"Hình như ngươi không cắn nuốt thất tình lục dục đạo, có lẽ là đã nhường cho Vạn Thiên Thánh rỏi, lãng phí thật đấy! Chúng ta chơi một ván, dùng Vạn Thiên Thánh làm tiền cược, ta thắng thì ngươi giao Vạn Thiên Thánh cho ta, thế nào?" Chu nhướng mày.
Tô Vũ nở nụ cười: "Vậy ngươi thua thì sao?"
"Nếu ta thua, ta cho ngươi biết một bí mật...
Chu tươi cười cực kỳ xán lạn: "Có lẽ ngươi cảm thấy bí mật này không quan trọng, nhưng thực tế thì nó rất quan trọng đấy"
"Liên quan đến cái gì?"
Tô Vũ nhìn thẳng vào ông ta, chẳng lẽ ông ta muốn nói đến thiên địa chỉ linh ư?
Hay là Lão Thất Nhân Môn?
Hay là thứ gì khác?
Vấn đề là Tô Vũ đã đoán được bí mật về Nhân Môn và thiên địa chỉ linh, cái khác thì hắn lười nghe, vậy nên bí mật của ông ta không có chút sức hấp dẫn nào cả.
Hiện tại ông ta đang muốn hoàn thiện thiên địa chi đạo của Ngục Vương, thất tình lục dục đạo của nàng ta căn bản là không hoàn thiện.
Chu đang cố ý câu cá mà thôi.
Tô Vũ căn bản không hứng thú đánh cuộc, nhưng Chu lại cười nói: "Bí mật này rất hữu dụng, có liên quan rất lớn đến Khung"
"Thương à?"
Khung xen vào, Chu nao nao, ông ta cười hỏi: "Ngươi biết ư?"
Khung hơi kinh ngạc: "Ngươi biết Thương ở đâu ư?"
Chu đáp: "Ngươi biết thì không còn gì tốt hơn. Khai thiên kiếm tên là Thương Khung Kiếm, có cả Thương lẫn Khung. Khung biến thành kiếm đạo chỉ linh, nhưng các ngươi có biết Thương ở đâu không? Trời cao hợp nhất mới là Thương Khung Kiếm chân chính!
Tô Vũ, đánh cuộc đi, ta dùng tung tích Thương đổi lấy Vạn Thiên Thánh, thế nào? Nếu ngươi thắng, có khả năng Khung sẽ trở thành cường giả 40 đạo. Thực lực như vậy quan trọng hơn Vạn Thiên Thánh nhiều. Nếu ngươi không đánh cuộc, vậy không ai biết được vị trí của Khung, chỉ có ta biết được chút tin tức ngoài ý muốn. Ngươi muốn Khung mất đi cơ hội duy nhất trở nên cường đại ư?"
Ông ta nhìn Khung: "Khung, ngươi muốn mất đi cơ hội này sao?"
Đây là dương mưu!
Ông ta muốn lợi dụng khát vọng của Khung để ép Tô Vũ dùng Vạn Thiên Thánh làm cái giá cá cược.
Ông ta thực sự biết Thương ở đâu ư?
Tô Vũ từng hoài nghi Thương hóa thành thiên địa chỉ linh, nhưng theo lời Chu nói thì có vẻ là không phải, vậy rốt cuộc Thương đang ở đâu?
Tô Vũ hỏi: "Ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?"
Chu ngừng cười: "Đơn giản thôi. Ta luận bàn cùng Tinh Vũ một phen, chúng ta đều là khai thiên giả 36 đạo, như vậy có phải rất công bằng hay không?"
Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn.
Luận bàn ư?
Chu có ý đồ gì?
Tô Vũ trầm tư.
Ông ta cảm thấy mình có thể thắng ư?
Chu lại nói: "Nếu ngươi cảm thấy có âm mưu thì chúng ta trực tiếp trao đổi, không cần đánh cuộc nữa, ngươi thấy thế nào? Ngươi giao Vạn Thiên Thánh cho ta, ta cho ngươi biết Thương ở đâu"
Khung chờ mong nhìn Tô Vũ.
Tô Vũ thở dài một tiếng trong lòng.
Đám người kia thủ đoạn không tệ, vừa bắt đầu đã ra oai phủ đầu với ta đúng không?
Tô Vũ bình thản lên tiếng: "Ngươi nói bừa mà đòi ta tin ư?"
Chu cười: "Rất ít người biết đến Thương Khung Kiếm, ta không rõ tại sao các ngươi biết được. Nhưng nếu ta chưa từng gặp được thì sao ta biết được việc này? Thương còn tồn tại, hắn đang trầm miên ở nơi nào đó. Nếu không ta chỉ điểm, các ngươi sẽ vĩnh viễn không tìm thấy Thương. Nếu các ngươi khai chiến, giết ta, vậy thì tung tích Thương sẽ trở thành bí ẩn vĩnh viễn!"
Tô Vũ nhanh chóng suy luận, phán đoán xem lời ông ta nói là thật hay giả.
Ông ta thật sự biết tung tích của Thương ư?
"Nếu ngươi biết thì sao ngươi không lấy đi? Đó chính là thần văn trên Khai Thiên Kiếm, nó vô cùng cường đại, nếu thứ đó thật sự đang trầm miên thì ngươi nõ lòng bỏ qua sao?"
"Không, ta không lấy được"
Chu lắc đầu: "Có lẽ chỉ có Khung mới có thể lấy đi. Bọn họ là nhất thể, ta muốn lấy đi thì sẽ đánh thức Thương, thậm chí khiến Thương phản kích.
Tô Vũ, giao Vạn Thiên Thánh cho ta, ta giao Thương cho các ngươi, như vậy Khung mới có hy vọng trở thành cường giả địch nổi Thiên Địa nhị môn"
Thiên Địa nhị môn không ngăn cản ông ta.
Có cảm giác như giao dịch này không có hại cho ai cả.
Khung nuốt Thương có lẽ sẽ đột phá 40 đạo, nhưng Ngục Vương nuốt Vạn Thiên Thánh thì cũng có thể mạnh thêm, hai phe đều tăng lên, không có gì tổn thất.
Nhưng điều kiện tiên quyết là Tô Vũ phải giao Vạn Thiên Thánh ra!
Tô Vũ sẽ làm vậy ư?
Nếu không giao ra, Khung phải làm cách nào để mạnh thêm?
Nhưng Tô Vũ sẽ vui lòng giao ông ra ư?
Tô Vũ nhìn Chu rồi nhìn mấy người Tắc Thiên, bỗng nhiên hắn cười nói: "Chu, thủ đoạn này không giống của ngươi chút nào, có vẻ giống của Tắc Thiên hơn đấy. Có phải Tắc Thiên đã cho ngươi biết không?"
Tắc Thiên phản bác: "Tô Vũ, chúng ta là bạn học cũ, chẳng lẽ ngươi không hiểu ta sao?
Ta cũng không biết Thương ở đâu, đây là lần đầu tiên ta nghe cái tên Thương Khung Kiếm. Nếu là ta thì ta sẽ không đổi đâu. Chu, thà ngươi dụ Khung đến đây, trực tiếp nói vị trí của Thương cho hắn để hắn lấy đi, chỉ cần Khung không tham chiến là được"
Tô Vũ thở dài: "Nhiều ngày trôi qua mà các ngươi chỉ nghĩ ra biện pháp này để đối phó với ta sao?"
Bọn họ muốn chia rẽ liên minh!
Tắc Thiên cười nói: "Biện pháp không nhiều cũng không sao, hữu dụng là được. Khung, ngươi nói đi, ngươi là một phần của Khai Thiên Kiếm, ngươi cần cái gì? Ngươi sẽ bảo hộ thời đại? Bảo hộ nhân tộc, bảo hộ chư thiên ư? Không! Ngươi chỉ muốn cường đại hơn mà thôi! Ngươi muốn giết Chu hoặc Ngục, cắn nuốt dương khí để cường đại hơn, nhưng không cần thiết phải như thế, ngươi chỉ cần lấy được Thương thì sẽ nhanh chóng tiến vào 40 đạo, sau khi chúng ta giết đám người Tô Vũ, ta bảo đảm sẽ để ngươi tùy ý chọn lựa đại đạo để cắn nuốt. Khi đó có lẽ ngươi sẽ vượt qua cả Thiên Địa nhị môn. Khung, đây mới là lý tưởng ngươi hằng theo đuổi, không phải sao? Hãy nghĩ kỹ đi, bỏ lỡ cơ hội lần này thì không có lần thứ hai đâu"
Hắn ta quay sang Tô Vũ: "Giờ ngươi muốn khai chiến, nếu Khung bỏ ngươi, các ngươi sẽ gặp phiền toái đấy!"
Khung nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn bọn họ, ông ta hừ lạnh một tiếng: "Cùng lắm thì từ bỏ thôi, giết các ngươi thì ta cũng có thể mạnh hơn"
Ông ta cảm thấy bọn người kia đang coi ông ta là kẻ ngốc, tất cả đều muốn lợi dụng ông ta.
Tắc Thiên bật cười: "Khung, ngươi đi theo Tô Vũ vì điều gì? Ngươi chỉ là một thanh kiếm từng khai thiên. Đi theo Tô Vũ, có khả năng ngươi sẽ ngã xuống, nếu bây giờ ngươi có được Thương thì ngươi sẽ đạt được mục tiêu của mình.
Chu, cho hắn biết Thương ở đâu đi. Còn nữa, cho hắn biết nếu bây giờ hắn không đi ngay thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu, bởi vì Thương sẽ bị hủy diệt vào thời khắc tam môn hội tụ. Nếu trận chiến này bùng nổ, có khả năng tam môn sẽ hội tụ sớm hơn"
Tô Vũ khẽ nhíu mày.
Các ngươi giỏi lắm! Ta còn chưa khai chiến mà các ngươi đã dàn sẵn kịch bản chờ ta TÔI.
Chu suy xét một lát rồi mỉm cười nói: "Cũng được, nhưng phải ngăn cần đám người Tô Vũ, nếu không tên nhóc Tô Vũ kia đi theo thì không phải là chúng ta uổng công tiết lộ sao?"
"Đương nhiên, nếu bọn họ đã tới đây thì sao có thể thả đi được"
Tác Thiên cười ha hả.
Chu không nhắc đến Vạn Thiên Thánh nữa, ông ta nói thẳng: "Thương trầm miên trong hỗn độn trường hà, năm đó khai thiên tiêu hao quá lớn khiến thần văn thoát ly, tiến vào hỗn độn, hấp thu căn nguyên khôi phục bản thân. Khi Nhân Môn buông xuống, tam môn hội tụ, không gian Địa Môn trong hỗn độn sẽ bị phá hủy hoàn toàn, lực lượng tam môn hội tụ vượt xa thực lực của Thương.
Nếu chúng ta khai chiến, Nhân Môn chắc chắn sẽ buông xuống sớm hơn. Trong những năm ở trong Địa Môn, ta đã nghiên cứu vấn đề này rất nhiều lần, ta có thể bảo đảm Thương đang ở trong hỗn độn trường hà"
Địa Môn cũng mở miệng: "Khung, hỗn độn trường hà quả thật là nơi Thương trầm miên, chỉ là chúng ta không thể lấy đi nên để mặc nó ở đó hội tụ căn nguyên. Nếu không lấy đâu ra căn nguyên trường hà trong hỗn độn"
Trường hà đó ở sâu trong Địa Môn.
Địa Môn lại nói: "Nếu ngươi muốn đi thì chúng ta sẽ nhường đường cho ngươi, là thật hay giả thì ngươi tự đi xác nhận thì sẽ biết. Bỏ lỡ cơ hội này thì không còn cơ hội khác đâu. Khi Nhân Môn buông xuống, căn nguyên sẽ hủy, Thương cũng sẽ biến mất"
Khung xao động, có chút bực bội: "Các ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng ư?"
"Sao lại không tin?"
Địa Môn tươi cười, bỗng nhiên toàn bộ không gian Địa Môn rung động một chút, ở nơi xa xôi, một trường hà dao động, mơ hồ có kiếm khí dật tán rồi lập tức biến mất.
Khung khẽ biến sắc.
Hình như bọn họ nói thật.
Ông ta không biết đến Thương Khung Kiếm, chỉ mới biết tên trước đó không lâu.
Nhưng đám người kia thì biết! Hơn nữa hiện tại còn bộc phát ra một cỗ kiếm khí nhàn nhạt, có khả năng đó thật sự là khí tức của Thương.