Lực lượng Tô Vũ không ngừng tăng cường, lực lượng tương lai mượn quá dễ nên lúc trước tam thân pháp mới lưu hành, bởi vì có cảm giác như không làm mà hưởng.
Nhưng thế giới này không có miếng bánh nào miễn phí, chỉ có trao đổi đồng giá mà thôi.
Ngươi trả giá bao nhiêu thì có thể thu hoạch bấy nhiêu.
Khi trên trời rơi xuống một cái bánh thì ngươi phải suy xét xem đây thật sự là bánh có nhân hay là cối xay có thể đập chết ngươi?
Lực lượng tương lai rất hữu dụng nhưng phải cảnh giác!
Khi Tô Vũ dung hợp lực lượng tương lai, hắn lập tức mạnh lên, đại đạo đều cường đại hơn, Tô Vũ chưa dung đạo hết chỉ là 36 đạo, thiếu chút nữa mới đến 37 đạo, nhưng lúc này hắn đã đột phá 37 đạo và tiếp tục tăng lên.
Hắn đã dung hợp một tương lai cường đại.
Thân thể Tô Vũ không chịu đựng nổi mà tổn thương, từ đó có thể thấy được cỗ lực lượng này rốt cuộc mạnh như thế nào.
Lực lượng tiến vào mọi phần trong thân thể hắn, khiếu huyệt, thiên địa, thần khiếu, thân thể, huyết nhục... Thậm chí bắt đầu lan tràn đến ý chí, Tô Vũ mặc kệ lực lượng lan tràn, thậm chí chủ động lôi kéo cỗ lực lượng này tập trung vào ý chí của mình.
Hắn rất điên cuồng!
Giờ phút này, Tô Vũ duy trì nội tâm tĩnh lặng, hắn cực kỳ bình tĩnh như không có việc gì xây ra.
Cỗ lực lượng này dân dung hợp tiến vào cơ thể Tô Vũ, khí tức hắn, càng ngày càng cường đại.
Dường như không có bất cứ ảnh hưởng nảo, Tô Vũ vẫn là Tô Vũ, ngay cả bản thân hắn cũng không phát hiện ra vấn đề gì.
Nhưng Tô Vũ biết có thứ gì đó đã xâm nhập thân thể mình, thứ đó đang ẩn núp chờ đợi thời cơ.
Có lẽ Tô Vũ dung nhập tương lai thân cũng là kết quả mà đối phương hy vọng, thậm chí kẻ đó ước gì Tô Vũ sớm dung nhập tương lai thân.
Tô Vũ vẫn cười, thực lực không ngừng tăng lên: "Lam Thiên, ngươi cũng thử dung nhập tương lai thân đi, chắc chắn sẽ rất thú vị"
Lam Thiên liếc mắt nhìn hắn, nhún vai không đáp lời.
Bồ đi! Ta không thần kinh như ngươi, ta là người bình thường... ít nhất là còn chút bình thường, còn Tô Vũ ngươi là một kẻ điên, bản thân đã đoán được vấn đề mà còn tự thân thử nghiệm, nhưng thực lực hắn tăng lên nhanh thật, ghen tị muốn chết.
Xem ra linh nắm giữ trường hà đa trả cái giá không nhỏ.
Có thể khiến Tô Vũ từ một cường giả 36 đạo tăng lên tới 38 đạo và hơn thế nữa, rõ ràng là kê đó đã thật sự hạ vốn gốc.
Gia hỏa Tô Vũ này được coi trọng thật đấy.
Nếu là bọn họ thì chưa chắc đã tăng được nhiều.
Giờ khắc này, Lam Thiên cũng xác định là có một linh đang nắm giữ trường hà, nhưng có lẽ đối phương đang tranh đấu với lão Thất Nhân Môn, vậy nên đối phương muốn mượn tay Tô Vũ phá võ thế cục.
Tên Tô Vũ này quá to gan, đã đoán được mà còn muốn nghiệm chứng.
Tương lai bọn họ được xem có không ít sơ hở, muốn tạo ra tương lai hoàn toàn chân thật, phù hợp logic cho cường giả như Tô Vũ thì rất khó khăn, mà cơ bản thì không có vấn đề gì.
Lam Thiên nhanh chóng nhận ra lỗ hổng của tương lai này.
Việc Tô Vũ giết người không phải vấn đề, Lam Thiên cũng không để bụng mấy người Nhân Hoàng có chạy trốn hay không.
Thế gian cô độc, là người duy nhất sống sót không phải vấn đề.
Mà ánh mắt kia...
Thực ra Lam Thiên cảm thấy nó cũng không có vấn đề gì.
Vấn đề mấu chốt ở đây là sau khi diệt sạch địch nhân, hủy diệt tất cả, chỉ còn lại mình Tô Vũ, thái độ khi đó của hắn không đúng, Tô Vũ sẽ không cảm thấy cô độc, tịch mịch, thương cảm, tên khốn này nhất định sẽ rất vui vẻ!
Lam Thiên đoán rằng, đáng lẽ khi đó Tô Vũ phải hò hét nói rằng: "Má nó, cuối cùng là chết sạch, lão tử được giải phóng rồi!"
Đại khái là vậy đấy...
Lam Thiên thảm nhủ trong lòng.
Linh này không hiểu Tô Vũ!
Mà cũng không có nhiều người hiểu được hắn.
Tô Vũ tuyệt đối không phải loại người sẽ lộ vẻ thương cảm, cô độc, hắn nhất định sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, sảng khoái. Người chết sạch thì sao, cùng lắm thì cùng chết đi thôi. Thậm chí hắn có thể điên cuồng cười to.
Tương lai thân tiếc nuối, thấy vạn giới tan biến thì tuyệt vọng, đó tuyệt đối không phải là thái độ của Tô Vũ.
Đây là sơ hở lớn nhất!
Lam Thiên thảm nghĩ, nhìn Tô Vũ nhanh chóng cường đại, y biết loại cường đại này rất phù phiếm. Trong lòng y có suy nghĩ rằng lực lượng này không thuộc về Tô Vũ, nhưng nó rất cường đại, hơn nữa nó còn là một loại cảm ngộ, cảm giác cưỡng chế tăng cường không rõ ràng bởi vì đây là cảm ngộ đến từ thời không trường hà.
Nó tốt hơn Vạn Đạo Thạch nhiều.
Bản thân lĩnh ngộ và đột phá theo cách bình thường thì trong lực lượng sẽ chứa một cỗ ý chí đặc thù, nếu cắt đứt ý chí này, cỗ lực lượng này sẽ chân chính thuộc về Tô Vũ.
Có lẽ Tô Vũ cũng tính toán làm vậy, mà vấn đề này cần Lam Thiên y giải quyết.
Tô Vũ coi trọng y quát Lam Thiên biết Tô Vũ đang đặt cược vào y, y cảm thấy buồn bực, tiểu tử ngươi sao lại đề cao ta quá như vậy, ta đủ sức đấu với vị kia ư?
Sự tín nhiệm này đúng là áp lực!
Y lại nhìn Tô Vũ, thấy Tô Vũ vẫn còn mạnh thêm thì không nhịn được phải lên tiếng:
"Thế được rồi"
Ngươi mạnh quá thì ta không giúp được đâu.
Tô Vũ kinh ngạc nhìn y: "Làm sao vậy?"
Ngươi sợ ư? Ngươi là kẻ điên, ngươi sợ cái gì?
Ta còn không sợ đây này.
Lam Thiên ngập ngừng, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Sau này không gọi ngươi là Vũ ca ca nữa, tăng lên đại khái thôi, quan hệ chúng ta thế nào chứ, ta không làm ngươi ghê tổm, ngươi cũng đừng tra tấn ta"
Chúng ta đừng thương tổn nhau!
Y phiền muộn: "Trước đây ngươi là đứa trẻ ngoan, biết nhận thua trên lôi đài học phủ, hiện tại sao lại cứng đầu như vậy?"
Lúc đó ngươi còn có thể nhận thua 8000 lần, còn giờ thì ngươi đang làm gì? !
Tô Vũ mặc kệ, đó là chuyện bao nhiêu năm trước rồi?
Âm!
Tô Vũ cùng y đi ra khỏi ký ức trường hà, khí tức rung chuyển, trong nháy mắt đã đạt tới 38 đạo, mơ hồ chạm tới 39 đạo, Tô Vũ cảm thụ một chút, hắn muốn tới 39 đạo thì còn tùy vào vận khí. Nếu đã liều rồi thì phải liều đến cùng, không đến 39 đạo thì hắn khó có thể đối kháng nhị môn.
Nếu đối phương đã muốn tính kế thì phải cho hắn đủ cảm ngộ và lực lượng để đạt tới 39 đạo, như vậy thì mới có hy vọng phát huy ra tác dụng lớn nhất, nếu không thì chẳng được 8ì.
Đương nhiên là kẻ kia sẽ không giúp hắn trở nên quá mạnh, không thể tới 40 đạo.
Nguyên nhân là vì có khả năng đối phương không thể cung cấp lực lượng cường đại như vậy.
Thứ hai, hắn quá mạnh thì sẽ trực tiếp xử lý Thiên Địa nhị môn, vậy kế hoạch có thể sẽ thất bại.
Thứ ba, nếu Lão Thất Nhân Môn thật sự tồn tại, động tĩnh quá lớn thì đối phương sẽ phát hiện.
Thứ tư, Tô Vũ quá mạnh, nếu xảy ra vấn đề thì không khống chế được.
Tô Vũ cân nhắc một phen, 39 đạo là một điểm mốc không cao không thấp, là một lựa chọn không tôi.
Nghĩ vậy, Tô Vũ mỉm cười an tâm chờ đợi tăng lên tới 39 đạo, đại lượng lĩnh ngộ dũng mãnh tràn vào trong lòng, đó là cảm ngộ về thiên địa và vạn đạo, cảm ngộ tăng lên như vậy, nếu nói rằng chuyện này không có quan hệ với thời không trường hà thì Tô Vũ chắc chắn sẽ không tin.
Cũng chỉ có thời không trường hà mới có cảm ngộ vượt qua Vạn Đạo Thạch! Hơn nữa không chỉ có cảm ngộ mà còn có cả lực lượng quy tắc và lực lượng đại đạo tỉnh thuần.
Trong vạn giới này, kẻ có thể cung cấp những thứ này cho Tô Vũ chỉ có thời không trường hà.
Chắn chắn Nhân Môn không thể làm được việc này.
Nếu y có thể làm được thì phong ấn gì nữa, y có thể bồi dưỡng cường giả rồi thả ra ngoài.
Mà dù thiên địa chỉ linh làm được thì chắc cũng phải trả cái giá không nhỏ.
Kê đó đang đặt hết vốn liếng vào hắn ư?
"Quả nhiên người ưu tú thì ở đâu cũng có thể tỏa sáng"
Tô Vũ cảm khái, Lam Thiên bất lực nhìn hắn, y cảm thấy điều duy nhất y thua kém hắn chính là độ dày của da mặt.
Tâm trạng hai người thoải mái hơn rất nhiều, Tô Vũ cười nói: "Lúc trước thực lực hơi thấp, lúc nào cũng lo lắng hãi hùng, hiện tại an tâm hơn rồi"
Lam Thiên không hé răng.
Đúng vậy, ngươi thì an tâm, còn ta thì không!