Thiên Cổ chua xót: "Sinh linh tam tộc còn lại không nhiều, Thần Ma Tiên là tam tộc mạnh nhất vạn giới, còn mạnh hơn Nhân tộc, nhưng cường giả cấp cao thì không bằng.
Tiền bối, những kẻ kia muốn khôi phục dương khí thì sẽ tìm ai?"
Sắc mặt Thần Hoàng khẽ biến.
"Nếu tam tổ còn sống thì đương nhiên có thể che chở chúng ta, nhưng tam tổ không còn nữa"
Thiên Cổ ngửa mặt lên trời thở dài: "Hiện tại đám tán tu kia, những cổ thú kia không đám trêu chọc vạn giới, cũng không dám tùy tiện giết chóc tiểu tộc, nhưng tam tộc trôi giạt khắp nơi, còn mang theo tộc Long Phượng, chúng ta là cường tộc, chúng ta mới là con môi. Tiền bối, có lẽ ngài đã xem nhẹ điểm này. Dù là biện pháp dung hợp tam thân mà ngài nói thì ít nhất cũng cần có cảnh giới Nhật Nguyệt, mà không phải tộc nhân nào cũng là Nhật Nguyệt cảnh"
Lão tổ tam tộc Thần Ma Tiên đã chết, bọn họ đã được định sẵn là con mồi trong loạn thế này.
Hiện tại, có lẽ mọi người đều biết tam tộc đang lưu lạc, Tô Vũ sẽ không quan tâm đến sự sống chết của bọn họ.
Sẽ không có ai quan tâm!
Nếu không thể cắn nuốt huyết nhục dương khí, đại đạo quy tắc của cường giả thì đám người kia sẽ cắn nuốt kẻ yếu, biết đâu nuốt nhiều cũng có hiệu quả thì sao.
Thiên Cổ nhìn tứ phương: "Ta biết Tô Vũ là địch nhân, còn ước gì hắn chết ngay lập tức. Nếu tam tổ còn sống thì biện pháp tốt nhất là liên thủ với tam môn, nhưng tam tổ đã chết, không ai coi trọng chúng ta. Chỉ có thể dùng bí mật này làm lợi thế đổi lấy sự bảo hộ của Tô Vũ.."
Giờ bọn họ đang cần kẻ thù bảo hộ!
Nực cười làm sao!
Nhưng đây chính là hiện thực!
Cũng chỉ Tô Vũ có thực lực và năng lực làm được, hơn nữa hắn sẽ không nhắm đến kẻ yếu, bởi vì bọn họ vô dụng với hắn, nhưng tam môn thì khác, dù là kẻ yếu thì vẫn có dương khí, bọn họ vẫn sẽ cắn nuốt.
Hiện tại bọn họ không thể ăn sinh linh vạn giới, ngoài tam tộc ra thì bọn họ có thể ăn ai?
Ánh mắt Thân Hoàng khẽ dao động, lão ta thỡ dài vô cùng uể oải.
Đúng vậy, tính đến tính đi, có lẽ thật sự chỉ có Tô Vũ sẽ bảo hộ tam tộc, bởi vì hắn thật sự không quan tâm đến kẻ yếu.
Nhưng đây là biện pháp mà kết cục của bọn họ sẽ là cái chết.
Tô Vũ không để ý đến những kẻ không nhiễm máu Nhân tộc, nhưng đám cường giả như Thiên Cổ có kẻ nào chưa từng giết Nhân tộc chứ?
Tô Vũ sẽ bỏ qua cho bọn họ ư?
Không có khả năng!
"Dùng bí mật và bản thân... để đổi lấy tương lai cho tam tộc ư?"
Thần Hoàng nhìn Thiên Cổ, trong lòng tràn đây bi ai: "Thật sự không còn đường khác để đi sao?"
Thiên Cổ gật đầu, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.
Thần Hoàng cũng hơi biến sắc.
Một cổ thú bỗng nhiên xâm nhập nơi đây, hình như là vô ý tiến vào kẽ hở, nó trừng mắt ngạc nhiên, ngay sau đó liền lộ vẻ mừng rỡ như điên.
"Thần Ma Tiên.."
Thật may mắn!
Nó phát tài rồi.
Oanh!
Trong khe, các đại cường giả đồng loạt ra tay. Những người này vẫn còn sức phản kháng, Thần Hoàng, Long Hoàng, Minh Hoàng đều là cường giả nhất đẳng.
Cường giả nhất đẳng cảnh thật ra cũng không nhiều, trong Địa Môn không có bao nhiêu, trong Thiên Môn cũng bị Tô Vũ bắt gần hết, hiện giờ cổ thú kia chỉ có cảnh giới nhị đẳng đỉnh phong mà cũng dám làm càn ở đây.
Mấy người nhanh chóng đánh chết cổ thú kia, nhưng Thần Hoàng vẫn cảm thấy vô cùng lo lắng.
Đây là một dấu hiệu.
Tam tộc là miếng mỏi ngon, quả nhiên là có người đang tìm bọn họ.
Hiện tại kê này mới chỉ là cổ thú nhị đẳng, đám cường giả khác vẫn chưa hạ quyết tâm dùng bọn họ thay thế sinh linh vạn giới, đảm người Thiên Môn cũng chưa hạ quyết tâm bởi vì chất lượng của bọn họ quá kém.
Nhưng nếu mãi không thể giải quyết đám người Tô Vũ, vậy bọn họ sẽ lựa chọn như thế nào?
Đương nhiên là phải dùng tam tộc để thay thế, dù sao cũng có vài vị nhất đẳng có đại đạo dương gian.
Sau khi giết cổ thú kia, Thiên Cổ thở dài một tiếng: "Trong chư thiên vạn giới, Tô Vũ điên cuồng nhất, kiêu ngạo nhất, độc ác nhất, giết nhiều cường giả tam tộc nhất, nhưng hắn cũng đáng tin cậy nhất"
Nếu Tô Vũ bảo đảm sẽ bảo hộ tam tộc trường tôn ở vạn giới kể cả sau khi bọn họ chiến thắng thì Thiên Cổ tin rằng Tô Vũ sẽ không nuốt lời. Có đôi khi Tô Vũ không để ý đến những việc thế này.
Chuyện này có buồn cười không?
Không!
Tam môn không đáng tin, dù tam môn đáp ứng thì sau đó vẫn có thể sẽ ra tay diệt tam tộc.
Thiên Cổ bỗng nhiên lên tiếng: "Đám người Tô Vũ chưa chắc đã có thể kế thừa hoặc thu lấy đạo này. Ta biết Tô Vũ bất mãn với hai tộc Thần Tiên, nhưng hắn lại khá thưởng thức sự thẳng thắn của Ma tộc... Ma Đa Na"
Thần Hoàng nhìn lão, Thiên Cổ trầm giọng nói: "Ma Đa Na là thiên tài, hắn từng giết Nhân tộc nhưng đều là quyết chiến công bằng trên chiến trường Chư Thiên. Hắn còn từng liên thủ, hợp tác với Tô Vũ. Nếu không ai có thể kế thừa, tiêu hóa đại đạo kia...
Tiền bối, ngài cảm thấy có khả năng này không?"
"Ma Đa Na quá yếu!"
Thần Hoàng vừa dứt lời, Thiên Cổ đã phần bác: "Đúng là hắn rất yếu, hấp thu hỗn độn căn nguyên xong cũng chỉ đạt tới 8 đạo. Nhưng Tô Vũ có biện pháp giúp hắn trở nên mạnh mẽ hơn không?"
Ánh mắt lão sáng lên: "Tam tộc muốn bảo tồn thì cần phải có một vị lãnh tụ, tránh việc bị huỷ diệt vì Tô Vũ không thèm để ý. Kỳ thật Ma Đa Na cực kỳ thích hợp. Nếu có thể kế thừa đại đạo kia thì... đây là cơ hội"
"Tô Vũ sẽ đáp ứng sao?"
Thần Hoàng chẩn chờ, Thiên Cổ ngẫm nghĩ: "Có khả năng. Nhưng chắc chắn chúng ta sẽ phải trả giá, tỷ như Ma Đa Na kế thừa đại đạo kia thì phải chém giết vài vị cường giả giúp Tô Vũ, còn phải lấy mạng chúng ta để đổi lấy hứa hẹn của Tô Vũ, làm vậy cũng có thể khiến Tô Vũ mất đi lòng nghỉ kị"
Giờ khắc này, hai người nói chuyện với nhau, người lắng nghe chỉ có Thần Hoàng Phi.
Ánh mắt Thần Hoàng Phi lộ về bi ai.
Dùng cái đầu trên cổ chúng ta... để đổi lấy tương lai của tam tộc.
Hai người này, một người là đạo lữ của bà, một người là vị hậu bối mà bà cực kỳ thưởng thức, Thần Hoàng Phi bỗng cảm thấy dù mình có chết thì có lẽ cũng không quá tiếc nuối, ít nhất thì bà đã gặp lại đạo lữ của mình.
Giờ khắc này, Thần Hoàng cười nói: "Cứ đợi đi, không vội. Dệt hoa trên gấm không bằng đưa than ngày tuyết. Chúng ta hãy chờ Phe Tô Vũ rơi vào đường cùng, có lẽ khi ấy có thể đổi lấy nhiều hứa hẹn hơn"
Thiên Cổ gật đầu, mấy người không nhiều lời, nhanh chóng mang tộc đàn di chuyển, lưu lạc cầu sinh trong thế giới tận thế này.