Nhân Cảnh.
Thiên địa chấn động, Phệ Hoàng càn quét nhưng nhanh chóng bị giết hết, trời lại quang đãng, bóng tối biến mất.
Vũ Hoàng điện phủ bụi nhiều ngày lại mở ra.
Từ lúc Bách Chiến trở về, Tô Vũ nhường lại Vũ Hoàng điện, sau đó hắn gần như chưa từng đến đây, dù là lúc hắn ở vạn giới thì cũng sẽ ở trong thiên địa của chính mình, Tô Vũ hắn không có thời gian đến Nhân Cảnh hưởng thụ uy quyền đế vương.
Hôm nay, trong Vũ Hoàng điện, dòng người chen chúc xô đẩy.
Các vị chủ nhân quy tắc bước vào đại điện.
Tô Vũ ngồi trên bảo tọa, hai bên là Nhân Hoàng và Tử Linh Chi Chủ.
An bài chỗ ngôi khiến mọi người hơi chấn động.
Xét về thực lực thì Tử Linh Chi Chủ mạnh nhất.
Xét theo uy vọng địa vị thì Nhân Hoàng còn hơn Tô Vũ một bậc.
Xét về tuổi thì Tô Vũ chỉ đáng làm con cháu của hai người kia.
Những người ngồi trên bảo tọa lúc này lại là Tô Vũ.
Chuyện này nằm ngoài ý liệu của mọi người nhưng lại hợp tình hợp lý.
Bởi vì Tô Vũ là người trung gian gắn bó nhiều thế lực, vai trò của hắn giống Nhân Tổ nhưng có tác dụng lớn hơn và quan trọng hơn ông ta.
Các vị chủ nhân quy tắc không có chỗ ngồi đều đứng sang hai bên, đứng thẳng trong đại điện.
Không chỉ có chủ nhân quy tắc mà ở đây còn có cường giả Hợp Đạo, Vĩnh Hằng, tu giả mất tích, một vài tu giả bị lãng quên cũng xuất hiện.
Tất cả cường giả đều trầm mặc, toàn bộ đại điện cực kỳ an tĩnh.
Thiên Diệt thích ầm ï hôm nay cũng giữ im lặng. Thích ầm ï thì cũng phải xem đó ở lúc nào và ở đâu.
Sau khi Địa Môn và Thiên Môn mở ra, rất nhiều tu giả thời đại trước dũng mãnh tràn vào vạn giới, số lượng Phệ Hoàng tăng rất nhanh, nguy cơ diệt thế đã ở ngay trước mắt, mọi người đều lộ vẻ cực kỳ trầm trọng.
Trên đại điện, Tô Vũ thưởng thức Nhân Chủ Ấn trong tay.
Khi đám người đã đến đông đủ, lúc này Tô Vũ mới nhìn xuống phía dưới, cười nói: "Sao lại an tĩnh như vậy?"
Hắn nhìn Hạ Hổ Vưu đứng cuối đám người.
Khi cường giả đi chinh chiến, người quản lý Nhân Cảnh chính là tiểu nhân vật không nổi danh mới vừa bước vào Hợp Đạo này.
Nhờ có Tô Vũ mà Hạ Hổ Vưu mới miễn cưỡng đột phá Hợp Đạo cảnh, nếu không hiện tại cậu vẫn chỉ là Nhật Nguyệt mà thôi.
"Hạ Hổ Vưu"
"Có thần"
Hạ Hổ Vưu vội vàng bước ra khỏi hàng, Tô Vũ bình thản hỏi: "Khi thiên địa của Chu chấn động, Nhân Cảnh tổn thất thế nào?"
Hạ Hổ Vưu trầm giọng đáp: "Nhân Cảnh rung chuyển, trời sụp đất nứt, sóng thần núi lở, tuy có Lam Thiên tiền bối ra tay ngăn cản nhưng biến cố lần này vẫn khiến Nhân Cảnh tử thương mấy vạn người, vô số ruộng tốt bị hủy, nhân tâm bất an, rất nhiều kiến trúc trong 36 phủ đã sụp đổ, tổn thất cực lớn...
Ngoài ra, mấy trăm vạn quân sĩ Nhân Cảnh trú đóng ở các giới khác đã truyền tin báo rằng có cổ thú và tán tu Thiên Môn xâm nhập biên giới, bọn họ cũng tổn thất lớn.
Thiên Mã giới giao hảo với tộc chúng ta có mấy ngàn quân sĩ đóng giữ đã tử thương, Thiên Mã tộc vì đánh lui một vị chủ nhân quy tắc mà tổn thất thảm trọng.
Sinh linh Thực Thiết giới và Hống giới đã rút lui, hai giới bị tán tu và cổ thú xâm chiếm, hàng rào thiên địa thượng giới rách nát khiến Mệnh Giới rung chuyển, cũng có tổn thương"
Từng tin tức xấu từ khắp nơi truyền đến.
"Hiện giờ, chỉ có Thiên Uyên Giới vực chôn sâu dưới Nhân Cảnh, nằm ở điểm giao giới với Tử Linh giới vực là an toàn, những người đó không dám tùy tiện xâm nhập Tử Linh Giới vực"
Kể cả Nhân Cảnh đều có tổn thất không nhỏ, cũng may Thiên Uyên Giới vực nằm ở điểm giao giới giữa Nhân Cảnh và Tử Linh Giới vực nên lần này không tổn thất.
Tô Vũ khẽ gật đầu, hắn nhìn tứ phương: "Trong Thiên Môn và Địa Môn có cả kẻ yếu và cường giả, hơn nữa có không ít chủ nhân quy tắc. Hiện tại vạn giới chỉ có khoảng trăm vị chủ nhân quy tắc, mà hai nơi kia trước đó có đến hơn ngàn người, hiện tại bọn họ tổn thất không nhỏ, còn lại bao nhiêu thì ta cũng không thể biết"
Dù sao cũng là rất nhiều.
Nếu không phải Tô Vũ đã giải quyết rất nhiều tán tu trong Thiên Môn thì e rằng hiện tại sẽ còn càng nhiều hơn.
Thực ra hiện tại phe Tô Vũ cũng có không ít chủ nhân quy tắc, vạn giới có khoảng trăm vị, ngoài ra còn các vị chủ nhân quy tắc khác do hắn mang về.
Tử Linh Chi Chủ khẽ nhíu mày: "Tô Vũ, đây chỉ là việc nhỏ"
Đến chính sự đi!
Tô Vũ mỉm cười phản đối: "Không, đây không phải việc nhỏ. Như Nhân Hoàng đã nói, thời đại này cách các ngài quá xa, mười vạn năm không trở về, nơi đây không còn là nơi các ngài lưu luyến. Nhưng với ta thì..."
Tô Vũ đưa tay chỉ ra bên ngoài: "Bất cứ kẻ nào ngoài kia đều có quan hệ với ta. Như quân sĩ canh giữ ngoài cửa kia, hắn có thể là chiến hữu của cha ta, cũng có thể là quân dân Đại Hạ phủ, cũng có khả năng là thân nhân bằng hữu của lão sư ta"
Ổ thời đại này, không có kê nào là không có quan hệ với ta.
Còn đối với người như Tử Linh Chi Chủ thì bọn họ chẳng có quan hệ gì cả.
Tử Linh Chi Chủ không nói gì nữa.
Tô Vũ nhìn mọi người, hắn nhìn Tử Linh Chi Chủ rồi nhìn về phía Khung: "Bọn họ không có quan hệ gì với các ngươi, ta cũng không có lý do bắt các ngươi làm gì cho bọn họ, điều đó là không cần thiết"
Tử Linh Chi Chủ bình tĩnh lên tiếng: "Ngươi muốn bảo hộ hay từ bỏ cũng được, đó đều là sự lựa chọn của ngươi"
Hắn ta không thèm để ý đến sự lựa chọn của Tô Vũ, hắn ta chỉ muốn biết cách giải quyết phiền toái trước mắt.
Tô Vũ nhìn đối phương: "Ta nghe nói nếu tam môn buông xuống thì ngài có thể áp súc thời không trường hà rồi cắn nuốt. Lúc trước ta từng đoán rằng ngài đã có an bài trong Địa Môn và Nhân Môn, thực tế thì ngài có an bài gì không?"
Tử Linh Chi Chủ khế lắc đầu: "Năm đó ta muốn tiến vào Thiên Môn, Địa Môn thì chỉ cân để lại hậu chiêu ở vạn giới là được, Nhân Môn quá mức thần bí, căn bản không thể tiến vào nên cũng không an bài gì"
Tô Vũ gật đâu, hắn ra lệnh cho Hạ Hổ Vưu: "Trấn an dân tâm, đừng để xảy ra hỗn loạn.
Hiện tại không phải thời đại hòa bình, mọi người nên chuẩn bị sẵn tĩnh thần đi. Chinh chiến 500 năm, từ khi ta còn nhỏ thì đã biết chiến trường Chư Thiên là một cỗ máy xay thịt, ta tin rằng, trải qua 500 năm chiến tranh, Nhân tộc đã chuẩn bị sẵn tinh thần chờ đợi ngày diệt vong, vậy nên dù bao nhiêu người chết, thậm chí là Nhân Cảnh toàn diệt thì mọi người cũng nên chuẩh bị, ta chỉ có thể nói rằng mình sẽ cố hết sức mà thôi"
Hạ Hổ Vưu khẽ gật đầu: "Thần hiểu. Nhân Cảnh không xảy ra náo động quá lớn, một bài binh sĩ xuất ngũ đã tự lập đội và cứu viện. Lớn như một thành, nhỏ như một hộ gia đình, nhà nhà đều đang tự cứu"
Tin tức này thật đáng an tâm. Nhân Cảnh có tính tổ chức rất mạnh, nguyên nhân là vì trong 500 năm qua, gần như nhà nào cũng có nam tử đi tòng quân, dù là Nam Nguyên Thành nho nhỏ có không đến trăm vạn dân cư thì cũng có mấy vạn binh sĩ đang tại ngũ và mấy vạn binh sĩ xuất ngũ.
Có thể nói rằng trong mười người thì có một người tòng quân.
Đây là tỉ lệ binh dịch ở Đại Hạ phủ, còn ở Đại Tân phủ thì tỉ lệ càng cao hơn, dù Đại Minh phủ ít hơn thì trong 100 người cũng có ít nhất một hai vị từng lên chiến trường.
Vậy nên khi gặp phải nguy cơ, Nhân Cảnh sẽ nhanh chóng thích ứng, không xảy ra tình huống náo động.
Hiện giờ không có Vạn Tộc Giáo, tai nạn này chỉ khiến mấy vạn người tử vong, chỉ bằng số lượng quân sĩ tử vong trên chiến trường trong một trận chiến mà thôi.
"Biến cố Nhân Cảnh lần này tạm thời nói đến đây thôi"
Hạ Hổ Vưu lui ra.
Tô Vũ nhìn những người khác: "Đại chiến bùng nổ, mạt thế buông xuống, khí tức diệt vong bao trùm thiên địa, Nhân Môn là địch, Thiên Môn Địa Môn cũng là địch. Đối với chúng ta thì không quan trọng nặng nhẹ hay thứ tự. Thiên Môn Địa Môn nói là muốn đối phó Nhân Môn, trên thực tế thì chúng ta còn quan trọng với bọn họ hơn"
Tô Vũ trào phúng: "Không giết chúng ta thì sao bọn họ có thể cường đại? Làm cách nào để đột phá bình cảnh? Ở thời đại trước, Nhân Môn chỉ là tránh mặt quá sâu, hiếm người biết tới, vậy Nhân Môn có thể xuất hiện ở thời đại này không? Chưa từng có ai thấy Nhân Môn ra tay. Đám người Thiên Môn nghĩ Nhân Môn không ra tay ở thời đại trước, cũng chưa chắc sẽ ra tay ở thời đại này, vậy nên chúng ta trở thành con môi trong mắt bọn họ"
Ai cũng muốn gặm một ngụm!
"Mà quả thật thực lực của bọn họ mạnh hơn chúng ta"
Mọi người gật đầu, bọn họ đều biết đối phương rất mạnh, Thiên Địa nhị môn, Tắc Thiên, Kinh Thiên, Ngục Vương, Nhân Tổ, Thạch, Không, Nhật, Nguyệt... Bọn họ mạnh hơn Nhân tộc không ít.
Phía dưới, Thiên Diệt xúc động phẫn nộ nói: "Bệ hạ, dù bọn họ mạnh thế nào thì chúng ta cũng phải chiến đến cùng với bọn họ"
Tô Vũ mỉm cười: "Ngươi sẽ ra tay à? Ngươi đi giết một vị 36 đạo đi, ta làm tiệc khánh công cho ngươi"
Thiên Diệt lập tức ngậm miệng.
Ta đánh không lại, không thì ta dám ra tay thật đấy.