Tô Vũ mở họp trong đầu, trong nháy mắt, ý chí mọi người đều xuất hiện.
Tô Vũ hỏi: "Hiện tại, Giám Thiên Hầu chấp chưởng Văn Minh Chí của ta, Đại Chu Vương, Võ Hoàng, thực lực các ngươi không bằng hắn..."
Quả thật là không bằng, tình cảnh rất tương tự tình hình trước mắt.
"Vậy phải làm cách nào để cướp lấy quyền khống chế thiên địa của ta từ tay Giám Thiên Hầu, đồng thời áp chế y rồi đánh chết y?"
Giám Thiên Hầu cũng đang ở đây, nghe vậy y cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Sao lại lấy ta ra làm ví dụ?
Đại Chu Vương nói: "Nếu suy tính dựa theo thiên địa của bệ hạ thì cần tất cả mọi người đều nắm giữ đại đạo, dung hợp đại đạo, chống đỡ sự áp chế của Văn Minh Chí. Văn Minh Chí là căn nguyên đại đạo, không liên thủ thì chúng ta không thể chống lại nó"
Tô Vũ gật đầu.
"Mấu chốt ở chỗ lấy ai làm trung tâm, để ai nắm giữ đại đạo, định vị dung hợp như thế „ nào...
Tô Vũ lại gật đâu.
Đại Chu Vương tiếp tục nói: "Ngoài ra, dựa theo cách nói của Thời Gian Sư, thời không trường hà là đại đạo sau khi hợp nhất, tương tự như khiếu huyệt hợp nhất, bệ hạ, điều này có đúng không?"
Tô Vũ gật đầu lần nữa, lúc này hắn cũng đang không ngừng tự hỏi.
Đại Chu Vương nghe vậy thì lập tức đề nghị: "Nếu thế thì có một việc cần làm, đó là phải làm cách nào để tách phần bản thân đã khống chế ra khỏi đại đạo khiếu huyệt đã hợp nhất!"
"Tách ra?"
Tô Vũ ngây người, có cần làm vậy không?
Đại Chu Vương đáp: "Phải tách ra, nếu không, chẳng lẽ bệ hạ có thể trực tiếp khống chế trường hà ư?"
Không thể!
Nếu có thể thì ta còn cần nghĩ cách gì nữa?
Đại Chu Vương đề nghị: "Nếu Lam Thiên còn sống thì có thể để hắn thử phân tách trường hà hợp nhất. Trường hà chỉ thư có khả năng khống chế đại đạo rất mạnh, nếu phân tách trường hà, trường hà chỉ thư cũng sẽ phân tán. Bệ hạ, chúng ta chia tách tất cả đại đạo trong thiên địa của ngài thì Văn Minh Chí vẫn có lực khống chế tuyệt đối như bây giờ sao?"
Tô Vũ phán đoán, cảm thấy là không thể, nếu có ý chí của mình thì được, nếu chỉ trông cậy vào một quyển sách và Giám Thiên Hầu thì chắc chắn sẽ mất khống chế, không thể hoàn hoàn nắm giữ thiên địa đại đạo.
Giờ Lam Thiên phải chia tách thiên địa đã hợp nhất. Lúc trước Văn Ngọc từng nói rằng thời không trường hà là dạng trạng thái khiếu huyệt hợp nhất cuối cùng.
Lam Thiên có thể làm được không?
Rất khó!
Tuy rằng Lam Thiên chấp chưởng vạn đạo, tu thương sinh đạo, nhưng muốn dùng thực lực y để chia tách đại đạo thì vẫn cực kỳ khó khăn.
Vạn Thiên Thánh cũng ở đó, nếu 2 người bọn họ liên thủ thì có thể thử một phen.
Nhưng có lẽ bọn họ chỉ có thể phân cách một bộ phận, chưa chắc đã tách được toàn bộ.
Chấp chưởng thiên địa vạn giới không phải quá trình bản thân mạnh hơn một mình.
Tô Vũ vẫn luôn nghĩ rằng chỉ khi mình cường đại thì mới có thể xử lý đối thủ, nhưng thực tế không phải là như vậy!
Địch nhân yếu đi cũng giống như ngươi mạnh lên, hiện tại nếu có thể chấp chưởng vạn giới, mặc kệ trong đó có bao nhiêu lực lượng, nhưng nếu có thể áp chế đối thủ thì sẽ suy yếu được kẻ đói!
Địch nhân yếu đi thì ta mạnh hơn.
Đại Chu Vương lại lên tiếng: "Sau khi phân tách đại đạo, bệ hạ quen thuộc vạn đạo, ngài có thể tập hợp, chấp chưởng một bộ phận đại đạo. Những người bên phe Nhân Hoàng bệ hạ cũng có thể phụ trợ dung hợp cùng đám Đại Tần Vương, chấp chưởng đại đạo mình am hiểu, cuối cùng tập hợp lại cho bệ hạ.
Nếu ta và Võ Hoàng đơn độc đối đầu với Giám Thiên Hầu, vậy chúng ta chắc chắn không bằng Giám Thiên Hầu chấp chưởng Văn Minh Chí. Tuy nhiên, nếu mọi người phối hợp với chúng ta để khống chế thiên địa của bệ hạ thì chúng ta có thể giết được Giám Thiên Hầu"
Tô Vũ nghiêm túc lắng nghe, Bạch Phong bỗng nhiên xen vào: "Đồ đệ, không phải ngươi vẫn luôn nói rằng thiên địa tứ phương, trên trời dưới đất đều là ngươi sao?"
Tô Vũ ngẩn ra.
Đúng là hắn từng nói như vậy, bởi vì ta muốn tu vũ trụ văn minh chỉ đạo.
"Nếu ngươi hóa thành môn, bao phủ vạn giới, vậy thiên địa tứ phương chính là của ngươi"
Không gian!
Phong tỏa!
Ánh mắt Tô Vũ khẽ dao động, Bạch Phong cười ha hả: "Thật ra sau khi khống chế trường hà sẽ có rất nhiều nan đề, ví dụ như phải làm sao để nhốt địch nhân, không cho bọn họ chạy thoát. Đây là một biện pháp tốt, vũ đạo có lẽ cũng là môn đạo. Dùng môn làm vũ, khống chế tứ phương!"
Tô Vũ dao động, môn làm vũ?
Nắm giữ không gian tứ phương bên trong cánh cửa?
Kỳ thật bản thân Tô Vũ đã từ bỏ vũ đạo bởi vì không có nhiều cảm ngộ, không tiến bộ bao nhiêu, xuyên qua không gian một chút thì được, còn những chuyện khác thì gần như là bất khả thị.
Nếu không thể nắm giữ tứ phương thiên địa chân chính, vậy nắm giữ thiên địa nho nhỏ trong cánh cửa thì có thể không? Phải ngăn chặn mọi đường thoát của địch nhân.
Bạch Phong lại nói: "Mà ban nãy ta có nghe Hắc Lân nói rằng thời gian có thể chảy ngược hay không? Đồ đệ ngoan, ngươi cảm thấy thời gian sẽ chảy ngược được không?"
"Không!"
Tô Vũ lập tức phủ định, chuyện này hoàn toàn không có khả năng.
"Nhưng nếu là thiên địa của ngươi thì sao? Ngươi có thể khiến thời gian chảy ngược trong thiên địa của mình không?"
Tô Vũ nhíu mày: "Không thể. Ta có thể áp dụng chậm chạp, đình chỉ, phong ấn, gia tốc, nhưng không thể làm thời gian quay ngược"
Huống chỉ làm thời gian quay ngược thì có nghĩa lý gì?
Tô Vũ cảm thấy thời gian chảy ngược chẳng có ích lợi gì.
Có thể khiến địch nhân quay về lúc là một đứa trẻ chắc?
Bạch Phong nhẹ giọng hỏi: "Ta nghe nói Tử Linh Chi Chủ thu thập lực lượng căn nguyên, ngươi có làm vậy không?"
"Trước kia thì không, hiện tại thì có, hơn nữa ta đã hóa thành Nhân Môn, Nhân Môn vốn có tác dụng thu thập căn nguyên"
Bạch Phong trầm mặc một hỏi rồi lại lên tiếng: "Sinh linh vạn giới không chỉ có mình ngươi, còn có rất nhiều người khác, bọn họ đều gánh vác linh lực vạn giới, nếu trong thời khắc toàn bộ sinh linh vạn giới chết đi, kể cả mấy người Nhân Hoàng cũng chết...
Ngươi đóng băng thời gian, chờ ngươi giết địch nhân xong thì có thể khiến căn nguyên trở về, vạn linh sống lại không?"
Tô Vũ hít sâu một hơi.
Hắn đã hiểu ý Bạch Phong.
Bạch Phong lại nói: "Nhiều ý chí có khả năng quấy nhiễu đến ngươi, ngươi có thể đóng băng ý chí và căn nguyên mọi người, khiến thời khắc đó đình trệ được không? Nếu ngươi có thể làm được, thậm chí có thể dùng việc huỷ diệt vạn giới làm cái giá phải trả, chấp chưởng lực lượng trường hà, không bị mọi người quấy nhiễu, bộc phát ra thực lực xưa nay chưa từng có. Chỉ cần ngươi có thể chém giết địch nhân, vậy ngươi có thể đưa căn nguyên mọi người trở về và sống lại!"
Tô Vũ hít sâu một hơi.
Thời gian đình trệt Nói cách khác hắn phải đưa vạn giới tiến vào trạng thái đình trệ.
Hắn có thể làm được không?
Nếu là ở trong thiên địa của Tô Vũ thì hắn có thể thử, mà rất có khả năng là hắn làm được.
Bạch Phong thử hỏi: "Hay là... Ngươi thử xem"
Thử thế nào?
Đại Chu Vương gật đầu: "Ngài có thể thử ở thiên địa của chính mình, chúng ta đột nhiên tử vong, ngài thử xem mình có thể ngưng lại thời khắc chúng ta tử vong hay không? Trong nháy mắt đình trệ đó, ngài chém giết đối thủ rồi hỏi sinh chúng ta"
Đừng đùa!
Tô Vũ suýt nữa muốn mắng người, đùa à?
Lúc này, những người khác cũng sôi nổi mở miệng: "Có thể thử xem, ban nãy chúng ta đều nghe được lời Hắc Lân và Nhân Hoàng nói. Nếu có thể chấp chưởng vạn giới, hóa vạn giới thành thiên địa của ngài... Vậy ngài phải làm vậy để vứt bỏ tất cả quấy nhiễu, rút ra tất cả lực lượng vạn giới, phong ấn vạn giới!"
Tô Vũ trầm giọng: "Có lẽ không cần rút ra lực lượng vạn giới, ta vốn là tu giả 44 đạo, nếu có thể chấp chưổng vạn giới thì không cần mạo hiểm thử loại thủ đoạn này"
"Nếu không thể thì sao?"
Bạch Phong mở miệng: "Nếu ngươi không thể cướp lấy quyền khống chế với Thương thì sao? Khi vạn vật mất đi, nếu lúc đó Thương chưa chuẩn bị, trường hà cũng sẽ tiến vào trạng thái mất đi ấy. Khi đó nếu ngươi có chuẩn bị thì ngươi có thể cướp lấy quyền khống chế"
Đây cũng là một vấn đề.
Nếu Tô Vũ không cướp được thì phải làm thế nào?
Đại Chu Vương ủng hộ biện pháp này: "Không tôi, ngài có thể thử xem, chúng ta sẽ mất đi cùng lúc, để xem Văn Minh Chí có mất khống chế hay không? Nếu mất khống chế thì phương pháp này có thể tiến hành, nếu không, khi kế hoạch bại lộ, thiên địa của các ngài đã trở về trường hà mà không thể cướp lấy quyền khống chế thì sẽ rất phiền toái. Chỉ cần ngài có thể đình trệ thời gian trong khoảng khắc đó, vậy thì mọi người sẽ không chết, có thể sống lại. Bệ hạ, đã tới nông nỗi này rồi, hãy liều một lần đi, có lẽ chúng ta sẽ thành công"
Tâm trí Tô Vũ rối bời với muôn vàn suy nghĩ.
Cướp lấy quyền khống chế...
Dùng vũ đạo hoặc có thể nói là môn đạo phong tỏa tứ phương, vừa giam cầm đối thủ, vừa phòng ngừa căn nguyên vạn giới tiết ra ngoài.
Dùng trụ đạo ngưng đọng thời gian, đóng băng căn nguyên, làm vạn vật sống lại.
Nhưng... hắn không làm được!
Đây là lần đầu tiên hắn không tin tưởng bản thân như vậy. Hắn lĩnh ngộ vũ trụ đạo ngộ quá mức nông cạn, môn đạo thì còn được, nhưng việc ngưng đọng thời gian, dù chỉ là trong nháy mắt thì Tô Vũ vẫn cảm thấy bất khả thi.