Lần này con sóng thứ hai còn lớn hơn ban nãy, Tô Vũ mới vừa tiến vào liền nghe thấy một tiếng gầm lên: "Chết đi!"
Tô Vũ thấy bản thân và Lam Thiên, còn thấy được Vạn Thiên Thánh, hình như Vạn Thiên Thánh thật sự đã dung nhập Nhân Môn, ông vô cùng cường đại, bọn họ liên thủ với nhau, không lâu sau quang ảnh chợt lóe rồi biến mất, Kinh Thiên bị giết.
Hình như bọn họ lại thắng.
Hắn mang theo mấy người Vạn Thiên Thánh tiếp tục kéo dài thắng cục lúc trước, lần này là chém giết được Kinh Thiên.
"Đầu tiên là Chu, tiếp theo là Kinh Thiên..."
Tô Vũ lẩm bẩm, điều này phù hợp với ý tưởng của hắn nhưng hắn không nói gì, cũng không bắt giữ tương lai thân, tương lai thân lúc này có vẻ có thực lực 37 - 38 đạo.
Tô Vũ rời đi, tiếp tục tiến lên, càng đi càng khó, con sóng càng ngày càng mạnh.
Tô Vũ tiến vào con sóng thứ ba.
Oanh!
Hắn vừa tiến vào liền thấy nhiều cánh cửa va chạm với nhau, Thiên Môn Địa Môn Nhân Môn, thậm chí cả Tô Vũ cũng hóa thành môn ác chiến trong không trung, thiên địa tối tăm hỗn loạn!
Dường như mấy người Tử Linh Chi Chủ đã bị thương, thậm chí là ngã xuống, hình như hắn thấy được thi thể Võ Vương...
Tô Vũ nhíu mày, hắn tiếp tục quan sát thì thấy mấy người Nhân Hoàng đang chạy trốn, mang theo vài người thoát khỏi nơi đây. Lúc này Tô Vũ vẫn đang ác chiến với Thiên Địa nhị môn.
Giọng Lam Thiên vang lên bên tai: "Chạy thật à?"
Tô Vũ không nói gì, hắn nhìn không trung, thanh âm chiến đấu kịch liệt, dư uy cường đại càn quét thiên địa, hình như hắn đã mạnh hơn trước.
Lam Thiên hỏi: "Có bắt giữ không?"
Tô Vũ lắc đầu, ầm một tiếng, con sóng rách nát, Tô Vũ cùng Lam Thiên ngã ra ngoài, Tô Vũ thở dốc một tiếng, đúng là cường đại thật!
Hắn tiếp tục tiến vào con sóng tiếp theo.
Con sóng lần này... chìm trong bóng tối!
Dường như thế giới đã bị hủy diệt, thi thể khắp nơi.
Trong hư không hình như chỉ còn một mình Tô Vũ, mái tóc bạc bay múa, tay hắn cầm trường đao, dường như những người khác đều đã chết.
Có về hắn đã thắng, nhưng mọi người đều đã chết.
Lam Thiên mở miệng: "Chúng ta đều chết rồi sao? Đây là tương lai ư? Thật đáng tiếc...
Chỉ còn mình ngươi tồn tại không cô đơn sao?"
Tô Vũ nhíu mày nhìn thân ảnh trong hư không.
Bóng người đó bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tô Vũ!
Tô Vũ nao nao.
Lam Thiên sửng sốt. Tô Vũ kia dường như không phải Tô Vũ, ánh mắt hắn ta lạnh băng giống như địa Ngục.
"Chết cả rồi... Thời đại này, thế giới này... không còn nữa!"
Tô Vũ kia lẩm bẩm, thanh âm trầm thấp, lạnh lẽo cười khinh miệt, bỗng nhiên hắn ta biến mất.
Tô Vũ giật mình, sau một lúc lâu, con sóng bắt đầu võ ra.
Tô Vũ và Lam Thiên hiện lên trên trường hà, phía trước không còn gì cả, chỉ có hắc ám vô biên.
Lam Thiên cười nói: "Hình như cuối cùng ngươi đã thắng, nhưng kẻ đó không giống ngươi lắm.."
Tô Vũ trầm mặc một hỏi, sau đó hắn gật đầu: "Đây là một khả năng trong tương lai, có lẽ ta đã bị thiên địa chỉ linh hoặc Nhân Môn đoạt xá, có lẽ ngươi chiếm cứ ý chí của ta, đây là một loại khả năng trong tương lai... Nhưng chuyện này rất có thể sẽ xảy ra"
Tô Vũ bật cười lắc đầu: "Đừng coi là thật!"
Hắn không nói quá nhiều, chỉ muốn nói rằng những thứ này trông hơi giả, bởi vì những gì hắn suy đoán đều không xuất hiện!
Thiên địa chỉ linh đâu?
Thời gian chi thư đâu?
Lão Thất Nhân Môn đâu?
Không có gì xuất hiện cả, chỉ có một vài quang ảnh, trông hơi giả dối, hoặc là những tồn tại đó quá mạnh nên không thể suy đoán ra.
Tuy nhiên Tô Vũ không để ý đến vấn đề này lắm.
Hắn đang tự hỏi hiện tại mình có thể đi vào tiếp không?
Hắn cần vớt tương lai thân!
Tô Vũ ở thời khắc cuối cùng kia không yếu nhưng có vẻ là có vấn đề, có lẽ đó là hình chiếu của kẻ muốn cho hắn mượn lực. Tô Vũ không ngốc, hắn đã có chút suy đoán mơ hồ.
Tô Vũ này rất cường đại, nhưng rất có thể sẽ trở thành phiền toái lớn của hắn.
Hắn truyền âm với Lam Thiên: "Nếu ngươi giao thủ với kẻ ban nãy, cướp lấy quyền khống chế thân thể ta, ngươi có nắm chắc phần thắng không?"
Lam Thiên nhe răng trợn mắt, truyền âm đáp: "Đừng đùa, rõ ràng là không thắng được!
Ánh mắt kia nhìn ta một chút mà ta có cảm giác mình sắp nứt ra rồi, ít nhất là thực lực 40 đạo trở lên!"
Tô Vũ liếm môi, Lam Thiên đề nghị: "Tìm kẻ yếu thôi, như lúc giết Kinh Thiên ấy, đại khái khoảng 38 đạo. Ngươi đừng cứng đầu tìm kẻ mạnh nhất làm gì. Khi ngươi 38 đạo, ta cảm thấy ngươi vẫn khá hiền lành, có thể đối phó. Còn ngươi ở khoảnh khắc cuối cùng kia thì nhìn thôi cũng sợ"
Y cũng biết sợ chứt "Đừng nói nhảm, dung cái kia thì tăng lên quá ít"
Tô Vũ sở cằm, truyền âm nói: "Ngươi phải nghĩ biện pháp đối phó với kẻ vừa rồi. Có lẽ đó là hình chiếu ý chí của kẻ cho ta mượn lực lượng, lực lượng càng mạnh thì ảnh hưởng đến ta càng lớn. Nếu không phải thiên địa chỉ linh thì chính là lão Thất Nhân Môn. Ngươi phải chống đỡ đến cùng mới được!"
Lam Thiên không biết nói gì hơn, ta phải phản kháng thế nào?
"Yên tâm, ta sẽ chống đỡ cùng ngươi! Sợ cái gì? Cầu phú quý trong hung hiểm. Ít nhất trước khi ta giải quyết vài người nào đó, thứ này sẽ không đoạt thân thể và thiên địa của ta. Hơn nữa ta cũng sẽ khắc chế hắn"
Khắc chế thế nào?
Kiếp nạn đại đạo!
Kiếp nạn đại đạo hẳn là của tồn tại khắc chế thiên địa chỉ linh - hoặc có thể nói là kẻ đã cho mình mượn lực.
Điều này tạo điều kiện để Tô Vũ có khả năng khống chế cán cân cân bằng, hơn nữa Lam Thiên phải đi đánh võ cái cân bằng ấy.
Lam Thiên suy tư một phen, sau một lúc lâu mới nói: "Thử xem đi, dù sao ngươi cũng là người điên, không khuyên được ngươi"
Tô Vũ nhếch miệng cười.
Ngay sau đó, con sóng rách nát lại hiện lên, Tô Vũ bắt lấy Lam Thiên tiến vào lần nữa, lần này bọn họ lại thấy Tô Vũ vừa rồi.
Tô Vũ lập tức bắt lấy Tô Vũ kia.
Tô Vũ kia đột nhiên quay đầu lại, dường như hắn ta muốn phần kháng nhưng lại tạm dừng trong nháy mắt, sau đó lập tức bị Tô Vũ bắt lấy, Tô Vũ càng thêm khẳng định kẻ này 100% có vấn đề!
Mà thôi, ai thèm để ý.
Tô Vũ bắt lấy kê này xong liền kéo đối phương vào trong cơ thể của chính mình, một cỗ lực lượng cường đại bùng nổ trong cơ thể hắn.
Tô Vũ cảm ứng một chút rồi mỉm cười.
Kê này không có lực lượng kiếp nạn!
Thú vị đây, chính mình tương lai không có chút lực lượng kiếp nạn nào ư?
Vớ vẩn!
Lực lượng kiếp nạn của hắn không mạnh, nếu là kẻ lười suy nghĩ thì sẽ không để ý vấn đề này, nhưng Tô Vũ hắn lại là một người thích nghĩ nhiều...
Oanh!
Thân thể Tô Vũ võ ra, lực lượng cường đại tổn thương thân thể hắn.
Tô Vũ tương lai này có ít nhất 40 đạo lực lượng trở lên.
Tô Vũ điên cuồng oanh kích Tô Vũ trên đỉnh đầu - đó chính là hình chiếu Tô Vũ tương lai, một hồi lâu sau mới phá hủy được thứ này.
Giờ phút này, toàn bộ ký ức trường hà có dấu hiệu sắp sụp đổ, Tô Vũ đã hấp thu quá nhiều lực lượng, nó không thể duy trì được nữa.
Tô Vũ bắt lấy Lam Thiên nhanh chóng bay đi.
Từng luồng lực lượng cường đại không ngừng lưu chuyển khắp thân thể và tất cả khiếu huyệt của Tô Vũ, hắn đã dung hợp một Tô Vũ cường đại.
"Vào bụng ta rồi mà còn muốn cướp đi thì không dễ đâu"
Tô Vũ đã đoán được ngọn nguồn lực lượng.
Đó là lực lượng trong thời không trường hà do thiên địa chỉ linh nắm giữ.
Như vậy càng thú vị, không phải sao?
Tô Vũ nở nụ cười lạnh lẽo, nụ cười này hơi giống Tô Vũ tương lai thân, Lam Thiên nhìn hắn, lo lắng định nói gì đó nhưng ngay sau đó trong mắt Tô Vũ đã lóe lên quang mang, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Nụ cười này còn lạnh lẽo hơn vừa rồi.
Lam Thiên lập tức yên tâm, trừ Tô Vũ ra, rất ít người cười ghê tởm khiến người khác phát sợ như vậy!
Gia hỏa này ác hơn bất cứ ai.
Kẻ xấu bình thường đều không cười ghê tởm được như hắn.
Nếu đã vậy thì vấn đề không lớn, so về độ ác thì Tô Vũ không thua kém bất kỳ ai!