Bấy giò, Tắc Thiên thở dài một tiếng.
Ngục Vương mở mắt, Nhân Tổ thở dài: "Không ngờ trận chiến vạn tộc lại hạ màn như vậy"
Trong mắt Không lập loè quang mang: "Đến lúc này rồi mà đám người kia còn chém giết nhau, đúng là... Không biết sống chết"
Sớm hay muộn bọn họ đều phải chết!
Mấy người Tắc Thiên không nói chuyện, Không không hiểu: "Đám người Tô Vũ nhàn rỗi thật, đó chỉ là một đám kẻ yếu, không có kẻ nào trên 20 đạo cả, nếu là ta thì đã giết chết hết trong một chiêu rồi, gióng trống khua chiêng như vậy có cần thiết không?"
Đám người Tắc Thiên không để ý tới lão.
Đúng lúc này, một màn chấn động nhân tâm đã xảy ra.
Ở nơi xa, dường như Tô Vũ cảm nhận được gì đó, hắn bỗng quát lên: "Cuồng đỏ. Ngươi có tư cách nghi ngờ trận chiến của vạn tộc sao?"
Trong nháy mắt, thiên địa luân chuyển.
Đám người Tô Vũ hiện lên, hư không thay đổi.
Trong ánh mắt chấn động của đám người Tắc Thiên, Tô Vũ mang theo các tuyệt thế cường giả dịch chuyển thiên địa đến trước mắt bọn họ.
Giọng nói của Tô Vũ vang vọng thiên địa: "Thiên Cổ, có người khinh thường các ngươi.
Ta thấy những người này còn không bằng ngươi đâu. Hôm nay, bổn hoàng sẽ giết một vị chí cường để tiễn đưa các ngươi, để bọn họ biết rằng, ở trong mắt ta, bọn họ còn không bằng ngươi"
Giờ khắc này, Thiên Cổ chấn kinh.
Tô Vũ cười lạnh: "Hy vọng ngươi kiên trì lâu một chút, đừng chết quá nhanh, nếu không sẽ không được nhìn cảnh tượng này đâu, cũng tránh việc các người không nhìn thấy Tô Vũ ta thắng lợi mà nghĩ rằng Tô Vũ ta không che chở được các ngươi. Bổn hoàng cho các ngươi biết, những người này đều chỉ là hạng giun đế mà thôi"
Tô Vũ bùng nổ khí tức, đột nhiên xuất hiện trước mặt Tắc Thiên, hắn đã 36 đạo, khí thế bừng bừng phấn chấn.
Tác Thiên biến sắc.
Tô Vũ điên rồi sao?
Giết một vị chí cường để tiễn đưa đám người kia?
Hắn đang nói gì vậy?
Giờ khắc này, Tử Linh Chi Chủ chắn trước mặt Thiên Môn và Địa Môn, sắc mặt như thường, tử khí ngập trời, Địa Môn tức giận mắng: "Các ngươi điên hết rồi à?"
Làm gì vậy? Không phải đang chiến với vạn tộc sao?
Bỗng nhiên tới đây là muốn làm gì?
Các ngươi cảm thấy mình địch nổi chúng ta ư?
Đừng đùa!
Giờ khắc này, Nhân Hoàng chắn trước mặt Ngục Vương và Nhân Tổ, bên cạnh y có cả Văn Vương.
Văn Vương rất bình tĩnh, Nhân Hoàng cũng vậy, hai người nhìn Ngục.
Ngục Vương biến sắc, nàng không nói gì.
Khung hiện lên bên cạnh Tô Vũ, cùng nhau chặn trước mặt Tắc Thiên và Kinh Thiên.
Văn Ngọc và Võ Vương đứng đối diện Thạch và Không, hai kẻ này đều kinh ngạc.
Mấy tên này điên thật rồi ư?
Văn Ngọc cười nói: "Hai vị đừng tham chiến, chờ Tô Vũ đánh bại Tắc Thiên xong rồi hãy nghĩ kĩ về vấn đề nên đi theo ai, hai vị thấy sao?"
Lúc này, Nhân Hoàng cũng lên tiếng: "Ngục, Chu, hai vị cũng quan chiến đi. Nếu Tô Vũ muốn giết một vị chí cường giả tiễn đưa vạn tộc, vậy thì sao hai vị phải quấy rầy nhã hứng của hắn"
Mọi người đều lộ vẻ chấn động.
Tô Vũ muốn đánh bại Tắc Thiên!
36 đạo đánh 38 đạo!
Hắn đang nghĩ gì vậy?
Tô Vũ hét lên: "Thiên Cổ, hãy kiên trì lâu một chút, đừng khiến ta thất vọng"
Nơi xa, Thiên Cổ đáp lời, tiếng quát vang vọng thiên địa: "Ta chờ ngươi"
Giờ khắc này, cả Thiên Môn và Địa Môn đều muốn cười, những kẻ này điên thật rồi.
Lúc này, thiên địa của Tô Vũ rung chuyển kịch liệt, từng luồng khí tức xuyên thủng thiên địa.
Đại đạo nhộn nhạo, thiên địa tung hoành, khiếu huyệt sáng lên, đường như Tô Vũ muốn cưỡng chế dung hợp khiếu huyệt, trong thiên địa hiện ra vô số đại đạo, chúng nhanh chóng dung hợp với nhau, Tô Vũ nhìn về phía Tắc Thiên, bình tĩnh hỏi: "Ngươi đám chiến với ta một trận không?"
Tắc Thiên nhìn bốn phía, phe Tô Vũ đang ở hạ phong, chỉ có Khung chiếm chút thượng phong, nhưng hai vị cường giả Nhật và Nguyệt đã nhanh chóng đuổi tới, hai vị siêu hạng này phối hợp với Kinh Thiên thì Khung cũng không có bất cứ ưu thế gì.
Giờ phút này, nếu tất cả cùng ra tay thì có khả năng phe Tô Vũ sẽ bị tiêu diệt.
Hắn ta nhìn Tô Vũ, hít sâu một hơi rồi hỏi: "Ngươi muốn quyết chiến với ta?"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Không sai. Nếu ngươi giết ta thì liên minh yếu ớt này sẽ tan vỡ.
Các ngươi sẽ thắng mà không cân trả giá lớn. Thiên Môn, Địa Môn, đây là cơ hội của các ngươi. Chỉ cần ta chết thì các ngươi sẽ không phải tốn nhiều sức để bắt lấy bọn họ.
Thậm chí chính bọn họ sẽ chạy trốn... Nhưng phải xem Tắc Thiên có thể giết ta hay không"
Tô Vũ cười khinh miệt: "Bạn học cũ, ta không thích ngươi, ngươi nói quá nhiều. Ta thích Vạn Minh Trạch hơn, hắn ít nói hơn ngươi. Ngươi dám không? Nếu ngươi có thể giết ta thì phe ta chắc chắn sẽ tan tác, các ngươi sẽ thắng. Đây là món quà ta dành cho ngươi, ngươi dám nhận không?"
Thiên địa của Tô Vũ nổi lên sóng gió.
Giờ phút này, từng thiên địa hiện ra, đám người Nhân Hoàng cũng mở ra thiên địa của mình, Nhân Hoàng lạnh nhạt lên tiếng: "Nếu Tô Vũ chết thì chúng ta sẽ nhận thua, các ngươi dám cược không? Nếu không, các ngươi muốn giết chúng ta thì e là sẽ phải trả cái giá không nhỏ đâu"
Tử Linh Chi Chủ đạm mạc nói: "Hai vị chưa khôi phục. Hôm nay hãy để bọn họ tử chiến đi, Tô Vũ dùng tính mạng làm cái giá để cược, nếu các ngươi thắng thì có thể an tâm chữa thương, nếu thua thì Tắc Thiên sẽ bị giết"
Thiên Môn và Địa Môn đều kinh ngạc.
Các ngươi đang nói thật sao?
Hiện giờ thực lực đám người Tô Vũ không quá mạnh, bọn họ đang có ưu thế tuyệt đối, không hiểu đám người Tô Vũ này đang nghĩ gì nữa. Hay Tô Vũ cảm thấy hắn thật sự có thể giết chết Tắc Thiên?
Tắc Thiên chấn động: "Ngươi thật sự muốn giết ta ư? Ngươi cảm thấy mình có thể làm được sao?"
Tô Vũ mỉm cười: "Cứ thử thì biết. Tắc Thiên, ngươi dám sao?"
Tắc Thiên nhìn bốn phía, thậm chí muốn tra xét xem có cường giả nào đang ẩn núp không, hắn ta hỏ nghỉ hỏi: "Ngươi đang trông chờ vào vị nhị gia gia kia của ta hay là Lam Thiên?"
Chẳng lẽ hai kẻ này đã đột phá nên Tô Vũ mới tự tin như vậy?
Hai kẻ này đang trốn trong hư không chờ đợi liên thủ cùng Tô Vũ để cho mình một đòn trí mạng ư?
Cùng lúc đó, trong thời không trường hà có chút dao động mỏng manh, Tắc Thiên đã nhận ra điều đó, hắn ta nhanh chóng truyền âm: "Cẩn thận đề phòng, gia hỏa này không đánh trận mà không chuẩn bị kĩ, hắn bỗng nhiên nổi điên như vậy không thích hợp chút nào. Có lẽ là có chút quan hệ với Nhân Môn. Trường hà vừa dao động, các ngươi hãy chú ý, hay là... Nhân Môn sắp buông xuống?"
Mọi người đều bồn chồn lo lắng.
Tô Vũ điên rồ này dám chủ động tấn công là vì điều này ư?
Nhưng hai phe vẫn chênh lệch rất lớn về thực lực.
Mọi người không muốn trả giá quá lớn không có nghĩa là bọn họ không thể giết đám người Tô Vũ.
Tô Vũ cũng biết điều này, vì sao hắn chủ động đánh tới?
Mọi người lập tức nghĩ tới Nhân Môn, bọn họ dồn hết sự chú ý vào thời không trường hà, quả thật lúc này trường hà đang dao động rất nhẹ, Thiên Môn và Địa Môn đều hoảng hốt.
Nhân Môn!
Hình như Nhân Môn đang dao động.
Giờ phút này, Tô Vũ lấy ra Nhân Chủ Ấn, vô số lực lượng thổi quét thiên địa, tất cả mọi người lại chấn động nhìn Tô Vũ, thiên địa của hắn đang rung động kịch liệt.
Dường như Nhân Chủ Ấn đang hấp thu lực lượng trong thời không trường hà, trong trường hà cũng có lực lượng đại đạo đang đáp lại.
Động tĩnh rất lớn!
Tắc Thiên nhanh chóng lui về phía sau, cảnh giác nhìn Tô Vũ và trường hà.
Có phải Tô Vũ đã đạt thành thỏa thuận với Nhân Môn hay không?
Rõ ràng là phe hắn ta chiếm ưu thế, vậy mà hắn ta lại kinh sợ khi đối mặt với Tô Vũ 36 đạo.
Từng luồng lực lượng kiếp nạn bùng nổ trên người Tô Vũ.
Kiếp nạn lâm đầu!
Vô số Phệ Hoàng hiện lên từ thời không trường hà bay về phía Tô Vũ, sắc mặt Tắc Thiên lại thay đổi: "Ngươi... Ngươi là Nhân Môn? Không có khả năng! Tô Vũ... Ngươi rốt cuộc là ai?"
Hắn ta vô cùng chấn động.
Những người khác cũng không hiểu rốt cuộc Tô Vũ đang định làm gì.