ ma diệt ấn ký, ý chí bị xóa sổ, một đại đạo hiện ra, Đấu Vương tu luyện đấu chiến chi đạo, nó không yếu, lực lượng khoảng 26 đạo. Cụ thể là bao nhiêu thì Tô Vũ lười để ý, dù sao hắn cũng giết rất nhẹ nhàng.

Còn nguyên nhân hắn không ra tay với Địa Môn là vì khó giết được Địa Môn, hắn không ngại tốn chút thời gian giết phản đỏ trước.

Nhân Tổ bị Tô Vũ nắm chặt trong tay điên cuồng rít gào, Lam Thiên vẫn đang chủ động dung hợp, chưa từng dừng lại, giờ phút này, Nhân Tổ đã chịu quấy nhiễu nặng nề. Ông ta có cảm giác mình sắp sụp đổ, hỗn loạn phát điên.

Lam Thiên dung thiên địa không phải chuyện xấu, Nhân Tổ có thể mạnh hơn, nhưng ông ta bỗng nhiên phát hiện có một cỗ ý niệm siêu cấp hỗn loạn đi dọc theo thiên địa dũng mãnh tràn vào trong đầu ông ta.

Ông ta vội vàng phong bế liên hệ với thiên địa, lúc này mới đỡ hơn một chút. Nhưng ông ta cắt đứt liên hệ thì cũng mất khi khả năng khống chế thiên địa.

Không có Nhân Tổ duy trì, giờ khắc này, trên không Nhân Cảnh, khuôn mặt nữ nhân bỗng nhiên hiện ra, bà ta thống khổ gào rống.

Đó là Thiên - một vị thủ lĩnh bộ lạc năm xưa - nay đã hóa thân thành thiên địa chỉ linh dung nhập vào thiên địa của Nhân Tổ.

Giờ phút này, nửa bên mặt bà ta đã biến thành màu đen, trong màu đen dường như có ngàn vạn khuôn mặt người hiện lên, khuôn mặt khổng lô bao trùm thiên địa, lúc thì thống khổ gào rống, lúc thì vũ mị cười vang: "Tỷ tỷ, đừng khóc, chúng ta hòa hợp nhất thể, không có nam nhân thúi kia duy trì, chúng ta cũng có thể phát huy ra thực lực cường đại, lực lượng thiên địa tăng cường, bản thân chúng ta tự làm chủ"

Tiếng cười khiến người ta không rét mà run, Nhân tộc trong Nhân Cảnh không dám hé răng, bọn họ không hề cảm thấy tuyệt vọng, chỉ có sự sợ hãi thấm sâu tận đáy lòng.

Thật đáng sợ!

Tiếng cười u oán của Lam Thiên truyền khắp thiên địa: "Tỷ tỷ, chúng ta hoà làm một đi, ta là Lam Thiên, ngươi là Thiên, chúng ta vốn nên là một thể. Tỷ tỷ, đừng kháng cự ta, để ta dung nhập vào ngươi... Tỷ tỷ..."

Vô số ý chí hỗn loạn, vô số khuôn mặt không ngừng dung nhập.

"Không"

Thiên bá đạo lúc trước không nhịn được nữa, tiếng hét tràn đầy hoảng sợ và tuyệt vọng vang vọng tứ phương, thiên địa dao động kịch liệt.

Bị dung nhập thế này còn khủng bố hơn cả cái chết, bà ta không muốn chết đi như vậy... Thật ra bà ta sẽ không chết mà sẽ hóa thành một phần của Lam Thiên, cũng có thể nói là Lam Thiên hóa thành một bộ phận của ba ta.

Nhưng khi đó bà ta vẫn là chính mình sao?

Sau khi Nhân Tổ cắt đứt liên hệ với thiên địa thì không dám nối lại nữa, ông ta hoảng sợ nói: "Tô Vũ, hắn làm như vậy thì sẽ không còn là Lam Thiên nữa.."

Tô Vũ bình thản đáp: "Đã bao giờ hắn là Lam Thiên chưa? Hắn vốn biến đổi thất thường, hôm nay là cha ngươi, ngày mai có thể biến thành mẹ ngươi, ngươi nghĩ hắn bình thường à?"

Y đã bao giờ bình thường đâu!

Sau khi dung hợp, y có thể giữ lại ý chí hay không? Chắc chắn là ý chí sẽ vô cùng hỗn loạn, ý chí của Thiên chắc gì đã mạnh bằng Lam Thiên, ai biết kết quả sẽ thế nào.

Chu không phải hạng người tham sống sợ chết, sau khi bị Tô Vũ bắt, ông ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý để chết, nhưng khi ông ta nghe thấy tiếng hô thê lương của Thiên và tiếng cười điên cuồng, sau đó biến thành ai oán của Lam Thiên... Ông ta sợ run trong lòng.

Ông ta mất đi Thiên - đạo lữ của mình như vậy thì quá mức tàn nhẫn, còn không bằng dứt khoát giết chết bằng một đao.

"Tô Vũ, ngươi cùng hung cực ác, đây là việc một Hoàng giả có thể làm à?"

Nhân Tổ không biết nói gì hơn, Tô Vũ kinh ngạc: "Làm sao? Ta vốn là ác nhân, ngươi không biết sao? Hiện tại Nhân Môn chưa xuất hiện mà thôi, nếu y thoát ra, ta sẽ liên thủ với Nhân Môn xử lý đám người không nghe lời các ngươi trước"

Tô Vũ cười to: "Vạn phủ trưởng, ngài có phải Nhân Môn hóa thân hay không? Nếu là đúng thì Tô Vũ ta nói lời giữ lời, ta sẽ nghĩ cách tiếp dẫn ngươi tới đây, sau đó chúng ta bắt Thiên Môn xuất hiện rồi cùng liên thủ giết bọn họ trước, sau đó ta quyết chiến với ngài, được không? Nghe có vui không? Tin ta đi. Dù ngài là ma đầu tội ác tày trời thì sao chứ?"

Đám người Thiên Môn Địa Môn muốn đối phó với Nhân Môn, nhưng các ngươi là người tốt ư?

Không phải các ngươi cũng muốn giết tu giả vạn giới sao?

Tô Vũ điên cuồng cười to: "Đừng ép ta, vạn giới hủy diệt thì sao? Nhân Môn diệt thế thì sao? Ta chết rồi thì Nhân Môn hay các ngươi thống trị có còn quan trọng nữa không?

Nhưng các ngươi làm ta khó chịu, vậy ta đây sẽ khiến các ngươi khó chịu đến chết"

"Tô Vũ, ngươi điên thật rồi"

Tắc Thiên gầm lên: "Ngươi hoàn toàn điên rồi. Nhân Môn mới là độc thủ sau màn, là căn nguyên của tất cả họa loạn!"

Gia hỏa Tô Vũ này căn bản không quan tâm là ai thắng. Nếu hắn đã không thắng thì kẻ nào thắng cũng như nhau.

Vậy nên Tô Vũ thật sự có thể liên thủ cùng Nhân Môn!

Tắc Thiên biết hắn điên nhưng không ngờ Tô Vũ dám nói rằng muốn hợp tác cùng Nhân Môn, Nhân Môn là nguyên nhân vạn giới loạn lạc, là căn nguyên diệt thế.

Tắc Thiên giận dữ hét: "Nhân Hoàng, các ngươi muốn điên cùng hắn ư? Tử Linh Chi Chủ, ngươi cũng là tuyệt thế thiên kiêu từ khai thiên tích địa tới nay, các ngươi muốn chôn vùi toàn bộ thiên địa với kẻ điên này sao?"

Tô Vũ dám nói rằng muốn hợp tác với Nhân Môn! Quá điên cuồng!

"Khung.."

Hắn ta mới gọi tên Khung, Khung đã phẫn nộ quát: "Giao Khai Thiên Kiếm ra đây, ta mặc kệ các ngươi muốn giết ai, giao ra thì lão tử sẽ rời đi"

Tắc Thiên nghẹn một bụng tức.

Sao ta có thể tin ngươi được?

Nếu giao kiếm ra, gia hỏa này đạt tới 38 đạo, vậy chẳng phải là bọn họ sẽ càng nguy hiểm hơn ư?

Khung thấy hắn ta không đáp lời thì càng tức hơn: "Đám khốn kiếp, Tô Vũ nói không sai, hợp tác với Nhân Môn diệt các ngươi là đáng lắm"

Khi ấy kiếm của lão tử sẽ trở lại, không phải sao?

Lời Tô Vũ nói không có vấn đề gì. Thà hợp tác cùng Nhân Môn giết chết tất cả các ngươi còn hơn.

Nơi xa, Tử Linh Chi Chủ lạnh giọng lên tiếng: "Sinh lực lượng của bổn tọa hơi thiếu, Ngục mới vừa ăn Bất Lão Căn, không bằng để ta ăn Ngục, hoàn thiện sinh tử đạo của ta. Ta cảm thấy mình có hy vọng lớn hơn Tô Vũ. Tô Vũ mới 36 đạo, còn ta thì đã 39 đạo, nuốt Ngục rồi nuốt đại đạo, có khả năng ta sẽ đấu được với Nhân Môn. Đưa ta đi, nếu không đưa ta, lại còn đánh ta thì phương án hợp tác với Nhân Môn không tôi đâu"

Một đám khốn kiếp!

Mấy người Tắc Thiên mắng to trong lòng.

Lúc này, sau khi đánh chết Đấu Vương, Tô Vũ vẫn chưa đến chỗ Địa Môn.

Hắn đột nhiên rống to, thiên địa chấn động, ngay sau đó, một cánh cửa hiện lên.

Đó là Thiên Môn!

Cánh cửa thứ tư của Tô Vũ nhanh chóng chồng lên, hắn gầm lên: "Nhân Hoàng, Văn Ngọc, củng cố thông đạo, lao vào Thiên Môn. Giờ chúng ta hãy đi diệt Thiên Môn, đánh vỡ gã, để lại nơi này cho bọn họ chơi đi"

Tứ phương lại chìm trong tĩnh lặng.

Cái quỷ gì vậy?

Tô Vũ quát: "Tử Linh Chi Chủ, Văn Vương, Võ Vương, nhanh tới đây. Từ bỏ vạn giới, diệt Thiên Môn trước"

Ngươi nghiêm túc à?

Tử Linh Chi Chủ và đám người Văn Vương đều sợ ngây người.

Trong Thiên Môn có hai vị 36 đạo, một vị 34 đạo, ba vị 32 đạo cộng thêm Thiên Môn chưa hoàn toàn sống lại.

Mà thực lực phe Tô Vũ hoàn toàn không yếu.

Tô Vũ 36 đạo, Khung 36 đạo, Tử Linh Chi Chủ 39 đạo, cộng thêm Nhân Hoàng 35 đạo, Văn Ngọc và Văn Vương 34 đạo, Võ Vương 32 đạo... Có thể nói là hoàn toàn nghiền áp Thiên Môn.

Tử Linh Chi Chủ không nhịn được, hắn quát: "Ngươi đang nói nghiêm túc đấy à?"

Tô Vũ rống lên: "Đương nhiên. Khung, tiến vào xong ta sẽ giết Nhân Tổ cho ngươi bồi bổ, lão tử lười nghe bọn họ nhiều lời"

Ánh mắt Khung sáng ngời.

Thật ư?

Vậy cũng được hả?

Kiếm của ta... cứ kệ đó đã, dù sao cũng không mất được. Nhưng Nhân Tổ thì có thể biến mất.

"Được"

Bình Luận (0)
Comment