Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3903 - Chương 3903: Thiên Phú Kỹ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3903: Thiên Phú Kỹ.
 

Khi đám người Tô Vũ trở về Nhân Cảnh, có một đám người nhanh chóng trốn chạy.

Đó là đám người Thần Hoàng.

Thần Tổ, Tiên Tổ và Ma Tổ đều đã chết.

Khi Thần Tổ còn sống, Thần Hoàng vẫn còn ký thác chút hy vọng, nhưng ông đã chết, lão không dám ôm bất cứ hy vọng nào nữa. Nhân lúc đám người Tô Vũ đang làm ầm ï, lão nhanh chóng mang người lẩn trốn.

Lúc ấy mọi người đều không rảnh để ý đến đám tiểu nhân vật này, dù có cường giả nhất đẳng thì cũng không lọt nổi mắt mọi người.

Khi đám người Tô Vũ trở về Nhân Cảnh, một đám người cẩn thận hội tụ gần Địa Môn, nhóm Thiên Cổ cũng xuất hiện, tập hợp với mấy người Thần Hoàng.

Cảnh còn người mất!

Đám người Tiên Hoàng đã chết, nhưng Thần Hoàng Phi thì đã được gặp lại Thần Hoàng, hai người đã ly biệt mười vạn năm.

Giờ khắc này, trong kẽ hở không gian tối tăm, đám chủng tộc tranh đấu gay gắt năm xưa hiện giờ đều trầm mặc.

Thiên Cổ yên lặng nhìn Thần Hoàng Phi và Thần Hoàng, hai kẻ này chỉ im lặng nắm tay nhau, không than thở nỗi khổ ly biệt, không nhắc đến nguy cơ tận thế.

Còn sống đã là may mắn lắm rồi!

Hồi lâu sau, Thiên Cổ mở miệng đánh võ không khí bình tĩnh: "Thần Hoàng đại nhân"

Thần Hoàng nghiêng đầu nhìn lão, khẽ gật đầu.

Ngày đó Tiên Hoàng chết trận, lão đã từng nói rằng nếu lão còn sống thì sẽ chiếu cố Tiên tộc.

Thiên Cổ - đệ tử của Tiên Hoàng, nhiều năm không gặp, hôm nay gặp lại mới thấy thực lực lão không thấp, đã đạt đến 14 đạo, hiển nhiên Thiên Cổ đã có thu hoạch trong Hỗn Độn Hà, nhưng 14 đạo cũng không thể ảnh hưởng gì nhiều đến thế cục hiện tại.

Vạn tộc đã hoàn toàn trở thành con tốt thí của thời đại này.

Hiện nay, nhưng kẻ đang tranh đấu đều là đám tuyệt thế cường giả.

"Chuyện gì?"

Thần Hoàng nhìn Thiên Cổ.

Trong lúc Tô Vũ chấp chưởng vạn giới mà vẫn có thể mang chủng tộc chạy thoát, quả thật Thiên Cổ vẫn có chút bản lĩnh.

Thiên Cổ nhẹ giọng nói: "Văn bối chỉ muốn hỏi một chuyện"

"Nói đi"

"Năm đó cường giả Thiên Môn dụ hoặc sư tôn ta và Thần Hoàng đại nhân gia nhập hàng ngũ Thiên Môn, vì thế mà trở mặt với Nhân tộc, chẳng lẽ bọn họ không trả công hay đưa ra lời hứa hẹn nào sao?"

Người đã chết rồi nhưng Thiên Cổ vẫn muốn nói rõ: "Ta tin rằng sư tôn ta và Thần Hoàng đại nhân không ngốc. Các ngài sẽ tin hứa hẹn không có gì đảm bảo ư? Năm đó Nhân Hoàng và Văn Vương vô cùng cường đại, nếu Nhân Hoàng không bị trọng thương, vậy chẳng phải mọi người đều sẽ bị giết sao?"

Hiển nhiên việc Nhân Hoàng trọng thương không phải biến cố tình cờ, rõ ràng là những người này có liên hệ với Thiên Môn.

Đương nhiên chuyện này không quá quan trọng, Thiên Cổ chỉ muốn biết rốt cuộc năm đó Thiên Môn đã hứa hẹn gì để khiến cường giả vạn tộc bí quá hoá liều, lựa chọn phản bội Hoàng Đình Nhân tộc.

Lão không biết lời giải thích của Thần Hoàng nói với Tô Vũ, mà dù biết thì lão cũng không tỉn.

Thần Hoàng trầm mặc một hỏi, lão ta nhìn quanh bốn phía, sau khi suy xét thì mở miệng đáp: "Năm đó phản đối vàphản kháng Nhân tộc là vì tự do, không muốn làm tù nhân trong Tinh Vũ phủ đệ. Đồng thời, tồn tại trong Thiên Môn đã liên hệ với chúng ta, hứa hẹn rằng có thể lật đổ Nhân tộc cho chúng ta. Nhưng đương nhiên là không ai tin lời nói suông mà mạo hiểm khai chiến với Nhân tộc cả"

Thần Hoàng chân chờ một chút, cuối cùng vẫn nói ra: "Năm đó, tiền bối trong Thiên Môn từng nói rằng sẽ giúp chúng ta tăng đến cảnh giới cực mạnh sau khi Thiên Môn mở ra..."

Thiên Cổ yên lặng nhìn lão ta, cực mạnh ư?

Mạnh thế nào?

Người đã chết sạch rồi!

Nếu thật sự mạnh thì sao lại chết?

Lão vốn không ôm hy vọng gì, nhưng vẫn không cam tâm nhìn vạn tộc hoàn toàn xuống đốc, trở thành con tốt thí trên chiến trường như vậy.

"Ta không biết Tiên Tổ nhận lời như thế nào. Đa số những chuyện xảy ra năm đó đều đo Tiên Tổ ra tay, nhưng ta cũng có một ít an bài.."

Thiên Cổ nhìn lão ta.

Sau một hồi trầm mặc, Thần Hoàng tiếp tục nói: "Ngươi biết thiên phú kỹ của tam tộc không?"

Thiên Cổ nhíu mày gật đầu: "Thần tộc thần biến, Ma tộc ma lâm, Tiên tộc ta có huyết nhục trọng sinh, tiên lực bám thân..."

Đương nhiên là lão biết.

Rất nhiều chủng tộc đều có thiên phú kỹ, trong đó thiên phú kỹ của Thần Tiên Ma là mạnh nhất.

Kỳ thật thiên phú kỹ cũng là một loại đại đạo, một loại thần văn đại đạo trời sinh.

Thần Hoàng nói tiếp: "Vậy ngươi cũng biết Thần Tổ, Ma Tổ, Tiên Tổ là Thủy Tổ khai sáng tam tộc đúng không?"

Thiên Cổ gật đầu, có ai không biết chuyện này sao?

"Nếu là Thủy Tổ, cái chúng ta gọi là ma lâm, thần biến, tiên lực bám thân... có phải bình thường các ngươi đều nghĩ đó là lực lượng đại đạo của ba vị Thủy Tổ giao cho chúng ta không?

Đương nhiên!

Thiên Cổ bỗng nhiên sửng sốt nhìn về phía Thần Hoàng, Thần Hoàng khẽ gật đầu:

"Ngươi nghĩ không sai, ba vị Thủy Tổ cũng biết thiên phú kỹ này"

Thiên Cổ ngây ngẩn.

Chúng ta cảm thấy Thủy Tổ cường đại nên đại đạo cũng cường đại, cho hậu duệ mượn lực là điều bình thường.

Nhưng ba vị Thủy Tổ cũng biết, vậy là sao? Bọn họ mượn lực bản thân ư?

Không có khả năng!

Thần Hoàng thấy có vẻ Thiên Cổ đã hiểu thì gật đầu: "Ngươi phải biết rằng, trước khi khai thiên, thế giới là một mảnh hỗn độn, mọi người chủ yếu tu luyện hỗn độn đại đạo. Thật ra khi đó đã có thiên phú kỹ truyền thừa... Mà ba vị Thủy Tổ Thần Ma Tiên là những người mạnh nhất trong đó"

Thiên Cổ trầm giọng: "Ta không hiểu ý Thần Hoàng. Ý ngài là thiên phú kỹ đã tồn tại trước cả Thủy Tổ tam tộc sao?"

Thần Hoàng không vội giải thích: "Thiên phú kỹ là một loại biển hiện của đại đạo, đúng không?"

Thiên Cổ gật đầu, hiện giờ lão cũng có hiểu biết nhất định về đại đạo: "Không sai, nếu ta chấp chưởng một đại đạo, hậu duệ truyền thừa huyết mạch ta cũng có khả năng nắm giữ một chút căn nguyên đại đạo, đó chính là thiên phú kỹ"

"Vậy đạo kia từ đâu ra?"

"Thời không trường hà"

Thiên Cổ lập tức đáp.

Thần Hoàng mỉm cười: "Cường giả Nhân Môn lấy đạo từ đâu ra?"

Thiên Cổ ngây ngẩn, đúng vậy, Nhân Môn... ở hạ du thời không trường hà.

Trước đây, mọi người đều không để ý, Nhân Môn quá thần bí, đến hôm nay mới có vài vị Đại Thánh bị giết, bọn họ có đại đạo nhưng đại đạo này không liên kết với thời không trường hà mà là tồn tại độc lập.

Sau khi bị giết, đại đạo chứa trong cơ thể hiện ra, không biết là được nạp vào cơ thể sau khi tiến vào siêu hạng hay kể cả kẻ yếu cũng có đại đạo nội chứa.

Mọi người vẫn không đủ hiểu biết về Nhân Môn.

Thiên Cổ lộ vẻ kỳ quái nhìn Thần Hoàng, lão đang tự hỏi mục đích Thần Hoàng nói vậy.

Thiên phú kỹ, đại đạo Nhân Môn, thời không trường hà...

Chẳng lẽ những điều này có liên hệ gì với nhau ư?

Thần Hoàng lại lên tiếng: "Ta sẽ không vòng vo nữa, năm đó Thần Tổ liên hệ với ta đã từng nói rằng.."

"Đợi đã, Thần Tổ ở trong Thiên Môn, sao có thể liên hệ với ngài? Đại nhân cũng khai Thiên Môn ư?"

Thần Hoàng lắc đầu: "Chúng ta không khai được Thiên Môn, không thuộc dòng dõi Thiên Môn, đám người Tô Vũ thì có. Hậu duệ Nhân tộc gần như đều là hậu duệ của Thiên Môn, kẻ có huyết mạch viễn cổ thì có thể có huyết mạch Nhân Môn, vậy nên mới có thể khai Nhân Môn. Là liên hệ thông qua thiên phú kỹ"

Thiên Cổ kinh hãi.

"Đương nhiên là việc này rất khó"

Thần Hoàng cười nói: "Kỳ thật việc Nhân Hoàng bị đánh lén năm đó có công lao của những người khác, cũng có công lao của tổ tiên chúng ta, có lẽ ngươi không biết, khi đó tổ tiên chúng ta cũng tham dự vây công..."

Thiên Cổ khẽ gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment