Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3955 - Chương 3954: Thành Nhờ Khí Vận, Bại Bởi Khí Vận.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3954: Thành Nhờ Khí Vận, Bại Bởi Khí Vận.
 

Hai bên tiếp tục triển đấu.

Tô Vũ chỉ có một thủ đoạn, hắn chỉ dùng quyền cước, dùng phương thức đơn giản nhất đấu với hai người.

Mỗi một quyền đánh ra đều là vạn đạo bùng nổ.

Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu Tô Vũ bỗng hiện ra một đại ấn, đại ấn tỏa quang huy, hư ảnh Giám Thiên Hầu xuất hiện mang theo hào quang và lực lượng khí vận, lực lượng khí vận hội tụ thành một lớp màng phòng hộ.

Tô Vũ cười lạnh: "Ta hội tụ khí vận vạn giới, bất tử bất diệt, vạn giới không diệt thì ta bất diệt, các ngươi đấu với ta thì kết cục chỉ có chết mà thôi!"

Khí vận cường đại như cái lông kim sắc bao phủ Tô Vũ, sắc mặt Nhân Tổ khẽ dao động, sau đó ông ta lại cầm gậy trúc đánh tới, nhưng lực lượng một kích này lại bị vòng khí vận cần lại một phần, phần còn lại bị Tô Vũ nhẹ nhàng đỡ được.

Tô Vũ cười to tấn công Nhân Tổ.

Ẩm một tiếng, Nhân Tổ lùi lại mấy bước, Ngục Vương nhanh chóng lao tới không cho Tô Vũ tiếp tục đuổi giết.

Nhân Tổ ổn định căn cơ, sắc mặt lạnh đi.

"Tô Vũ, khí vận không phải vạn năng. Ngươi phải hiểu rằng thời đại này do ta lập ra.

Ta mới là tổ tiên của Nhân tộc. Năm xưa đám người Nhân Hoàng có khí vận cường đại cũng là nhờ ta giao cho bọn họ"

Chỉ sợ Tô Vũ đã quên ta cũng là người thời đại này!

Hơn nữa, có rất nhiều thứ Tô Vũ căn bản là không hiểu.

Nhân Tổ không đơn giản chỉ là một danh hào.

Ông ta không chỉ tồn tại ở thời đại quá khứ, ông ta còn tồn tại ở thời đại này, thậm chí thời đại này do ông ta sáng lập, dù có Tử Linh Chi Chủ tồn tại đến thời đại này nhưng hắn ta không mang Nhân tộc quật khởi.

Ông ta mới là người mổ ra thời đại!

"Khí vận trở về!"

Giám Thiên Hầu bỗng nhiên rung động kịch liệt, từng luồng lực lượng khí vận kim sắc nhanh chóng tràn ra, bay về phía Nhân Tổ, đó là khí vận mà Chu Tắc đã dung nhập vào thiên địa của hắn, cũng có khí vận của Cự Nhân tộc.

Tô Vũ biến sắc: "Tác Thiên?"

Hắn nhìn nơi xa.

Hai người Tắc Thiên đang ác chiến với 3 người Nhân Hoàng, hắn ta cảm nhận được biến cố liền biết chuyện gì đã xảy ra, hắn ta cười nói: "Bạn học cũ, khí vận không phải vạn năng, ta đã nói với ngươi rồi. Thành nhờ khí vận, bại cũng vì khí vận, ngươi không học được bài học gì từ giáo huấn năm xưa của mấy người Nhân Hoàng ư?"

Oanh!

Khí vận của Tô Vũ rung chuyển, đại lượng lực lượng khí vận bị Nhân Tổ hấp thu vào cơ thể.

Chu nở nụ cười: "Tô Vũ, ngươi nghĩ mình là khí vận chỉ tử thời đại này thật sao? Ta mới là người mang Nhân tộc quật khởi. Một nửa khí vận thời đại này đều là của ta!"

Ông ta hừ lạnh một tiếng, Giám Thiên Hầu lộ vẻ thống khổ, quá nhiều lực lượng khí vận đã bị lấy đi.

Nhân Chủ Ấn của Tô Vũ xuất hiện vết nứt, đại lượng khí vận tiêu tán.

Dường như Tô Vũ rất xui xẻo sau khi mất đi, vài sai lầm vốn không nên xuất hiện bỗng nhiên xảy ra.

Giờ phút này, hắn đang đánh Nhân Tổ, đột nhiên trong một khiếu huyệt xuất hiện sai lầm khiến lực lượng khiếu huyệt bị chặn.

Oanh!

Thước của Ngục Vương đánh xuyên lớp phòng ngự, để lại trên người Tô Vũ một vết thương sâu lộ xương cốt.

Nhân Tổ và Ngục Vương đều lộ vẻ vui mừng.

Đây là kết quả khi khí vận phản phê.

Lực lượng khí vận của Tô Vũ bị bọn họ rút ra, Tô Vũ vốn luôn rất may mắn nhưng hôm nay lại liên tiếp gặp xui xẻo.

Giống như Nhân Hoàng năm đó!

Khi khí vận dao động, người mất đi khí vận sẽ gặp biến cố lớn, hiển nhiên chuyện khí vận dao động năm đó có quan hệ với Nhân Tổ, bởi vì ông ta là người đã mở ra thời đại này. Khí vận thời đại này không thể thoát khỏi quan hệ với Nhân Tổi Tô Vũ nghiêm túc, sắc mặt lạnh lẽo, hắn cắn răng hét to một tiếng, điên cuồng tấn công Nhân Tổ, Ngục Vương không ngừng ngăn cản, Nhân Tổ tiếp tục hấp thu lực lượng khí vận.

Giám Thiên Hầu thê lương rít gào, y tọa trấn Nhân Chủ Ấn nhưng lúc này cũng đang tán loạn Giám Thiên Hầu không nhịn được, y rít gào: "Bệ hạ, củng cố khí vận!"

Khí vận tiêu tán quá nhanh. Cứ tiếp tục như vậy, khi khí vận hoàn toàn tiêu tán thì Tô Vũ sẽ gặp xui xẻo.

Nơi xa, Nhân Hoàng cũng gầm lên: "Tô Vũ, cũng cố khí vận! Nhanh lên!"

Y đã từng chịu thiệt vì điều này.

Năm đó khí vận của y không cường thịnh bằng Tô Vũ, khi khí vận tiêu tán, không lâu sau y liền xui xẻo tột đỉnh, bị người phục kích, suýt nữa đã ngã xuống.

Khi đó y đã là cường giả 35 đạo đỉnh cấp nhưng vẫn không thể ngăn cản chuyện này xây ra.

Đúng lúc này, chuyện càng xui xẻo hơn đã xảy ra.

Nơi xa, một tiếng than nhẹ vang lên, một người lộ vẻ tiếc hận bỗng nhiên hiện lên.

Thực lực người này không quá mạnh, chỉ có 31 đạo.

Ông mặc trường bào đứng giữa thiên địa, bỗng ông ta thở dài một tiếng, khí huyết xuất hiện, một đạo trong đó dường như nối với Tô Vũ, hai đạo khác nối với Văn Vương và Văn Ngọc.

Đó là Văn!

Văn Vương cảm ứng được, sắc mặt lập tức biến đổi, y phẫn nộ quát: "Văn, ngươi là tổ tiên của chúng ta, ngươi muốn trợ Trụ vi ngược ư?"

Văn thở dài: "Chúng ta nên cùng nhau ngăn cản chống đỡ Nhân Môn, ta không muốn giết Tô Vũ, nhưng hắn quá điên cuồng, chỉ muốn phá hủy liên minh chống đỡ Nhân Môn. Hắn gàn bướng hồ đỏ, liên tiếp giết chóc cường giả chống lại Nhân Môn. Nếu cứ tiếp tục như thế thì thiên hạ sẽ không yên"

Văn Vương rống giận: "Khốn kiếp, bọn người kia đã thay đổi rồi, ngươi dám làm vậy ư?"

Văn không cường đại, nhưng lúc này khí vận của Tô Vũ đang tiêu tán, Văn có thể phát huy tác dụng rất lớn.

Văn ho ra máu, ngón tay không ngừng kết ấn, một vết máu lan tràn trong thiên địa đến chỗ Tô Vũ, trên vết máu xuất hiện màu đen.

Đó là khí tức hủy diệt!

Trong cơ thể Tô Vũ, một cỗ lực lượng huyết mạch nhàn nhạt nổi lên sóng gió, nếu là bình thường, huyết mạch dao động như vậy sẽ không gây ra ảnh hưởng lớn, hắn và Văn cách nhau vô số đời, ảnh hưởng của huyết mạch rất nhỏ.

Nhưng lúc này Tô Vũ đang ác chiến, khí vận tán loạn, bất cứ vấn đề nhỏ nào cũng đều sẽ biến thành vấn đề lớn.

Quả nhiên, sau một tiếng vang lớn, thân thể Tô Vũ bỗng nhiên rung chuyển, lực lượng quy tắc đánh ra bỗng nhiên tán loạn, hắn bị Ngục Vương dùng thước đánh nát cánh tay, huyết nhục nổ tung bay tán loạn.

Tô Vũ kêu lên một tiếng.

Lúc này, dường như tất cả chuyện xui xẻo đều đổ lên người Tô Vũ, nơi xa, Văn không ngừng ho ra máu, Tô Vũ quá mạnh, ông rất khó ảnh hưởng đến Tô Vũ nhưng giờ phút này ông lại làm được.

"Tô Vũ, mọi người đoán được ngươi sẽ đến sớm, hôm nay, tưởng như ngươi mới là phe xuất kích, nhưng thực chất mọi người chỉ đang chờ ngươi vào bẫy mà thôi"

Văn thở dài lần nữa: "Hậu duệ mang huyết mạch của ta xuất hiện ba người như các ngươi, điều này quả thật rất đáng tự hào. Nhưng vì sao ngươi cố chấp điên cuồng như thế?"

Văn Vương và Văn Ngọc đều gầm lên giận dữ, bọn họ vô cùng phẫn nộ.

Hiện giờ Văn dùng huyết mạch ảnh hưởng Tô Vũ không khác gì bỏ đá xuống giếng, ông không thể ảnh hưởng tới Văn Vương và Văn Ngọc bởi vì tác dụng của huyết mạch không phải mấu chốt, mà vấn đề mấu chốt ở đây là Tô Vũ mất đi khí vận, làm gì cũng sẽ xui xẻo.

Văn trở thành cọng rơm cuối cùng áp chết Tô Vũ.

Sắc mặt Tô Vũ trắng bệch, Giám Thiên Hầu thê lương gào rống, Nhân Tổ lạnh nhạt hấp thu khí vận.

Tô Vũ muốn giết bọn họ, bọn họ cũng muốn giết Tô Vũ.

Tô Vũ mới là nhân vật trung tâm của liên minh này!

Để giết được Tô Vũ, bọn họ đã tính kế hôi lâu, nếu lần này Khung rời đi thì càng tốt, Thiên Môn cũng sẽ ra tay giết Tô Vũ, tiếc là Khung không đi, nhưng mọi việc vẫn nằm trong kế hoạch của bọn họ.

Chỉ là Tô Vũ mạnh hơn quá nhiều, nếu Tô Vũ chỉ là 36 đạo thì giờ phút này hắn đã bị giết.

Chu hấp thu đại lượng lực lượng khí vận, giờ phút này khí vận của ông ta vô cùng cường thịnh.

Lúc này, Tô Vũ phẫn nộ tuyệt vọng rống to: "Văn, ta vốn không muốn để ý tới ngươi, ngươi đang tự tìm đường chết đấy, một kẻ 31 đạo như ngươi mà đòi đối phó với ta ư?"

Tô Vũ bùng nổ khí huyết, từng giọt tinh huyết hiện lên, có vài giọt tràn ra khí tức tương tự khí tức của Văn.

"Ngươi mà xứng ảnh hưởng tới ta sao? Lão tử tặng lại ngươi huyết mạch!"

Bình Luận (0)
Comment