"Hạ Long Võ. . ."
Tô Vũ thở hắt ra, có chút ngoài dự liệu.
Hạ Long Võ là Văn Minh sư!
Điểm này thì không kỳ quái, Chiến giả cũng sẽ kiêm tu Văn Minh đạo, điều này hết sức phổ biến, nhưng có thể làm cho mình phác hoạ ra thần văn nhất giai đỉnh phong, đẳng cấp Văn Minh sư của Hạ Long Võ tối thiểu phải là Sơn Hải!
Văn Minh sư Sơn Hải cảnh, đối với người kiêm tu mà nói, đã là rất mạnh mẽ!
"7 thần văn!"
Tô Vũ cảm thấy vui vẻ, trong khoảng thời gian qua, hắn xem ý chí chi văn không lâu, nhưng dù là thế thì cũng đã vẽ ra trọn vẹn 7 miếng thần văn, mà có phân nửa đã là nhị giai, yếu nhất cũng là nhất giai đỉnh phong.
Chỉ từ đẳng cấp thì hắn đã không hề thua kém so với một vài Văn Minh sư Đằng Không.
Độ chứa đầy ý chí lực của hắn giờ phút này miễn cưỡng duy trì tại mức 80%, nhưng Tô Vũ tin tưởng, cường độ tuyệt đối sẽ mạnh hơn so với những người ý chí lực đi đến 99% thông thường, trừ phi những tên kia cũng rèn luyện ý chí lực.
Mở ra 260 nguyên khiếu, thần khiếu 44 cái.
Tô Vũ cảm giác thực lực của hắn bây giờ tuyệt đối có khả năng nắm chắc tiến vào mười vị trí đầu Bách Cường bảng.
Một Đằng Không nhỏ yếu tỉ như cha hắn với 36 khiếu lên cấp Đằng Không, nhiều nhất là 4 khiếu hợp nhất, trở thành Đằng Không tứ trọng. Tô Vũ cảm thấy dù cho lão cha tiến vào Đằng Không thì hắn cũng không nhất định sẽ thua!
"Nhập học chưa tới ba tháng!"
Tô Vũ âm thầm kinh hãi!
Đương nhiên, hắn tiêu hao tài nguyên rất nhiều, cái này hắn biết, nhờ đó khiến cho giai đoạn dưỡng tính đã có thực lực khiêu chiến Đằng Không, nhưng việc này cũng làm cho Tô Vũ kinh hãi, khó trách những thiên tài kia khiêu chiến vượt cấp không khó.
Công pháp mạnh, võ kỹ mạnh, thân thể mạnh, bùng nổ mạnh. . .
Với những thứ ấy nếu còn không bằng những gia hỏa tùy tiện có công pháp tấn cấp, vậy thì cũng quá yếu!
"Còn thiếu 28 khiếu huyệt!"
Cường Thân quyết cũng có khiếu huyệt trùng hợp, mức độ trùng không thấp, giờ phút này, nếu lại mở ra 28 nguyên khiếu, Tô Vũ liền có thể triệt để tu luyện thành công Khai Thiên đao.
Một khi hoàn thành tu luyện Khai Thiên đao, vậy liền khai khiếu đạt đến 288 cái!
Tô Vũ thậm chí còn nghĩ, nhất cổ tác khí mà mở luôn hết khiếu huyệt của《 Thời Gian 》tầng thứ hai cho rồi, như vậy có nghĩa là hắn sẽ khai khiếu vượt qua 300 cái!
"Hôm nay là ngày 16. . ."
Tô Vũ tính toán một thoáng, còn mấy ngày nữa mới bắt đầu tranh tài, vẫn còn sớm.
Lần này có không ít học viên lâu năm cũng sẽ tham dự, những người kia là chân chính tu luyện đến dưỡng tính cực hạn, nếu hắn không cường đại lên thì nào có tự tin thắng được bọn họ.
Thức hải bí cảnh là nơi mà hắn nhất định phải đi.
Thần khiếu đã mở ra 44 cái, thời khắc này Tô Vũ không có nhiều ý chí lực vô chủ có khả năng hấp thu, phòng Mảnh vỡ ở trung tâm nghiên cứu quá mức hỗn tạp mà cũng không thể một mực hút xuống, miễn cho hút khô thì cũng không tốt.
"Thức hải bí cảnh!"
5 danh ngạch, ít nhất phải tiến vào năm vị trí đầu, học phủ bên này dù cho là những vị Các lão đã lấy được danh ngạch chỉ sợ cũng vẫn sẽ để học viên mạnh mẽ tham dự vào.
Bao gồm cả người như Chiêm Hải!
Thực lực mạnh mẽ, lấy được vị trí thứ nhất, còn có thể thêm một danh ngạch, sẽ chẳng có ai ghét bỏ nhiều thêm một cơ hội cả.
Chiêm Hải đứng đầu Bách Cường bảng, giao thủ với Đằng Không mà không bại!
Vạn Thạch cửu trọng, dưỡng tính đỉnh cấp, thực lực mạnh mẽ.
Đối thủ như thế cũng không chỉ có một người, Tô Vũ há có thể không nỗ lực tăng cường chính mình sao?
Không nói những học viên cũ, chỉ riêng tân sinh lần này, Tô Vũ suy đoán, Vạn Minh Trạch, Hạ Hổ Vưu đều là người tiếp cận Đằng Không. Đám Trịnh Vân Huy thực lực chênh lệch một chút, nhưng nói không chừng còn có đòn sát thủ gì đó.
Từng người một đều có chỗ dựa, muốn bối cảnh có bối cảnh, muốn tài nguyên có tài nguyên, Tô Vũ không tin bọn hắn một mực dừng bước mà không tiến.
Tiếp tục khai khiếu!
261 cái, 262 cái. . .
Thời gian lại dần dần trôi qua.
Không dùng tinh huyết, Tô Vũ mặc dù lợi dụng Cường Thân quyết để tu luyện, nhưng tốc độ chính xác so với trước chậm hơn không ít, dù sao thì tinh huyết vẫn có thể khiến cho hắn gia tốc nhanh hơn.
Trung bình một giờ đại khái hắn chỉ có thể khai khiếu 1 cái.
Tốc độ này đã là rất nhanh so với người bình thường!
Hàng loạt nguyên khí cuồn cuộn cuốn tới, bị mấy trăm khiếu huyệt của hắn thôn phệ, hấp thu, tịnh hóa!
. . .
Bên ngoài bí cảnh.
Một học viên vẻ mặt sụp đổ đi ra, "Lão sư, bên trong có phải có Đằng Không cảnh chạy đến khu Vạn Thạch tu luyện không? Đoạt nguyên khí quá nhanh, nguyên khí phần phật chạy qua phía hắn, đây cũng quá. . . quá mức rồi đi!"
Hắn rất muốn mắng người!
Ta tốn 200 điểm công huân đi vào, kết quả còn chưa tu luyện được bao nhiêu liền bị người khác điên cuồng cướp đoạt nguyên khí, này còn tu luyện thế nào?
Còn chưa tu luyện bao lâu liền bị ép ra.
Nguyên khí quấy quá lợi hại!
Nhiếp lão cũng rất bất đắc dĩ, cười làm lành: "Có thể là vào nhầm khu, ta sẽ cảnh cáo đối phương! Lần này ngươi tu luyện bị ảnh hưởng, như vậy đi, công huân sẽ được giảm phân nửa, ta trả lại cho ngươi."
"Tạ ơn lão sư!"
Học viên mừng rỡ!
Thế này thì còn không tồi, thế mà được giảm giá một nửa, chính mình mặc dù bị người ta làm phiền nhưng tốt xấu gì cũng kiên trì mấy giờ, đã rất tốt, kiếm lời rồi!
Chờ học viên nọ rời đi, Nhiếp lão khẽ nhíu mày.
Tiểu tử kia. . . lần sau phải đưa hắn tới khu Đằng Không tu luyện mới được!
Mấy trăm khiếu huyệt mở ra, nguyên khí quấy phá, thôn phệ nguyên khí tốc độ nhanh hơn cả đám Đằng Không.
Tiếp tục như thế, học viên ở khu vực Thiên Quân cùng Vạn Thạch căn bản không có cách nào tu luyện.
Hết lần này tới lần khác. . . đồ hỗn đản đó mỗi lần tới chỉ giao nộp có 100 điểm công huân, bởi vì hắn là Thiên Quân!
Thiên Quân mở mấy trăm khiếu!
Nhiếp lão càng nghĩ lại càng thấy dở khóc dở cười, cảnh tượng như thế này cơ hồ lão chưa từng gặp qua.
Ngoại trừ những cường giả ở thời kỳ ban sơ, tu giả về sau có ai sẽ mở ra mấy trăm nguyên khiếu?
Có thời gian làm việc này, người ta đã sớm tiến cấp Vạn Thạch, thậm chí là Đằng Không rồi!
"Thật đúng là chuẩn bị vượt cấp chiến Đằng Không?"
Nhiếp lão khẽ lắc đầu, lão nghĩ kỳ thật ý nghĩa không lớn, dù cho Tô Vũ thật sự có thể vượt cấp chiến Đằng Không thì còn không bằng ngoan ngoãn mở 144 khiếu, trực tiếp tiến vào Vạn Thạch. Dùng thiên phú của Tô Vũ, sớm một chút tiến vào Vạn Thạch thì hiện tại chỉ e đã là Vạn Thạch tứ ngũ trọng rồi!
Qua nửa năm đến một năm, tiểu tử này chỉ sợ có thể thân thể vào Đằng Không trước.
Hơn nữa còn không phải loại hình nhỏ yếu mà là Chiến giả mạnh mẽ khai khiếu 144 cái!
Đang nghĩ ngợi, lão Hoàng đã tới.
Vừa vào cửa, ông liền phàn nàn: "Vẫn là ngươi thanh nhàn, Giám sát viện quá nhiều việc! Ta vừa mới nhậm chức liền gặp sự tình phiền phức, ta nói tổ chức thanh tra, hai ngày qua những tên Các lão kia kém chút đã trừng chết ta!"
Viện trưởng Giám sát viện trước đó là lão Hà, đó là người mà ai cũng không dám đắc tội, ngày ngày ba phải.
Ngược lại lão Hà sống rất nhẹ nhàng!
Lão còn có thời gian uống trà nuôi chim dắt chó, xem như một người hiền lành, mọi người cũng đều quen thuộc, kết quả Hoàng lão vừa lên nhậm chức liền muốn làm động tác lớn, những người khác tự nhiên là không quen.
Nhiếp lão cười nhạt: "Ngươi không phải cảm thấy ở đây quá thanh nhàn sao? Vậy bây giờ cho ngươi bề bộn một thoáng, còn không thoải mái?"
"Ít nói nhảm!"
Nói xong, ánh mắt Hoàng lão ngưng trọng: "Sự tình ngươi biết rồi chứ? Ngươi cảm thấy tình huống thế nào?"
"Chu Minh Nhân không ngu như vậy, Chu Bình Thăng cũng không ngu đến tình trạng kia, kích thích Ngô Gia cùng Trần Vĩnh mà thôi, liên lụy đến toàn bộ học phủ, ngươi tin không?"
"Không tin!"
Hoàng lão lắc đầu, ông lại không phải là đồ ngốc, làm sao có thể tin.
Không nói ông mà ngày đó đám Tề Các lão giám sát cũng không tin.
Cuối cùng chẳng qua là vì trừng phạt học viên, cộng thêm Chu Minh Nhân tự mình cúi đầu, cho nên hủy bỏ chức phó phủ trưởng, xem như tiện ăn nói với Đại Hạ phủ.
Nhưng trong lòng mọi người đều nắm chắc, Hoàng Hạo. . . có khả năng thật sự bị người động tay chân.
Hoàng lão nói xong, lại hỏi: "Ngươi cảm thấy là ai làm?"