Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3953 - Chương 3952: Lựa Chọn Của Khung.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3952: Lựa Chọn Của Khung.
 

Địa Môn nói: "Khung, hiện tại ngươi muốn nhẹ nhàng lấy đi Thương hay ở lại đây dây dưa cùng chúng ta, chẳng những có nguy cơ ngã xuống mà còn có khả năng hoàn toàn mất đi cơ hội dung hợp cùng Thương, để cuối cùng Thương Khung Kiếm không thể tái hợp"

Khung thoáng do dự.

Hiện tại nếu ông ta muốn đi thì bọn họ sẽ nhường đường, có thể dễ dàng lấy Thương đi, Thương Khung Kiếm hội tụ, ông ta sẽ trở thành một vị cường giả tuyệt thế, bọn họ còn nói rằng nếu bọn họ thắng thì sẽ phân cho chính mình một đại đạo. Ông ta nuốt đạo thì sẽ không yếu hơn nhị môn khi đã khôi phục.

Làm sao bây giờ?

Khung không thể không do dự.

Sắc mặt những người khác đều có chút âm trầm, Tử Linh Chi Chủ khẽ nhíu mày.

Khỡi đầu bất lợi!

Tô Vũ vừa mới chuẩn bị xuất chiến thì Khung đã xảy ra vấn đề.

Nếu Khung thật sự rời đi thì bọn họ sẽ gặp phiền toái lớn, đám người Tắc Thiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Giờ phút này, Nhân Hoàng không thể không mở miệng: "Khung, Thương là thần văn của Khai Thiên Kiếm, nó chưa chắc sẽ bị đè nát. Chiến xong ngươi có thể đi lấy. Hiện tại ngươi mà rời đi, chúng ta mà chết, đám người kia chắc chắn sẽ nuốt lời, sao bọn họ có thể dễ dàng buông tha cho ngươi được..."

Thiên Môn bật cười: "Sao lại không? Chúng ta không có xung đột lớn gì với Khung, hơn nữa hắn chỉ là một thanh kiếm của Thời Gian Chi Chủ. Thời Gian Chi Chủ phong ấn Nhân Môn, hắn đối phó với Nhân Môn cũng là đúng ý của Thời Gian Chi Chủ mà thôi.

Huống chỉ nếu hắn thật sự có được Thương, thực lực sẽ tăng nhiều, chúng ta sao dám đối địch với hắn?"

Nhân Hoàng khẽ nhíu mày, Khung bỗng nhìn về phía Tô Vũ hỏi: "Tô Vũ, ngươi muốn thế nào?"

Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Muốn đi thì đi, không đi thì ở lại, đơn giản vậy thôi!"

Mọi người ngẩn ra.

Đến lúc này rồi mà ngươi không khuyên can ư, không phải ngươi giỏi ăn nói lắm sao?

Lời nói của Tô Vũ cũng khiến Khung sửng sốt.

Ngươi không ngăn cản ta thật à? Ta mà đi thật thì các ngươi nguy đấy!

Phe Chu liên tiếp gài bẫy Tô Vũ.

Có để Khung rời đi không?

Bọn họ có đối mặt với nguy cơ hay không tùy thuộc vào vấn đề này.

Nhưng Tô Vũ không nói gì, hắn để Khung tự mình quyết định.

Tới lúc này, đại chiến đã gần ngay trước mắt, Khung muốn rời đi thì Tô Vũ cũng không có biện pháp ngăn cản, hắn cũng không muốn làm vậy, bởi vì ngăn cản có thể biến bọn họ thành kẻ thù.

Ánh mắt Khung biến ảo, ông ta nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn đám Chu, đường như những người này rất có thành ý, Tắc Thiên tươi cười thúc giục: "Khung, đi đi!

Chỉ là hợp tác vì ích lợi mà thôi, không phải là không thể chia rẽ, đặc biệt là Khung và Tô Vũ đã quen biết được bao lâu?

Ông ta vốn là người trong Thiên Môn chứ không phải người cùng Tô Vũ đánh thiên hạ, muốn chia rẽ Khung thì rất đơn giản, cũng là nhân tố dễ tác động nhất bên phe Tô Vũ.

Sắc mặt mấy người Nhân Hoàng đều lộ vẻ trầm trọng.

Nếu Khung rời đi, dựa theo an bài lúc trước, vậy Tử Linh Chi Chủ sẽ phải một mình đối phó nhị môn, nếu không địch lại thì rất có thể Tử Linh Chi Chủ cũng sẽ từ bỏ và rời đi.

Khi đó thế cục chắc chắn sẽ bại!

Giờ khắc này, Khung nhìn Tô Vũ rồi nhìn những người khác, ông ta cắn răng.

Ông ta rất muốn có được Thương, đó là yếu tố mấu chốt để hoàn thiện Thương Khung Kiếm, cũng là lối tắt để ông ta mạnh ơn.

Ngay sau đó, ông ta chắp tay với mấy người Tô Vũ: "Ta phải đi đây, nếu không khi tam môn hội tụ, Thương thật sự bị đập vụn thì ta không hy vọng nữa"

Tô Vũ khẽ gật đâu, bình tĩnh nói: "Ngươi muốn thì cứ đi đi, chúng ta vốn chỉ hợp tác, không phản bội thì Tô Vũ ta sẽ không trở mặt"

"Vậy thì tốt!"

Khung thở hắt ra, ông ta cầm trường kiếm trong tay, đó là Khai Thiên Kiếm.

Khung nhìn thoáng qua đám người đối diện, trầm giọng nói: "Nhường đường!"

Hỗn độn trường hà ở phía sau bọn họ.

Mấy người Tắc Thiên nổ nụ cười, một vị cường giả 38 đạo đã rời đi, đây là một thắng lợi lớn đối với bọn họ, còn chưa khai chiến mà bọn họ đã gạt bỏ được một cường giả bên phe Tô Vũ.

Đám người nhường ra một con đường nhưng không tránh ra quá nhiều, bọn họ phải đợi Khung đi xong rồi sẽ đối phó với đám người Tô Vũ.

Nếu đám người Tô Vũ quyết tâm muốn khai chiến vào lúc này thì bọn họ sẽ thỏa mãn hắn!

Khung không nói lời nào, cúi đầu bay đi.

Mấy người phe Tô Vũ hơi động một chút, đám người Tắc Thiên lập tức cảnh giác.

Khung đã bay qua, ông ta trầm giọng lên tiếng: "Chờ ta lấy được Thương, hoàn thiện Thương Khung Kiếm rồi sẽ lại đến giúp các ngươi.."

Tô Vũ khẽ gật đầu.

Khung không quay đầu lại, bay thẳng về phía trước.

Mấy người Tắc Thiên quả thật không ngăn cản, nếu bọn họ ngăn cản thì bao công sức thuyết phục đều thành vô dụng, không cần thiết phải làm vậy.

Ngay khi Khung sắp đi qua đám người, trường kiếm Kinh Thiên trong tay đột nhiên rung động, ngay sau đó trường kiếm bộc phát ra kiếm quang lộng lẫy và tấn công Kinh Thiên.

Kiếm bị khống chết Khung quay đầu chém Kinh Thiên, ông ta gầm lên: "Còn thất thần cái gì?"

Mấy người Tô Vũ giật mình, ngay sau đó lập tức ra tay.

Oanh!

Đảm người trực tiếp dùng đại đạo tấn công, không thèm để ý chiêu thức, một tiếng vang lớn kinh thiên động địa truyền khắp vạn giới.

Bốn phương tám hướng tràn ngập lực lượng càn quét, toàn bộ khu vực quanh Địa Môn biến thành một hố đen vô hạn.

Một bóng người bay ngược, kê đó không ngừng hộc máu.

Ngay sau đó mọi người đều lùi về vị trí cũ.

Khung chém Kinh Thiên hộc máu xong thì nhanh chóng xen qua khe hở trở lại hội hợp cùng đám người Tô Vũ.

Tô Vũ không chút chân chờ, hắn cầm trường đao quát: "Giết qua!"

Oanh!

Đám người lại ra tay, nhanh chóng đánh vào thông đạo bị nhường ra ban nãy, dưới sự dẫn dắt của Tô Vũ, đám người nhanh chóng bay xuyên qua, tiến về phía căn nguyên hỗn độn.

"Khung!

Tắc Thiên quát lớn, sau đó hắn ta lạnh nhạt nói: "Ngươi vừa đưa ra một sự lựa chọn ngu „ xuẩn Khung cười lạnh: "Ngươi mới ngu! Chưa cần biết nơi đó có Thương thật hay không, dù có thì bổn tọa cũng sẽ không hợp tác cùng đám ngu xuẩn các ngươi. Lúc trước Thiên Môn có bao nhiêu cường giả, nay còn lại bao nhiêu? Đám ngu xuẩn các ngươi chỉ ước gì chúng ta chết sạch mà thôi, các ngươi nghĩ ta ngốc chắc?"

Ban nãy ông ta bay qua chỉ để tìm cơ hội cho Kinh Thiên một kiếm mà thôi.

Kinh Thiên là thích hợp nhất, gã ta dùng kiếm, hơn nữa thực lực chỉ có 37 đạo, yếu hơn ông ta, còn không có tâm tư thâm trầm cảnh giác như mấy người Tắc Thiên.

Lần phần kích này chỉ khiến Kinh Thiên bị thương nhẹ mà thôi. Nhưng khi cao thủ quyết đấu, một chút chênh lệch như vậy cũng đủ để bị đối thủ chém giết.

Thiên Môn thở dài: "Khung, ta vốn nghĩ chúng ta đều là tu giả thời đại khai thiên nên không muốn giao thủ với ngươi, xem ra ngươi chán sống thật rồi"

"Các ngươi khiến vạn giới chướng khí mù mịt, cùng thời đại với ngươi mới là sỉ nhục!"

Khung quát lại.

Có lẽ thời đại khai thiên diệt vong chính là kết quả bọn họ tự mình gây ra, Địa Môn và Thiên Môn đều nhân cơ hội này để cường hóa bản thân, thực chất năm xưa thực lực Thiên Môn cũng chỉ tương đương bọn họ mà thôi.

Không là khai thiên đệ nhất thú, ông ta là khai thiên đệ nhất kiếm, Thạch là khai thiên đệ nhất Thạch, Thiên Môn là khai thiên đệ nhất nhân...

Thiên Môn không mạnh hơn bọn họ.

Nhưng khi gã chinh chiến với Địa Môn thì mới nhanh chóng quật khởi. Có lẽ gia hỏa này đã bán thời đại khai thiên từ lâu rồi.

"Đừng nhiều lời!"

Tô Vũ hét to, hắn nhanh chóng chia cắt đối thủ, các vị cường giả bùng nổ thiên địa, khí tức Tử Linh Chi Chủ cường đại vô biên, Tử Linh thiên địa càn quét đến tấn công Thiên Địa nhị môn. Mấy người Văn Vương cũng triển lộ thiên địa.

Giờ khắc này, từng tòa thiên địa san sát.

Có lẽ đây là lần khai thiên giả hội tụ nhiều nhất từ trước tới nay, hoặc có thể nói rằng tất cả khai thiên giả sau khai thiên đều hội tụ ở đây lúc này, trừ Lam Thiên.

Tô Vũ, Nhân Hoàng, Văn Vương, Văn Ngọc, Tử Linh Chi Chủ, Thiên Môn, Địa Môn, Nhân Tổ, Ngục.

Chín vị cường giả đều đã khai thiên địa!

Ba người Văn Vương điều khiển thiên địa, ba thiên địa xoay tròn bao quanh chia cắt Kinh Thiên, bọn họ không ngăn cản Tắc Thiên nhưng Tắc Thiên thấy Kinh Thiên bị ba người nhốt lại thì sắc mặt lập tức biến đổi, hắn ta nhanh chóng lao đến cứu viện.

Ba người Nhân Hoàng đã tách được Kinh Thiên và Tắc Thiên khỏi đám người.

Thiên địa xoay tròn, năm người xuyên qua hư không, bay khỏi nơi đây.

Võ Vương cười lạnh, hắn đánh ra một quyền khiến Nhật và Nguyệt khẽ biến sắc, khí huyết Võ Vương mạnh mẽ càn quét thiên hạ, liên tiếp công kích tách bọn họ ra. Chiến trường của 3 người dần đi xa.

Giờ khắc này, mọi người đều muốn chia cắt chiến trường.

Trong trận chiến của cường giả, hỗn chiến rất nguy hiểm, hơn nữa còn không biết người bên cạnh có thể quay giáo cho mình một kích hay không.

Không chỉ phe Tô Vũ cần chia cắt chiến trường, đám người Tắc Thiên cũng có ý đỏ làm Vậy.

Thiên Địa nhị môn ra tay, không cần Tử Linh Chi Chủ đi lôi kéo, thiên địa của Thiên Môn hiện lên, ánh sáng va chạm Tử Linh thiên địa, ầm một tiếng, thiên địa biến ảo, sau đó nhị môn và Tử Linh Chi Chủ đều biến mất.

Sắc mặt Khung khẽ biến, ông ta cảm thấy Tử Linh Chi Chủ có thể chống đỡ một hỏi, giờ nên giúp Tô Vũ giải quyết hai người này trước thì tốt hơn.

"Đi đi!"

Tô Vũ quát khẽ.

Khung rối rắm nhưng cuối cùng vẫn biến mất, kiếm khí trùng kích thiên địa, lao thẳng về phía Thiên Địa nhị môn.

Bình Luận (0)
Comment