Lúc này, Văn Minh Chí trở về, hóa thành một thanh trường đao, Nhân Chủ Ấn hóa thành chuôi đao. Muôn vàn đại đạo hiện lên trong cơ thể, hai người Đại Chu Vương khống chế đại đạo, một đống điểm sáng hiện lên rồi lập tức dung hợp, một thần văn chiến kỹ hình thành trên hư không... Không, đó là đại đạo chiến kỹ!
Đa thần văn hệ am hiểu thần văn chiến kỹ.
Thần văn dung hợp phác hoạ thành chiến kỹ.
Hiện giờ Tô Vũ dùng khiếu huyệt làm cơ sở, lấy đại đạo làm thần văn, phác họa ra một cây đao, hay nói đúng hơn là một cây bút.
Bút đạo?
Tắc Thiên hơi ngẩn ra, đó không phải bút đạo, đó là thần văn chiến kỹ của Tô Vũ!
Từng đại đạo dung nhập, khí tức cây đao cường đại tới mức đáng sợ.
Tô Vũ lên tiếng: "Lần đầu tiên thử chắc sẽ không hoàn thiện, bạn cũ xem cẩn thận giúp ta, ta vẫn luôn thiếu một sát chiêu, ta đau đầu không thôi, nghĩ mãi rồi thấy đa thần văn chiến kỹ rất có tiềm năng. Đại đạo có thể dung nhập khiếu huyệt, thần văn là đại đạo, vậy vì sao đại đạo kia không thể hóa thành thần văn chiến kỹ đâu?"
Tắc Thiên gật đầu: "Một pháp thông, vạn pháp thông! Lý luận này không tôi, đại đạo của ngươi cân bằng, lực lượng khiếu huyệt ngang nhau, có vẻ là đã có ý tưởng từ lâu, nhưng để dung hợp được thì e là hơi khó"
"Không khó!"
Hắn cười khẽ, ngay sau đó trường đao thành hình, Tô Vũ cầm trường đao, mấy chục đạo ý chí hội hợp, dường như Tô Vũ đang dung hợp ý chí, trong chớp mắt, hắn như biến thành một người khác...
Sắc mặt Tắc Thiên khẽ biến: "Hạ phủ chủ!"
Bộ dáng Tô Vũ không thay đổi nhưng sắc mặt rất lạnh lùng, đạm mạc nhìn Tắc Thiên, sau đó hắn nhìn Thạch, hừ lạnh một tiếng, một đao chém xuống.
Một đao này mang theo sát khí vô tận - là sát ý rèn luyện nhiều năm trên chiến trường.
Trong Nhân Cảnh, đao phủ chân chính là Hạ Long Võ, Đại Hạ phủ chinh chiến mấy trăm năm, Hạ Long Võ làm nên cái danh huyết đồ chỉ trong vài thập niên.
Giờ phút này, dường như ý chí Tô Vũ đã biến mất, Hạ Long Võ tiếp quản đánh ra một đao này, khí thế không quá mạnh nhưng sát ý mãnh liệt tới cực hạn.
Thạch hoảng sợ điên cuồng oanh kích tiểu kiếm phong ấn xung quanh.
Oanh!
Một đao này hội tụ vạn đạo của Tô Vũ, đại đạo chiến kỹ tạo thành đao vô cùng cường đại.
Nơi xa, hai người Thiên Môn cũng cảm thấy lực uy hiếp không nhỏ.
Ong!
Tiếng đao minh vang lên, đao phong sắc bén, ngay sau đó, các loại đại đạo cùng bùng nổ.
"Không."
Âm!
Cự thạch chia thành hai nửa.
Ý chí tán loạn, đại đạo chấn động.
Tắc Thiên khẽ nhíu mày: "Không tốt lắm.."
Tô Vũ đồng ý: "Đúng là không tốt lắm, phối hợp không hợp lý"
Giọng nói của Tô Vũ lộ vẻ tiếc nuối: "Đáng lẽ một đao này phải dễ dàng chia cắt đối thủ, trực tiếp ma diệt ý chí. Dùng sự sắc bén phá lớp phòng ngự, không gian cắt phát huy trước, sau đó chấn động, phong ấn, bùng nổ, tụ lực làm điểm trung gian, cuối cùng là khóa nguyên, cắn nuốt để kết thúc. Kết quả lại là phối hợp không hợp lý, Đại Chu Vương, các ngươi phải nỗ lực nhiều hơn"
Tô Vũ bình tĩnh nói tiếp: "Hạ phủ chủ xuất đao mạnh mẽ, tràn đầy sát ý, nhưng chưa đủ tốt! Đao mạnh nhưng không đủ quỷ dị, không đủ âm hiểm. Đại Chu Vương nên phối hợp, phụ trợ bằng liễm tức, ẩn nhẫn, lặng im, khiến địch nhân không cảm nhận được chúng ta xuất đao, sau đó bất ngờ bị một đao lấy mạng.
Lần phối hợp đầu tiên này coi như tạm được đi"
Tô Vũ bình xét một chút.
Đúng lúc này, tảng đá lớn hoàn toàn tách thành hai nửa, một đại đạo hiện ra trông như thiên địa huyền phù, trên đại đạo có ý chí của Thạch, hắn ta vẫn chưa chết, hắn ta tuyệt vọng quát: "Nếu các ngươi không giết ta, vậy.."
"Tiếp tục nào, chú ý phối hợp"
Lại thêm một đao chém ra, một đao này gần như không có sát khí, nhanh hơn, mạnh mẽ hơn.
Ong!
Đao hạ xuống, hư không rách nát, đại đạo võ ra, ý chí bị cắn nuốt, Thạch hét lên đầy tuyệt vọng: "Các ngươi..."
Đột nhiên Tắc Thiên ra tay, muôn vàn tiểu kiếm hóa thành một thanh kiếm và chém ra.
Phụt một tiếng, đại đạo đứt đôi.
Tác Thiên đưa tay bắt lấy một nửa.
Đại đạo 36 đạo nhưng lại bị một chiêu của hắn ta cắt thành hai nửa, từ đó có thể thấy rằng gia hỏa này cũng rất đáng sợ.
Tô Vũ bắt lấy nửa còn lại.
Tiếng gầm của Thạch vang vọng thiên địa: "Các ngươi mới là ma. Các ngươi đều là ma quỹ"
Khai thiên đệ nhất Thạch - hỗn độn chỉ thạch - cường giả 36 đạo bị hai người này lợi dụng để đấu pháp, không lâu sau đã bị hai người trực tiếp giết chết.
Đối với hắn ta mà nói, chết thế này còn không bằng chết trong hư không vô tận, nhưng hiện giờ có hối hận cũng không còn kịp nữa.
Tô Vũ và Tắc Thiên liếc nhau, mỉm cười, sau đó cả hai đều ra tay.
Lặng im đại đạo và giam cầm đại đạo bùng nổ.
Tiếng nói của Thạch đột nhiên im bặt. Hắn ta không còn cơ hội lên tiếng nữa, bởi vì hai người này không thích ồn ào.
Tắc Thiên cười nói: "Đạo của Thạch cũng chỉ bình thường thôi. Ta thích đạo của nhị gia gia hơn, hay Tô Vũ ngươi đổi với ta đi, dù sao Thạch 36 đạo cũng cường đại hơn nhị gia gia ta không ít"
Tô Vũ cười đáp: "Được thôi, nhưng ngươi dùng đạo của ngươi đổi đi"
"Vậy thì thôi!"
Hai người chuyện trò vui về.
Lúc này, cái chết của Thạch khiến toàn bộ trường hà rung động kịch liệt, trường hà nhanh chóng áp súc.
Thiên Môn và Địa Môn hiện ra bộ dáng cánh cửa.
Ba đại môn hiện lên trong thiên địa.
Khí tức hủy diệt rung chuyển thiên địa.
Vạn giới rung động kịch liệt.
Trời cao võ ra, đại địa sụp xuống, Tinh Thần Hải rơi từ trên không xuống, nước biển lan tràn thiên địa, vô số thông đạo biên giới bị phá hủy.
Toàn bộ chiến trường Chư Thiên không thể duy trì nguyên dạng được nữa, tất cả kiến trúc trên chiến trường đều sụp đổ.
Vạn giới lập tức bị phong bế.
Giống như triều tịch kết thúc, sóng lớn càn quét thiên địa, biến chiến trường Chư Thiên thành đại dương mênh mông, toàn bộ thông đạo biên giới đều đóng cửa.
Trên chiến trường, tất cả quy tắc đại đạo đều gãy lìa.
Giờ khắc này, trong thiên địa, trừ vạn giới bị phong bế, còn nơi khác, dù cường giả trốn ở đâu trên chiến trường Chư Thiên thì đều bị lực lượng mạnh mẽ đè nát.
Từng tiếng hô thê lương vang lên.
Có tán tu, có cổ thú, cũng có vạn tộc...
Có một số người muốn đến chiến trường thử xem có nhặt được chút chỗ tốt hay không, nhưng bây giờ Nhân Môn buông xuống, thông đạo biên giới phong bế, Tỉnh Thần Hải rơi xuống, toàn bộ chiến trường biến thành địa ngục.
Trừ người của Tô Vũ, những kẻ còn lại đều tử vong.
Biển rộng bị nhuộm thành màu đỏ.
Có không ít tu giả trốn trên chiến trường, luôn có những kẻ to gan lớn mật muốn đi kiếm chác vào thời khắc hiểm nguy, dù sao cũng có quá nhiều người đã chết. Tô Vũ giết quá nhiều người, có vài đại đạo bị hắn bỏ qua không quan tâm, rất nhiều tu giả vạn giới đều muốn hấp thu đại đạo, cường hóa chính mình.
Kết quả bây giờ bọn họ đều biến thành tro bụi.
Lúc này, trong Thiên Môn truyền đến tiếng chấn động kịch liệt, trên Thiên Môn, thái dương tỏa sáng loá mắt.
Trưởng hà bị Thiên Môn và Nhân Môn cùng né lại.
Dường như Địa Môn đang phải gánh vác trọng lượng toàn bộ trường hà, hắn ta rít gào nâng đỡ trường hà.
Tam môn hội tụ, trường hà áp súc, vạn giới hợp nhất!
Chư thiên vạn giới bắt đầu co lại, nhiều tiểu giới mất đi hàng rào bảo vệ, dung hợp cùng tiểu giới bên cạnh.
Thời không trường hà càng ngày càng ngắn.
Đám người Tử Linh Chi Chủ biến sắc nhìn về phía Tô Vũ, Nhân Hoàng nghiêm túc nhìn Tô Vũ, truyền âm nói: "Hình như tam môn đang áp súc trường hà, có cần ngăn cản không? Hay bây giờ chúng ta hãy liên thủ giết Tắc Thiên"
Tô Vũ lắc đầu: "Thiên Địa nhị môn không ngốc, hiện tại toàn bộ lực lượng trường hà đều dồn lên người bọn họ, kẻ nào động thủ thì sẽ phải gánh vác toàn bộ lực lượng trường hà. Chúng ta không chống lại được"
Thiên Môn cười nói: "Tô Vũ, ngươi tỉnh mắt đấy!"
Ga thừa nhận Tô Vũ nói đúng.
Đây cũng là một loại tính kế.
Hiện giờ kẻ nào ra tay thì sẽ phải gánh vác toàn bộ lực lượng trường hà và lực đè ép của tam môn, tam môn rất cường đại, dù Tô Vũ cùng Tử Linh Chi Chủ ra tay thì cũng sẽ bị nghiền chết.