Lưu Hồng chưa trả lời.
Tô Vũ cũng không nóng nảy, hắn chậm rãi chờ, không được thì đến chỗ những người kia trốn, trên thực tế dù không đến chỗ những người kia, hắn đánh du kích khắp nơi, Chu Bình Thăng cũng khó tóm được hắn.
Nhưng như vậy sẽ thiếu một tầng che đậy, dễ dàng bị phát hiện hơn.
……
Giờ phút này, Lưu Hồng nhanh chóng phi hành.
Gã tìm kiếm khắp nơi, sau đó nhanh chóng tìm được một người.
Gã không vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Mua tin tức, bao nhiêu điểm công huân?”
“Tin tức gì?”
Hạ Hổ Vưu nhìn Lưu Hồng, cảm thấy ngoài ý muốn.
Lúc này mà tới mua tin tức sao?
Chẳng lẽ mua vị trí của Tô Vũ à?
Lưu Hồng nói thẳng: “Thần văn Thần Ma có ảnh hưởng tới việc tiến giai Nhật Nguyệt cảnh hay không? Ngươi là người Hạ gia chắc phải biết một ít, đừng đưa ta tin tức giả, đồ Hạ gia đắt, nhưng đảm bảo là thật! Đó là uy tín của các ngươi.”
Hạ Hổ Vưu đồng tình nhìn gã, gia hỏa đáng thương.
Lão sư của gã cũng là Sơn Hải đỉnh phong, kết quả gã lại không biết gì cả.
Việc này lúc trước đã truyền rộng trong vòng Sơn Hải.
Làm người Hạ gia, đương nhiên cậu cũng biết chuyện này.
“500 điểm công huân!”
Hạ Hổ Vưu trực tiếp giở công phu sư tử ngoạm, giải thích: “Tin tức là thật hay giả thì cũng đã có người truyền, ngài không muốn mua lời đồn, mà là thái độ của Hạ gia ta, đúng không? Nó đáng giá 500 điểm công huân, nếu không, người khác nói chưa chắc ngài đã tin!”
Lưu Hồng gật đầu.
Quả thật vậy, gã muốn xem thái độ chủ nhân Đại Hạ phủ, Hạ gia.
Còn những người khác, bao gồm đám Chu Minh Nhân nói ra, gã vẫn sẽ hoài nghi.
Bình thường thì Hạ gia không đến mức đó. Trừ phi uy hiếp tới địa vị thống trị của Hạ gia!
“100 điểm…” Có điều, trả giá thì vẫn phải trả.
Hạ Hổ Vưu trực tiếp nhắm mắt, ngài nghĩ ta chưa thấy tiền bao giờ à?
Lưu Hồng bất đắc dĩ, kỳ thật gã đã mơ hồ đoán được thân phận gia hỏa này, tuy không hỏi kĩ, nhưng cơ bản đã đoán được một ít.
Quả thật đối phương không thiếu tiền!
Sau đó gã không hề do dự, gật đầu nói: “Vậy 500 điểm!”
“Trả tiền!”
Hạ Hổ Vưu trực tiếp lấy ra thẻ công huân của mình, tiến hành nối tiếp.
Lưu Hồng câm nín, làm người ai lại làm thế?
Trông ta giống người sẽ quỵt nợ sao?
Nợ Hạ gia, ta dám quỵt sao?
Gã không lằng nhằng, trực tiếp chuyển khoản, Hạ Hổ Vưu thu được điểm công huân, cảm thấy cả người sảng khoái!
“Tin tức là thật! Đương nhiên hiện tại còn chưa có đáp án minh xác, nhưng Hạ Hầu gia, Vạn phủ trưởng, Hồ tổng quản… Nhiều vị cường giả đều có một ít nhận thức chung, 50 năm gần đây, phác hoạ thần văn Thần Ma chỉ sợ đều có chút vấn đề!”
Hạ Hổ Vưu tiếp tục nói: “Đương nhiên còn có cách nói khác, đó chính là bản thân thần văn Nhân tộc có vấn đề, thần văn Nhân tộc đáng lẽ phải cường đại hơn, mà nó đã bị suy yếu, bị nguyền rủa.”
Hạ Hổ Vưu giải thích: “Việc này còn đang trong quá trình thí nghiệm! Nhưng hiện tại đã có một vài quan điểm thống nhất, tu luyện thần văn Nhân tộc tuy rằng yếu một chút, nhưng dễ dàng tiến vào Nhật Nguyệt hơn.”
Lưu Hồng khẽ nhíu mày, vội hỏi: “Vậy nếu không tu luyện thần văn Nhân tộc thì sẽ hoàn toàn không thể tiến vào Nhật Nguyệt ư?”
“Việc này vốn nên thu phí, thôi, ta miễn phí nói cho ngài đi!”
Hạ Hổ Vưu cười, “Cũng không phải là không được, bao gồm cường giả phác họa ra thần văn Thần Ma 50 năm qua, người có thể tiến vào thì vẫn vào được, tỷ như Hồng Đàm Các lão, nhưng đối phương dựa vào thần văn chiến kỹ để triệt tiêu lực bài xích này, ngài có không? Hơn nữa lực bài xích rất lớn, cho dù là thần văn chiến kỹ, ngài không thấy đến bây giờ Hồng Đàm Các lão cũng chưa tiến vào Nhật Nguyệt được sao? Nếu không, ông ấy đã sớm tiến giai Nhật Nguyệt rồi.”
Lưu Hồng hiểu rõ, gật gật đầu, không hề nói gì mà nhanh chóng biến mất.
. . . . . .
Một lát sau, Tô Vũ thu được câu trả lời.
“Có thể tới chỗ ta, cẩn thận đừng để bị người khác thấy được!”
“10 điểm hỗ trợ quá ít, 30 điểm, hoặc là không cần điểm hỗ trợ, ta muốn ngươi bảo đảm cho ta 3 cơ hội tiêu trừ thần văn!”
Tô Vũ cười xùy một tiếng, gia hỏa này vừa mới tìm người xác nhận tin tức đi?
Trước đó còn không hé răng, hiện tại lại đáp ứng.
“Được!”
Tô Vũ không thèm để ý, ba lần… Việc nhỏ.
Hiện tại ngài tiêu trừ luôn là tốt nhất, tiểu mao cầu của sư tổ vừa vặn cần ăn thần văn, ngài cung cấp thần văn mới mẻ nóng hổi, ta sẽ bảo sư tổ tự mình tiêu trừ thần văn cho ngài, chắc sư tổ cũng vui lắm.
Sau khi hỏi rõ địa điểm của Lưu Hồng, Tô Vũ nhanh chóng bay đến bên đó.
. . . . . .
Vài phút sau.
Tô Vũ đã tới.
Ý chí lực thực nồng đậm!
Tô Vũ cười một tiếng, Lưu Hồng tra xét khắp nơi một chút, nhẹ nhàng thở ra, nhướng mày nói: “Ngươi chỉ là Dưỡng Tính, tu luyện ở đâu mà chẳng như nhau, sau cứ phải tới chỗ ta, làm vậy có ý nghĩa gì đâu!”
Gã cảm thấy Tô Vũ thực nhàn, cứ muốn đễn chỗ mình, như vậy rất dễ khiến mình gặp phiền toái.
Tô Vũ cười: “Lưu lão sư, ngài thật sự cảm thấy ta là Dưỡng Tính tầm thường à?”
Lưu Hồng nhíu mày.
Tô Vũ nhàn nhạt nói: “Sau lưng ta là đa thần văn nhất hệ, còn có hội hỗ trợ, chẳng lẽ ngài cảm thấy ta thật sự không có cơ sở văn quyết sao?”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Lưu Hồng lóe sáng.
Ngươi có ư?
Có lẽ… là thật.
Hạ gia có không?
Chắc chắn có, chẳng lẽ Hạ gia truyền cho hắn?
Tô Vũ không nhiều lời, cười nói: “Phiền Lưu lão sư che chở cho ta, ta tu luyện tại đây, Lưu lão sư cũng sắp đột phá Lăng Vân rồi, vậy có lẽ Chu Bình Thăng sẽ không tùy tiện tới nơi này, nếu tới, Lưu lão sư cũng có thể lập tức phát hiện.”
Lưu Hồng không nói gì, gã nhớ hình như Chu Bình Thăng chạy đến chỗ Hồ Văn Thăng rồi.
Còn mình thì thật ra không đáng chú ý.
Lần này Tô Vũ không khách khí, không hề che giấu hành tung, tùy tiện bắt đầu khoanh chân tu luyện.
Hắn không mở toàn bộ 55 Thần Khiếu, chỉ mở khoảng 20 cái để hấp thu ý chí lực, cường hóa bản thân.
Công pháp 36 Thần Khiếu đã truyền tới Hạ gia, thứ này tuy nói tốt nhất là không cần bại lộ, nhưng nếu thật sự bại lộ thì cũng không có gì ghê gớm.
Khai 20 Thần Khiếu hấp thu ý chí lực cường hóa bản thân tốc độ cũng không chậm.
Ít nhất ở đây hắn có thể quang minh chính đại hấp thu ý chí lực, Lưu Hồng đã tới Đằng Không đỉnh phong, giờ phút này gã không hấp thu nhiều ý chí lực, chủ yếu là uẩn dưỡng thần văn.
Vì lúc này gã đã không cần khai Thần Khiếu nữa.
Ý chí lực của Lưu Hồng tản ra bốn phía chế tạo hư ảnh, đồng thời cũng chú ý qua chỗ Tô Vũ.
Nhìn tốc độ hắn hấp thu, gã không nhịn được thầm mắng một tiếng!
Má nó.
Gia hỏa này thực sự có văn quyết, chẳng những có, lại còn khai không ít Thần Khiếu!
Tốc độ hấp thu tương đương với Đằng Không tam tứ trọng!
Mấu chốt ở chỗ, hắn là Dưỡng Tính, tốc độ hấp thu nhanh như vậy, khai Thần Khiếu tuyệt đối nhiều hơn Đằng Không cùng giai, vậy ít nhất phải mở ra gần 20 Thần Khiếu rồi có đúng không?
“Đây là truyền thừa của đa thần văn nhất hệ ư?”
Gã không nhịn được mở miệng hỏi.
Tô Vũ vừa hấp thu, vừa đáp: “Không phải, truyền thừa của hội hỗ trợ!”
“Hội hỗ trợ thật sự tồn tại?”
“Tin hay không tùy thích!”
“Vậy vì sao ngươi kéo ta vào?”
“Bởi vì lão sư là người một nhà… Thuận tiện ghê tởm đám Tôn Các lão, làm các ngài hoài nghi nhân sinh.”
“…”
Lưu Hồng không còn lời gì để nói, “Ngươi không sợ hội hỗ trợ bại lộ sao?”
“Không sợ!” Tô Vũ bình tĩnh đáp: “Đây không phải bí mật, tổ chức này đã tồn tại từ lâu rồi, lại không nhằm vào đơn thần văn nhất hệ trong học phủ chúng ta, mà là cả nhân cảnh, hiểu không? Ngài cho rằng học phủ chúng ta, trông cậy vào Chu phủ trưởng thì có thể làm gì hội hỗ trợ sao?”
Lưu Hồng khiếp sợ, thiệt hay giả vậy?
“Những người nói chuyện phiếm trên kênh công cộng thật sự là cường giả?”