Giờ phút này, Đại Chu Vương lại mở miệng: "Ban nãy Hắc Lân nói những lời kia có phải là muốn nhắc nhở bệ hạ hay không? Dùng thủ đoạn bình thường để tách đại đạo thì có lẽ cũng không thể khống chế trường hà, nhưng cướp quyền khống chế của Thương thì sao? Chỉ có thể cướp lấy quyền khống chế trường hà chỉ thư ư?"
Tô Vũ đột nhiên nhìn về nơi xa, hắn lên tiếng: "Ta sẽ chờ Thương chết"
Đại Chu Vương trầm giọng: "Không được, bệ hạ, nếu chờ đợi, Ma Diễm cướp lấy trường hà chỉ thư trước thì bệ hạ có còn cơ hội nào không? Hắn sẽ nuốt vạn giới, vạn giới chắc chắn sẽ diệt vong"
Tô Vũ hít sâu một hơi rồi nói: "Có lý! Vậy nên... Tử Lão và Nhân Hoàng hãy làm việc này, ta phụ trợ, ta chấp chưởng Nhân Môn phong ấn vạn giới!"
Tô Vũ không muốn làm, hắn chỉ muốn phụ trợ người khác.
Tô Vũ nói tiếp: "Nếu hai người không làm được thì có thể để Văn Ngọc hoặc Văn Vương thử xem. Ta phụ trợ các ngươi, ta nhất định sẽ phong ấn bọn họ, không cho bọn họ chạy thoát, cũng sẽ không để căn nguyên vạn giới trôi đi. Thực lực chênh lệch một chút cũng không sao, đều là chấp chưởng trường hà, ai khống chế cũng như nhau"
Hắn vừa dứt lời, Từ Linh Chi Chủ đã lạnh lùng từ chối: "Ta chủ tử đạo, không làm được!"
Tô Vũ nhanh chóng nói: "Ngài có thể, không phải ngài muốn nuốt trường hà sao? Tử Lão, hãy thử đi! Ngài cũng có 42 đạo lực lượng, ngài thật sự có thể làm được"
Tử Linh Chi Chủ trực tiếp nhắm mắt, không để ý tới hắn.
Nhân Hoàng cũng từ chối: "Đừng nhìn ta, ta không làm được. Ta không hiểu gì về thời gian chỉ đạo, cũng không nghiên cứu chút nào, ngươi tìm ta là hỏi sai người rồi"
Tiếng cười suy yếu của Văn Vương truyền đến: "Ta miễn cưỡng đạt đến 36 đạo, ngươi lại muốn ta chấp chưởng 45 đạo hoặc mạnh hơn nữa ư? Ta có làm được không? Chắc chắn ta sẽ mất khống chế ngay lập tức! Người đủ khả năng chỉ có ngươi, lão đại, Từ Linh Chi Chủ. Ít nhất lão đại từng nắm giữ 39 đạo lực lượng. Còn để ta thử thì tuyệt đối sẽ mất khống chế"
Chỉ ba người các ngươi có hy vọng, những người khác không làm được.
"Vậy Nhân Hoàng làm đi"
Nhân Hoàng không đồng ý: "Không được, ta đã nói rồi, ta không quen thuộc vạn giới hiện tại, cũng không thể khiến vạn giới đột nhiên mất đi, ngươi thì có khả năng thành công. Nếu vạn giới còn người tồn tại, có lẽ Nhân tộc và tam đại tộc sống sót nhiều nhất, đám người Hạ Hổ Vưu nghe ngươi, người bên phía Ma Đa Na tuy là địch nhân nhưng bọn họ cũng sẽ nghe ngươi, ngươi ra lệnh thì mới có khả năng khiến toàn bộ bọn họ chết đi. Ta có thể làm được vậy không? Nếu chờ ngươi hạ mệnh lệnh thì ta cũng không thể bắt thời cơ trong nháy mắt, vậy nên việc này chỉ có ngươi và Tử Linh Chi Chủ có thể làm được"
Giờ khắc này, trận chiến bên kia đang trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng, mấy người Tô Vũ bên này lại đang trốn tránh trách nhiệm.
Tô Vũ không muốn làm.
Tử Linh Chi Chủ luôn muốn nuốt trường hà cũng không muốn, Nhân Hoàng lại càng không.
Nếu trong kế hoạch này có chút sơ ý thì có khả năng vạn giới còn chưa bị nuốt thì đã bị bọn họ hủy diệt.
Tô Vũ bực bội: "Ta đã nói rồi, ta sẽ phụ trợ các ngươi, ta chấp chưởng môn đạo, ai đó hãy chấp chưởng đại đạo khác, chấp chưởng thiên địa, khống chế thời gian chỉ đạo. Kỳ thật chuyện này không liên quan đến thời gian chi đạo, chủ yếu là khiến vạn giới đình trệ trong nháy mắt là được. Có thể coi nó là phong ấn, giam cẩm chi đạo"
Không ai đáp lời...
Nhân Hoàng và Tử Linh Chi Chủ giả chết, nhắm mắt dưỡng thương.
Khung bỗng lên tiếng: "Hay để ta thử xem?"
Mấy người Tô Vũ đều muốn mắng người.
Cút!
Ngươi ư?
Vậy thì vạn giới chờ chết đi, không có đường sống nào đâu!
"Tô Vũ, có lẽ đây là lối thoát duy nhất"
Giờ phút này, Nhân Hoàng không mở miệng cũng không được, y thở dài nói: "Vận mệnh vạn giới giao cho ngươi thôi. Chúng ta già rồi, ngươi đành lòng ép chúng ta làm chuyện mạo hiểm thế này sao?"
Tử Linh Chi Chủ rầu rĩ: "Đừng trì hoãn nữa, không thì Thương sẽ thật sự bị giết, Ma Diễm cướp được trường hà, lúc đó thì xong hết rồi"
Hiện tại là cơ hội duy nhất!
Nếu không, dù Thương thắng hay Ma Diễm thắng thì Tô Vũ cũng đều không có kết cục tốt. Nếu Thương chết thì lại càng phiền toái.
Nhân Hoàng nhắc nhở: "Ngươi đừng quên chỉ mình ngươi có kinh nghiệm dung đạo, có lẽ Văn Ngọc cũng biết một chút nhưng nàng chỉ có lý thuyết, chưa thực sự khống chế trong thực tế, ngươi mới là người đầu tiên làm được"
Văn Ngọc cũng nói: "Không sai. Ta chỉ nói mà thôi, ta không có thời gian thử, cũng không có kinh nghiệm, Tô Vũ, ngươi có nhiều kinh nghiệm nhất, những người khác đều không bằng ngươi. Không phải ngươi vẫn luôn muốn làm lão đại sao? Hiện tại cho ngươi cơ hội, ngươi không muốn ư?"
Muốn cái rắm!
Trong thời điểm này, hắn rất muốn vứt bỏ tất cả, mặc kệ mọi chuyện.
Lão tử giúp các ngươi đánh nhau là được, ta không muốn làm người hạ lệnh và ra quyết định.
"Tử Lão!"
"Câm miệng!"
Tử Linh Chi Chủ quát: "Ta bị thương nặng, đang chữa thương, đừng làm phiền ta!"
Đồ hèn, ngươi như vậy mà còn dám đòi cắn nuốt thời không trường hà?
Phi!
Tô Vũ thầm mắng.
Hắn có chút rối rắm, hắn có thể khiến thời gian đình trệ trong nháy mắt không?
Hắn có thể thử trong thiên địa trước, không cần để bọn họ thử chết, cứ trực tiếp thử ngưng đọng thời gian và không gian là được.
Tô Vũ đã có quyết định, hắn nhanh chóng bắt đầu thử nghiệm.
Phong tỏa không gian trong thiên địa của hắn không khó, nhưng ngưng đọng thời gian...
Tô Vũ thử một chút, thiên địa đột nhiên an tĩnh, nhưng ngay sau đó vang lên thanh âm chấn động như có thứ gì đó rách nát, tất cả như thường, thời gian vẫn trôi, không hề đọng lại.
"Thời gian.."
Tô Vũ lẩm bẩm.
Thời gian đọng lại... Không cần nghĩ thời gian quá phức tạp, cái gọi là thời gian trôi đi cũng chỉ là khái niệm tương đối, khiến tất cả đều đình chỉ trong một khu vực thì chính là phong ấn thời gian trong khu vực này.
Thậm chí có thể phân nó cùng loại với không gian, hoàn toàn phong ấn không gian, kể cả ý chí, suy nghĩ, ý tưởng, vậy thì đó chính là thời gian đình trệ.
"Đúng vậy, coi nó là không gian, chỉ cần phong ấn và giam cẩm nhiều đại đạo, có lẽ có thể thử xem"
Tô Vũ thử lại.
Trong nháy mắt, thiên địa đọng lại. Dường như tất cả đều ngưng đọng, nhưng Tô Vũ lập tức phát hiện vấn đề mới, hắn không thể phong tỏa lực lượng căn nguyên.
"Bản thân Nhân Môn có thể phong tỏa căn nguyên, ít nhất sẽ không để căn nguyên tràn ra, nhưng cần người phối hợp thì mới làm được"
Tô Vũ lại nhìn Tử Linh Chi Chủ: "Tử Lão, ngài chấp chưởng Tử Linh Giới Vực nhiều năm, cũng biết phương pháp rút căn nguyên, ngài đã bảo tồn căn nguyên những người đã chết. Kỷ lục cao nhất của ngài là bảo tồn bao nhiêu căn nguyên cùng lúc?"
"Kỷ lục cái gì?"
Tử Linh Chi Chủ cảm thấy da đầu tê dại: "Ngươi định bảo ta giúp ngươi củng cố căn nguyên à?"
"Đúng! Nếu mọi người cùng nhau mất đi, đó không phải chỉ là 1 - 2 người mà là hàng tỉ sinh linh, ta không biết vạn giới còn bao nhiêu người sống sót, có lẽ rất nhiều người đã chết nhưng dù sao cũng phải còn ít nhất 1 tỷ người. Ngài có thể giúp ta củng cố căn nguyên bọn họ trong nháy mắt mất đi không?"
Tử Linh Chi Chủ đau đầu: "Ngươi coi trọng ta thật đấy"
Tô Vũ bỗng nói: "Nhân tộc quan trọng nhất, tiếp theo là minh tộc, tiếp đó là tam tộc và biên giới khác. Có thể giữ được bao nhiêu thì giữ, chết một đám cũng không sao. Cảm ngộ về phong ấn, giam cầm đại đạo của ta không tệ nhưng rất khó khống chế được căn nguyên"
Tô Vũ lộ về nghiêm túc: "Vậy nên không liên thủ thì rất khó thành công, chúng ta phải phối hợp mới được"
Tử Linh Chi Chủ hít sâu một hơi: "Có thể thử xem"
Vậy là tốt rồi.
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi lại nói: "Vậy Nhân Hoàng.."
Nhân Hoàng nói thẳng: "Sau khi ta và Tử Linh Chi Chủ trả thiên địa về trường hà, hắn có thể dùng ý chí khống chế căn nguyên, ta thì... hình như không có năng lực làm gì am» cả:
Vớ vẩn, đương nhiên là có!
Tô Vũ lập tức quyết định: "Nhiệm vụ của ngài rất đơn giản, vạn giới cần mất đi cùng lúc, vấn đề không phải tất cả mọi người đều nghe lời ta. Ta không thể bắt mọi người cùng chết được đúng không? Vậy nên ngài có thể để đạo lừa đảo của ngài lan đến vạn giới, cho Nhân Hoàng đại đạo bao trùm thiên địa, dù chỉ có thể ảnh hưởng trong nháy mắt thì vậy cũng đủ rồi, khi đó, ta có thể lấy thân phận Nhân Chủ lệnh cho mọi người cùng chết"
"Đạo lừa đảo cái gì?"
Nhân Hoàng không vui, tuy nhiên y vẫn chú ý đến vấn đẻ chính: "Tràn ngập vạn giới ư?
Không dễ đâu!
Tô Vũ bình thản nói: "Vậy ngài khống chế vạn giới cùng tới chiến đi"
Thôi, ngươi coi như ta chưa từng nói gì đi.
Nhân Hoàng miễn cưỡng đáp: "Ta sẽ cố gắng hết sức"