Nơi xa, đại đạo của Võ Vương bừng bừng phấn chấn, hắn ta thâm nhập trường hà, tất cả lực lượng đại đạo phản kháng đều bị Võ Vương ma diệt.
Võ đạo hưng thịnh!
Trong vạn đạo, võ vi tôn!
Thấy mấy người Văn Vương vui đùa ẩm 1, Võ Vương bĩu môi.
Ấu trĩ!
Ngay sau đó, hắn ta hô hào: "Lão nhị, lão đại, các ngươi cũng chỉ bình thường thôi, các ngươi phải học ta"
Dứt lời, quanh hắn được màu đỏ bao trùm.
Trong thiên địa Nhân Hoàng, mấy người Trấn Võ Vương xuất hiện, bọn họ có chút ngượng ngùng, Võ Vương cười lớn vung tay, từng đạo khăn voan đỏ rơi xuống.
Một đám nữ nhân mặc trang phục tân nương cực kỳ rạng rỡ, Võ Vương cười sảng khoái: "Hàng đêm làm tân lang! Đây mới là nhân sinh!"
Mấy người Văn Vương đều lắc đầu.
Đám đạo lữ của Võ Vương phối hợp với hắn, nói cười vui vẻ.
Giờ khắc này, phe Nhân Hoàng mới là tâm điểm của chư thiên, đây là nhân sinh của bọn họ, thời đại của bọn họ!
Lực lượng đại đạo nhanh chóng xâm nhiễm...
Trường hà chỉ thư như ẩn như hiện cũng bị nhiễm một chút kim sắc.
Hào quang kim sắc vẫn đang lan tràn.
Trường hà chỉ thư cũng là một loại lực lượng trường hà, là hình chiếu của trường hà đại đạo.
Các điểm sáng kim sắc lấm tấm dân dân lan ra.
Đến lúc này, sắc mặt Thương hoàn toàn thay đổi.
Thân ảnh lão rõ ràng hơn, lão lộ vẻ từ bi mà phiền muộn lên tiếng: "Sao phải vậy..."
Nhân Hoàng đang nhắm đến lão.
Nếu trường hà chỉ thư hoàn toàn hóa thành kim sắc, vậy toàn bộ thời không trường hà đều sẽ thành trách nhiệm đại đạo của Nhân Hoàng, loại đại đạo tựa như độc dược này đang điên cuồng lan tràn.
Nhân Hoàng tươi cười xán lạn: "Vậy tại sao ngươi lại làm thế? Ngươi vốn là kiếm linh của Thương Khung Kiếm, mà linh của thời không trường hà thì phải là Hắc Lân mới đúng, ngươi cướp đoạt trường hà của hắn, vậy mà ác nhân lại cáo trạng trước, không phải là ta đang học ngươi sao?"
Hắc Lân đột nhiên nhìn về phía Nhân Hoàng.
Nhân Hoàng cười nhạt: "Nếu ta đoán không sau, trường hà và thiên địa này đều được chuẩn bị cho Hắc Lân. Độ hóa Hắc Lân, Hắc Lân có thất tình lục dục, sau đó hóa thành linh của trường hà, sau đó y sẽ đi tìm Thời Gian Chi Chủ hoặc là Thời Gian Chi Chủ quay lại thu hoạch. Kết quả ngươi không cam lòng tan biến, không muốn hi sinh vì Hắc Lân, ngươi cướp đoạt vị trí của y, tu hú chiếm tổ, đây mới là nguyên nhân khiến vạn giới tranh phong nhiều năm qua"
Thương đứng thẳng nhìn về phía Nhân Hoàng, trong giọng nói ẩn chứa ý cười: "Tinh Vũ, vì sao ngươi lại nói như vậy?"
"Còn cần giải thích nữa sao?"
Nhân Hoàng nhìn trường hà chỉ thư: "Quyển sách này vẫn luôn ở giữa các ngươi, điều này chứng tỏ Hắc Lân cũng có thể khống chế, mà cường giả như Thời Gian Chi Chủ mất kiếm thì chế tạo cái khác là được, sao phải biến ngươi thành linh? Còn là linh của trường hà...
Mà chuyện này không quan trọng, kẻ nào là trường hà chỉ linh cũng được. Hiện tại ta muốn biến trường hà này thành trường hà của ta"
Kim sắc lan tràn, trường hà chỉ thư rung động.
Tiếng cười của Nhân Hoàng văng vẳng: "Đừng quên ta cũng là người của thiên địa này, đạo của ta cũng đến từ thiên địa này, các ngươi muốn đuổi ta đi cũng không đơn giản đâu"
Thương hừ một tiếng, tay đưa về phía trường hà chỉ thư, một mạt kiếm khí hiện lên muốn tiêu trừ các điểm kim sắc lấm tấm.
Đúng lúc này, một cỗ khí tức tan biến bùng nổ, Hắc Lân đánh ra một kích phá hủy kiếm khí, Thương khẽ biến sắc, lạnh lùng nói: "Hắc Lân, sao ngươi phải làm vậy?
Trường hà chỉ thư mà hoàn toàn bị xâm nhiễm thì chúng ta đều thua"
Hắc Lân bình tĩnh nói: "Không nhanh vậy đâu, cứ đợi đi. Thương, ngươi và ta làm người xem vô số năm rồi, tiếp tục bàng quan đi"
Thương cau mày nhìn Hắc Lân, sau đó lão nhìn Tô Vũ.
Phải ngăn cản bọn họ.
Có lẽ Nhân Hoàng không thể hoàn toàn xâm nhiễm, giờ phút này Nhân Hoàng đã tiêu hao ba thành lực lượng đại đạo nhưng mới khiến quyển sách lấm tấm vài điểm kim sắc mà thôi, dù Nhân Hoàng tiêu hao toàn bộ lực lượng thì chắc chỉ xâm nhiễm không đến một thành trường hà, không thể hoàn toàn biến chất.
Nhưng nếu khả năng gần như bất khả thi đó xảy ra thì sao?
Thương nhìn về phía Tô Vũ và Ma Diễm.
Tô Vũ phòng bị lão!
Nhưng Thương không thể tiếp tục để mặc Nhân Hoàng xâm nhiễm đại đạo, trong vạn giới sinh ra đại đạo như của Nhân Hoàng là một điều tất nhiên, nhưng đó cũng là một loại biến số và dị đoan.
Thương mở miệng: "Tinh Vũ, tốt nhất là ngươi không nên làm như vậy. Nếu không, để bảo trì sự thuần tịnh của trường hà, ta sẽ rút lực lượng tương lai của Tô Vũ ra. Vậy tức là ngươi sẽ hại chết Tô Vũ và ngươi cũng sẽ chết"
Thương không khách khí nữa, lão lạnh nhạt nói: "Ta tồn tại là để giữ cho trường hà thuần tịnh, không bị bất cứ kẻ nào chiếm đoạt, Ma Diễm đừng hòng cắn nuốt trường hà, Tinh Vũ ngươi cũng không được. Tinh Vũ, rút lực lượng của ngươi về đi, nếu không, ta chỉ có thể rút lực lượng đã cho Tô Vũ trở về trường hà chỉ thư để tiêu trừ lực lượng của ngươi"
Nhân Hoàng khẽ biến sắc.
Tô Vũ hấp thu không ít lực lượng tương lai thân, từ 36 đạo tăng lên tới 39 đạo.
Nếu lực lượng cường đại như vậy bị rút ra, có khả năng Tô Vũ sẽ bị Ma Diễm đánh chết.
Tô Vũ cười khổ: "Thật nham hiểm, các ngươi đấu với nhau nhưng ta mới là người bị uy hiếp"
Rõ ràng là cuộc chiến của ta, kết quả lại thành trận giao tranh giữa Nhân Hoàng và Thương, Tô Vũ và Ma Diễm chỉ là nhân vật phụ.
Hiển nhiên Nhân Hoàng đạo khiến Thương cảm thấy bị uy hiếp.
Nhân Hoàng mở miệng nói: "Cần phải vậy không? Dù ta dung nhập toàn bộ thì cũng không ăn mòn được bao nhiêu. Thương, ngươi không sợ Ma Diễm sẽ thắng ư? Ngươi cảm thấy Ma Diễm không đáng sợ sao?"
Thương im lặng. Lão chỉ cần Nhân Hoàng rút lực lượng về, không tiếp tục ăn mòn trường hà nữa.
Đúng lúc này, Ma Diễm rống to, ngọn lửa bao trùm toàn bộ trường hà, Tử Linh Chi Chủ kêu lên một tiếng, hắn ta bị đánh bay, cơ thể bị lửa thiêu đốt không thể dập tắt.
Tử Linh Chi Chủ không ngừng gào rống, qua một hỏi lâu mới dập tắt được ngọn lửa, hắn ta thở hỏng hộc, cơ thể bị thiêu đến biến dạng.
Tô Vũ thì đang gian nan ngăn cản ma diễm.
Thương lại lên tiếng: "Tinh Vũ, rút lực lượng của ngươi về, nếu không, Tô Vũ mất đi lực lượng tương lai thân thì chắc chắn sẽ chết. Ngươi muốn hại chết hắn sao? Ta không muốn làm vậy, ngươi cũng không muốn phải chứng kiến điều đó đúng không?"
Nhân Hoàng thở dài: "Quả nhiên ngươi là người xấu!
Kê ngăn cản y ăn mòn trường hà không phải Ma Diễm cũng không phải Hắc Lân, mà là Thương!
Khung đang hóa thành kiếm không nhịn được chửi ầm lên: "Thương, tên khốn kiếp, rốt cuộc ngươi thuộc phe nào?"
Bọn họ dốc sức ngăn cản Ma Diễm, không cho hắn ta đối phó với Nhân Hoàng, kết quả kẻ đầu tiên ra tay đối phó với Nhân Hoàng lại là Thương.
Tô Vũ cười lạnh: "Khung, ngươi cảm thấy lão sẽ theo ai? Thực ra lão có thể cùng phe vơi bất cứ ai, chỉ là không cùng phe với chúng ta thôi"
Vậy mà còn phải hồi sao?
Khung nghĩ Thương là chúa cứu thế? Là hi vọng cuối cùng ư?
Tô Vũ tò mò: "Khung, chẳng lẽ ngươi cho rằng Thương thật sự là huynh đệ của ngươi à?"
Khung không hé răng, trong lòng thầm mắng một tiếng.
Ngươi đoán xem... Ta sẽ không cho ngươi biết!
Ma Diễm cười lạnh: "Tô Vũ, đây là hiện thực, ai cũng có thể thắng, chỉ có các ngươi là không"
Các ngươi có không ít thủ đoạn, cuối cùng Nhân Hoàng chỉ 36 đạo mà còn làm ra động tĩnh lớn như thế, nhưng bọn họ có thể thay đổi điều gì chứ?
Trừ việc khiến Thương bất mãn ra thì hoàn toàn không thể thay đổi điều gì!
Tô Vũ thở dài: "Ma Diễm, sao ngươi lại nghĩ mình có thể giải quyết Thương và Hắc Lân, ngươi nghĩ hai người họ thoát ra thì ngươi vẫn sẽ thắng sao?"
Không phải chỉ có chúng ta cần đối đâu với hai kê này.
Kẻ nào thắng thì cũng sẽ phải đối mặt với bọn họ.
Thật ra hắn rất muốn biết Ma Diễm có biện pháp nào để ứng phó với hai kẻ này hay không, Ma Diễm chuẩn bị nhiều năm như vậy, Tô Vũ không tin hắn ta không chuẩn bị gì mà dám xằng bậy.
Giờ khắc này, Thương trở thành nguy cơ lớn nhất của đám người Tô Vũ!