Tô Vũ còn đang nghĩ ngợi, chợt một tiếng nổ vang lên, Nhân Môn rúng động.
Trên Nhân Môn, gương mặt Vạn Thiên Thánh hiện lên lộ vẻ dữ tợn, ngay sau đó giọng Tắc Thiên mang theo ý cười truyền ra: "Ta biết là nhị gia gia sẽ tiến vào Nhân Môn mà, nhưng vào dễ ra khó! Nhị gia gia hay dung nhập với ta đi. Năm đó tương lai thân của ngươi bị hủy hẳn là trò quỷ của cái gọi là Lão Thất Nhân Môn"
Hẳn là tương lai thân có liên quan đến trường hà chỉ linh.
Có khả năng Lão Thất Nhân Môn cũng đang âm thầm phá rối, không cho bọn họ thành công, vậy nên tạo ra một đối thủ cho Tắc Thiên.
Người bình thường không thể tu luyện thất tình lục dục đạo, nhưng Vạn Thiên Thánh lại có liên hệ với phong ấn chỉ môn.
Giờ khắc này, Nhân Môn rung động kịch liệt.
Gương mặt Vạn Thiên Thánh lộ vẻ thống khổ dữ tợn, hiển nhiên Tắc Thiên đã giết sạch tồn tại trong Nhân Môn, giờ đang ăn mòn phong ấn chỉ môn, muốn cướp lấy lực lượng đại đạo của Vạn Thiên Thánh.
"Haizz!"
Tô Vũ thở dài bất đắc dĩ.
"Bạn học cũ, cho chút mặt mũi đi, kia là nhị gia gia của ngươi đấy, bỏ qua được không?"
Tắc Thiên cười hỏi lại: "Tô Vũ, ngươi khờ thật hay là giả ngốc vậy?"
Giờ phút này, Thiên Địa nhị môn đang áp súc trường hà để cắn nuốt, hắn ta cần nhanh chóng giải quyết Vạn Thiên Thánh, nếu kéo dài, Thiên Địa nhị môn dung hợp trước thì hắn ta sẽ gặp nguy hiểm.
"Các ngươi vẫn chẳng hiểu gì cả!"
Tô Vũ cười nói như ông cụ non: "Đặc biệt là Tắc Thiên ngươi, ta lười đối phó ngươi, cho ngươi cơ hội rồi mà ngươi không biết quý trọng sao?"
Tắc Thiên muốn bật cười.
Tới lúc này mà Tô Vũ vẫn nghĩ rằng hắn có thể cứu văn cục diện sao?
Không có khả năng!
Chỉ cần Thiên Địa nhị môn dung hợp thì bọn họ sẽ đi giết Tô Vũ ngay lập tức.
Hắn ta cắn nuốt Vạn Thiên Thánh xong cũng sẽ giết Tô Vũ.
Hai phe đều có cơ hội thắng, chỉ có kẻ thứ ba Tô Vũ không có bất cứ cơ hội nào. Đây chính là nguyên nhân bọn họ mặc kệ hắn, để hắn đánh chết hết cường giả.
Ngươi không có cơ hội nào đâu!
Ngươi giết người thì cũng chỉ là đang giúp chúng ta hoàn thành kế hoạch mà thôi.
"Tác Thiên, ngươi thật sự không bỏ qua ư?"
"Ôn ào!"
Tác Thiên cảm thấy Tô Vũ điên rồi.
Tô Vũ nhún vai: "Ta vốn do dự không biết nên đối phó với Thiên Địa nhị môn hay là đối phó với ngươi, nhưng hiện tại ta không cần đau đầu nữa, ngươi quá đáng ghét, không giết ngươi thì tâm tình ta không vui nổi"
"Tô Vũ, ngươi nghĩ ta vẫn là ta ban nãy sao?"
Tiếng cười Tắc Thiên truyền khắp thiên địa: "Chưa kể đến việc ngươi có thể công phá phong ấn chỉ môn hay không, giờ bổn tọa đã đột phá 40 đạo, sắp đạt tới 41 đạo, ngươi cho rằng ngươi có thể địch nổi ta ư? Các ngươi liên thủ cũng không làm gì được ta đâu"
Khung không nhịn được nữa: "Tô Vũ, rốt cuộc ngươi có biện pháp nào không, không có biện pháp thì đừng khoác lác"
Phiền chết đi được!
Tô Vũ nói thì rất hay nhưng lại chẳng làm gì cả. Người có giỏi thì trực tiếp tấn công Nhân Môn đi, uy hiếp mãi như vậy làm gì? !
Nếu ngươi không phá nổi phong ấn chi môn thì đừng hòng đối phó với Tắc Thiên.
Khung nổi giận gầm lên: "Để lão tử thử xem phong ấn chỉ môn có bị đánh vỡ hay không"
Ong!
Một thanh trường kiếm bắn ra mang theo khí thế vô cùng cường đại.
Địa Môn và Tắc Thiên đều hờ hững.
Tên ngốc!
Không phải chuyện gì cũng có thể giải quyết bằng vũ lực.
Nếu dễ dàng thì Tô Vũ đã ra tay từ lâu rồi, cũng vì Tô Vũ biết điều này nên hắn mới không động thủ, hiện giờ động thủ thì chỉ tự chuốc lấy cực khổ mà thôi.
Oanh!
Một tiếng kêu rên vang lên, trường kiếm bay ngược quay về, trên trường kiếm xuất hiện nhiều vết nứt, Khai Thiên Kiếm vốn không nguyên vẹn nay càng trở nên tàn tạ.
Khung hóa thành hình người, ông ta chấn động mắng: "Trường hà nhất thể?"
Khi ông xuất kiếm, dường như toàn bộ trường hà biến thành nhất thể.
Ông tấn công phong ấn chỉ môn nhưng lại bị toàn bộ trường hà phản kích, nếu không phải thực lực ông cường đại, hơn nữa bản thể là Khai Thiên Kiếm thì rất có thể đã bị đánh chết.
Thật đáng sợ!
Chẳng trách Tô Vũ lại không ra tay, có vẻ hắn cũng không có biện pháp nào.
Địa Môn bình thản mở miệng: "Khung, ngươi vẫn ấu trĩ ngu xuẩn như xưa. Nếu có thể dễ dàng đánh vỡ trường hà thì ta đã giết Tắc Thiên và Vạn Thiên Thánh rồi, sao phải chờ đợi ở đây?"
Tắc Thiên cũng cười nói: "Tô Vũ, ngươi thấy rồi đấy, ngươi nghĩ mình có thể giết ta ư?
Ngươi cho nhị gia gia tới cướp phong ấn chi môn là một lựa chọn sai lầm. Làm vậy khác gì tặng ta con môi.
Ngươi cướp lấy nhiều đại đạo Nhân Môn, ta vốn tưởng rằng kế hoạch sẽ gặp cản trở, nếu ngươi tự mình cắn nuốt thì ta không có biện pháp nào, nhưng ngươi quá tham lam, nhất định phải để cho Vạn Thiên Thánh cắn nuốt, để ông ta cướp lấy phong ấn chi môn. Kê tham lam thường không có kết quả tốt đâu!"
"Ôn ào!"
Tô Vũ bĩu môi mắng một tiếng.
Hắn nhìn gương mặt thống khổ dữ tợn của Vạn Thiên Thánh trên Nhân Môn, hiển nhiên Tắc Thiên đang ăn mòn ông.
"Phủ trưởng!
Tô Vũ hô, Vạn Thiên Thánh rên rỉ thống khổ, ông trầm giọng: "Gọi cái gì? Đang bận!"
Ông miễn cưỡng nói tiếp: "Phong ấn chỉ môn này... là... màng lọc... Không phải... Thiên địa! Nó là bảo vật chuyên môn hấp thu căn nguyên... Lấy ra cảm xúc chỉ đạo... Bên trong có lực lượng căn nguyên... nồng đậm vô cùng..."
Phong ấn chi môn không phải thiên địa hay đại đạo mà là bảo vật chứa đựng đại lượng căn nguyên, hấp thu căn nguyên vạn đạo và căn nguyên vạn giới, sau đó lấy ra cảm xúc chỉ đạo, độ hóa lão Thất.
Nó là chí bảo!
Lúc này Vạn Thiên Thánh đang hấp thu lực lượng căn nguyên, cường hóa chính mình, chống đỡ Tắc Thiên.
Ông vừa gian nan ngăn cản, vừa thống khổ nói: "Tên khốc này hẳn là bình thường không thể tiến vào phong ấn chi môn. Chu đã phạm sai lầm lớn khi cho hắn một thân thể hoàn chỉnh hoàn toàn phù hợp. Là cảm xúc chỉ linh, hắn chỉ là tồn tại bị phong ấn phía sau cửa, không có biện pháp tiến vào. Chu đáng chết.."
Tắc Thiên cười: "Ngươi nói đúng, ngần ấy năm qua, việc Chu làm đúng nhất chính là tạo ra thân thể Chu Tắc. Nếu không thì chẳng những ta không thể tiến vào phong ấn chi môn, ngay cả bản tôn Nhân Môn cũng khó, chỉ có thể xuất nhập thông qua cánh cửa của tu giả tu luyện Nhân Môn. Mà hiện tại thì không có vấn đề gì, ta có thể tự do ra vào"
"Ta là gia gia của ngươi. Ngươi muốn giết ta, ngươi bất hiếu!"
Vạn Thiên Thánh tự tìm niềm vui trong nguy hiểm, ông bật cười.
Tắc Thiên cười nói: "Nhị gia gia, chúng ta không phải thân nhân ruột thịt, ngài chỉ là nhị gia gia của ta. Hơn nữa Vạn Minh Trạch chỉ là một đạo thần văn chuyển thế mà thôi, ngươi nghĩ kê kia thật sự là ta sao?"
Vạn Thiên Thánh không để ý đến hắn ta, ông rên rỉ: "Tô Vũ, tên tôn tử này của ta không yếu, hắn đang chiếm lực lượng của ta, cứ tiếp tục như vậy thì ta sẽ bị hắn nuốt, lực lượng căn nguyên trong phong ấn chi môn cũng sẽ bị hắn chiếm lấy. Có biện pháp gì thì mau dùng đi!"
Tô Vũ khẽ than: "Ta dọa hắn thôi, không có biện pháp nào đâu, ngài chấp nhận số mệnh bị hắn nuốt đi"
"Ngươi.."
Vạn Thiên Thánh thống khổ gầm nhẹ một tiếng.
Gia hỏa Tô Vũ này quá vô trách nhiệm!
Mấy người Nhân Hoàng bất đắc dĩ nhìn Tô Vũ, ngươi thật sự không có biện pháp nào ư?
Tô Vũ cười: "Không sao đâu, Tắc Thiên không dám nuốt lão Vạn. Thất tình lục dục đạo của lão Vạn vẫn đang liên kết với thiên địa của ta, hắn nuốt lão Vạn thì sẽ bị ta khắc chế. Ta còn đang chờ hắn nuốt đây"
Mọi người câm nín!
Ngươi nói thẳng ra như vậy thì còn dùng được nữa không?
Nếu ngươi tính toán như thế thì đừng nói ra chứ!
Đôi khi bọn họ cảm thấy không thể nào thuyết phục được Tô Vũ, nếu ngươi đã nhãn tâm cho hắn ta nuốt Vạn Thiên Thánh thì cứ để đại đạo tiến vào cơ thể hắn ta xem có bị khắc chế không đã, giờ ngươi nói vậy thì người ta sẽ đề phòng!