Không ai muốn kết quả như vậy.
Tác Thiên thê lương gào rống.
"Tô Vũ, ngươi dung ta thì ngươi còn là ngươi sao? Ngươi sẽ thành ta, trở thành Tắc Thiên thứ 2"
Giọng Tô Vũ thâm thúy: "Ngươi chỉ là cảm xúc mà thôi, phẫn nộ, hưng phấn, vui vẻ, uể oải... Có vấn đề gì đâu?"
Nhân Môn rung động kịch liệt.
Tắc Thiên điên cuồng rít gào, ánh mắt không ngừng biến hóa, bình tĩnh, phẫn nộ, tuyệt vọng...
Bên ngoài, sắc mặt Địa Môn kịch biến, đám kẻ điên này chưa từng suy xét đến việc mất đi bản tâm, cường giả mới phải lo lắng về hậu quả, còn đám người ở thế yếu cần để ý chuyện này sao?
Thiên địa đại đạo của Nhân Hoàng dũng mãnh tràn vào Thiên Môn, cứ tiếp tục như vậy thì Thiên Môn chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Chu Nhân Tổ không sợ bị Nhân Hoàng đại đạo ảnh hưởng bởi vì ông ta vốn là Nhân tộc, che chở Nhân tộc cũng chẳng sao, làm hết trách nhiệm là được, Chu không phản Nhân tộc hoàn toàn. Ông ta vẫn cần Nhân tộc tín ngưỡng mình!
Nhưng những người khác đều coi Nhân Hoàng đại đạo là một liều thuốc độc, Văn Vương e ngại, Khung né tránh, không dám tới gần Nhân Hoàng đại đạo.
Giờ phút này, mấy vị cường giả 36 đạo đều trợ sức cho thiên địa của Nhân Hoàng, cường hóa đại đạo của y.
Cứ tiếp tục như vậy thì Thiên Môn sẽ bị độ hóa.
Tiếng hô tiếng cười rợn người của Tắc Thiên còn đang văng vẳng bên tai, sắc mặt Địa Môn biến ảo, không nhịn được muốn mắng người.
Làm sao bây giờ?
Tình cảnh này không dễ giải quyết.
Hắn ta và Thiên Môn đang áp súc trường hà, Tử Linh Chi Chủ đang ngăn cản bọn họ, mọi người đều dung nhập trường hà, cứ tiếp tục như vậy thì hắn ta sẽ không thể nhúc nhích trước khi áp súc trường hà thành công, trừ khi hắn ta từ bỏ việc này để dung hợp phân thân trước, không thì hắn ta cũng không có biện pháp ngăn cản!
Dùng việc áp súc trường hà ngăn cản đám người Tô Vũ tiến công, hiện tại kế hoạch này lại thành mua dây buộc mình.
Địa Môn không ngừng suy tư, sau đó hắn ta lên tiếng, thanh âm chấn động thiên địa, giọng nói ẩn chứa sự không cam lòng: "Hai vị muốn tiếp tục ngồi xem sao? Nhân Môn, ngươi nên xuất hiện rồi!"
Nhân Môn và trường hà chỉ linh đều đang ở trong trường hà.
Giờ khắc này, trong thiên địa vang lên một thanh âm lạnh băng như máy móc: "Ma Diễm, ngươi quá vô dụng!"
Địa Môn lạnh mặt, Ma Diễm chính là hắn ta. Bản thể của hắn ta là Ma Diễm thú, là siêu cấp cổ thú trong hỗn độn, năm xưa cũng vô cùng cường đại, ở trong hỗn độn này, nếu nói Huyết Tổ mạnh nhất thì hắn ta xếp hạng 2.
Nhưng khi Thời Gian Chi Chủ đến, Huyết Tổ bá đạo thành quen, sau khi gặp đối phương thì trọng thương ngã xuống, Ma Diễm cảm thấy mình trở thành người mạnh nhất nơi đây.
Tiếc là Thời Gian Chi Chủ là Nhân tộc, thiên địa hắn lưu lại chỉ có Nhân tộc có thể tiến Vào.
Tính kế nhiều năm, chờ đợi nhiều năm, luôn dốc sức suy yếu lực lượng trường hà, tới lúc này, khi mọi công sức bỏ ra sắp chín muôi, có thể thu hoạch thì lại xảy ra vấn đề.
Địa Môn vô cùng bức bối.
So thực lực, đám người 36 đạo này sao có thể so được với hắn ta.
Địa Môn trầm giọng: "Ngươi mà ngăn cần thì ta cũng không tổn thất gì, nếu ta thật sự bị đạo của Tinh Vũ ảnh hưởng thì cùng lắm là bảo hộ Nhân tộc, bảo hộ thiên địa này thôi. Nhưng ngươi là kẻ bị thiên địa trấn áp, khi đó ta sẽ phải đối phó với ngươi"
Địa Môn không thèm nể mặt.
Ngươi không nhúng tay thì đừng trách ta.
Tuy hắn ta không dám để Nhân Hoàng đại đạo ảnh hưởng đến mình, nhưng đến lúc đó thì ai lo nghĩ được nhiều như vậy nữa?
Cùng lắm thì ta hóa thành thú thủ hộ Nhân tộc thôi.
Khi đó, mục tiêu của mọi người đều là đối phó với Nhân Môn ngươi!
"Khó đấy!
Thanh âm vang vọng trong thiên địa, tuy vậy, trong trường hà vẫn hiện ra một Phệ Hoàng vô cùng to lớn, những thứ khác không thể tiến vào trường hà nhưng Phệ Hoàng khổng lỏ này hoàn toàn không bị ngăn cản, nó bay thẳng đến chỗ Thiên Môn.
Nhân Hoàng khẽ biến sắc.
Thực lực đầu Phệ Hoàng kia rất mạnh, ước chừng có 39 đạo.
Bây giờ Phệ Hoàng đang bay tới, nếu nó tiến vào Thiên Môn thì có thể áp đảo mấy người Nhân Hoàng.
Thấy Phệ Hoàng xuất hiện, Địa Môn an tâm một chút.
Lão Thất Nhân Môn có chút kiêng kị, y không muốn Địa Môn biến thành người thủ vệ trường hà, như vậy y sẽ chẳng được lợi gì cả.
Đúng lúc này, một tiếng thanh âm tang thương cổ xưa vang lên: "Khung, dung nhập trường hà, đánh chết ma!"
Khung đang ở phía dưới chờ đợi cơ hội mà Nhân Hoàng nói, ông ta nghe vậy thì khẽ biến sắc, lạnh lùng hỏi: "Ngươi là Thương ư?"
Trưởng hà chỉ linh?
Ông ta không phát hiện tung tích 2 kê này, chỉ có chút cảm thụ mơ hồ là bọn họ đều ở trong trường hà, rất có thể hai người đều đang ở trong thời gian chỉ thư, hoặc là đang tranh đoạt quyền khống chế, hoặc là đang giao tranh dây dưa.
Phệ Hoàng chỉ là tan biến chỉ vật do Lão Thất Nhân Môn ngưng tụ thành mà thôi.
Trường hà chỉ linh không ngưng tụ ra tồn tại cường đại nào để ngăn cản, không biết có phải vì đã tiêu hao quá lớn hay không, trước đó kẻ này đã tiêu hao không nhỏ để chế tạo tương lai thân cho Tô Vũ.
Nhưng trường hà chỉ linh nghĩ tới Khung, muốn ông ta dung nhập trường hà.
Trường hà chỉ linh lại lên tiếng: "Là Khai Thiên Kiếm, ngươi có trách nhiệm và nghĩa vụ tiêu diệt Phệ Hoàng hủy diệt trường hà. Bản chất của Thương Khung Kiếm chính là độ hóa và phong ấn ma vật này. Ma vật này có khả năng diệt thế... Khung, nhanh dung nhập đi"
Khung nhíu mày, lạnh lùng nói: "Bổn tọa thử rồi, trường hà bài xích ta"
Ông ta đã từng ra tay nhưng trường hà bài xích tất cả cường giả không dung nhập, Tô Vũ và Nhân Hoàng đều dung nhập bản thân, còn Khung thì không.
"Hóa kiếm đi, giờ trường hà sẽ không bài xích ngươi!"
Khung tự hỏi, ông ta có nên ra tay hay không?
Phệ Hoàng đối phó với mấy người Nhân Hoàng, ông ta cùng phe với bọn họ, theo lý thuyết thì ông ta phải ra tay, nhưng tại sao phải nghe lời người này?
Ông hồi lại lần nữa: "Ngươi là Thương sao?"
"Đúng, nhưng cũng không phải. Thương Khung Kiếm đã bị hủy, thời không trường hà cũng có thể gọi là Thiên Khung trường hà. Ta đã thoát ly Thương Khung Kiếm, dung nhập trường hà, ngươi vẫn còn là Thương Khung Kiếm, mà ta thì không"
Khung buồn bực, đột nhiên hô: "Tinh Vũ, lão tử có nên đối phó với Phệ Hoàng hay không?"
Phệ Hoàng đã sắp tiến vào Thiên Môn, nếu ông ta không ra tay, mấy người Nhân Hoàng không đối phó với Phệ Hoàng thì có khả năng sẽ bị nó xử lý.
Dù thế nào thì cũng không thể ngăn cản Thiên Môn dung hợp Địa Môn nữa.
Ở thời điểm này xuất hiện một đầu Phệ Hoàng 39 đạo là một nguy cơ cực kỳ đáng sợ.
Đúng lúc này, Nhân Môn rung động, Tắc Thiên rít gào, gương mặt không ngừng biến hóa, lúc là Tô Vũ, khi là Tắc Thiên, hiển nhiên ý chí đang giao tranh vô cùng kịch liệt.
Sắc mặt Nhân Hoàng rất khó coi.
Nếu Khung trợ giúp thì bọn họ có thể ngăn cản Thiên Địa nhị môn hợp nhất, nhưng hình như Tô Vũ cần trợ giúp hơn.
Nhân Hoàng quát: "Đến phong ấn chỉ môn chặt đứt liên hệ giữa Tắc Thiên và trường hà, nhanh lên!"
Khung không chân chờ, lập tức dung nhập trường hà, phóng về phía phong ấn chỉ môn.
Trường hà chỉ linh vừa phẫn nộ vừa bất đắc dĩ: "Hồ đỏ!"
Nhân Hoàng đứng dậy quát: "Liên thủ xử lý Phệ Hoàng!"
Y từ bỏ việc dung nhập đại đạo vào Thiên Môn.
Cần phải tiêu diệt Phệ Hoàng nhân lúc đám người kia đều không thể nhúng tay, nếu không có khả năng lát nữa sẽ không còn cơ hội.
Nhân Hoàng lại quát: "Tử Linh Chi Chủ đừng ngăn cẩn Thiên Địa nhị môn hợp nhất nữa. Hãy giết đầu Phệ Hoàng kia"
Phệ Hoàng 39 đạo rất mạnh.
Dù bốn người Nhân Hoàng đều là 36 đạo nhưng chỉ có thể ngăn cản đối phương, muốn chém giết nó thì sẽ rất khó khăn.
Nhân Hoàng không biết Tử Linh Chi Chủ sẽ lựa chọn tiếp tục ngăn cản Thiên Địa nhị môn hợp nhất hay là nghe lời y, giúp bọn họ cùng chém giết Phệ Hoàng.
Tử Linh Chi Chủ hừ lạnh một tiếng, tử khí càn quét thiên địa.
Hắn ta không ngăn cản Thiên Địa nhị môn, tử khí lao đến chỗ Phệ Hoàng: "Cũng được, vậy bổn tọa chờ Thiên Địa nhị môn hợp nhất, áp súc trường hà, tam môn hợp nhất, lôi kéo ra trường hà chỉ thư chân chính, để hai gia hỏa kia đều hiện thân"
Tử Linh Chi Chủ cũng biết tại sao hai kẻ kia vẫn chưa xuất hiện, e rằng bọn họ muốn thoát ra cũng không dễ dàng, nhưng khi tam môn hoàn toàn hợp nhất, vạn giới vị nén thành một quả cầu thì bọn họ nhất định sẽ xuất hiện.