Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 4000 - Chương 3999: Ưng Kiếp Mà Sinh.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3999: Ưng Kiếp Mà Sinh.
 

Nơi xa, đại chiến diễn ra càng ngày càng mãnh liệt.

Thương và Ma Diễm đấu đá túi bụi, hỏa kiếm va chạm Thương Khung kiếm, ầm một tiếng, có vẻ Thương lại bị thương.

Lão không thể địch nổi Ma Diễm, hiện tại Ma Diễm mới là người mạnh nhất ở đây.

Sắc mặt Tô Vũ biến ảo, hiện tại hắn bị Hắc Lân cuốn lấy, căn bản không thể đến được bên đó, điều này chứng tỏ dù Ma Diễm giết được Thương thì Tô Vũ hắn cũng sẽ không có bất cứ cơ hội cướp đoạt vạn giới và trường hà nào.

Tới lúc đó, Ma Diễm cắn nuốt vạn giới, vạn giới huỷ diệt, hắn ta càng mạnh hơn, việc giết hắn lại càng dễ dàng hơn.

Dường như kẻ thắng trong trận chiến này đã được định chắc là Ma Diễm.

Lúc này, Hắc Lân đánh lui Tô Vũ, bình thản nhắc nhở: "Đấu với ta mà còn thất thần, Tô Vũ, có đôi khi ngươi quá ấu trĩ, ngươi còn trẻ, cái ngươi gọi là lão luyện thành thục cũng chỉ là lớp ngụy trang mà thôi"

Sắc mặt Tô Vũ không tốt, hắn không nói gì.

Đột nhiên Hắc Lân không ra tay nữa, y nhìn nơi xa, nhẹ giọng nói: "Ma Diễm!"

Ma Diễm đã sắp thắng, nghe được tiếng gọi của Hắc Lân thì đáp lại: "Hắc Lân, ngươi không muốn ra tay ư? Không sao, chỉ cần ngươi ngăn cản Tô Vũ thì mọi chuyện đều tùy ngươi"

Ma Diễm chỉ cần 2 kê này không nhúng tay, hắn ta đơn đả độc đấu thì chắc chắn sẽ thắng.

"Ma Diễm! Ta và Thương chưa từng đồng thể nhưng cũng đồng nguyên. Thương khống chế bảy thành trường hà chỉ thư, ta nắm giữ ba thành. Ngươi giết Thương thì chỉ có thể cắn nuốt bảy thành lực lượng kia, ta sẽ tróc ba thành còn lại cho ngươi, hãy để ta rời đi"

Y rất khó chạy thoát khỏi đây.

Hơn nữa Ma Diễm không thể hoàn toàn cắn nuốt trường hà.

"Được!"

Ma Diễm lập tức đáp ứng.

Hắc Lân thở dài nỉ non: "Người hay thú thì đều tham lam! Ma Diễm, ta thật sự hy vọng ngươi có thể đáp ứng, nhưng vì sao ngươi lại tham lam như thế?"

Nơi xa, Ma Diễm đang áp chế Thương nghe vậy thì tức giận mắng: "Ta đã nói là ta đáp ứng"

Ngươi còn muốn gì nữa?

"Ngươi đáp ứng quá nhanh!"

Ma Diễm giận dữ hét: "Nếu ta chân chờ thì ngươi cũng sẽ nói thế đúng không? Hắc Lân, bổn tọa cắn nuốt bảy thành lực lượng trường hà thì có khả năng sẽ bước vào 49 đạo, cắn nuốt thêm chắc gì đã có tác dụng nữa. Ta không cần phải lừa gạt ngươi"

Gia hỏa Hắc Lân này sẽ không quấy rối chứ?

"Hắc Lân, chỉ có ta mới có thể cho ngươi cơ hội tự do duy nhất! Trường hà bất diệt thì ngươi sẽ không thể rời đi"

Ma Diễm quát lớn.

Ngươi đã hiểu chưa? Đừng gây rắc rối cho ta vào lúc này.

Thương rên rỉ lên tiếng: "Hắc Lân, ngươi cảm thấy hắn sẽ bỏ qua ba thành lực lượng trường hà kia sao? Hắn chờ đợi nhiều năm như vậy thì sẽ cam lòng vứt bỏ ư? Đến lúc đó hắn sẽ nuốt cả ngươi. Tô Vũ, ngươi cũng vậy, hắn thắng thì ngươi cũng phải chết"

Hắc Lân lộ vẻ mặt phức tạp: "Nhưng ngươi thắng thì sao? Không phải cũng như hiện giờ sao? Không, ngươi thắng thì sẽ đuổi ta đi, để ta huỷ diệt rồi lại trọng sinh, hóa thành linh vô tình vô dục, trở thành con rối của các ngươi..."

Y mới là người không có bất kì lựa chọn nào cả.

Thương mà thắng thì lão có đủ thời gian và cơ hội để chậm rãi giải trừ sự khống chế của y với trường hà rồi huỷ diệt y, khiến y hóa thành linh vô tình vô dục.

Ma Diễm thắng thì có lẽ cũng sẽ không bỏ qua cho ÿ.

Ánh mắt Tô Vũ khẽ dao động, vừa định mở miệng, Hắc Lân đã chặn trước: "Ngươi câm miệng, Tô Vũ, ngươi cũng chẳng phải người tốt. Dù cuối cùng ngươi thắng thì ngươi cũng sẽ không bỏ qua cho ta. Tiếc là có vẻ ta chẳng có chút hi vọng thắng lợi nào trong tình cảnh này"

Tô Vũ hơi xấu hổ: "Ta sẽ nghĩ cách.."

"Ngươi ư?"

Hắc Lân mỉm cười trào phúng, tự giễu nói: "Ngươi thắng được kê kia đi rồi lại nói!"

"Ta có thể nỗ lực!"

Tô Vũ tỏ vẻ muốn phấn đấu, Hắc Lân tiếp tục cười khinh miệt.

Y nhìn về phía bên kia rồi lại nhìn Tô Vũ, bình tĩnh hỏi: "Ta nói nhiều như vậy với ngươi chỉ vì một chuyện, nếu cuối cùng người thắng không phải ta... Ngươi giết ta có được không?

Ánh mắt Tô Vũ khẽ biến.

Giết ngươi ư? !

Lễ nào Hắc Lân không muốn sống lại và trở thành linh vô tình vô dục?

Gia hỏa này nói rằng mình không bị độ hóa, trên thực tế y vẫn bị thất tình lục dục đạo ảnh hưởng.

Hắc Lân nhìn thẳng vào Tô Vũ: "Ngươi đừng tham chiến, ngươi quá yếu, sẽ chẳng có kết cục tốt đâu"

Giọng y có về nghiền ngẫm: "Tô Vũ, thời gian thật sự có thể chảy ngược sao?"

Tô Vũ im lặng.

Có thể không?

Không thể!

Ở đoạn quá khứ tương lai trong thời không trường hà có tốc độ thời gian chảy bất đồng, nhưng Tô Vũ cảm thấy đó chỉ là một loại cảm quan bất đồng do đại đạo tạo thành, có liên quan đến độ nồng đậm của năng lượng, còn thời gian là duy nhất!

Hắc Lân nói tiếp: "Ngươi biết vì sao ngươi có thể hóa thành môn không? Ngươi biết giữa mình và Ma Diễm có gì khác nhau không sao? Ngươi có thể dễ dàng dung nhập Nhân Môn, vì sao Ma Diễm không thể? Nếu có thể thì hắn đã phân thân dung nhập từ lâu rồi"

Hắc Lân cười: "Bởi vì ngươi là kiếp!"

Tô Vũ khẽ biến sắc: "Ngươi có ý gì?"

Hắc Lân nở nụ cười: "Ngươi là kiếp, ứng kiếp mà sinh, sinh ra vì ta, ngươi có thể chấp chưởng Nhân Môn bởi vì đó là môn độ hóa ta. Dù ngươi không tu thất tình lục dục đạo thì ngươi vẫn có thể làm được. Đại đạo của ngươi hóa môn, môn của ngươi khác của Ma Diễm. Môn của Ma Diễm chỉ để ngăn cách một phần trường hà và ăn mòn nó. Còn bản chất ngươi thành môn là để đối phó với ta. Bởi vì toàn bộ trường hà ra đời vì ta"

Ý nghĩa tồn tại của trường hà này chính là để đối phó y.

"Ngươi là kiếp của ta, cũng là kiếp của vạn giới. Môn của ngươi không dùng để ngăn cách trường hà mà là để phong ấn toàn bộ vạn giới, không cho ta rời đi, tiếp tục độ hóa ta. Đây là nguyên nhân mấu chốt để ngươi ứng kiếp mà sinh và trở thành môn"

"Hóa ra ta sinh ra là để giết ngươi hoặc là độ hóa ngươi ư?"

Tô Vũ bất đắc dĩ nói hỏi.

Hắc Lân bình thản đáp: "Tuy có lẽ ngươi không nghĩ vậy, nhưng vì điều này nên ngươi mới có thể cường đại nhanh chóng đến vậy, bởi vì vạn giới cần một người có thể đối phó với ta"

Nói đến đây, Hắc Lân bình tĩnh cho Tô Vũ một câu hỏi: "Tô Vũ, ngươi biết biện pháp duy nhất giúp ngươi thắng lợi là gì không?"

Tô Vũ nhìn y.

Ta không biết, chẳng lẽ ngươi biết sao?

"Ngươi, vạn giới, trường hà, ứng kiếp mà sinh, môn, phong ấn, thiên địa... Tự hỏi bản thân đi! Chỉ cần ngươi nghĩ thật kĩ, hiểu thấu triệt thì ngươi sẽ có cơ hội thắng lợi.

Ngươi phải cảm ngộ, chủ nhân vạn giới này không phải Ma Diễm, không phải Thương, không phải ta, mà là các ngươi.."

"Nếu kẻ sáng lập trường hà là cha thì các ngươi - những người ra đời trong vạn giới này đều là hài tử của trường hà, Thời Gian Chi Chủ trong miệng ngươi có thể xem như cha của các ngươi, cha của Nhân tộc. Thương chỉ là tôi tớ. Ma Diễm là ác khách! Còn ta, ta là tù nhân!"

Giọng Hắc Lân càng ngày càng cổ quái, có vẻ rất trào phúng: "Địa bàn nhà mình mà lại để nô bộc và ác khách chiếm tiên cơ sao? Còn tù nhân... ta là th nhân của Thời Gian Chi Chủ, hắn có thể chấp nhận việc sinh linh vạn giới giết ta, nhưng có cho phép ác khách và nô bộc giết ta không?"

Dứt lời, Hắc Lân biến mất, ngay sau đó, y xuất hiện ở chỗ Thương.

Tô Vũ yên lặng đứng nhìn, lâm vào trầm tư.

Hắc Lân đã nói rất nhiều điều. Nhưng y không nói cụ thể, dù Tô Vũ đang có rất nhiều suy đoán trong lòng nhưng vẫn không tạo thành logic hoàn chỉnh. Rốt cuộc gia hỏa Hắc Lân này đang nghĩ gì?

Lúc này, Ma Diễm cảnh giác quát: "Hắc Lân!"

Hắc Lân bình tĩnh nói: "Ta chỉ đứng nhìn, Ma Diễm, sau khi giết Thương, hy vọng ngươi có thể thực hiện lời hứa"

"Đương nhiên"

Ma Diễm ra quyền đánh trúng Thương, khiến cả người lão bốc hỏa, trong lòng hắn ta thâm mắng, Hắc Lân đột nhiên đến đây thế này, tốt nhất là y đừng gây rắc rối gì cho ta.

Lúc này tình cảnh của Thương vô cùng thê thảm, thương thế càng ngày càng nặng, lão không cam lòng quát: "Hắc Lân, Tô Vũ, hắn giết ta thì các ngươi cũng sẽ chẳng có kết cục tốt đâu, liên thủ giết hắn mới là lối thoát duy nhất"

Vì sao bọn họ lại ngu xuẩn như vậy?

Bọn họ thật sự cho rằng Ma Diễm sẽ thiện tâm thả bọn họ rời đi sao?

Đáng chết!

Thương vô cùng phẫn nộ, chẳng lẽ không có kẻ nào đầu óc thanh tỉnh à?

Bình Luận (0)
Comment