Tới giờ khắc này, mọi người mới nhìn ra tính toán của đám người Tô Vũ.
Tô Vũ sẽ đối phó với cả Ngục Vương và Nhân Tổ.
Thiên địa của Ngục Vương hiện lên, nó tối tăm và lạnh lẽo.
Thiên địa của Nhân Tổ hiện lên, ở đó có chút quang minh. Nhân Tổ chủ tu thân thể đạo, khí huyết tràn đầy, khí huyết trong thiên địa cũng cực kỳ mênh mông.
Hai khai thiên giả bao vây Tô Vũ.
Trong thiên địa của Ngục Vương, pháp đạo nghiêm ngặt, một xiểng xích hiện lên ở trung ương thiên địa, đó là địa ngục chỉ khóa!
Trường Sinh Trúc xuất hiện ở trung tâm thiên địa của Nhân Tổ, đó không phải cái cây lúc trước của Nhân Tổ mà là hình chiếu trung tâm thiên địa cấu thành.
Chu lộ vẻ khác thường nhìn Tô Vũ: "Hình như ngươi tiến bộ một chút, lá gan ngươi cũng lớn đấy. Ngươi muốn đối phó với cả ta và Ngục ư?"
Ông ta nhìn về mấy phương khác.
Võ Vương chiếm cứ thượng phong trong trận chiến của mình.
Mấy người Nhân Hoàng không phân cao thấp với 2 người Tắc Thiên.
Khung và Tử Linh Chi Chủ đã rơi vào hạ phong.
Còn cuộc chiến giữa bọn họ và Tô Vũ thì hơi khó đoán, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, phe Tô Vũ đã đủ thực lực để chính diện nghênh chiến, bọn họ tiến bộ nhanh một cách đáng sợ.
Tô Vũ không để ý đến ông ta, hắn nhìn về phía Ngục Vương.
Đây là lần đầu tiên Tô Vũ quan sát Ngục Vương gần như thế.
Nàng rất thanh lãnh, cũng có thể nói là lạnh nhạt, rất phù hợp với hình tượng Ngục Vương trong tưởng tượng của Tô Vũ.
Tô Vũ không để ý đến bộ dạng của nàng. Thực ra Ngục Vương thuộc kiểu mỹ diễm, nhưng dù đẹp thế nào thì ở trong mắt Tô Vũ cũng chỉ là hỏng nhan xương khô mà thôi, hắn chưa bao giờ để ý đến phương diện này.
Tô Vũ lại nhìn thiên địa của Ngục Vương, nơi đó tối tăm lạnh lẽo, có cảm giác pháp luật nghiêm ngặt.
Tô Vũ không vội vã động thủ, hắn hồi Ngục Vương: "Thành lập Thánh tộc là ý tưởng chân thật của ngươi hay đám người Nguyệt Hạo tự chủ trương?"
Ngục Vương bình tĩnh đáp: "Ý của ta! Nhân tộc nội chiến không ngừng, quá nhiều tư tưởng, trọng tình hơn pháp, ta muốn lập nên chủng tộc pháp luật nghiêm ngặt, thoát ly Nhân tộc"
Tô Vũ mỉm cười chỉ vào Chu: "Mấy ngày hôm trước ngươi đã phá luật rồi!"
Ngục Vương im lặng.
Vì cứu Chu và Thiên, nàng không tuân thủ pháp lớn hơn tình.
"Vậy nên tất cả đều là giả dối"
Tô Vũ lắc đâu: "Giết người tru tâm, ta muốn ngươi biết rằng quốc gia pháp luật, chủng tộc trọng pháp của ngươi đều là gỉa dối. Bản chất của ngươi vẫn là ích kỷ. Không ai không ích kỷ cả. Ngươi cứu Chu và Thiên là bình thường! Ngươi không cứu thì mới không bình thường"
Tô Vũ nói: "Mấy người Nhân Hoàng không muốn giết ngươi, nhưng ta muốn ngươi chết.
Tuy rằng chúng ta chưa từng tiếp xúc nhưng Thánh tộc của ngươi có thù sâu như biển với ta! Đa thần văn hệ của ta vì các ngươi mà thương vong vô số! Hôm nay giết ngươi cũng là vì pháp trong miệng ngươi!"
Chu hừ lạnh một tiếng: "Tô Vũ, ngươi nói khoác mà không biết ngượng à?"
Tô Vũ nhìn về phía Chu: "Ngươi chỉ là món hàng nhân tiện kèm theo mà thôi!"
Tô Vũ cười gần: "Ngươi thoát được một lần, nhưng không trốn được lần thứ hai đâu!"
Oanh!
Tử Linh Chi Chủ quát lớn: "Tô Vũ, ngươi còn chờ cái gì?
Má nó! Ngươi nghĩ ta và Khung có thể chống đỡ sao?
Nơi xa, ba tòa thiên địa, một thanh trường kiếm soi sáng thiên địa, hư không rách nát, không gian rung chuyển, vậy mà Tô Vũ còn đang lải nhải chuyện không đâu.
Tô Vũ mỉm cười, khí tức dần trở nên cường đại.
37 đạo, 38 đạo, mãi cho đến 39 đạo mới dừng.
Khí tức cường đại rung chuyển tứ phương.
Đến lúc này mấy người Tắc Thiên mới biết rốt cuộc Tô Vũ mạnh thế nào, Địa Môn thì hừ lạnh một tiếng: "Dung tương lai thân ư? Chơi với lửa có ngày chết cháy! Tô Vũ, ngươi chán sống thật rồi"
Thực lực Tô Vũ bùng nổ tới cực hạn, Địa Môn vừa thấy liền biết Tô Vũ đã làm cách nào để cường đại như thế.
Hắn đã dung tương lai thân, vậy việc Tô Vũ tăng lên tới 39 đạo cũng không hề kỳ quái.
May mà Ngục Vương và Nhân Tổ đều không yếu, một kẻ 38 đạo, một kẻ 36 đạo.
Tuy rằng Tô Vũ đạt tới 39 đạo nhưng muốn đánh bại hai người này cũng không hề đơn giản.
Giờ phút này, Thiên Địa nhị môn bộc phát ra lực lượng 39 đạo tiếp cận 40 đạo.
Tử Linh Chi Chủ vẫn ổn, nhưng kiếm khí của Khung rõ ràng đã bị áp chế một chút.
Tô Vũ không quan tâm những người khác, chỉ nhìn chăm chú vào đối thủ.
Ngay sau đó, một cỗ lực lượng vạn đạo hội tụ bùng lên, lực lượng đại đạo nạp vào cơ thể, Tô Vũ hóa thành người khổng lô, 720 khiếu huyệt lập loè quang mang, hắn đánh ra một quyền.
Oanh!
Ngục Vương ra tay, một xiểng xích lao đến chỗ Tô Vũ, đột nhiên nó hóa thành ngàn vạn sợi xích như muốn khóa tất cả đại đạo của hắn, mỗi xiểng xích đều nhắm đến một khiếu huyệt.
Phong tỏa thiên địa, trói khiếu huyệt đại đạo.
Nhân Tổ hiện ra kim thân vô cùng cường đại, ông ta vốn có thể đạt tới 38 đạo nếu hợp nhất thiên địa, tiếc là sau khi bị Tô Vũ lăn lộn một phen, thực lực chỉ còn 36 đạo, chỉ là mạnh hơn 36 đạo tầm thường một chút.
Hai đại cường giả liên thủ, tuy Tô Vũ là 39 đạo thì vẫn không thể chiếm thượng phong.
Tô Vũ đánh ra một quyền, vô số xiềng xích đứt gãy nhưng sau đó lại có vô số xiểng xích hiện ra.
Cùng lúc đó, thiên địa của Ngục Vương bỗng hóa thành một cây thước.
Ngục Vương tay trái cầm xiểng xích, tay phải cầm thước.
Bắt, trừng trị!
Đây là đạo của Ngục Vương!
Thước đánh về phía Tô Vũ, Ngục Vương thanh lãnh lên tiếng: "Pháp luật vô tình, trừng trị ngươi tội dĩ hạ phạm thượng!"
"Khôi hài!"
Tô Vũ cười nhạo: "Pháp luật vô tình thì làm gì còn tôn ti trên dưới, đạo lí của ngươi trăm ngàn chỗ hở, cũng không biết cha ngươi dạy ngươi như thế nào, chẳng trách cha ngươi phế vật như thế, đến bây giờ cũng chỉ là 36 đạo"
Nói một lời mắng không biết bao nhiêu người!
Tô Vũ ra quyền đánh gãy thước rồi lại xoay người đánh một quyền, lúc này Chu cầm gây trúc đánh tới, quyền của Tô Vũ đánh trúng gậy trúc, nó rung rinh uốn lượn, cong mình đánh trúng Tô Vũ.
Trên mặt hắn xuất hiện một vết máu.
Vẻ mặt Chu rất lạnh lùng.
Tô Vũ cho rằng hắn vô địch thật sao?
Tô Vũ cảm thấy mặt mình nóng rát, hắn bật cười: "Thật thoải mái"
Chu khẽ nhíu mày, liên thủ cùng Ngục Vương tiền hậu giáp kích, tuy Tô Vũ rất mạnh, có điều hắn không thể chiếm chút ưu thế nào, nhưng hắn không vội...
Hai bên tiếp tục triền đấu.