Tô Vũ trực tiếp làm lơ học viện vạn tộc bên kia.
Thế nhưng học viện vạn tộc lại không hề yên tĩnh.
Hạ Thanh khiêu chiến Chu Hoành không lâu, lại có thêm một học viên bên chỗ bọn họ lần nữa khiêu chiến Bách Cường bảng, cũng không xưng là bằng hữu của Tô Vũ, nhưng vừa xuất đầu liền đi khiêu chiến một người thuộc Đơn thần văn nhất hệ, hơn nữa còn ra tay không nhẹ.
Đối phương không nói gì nhưng vốn đã có vết xe đổ, lần này không ít người tự giác cho rằng đối phương ắt hẳn là bằng hữu của Tô Vũ, xuất đầu chính là vì ra mặt thay cho hắn.
Đây chính là chỗ cao minh của đối phương.
Lần thứ nhất, Hạ Thanh đã chỉ rõ ra vấn đề.
Lần thứ hai thì không cần nói rõ, bằng không sẽ có cảm giác là có người đang châm ngòi thổi gió, tốt nhất vẫn là nên để mọi người tự mình đi bổ não.
Mà hai lần đều khiêu chiến người của Đơn thần văn nhất hệ, tính nhắm vào quá mạnh như vậy, nếu không phải là Tô Vũ chỉ điểm thì còn có thể là ai?
Người biết chuyện đều “hiểu”, không hiểu thì cũng bị những lời đồn thổi xung quanh ép cho phải “hiểu”.
. . .
Dưỡng Tính viên.
Tô Vũ lười nhác quản những sự tình kia, những việc đó đều là chuyện nhỏ, danh tiếng xấu thì sớm muộn gì cũng có thể giải quyết được.
Việc cấp bách bây giờ là lo chuyện của sở nghiên cứu và tìm ra phương pháp hợp khiếu.
...
Khu hạng nhất.
Tô Vũ cũng không khách khí, hắn gõ cửa, cửa vừa mở, Ngô Lam vừa lộ diện, Tô Vũ không đợi nàng mở miệng liền nói ngay vào điểm chính: "Ta muốn mời ngươi gia nhập Nguyên Thần khiếu sở nghiên cứu của ta! Đừng nghe gió liền nghĩ đó là mưa, ta chẳng quen biết gì mấy tên học viên vạn tộc kia, hai ta là bạn cũ, ngươi không tin ta lại đi tin những tên ngoại tộc đó sao?"
Ngô Lam ngẩn người, nhìn hắn mà không vội lên tiếng.
Tô Vũ cũng không nhiều lời, nói thẳng vào vấn đề: "Sở nghiên cứu của ta hiện tại cần rất nhiều nhân tài cao cấp, ta nhớ ban đầu khi ở Nam Nguyên sát hạch, ngươi đã nắm giữ 33 môn ngôn ngữ, là Nam Nguyên đệ nhất khóa văn hóa. . ."
Ngô Lam vốn còn đang ngẩn người, nghe hắn nói thế thì bất giác lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Đúng vậy, nàng chính là đệ nhất khóa văn hóa khi ấy.
"Đó là do ta không lấy được bài thi có toàn bộ môn ngôn ngữ mà ta nắm giữ, trên thực tế khi đó ta đã thông thạo 36 môn ngôn ngữ rồi!"
Ngô Lam vô cùng kiêu ngạo!
Về mảng này, Tô Vũ rõ ràng không bằng ta, so khả năng học ngôn ngữ mới thì ngươi chính là đệ đệ của Ngô Lam này.
Lúc trước ở kỳ thi sát hạch, ngươi kém ta những hơn một trăm điểm!
Tô Vũ phì cười, đoạn bảo: "Cho nên ta mới nói ngươi là nhân tài cao cấp, mấy tháng nay ngươi lại học được nhiều thêm một vài môn ngôn ngữ nữa, có phải không?"
"Dĩ nhiên!" Ngô Lam kiêu ngạo đáp: "Thiên phú của ta rất tốt, trí nhớ siêu phàm, từ khi bước vào giai đoạn dưỡng tính thì tốc độ học tập lại càng nhanh, hiện tại ta đã nắm giữ ngôn ngữ của 52 chủng tộc khác nhau."
Tiến vào dưỡng tính, tốc độ học tập tự nhiên càng mau.
Hơn nửa năm qua, dù cho Tô Vũ bận rộn điên cuồng như vậy nhưng bây giờ cũng đã nắm giữ được 38 môn ngôn ngữ.
Trước khi tới đây, hắn chỉ thành thạo có 22 môn.
Ngô Lam hiện tại nắm giữ 52 môn ngôn ngữ, chỉ có thể nói là rất tiến bộ.
"Rất lợi hại!" Tô Vũ mỉm cười, khen ngợi.
"Sở nghiên cứu chính là cần dạng nhân tài đỉnh cấp như ngươi. Ngươi phải biết, chúng ta cũng chỉ mời nhân tài gia nhập! Tỉ như Hồ Thu Sinh, y thông thạo 77 môn ngôn ngữ, nắm giữ hơn một ngàn bản công pháp; tỉ như Khương Mục, nắm giữ hơn một vạn đầu sách sử ký đủ loại; hoặc như Hạ Hổ Vưu, đối với tư liệu vạn tộc, chỉ cần tùy tiện hỏi thì cậu ta đều có thể vanh vách kể ra. . ."
Tô Vũ thuận miệng kể sơ lược một lần, sau đó lại hỏi: "Ngươi có hứng thú không? Ngươi biết chúng ta đang nghiên cứu cái gì không? Ngươi có biết gì về Nguyên Thần khiếu không?"
Càng nói, ánh mắt Tô Vũ càng phát sáng, "Một khi suy luận ra vị trí của Nguyên Thần khiếu, đó chính là việc lưu danh sử sách. Tên tuổi của chúng ta không chỉ được ghi chép trong sách vở của nhân tộc, mà thậm chí sử sách của vạn tộc cũng sẽ lưu danh mọi người.”
Ngô Lam kinh ngạc nhìn hắn, một lát sau mới chần chờ hỏi: "Ta. . . Ta cũng có thể gia nhập sao?"
"Dĩ nhiên!" Tô Vũ cười ôn hòa, "Đối với nhân tài, ta luôn hoan nghênh mời chào. Gia nhập vào sở nghiên cứu của chúng ta, cùng nhau phấn đấu, vì nhân tộc quật khởi mà nỗ lực, mà trả giá!"
". . ."
Ngô Lam nhìn chằm chằm hắn, đột nhiên cảm giác được, toàn thân Tô Vũ dường như đang phát sáng lên!
Không phải là ảo giác!
Mà là hắn đang thật sự phát sáng!
Ngô Lam sững sờ mà nhìn đối phương, trên mặt Tô Vũ nở nụ cười, cười đến nhu hòa, hé lộ khiếu huyệt, những khiếu huyệt tinh thuần ấy lóe sáng hào quang mỏng manh, dưới ánh nắng trời chiều, phá lệ lộ ra vẻ sáng lạn đến lóa mắt.
"Ngô Lam, ta lần nữa mời ngươi gia nhập vào sở nghiên cứu của ta, ngươi có nguyện ý không?"
Ngô Lam có chút xoắn xuýt, một lát sau mới lắp bắp lên tiếng: "Ta đi. . . Thì làm được cái gì?"
Tô Vũ nghiêm túc trả lời: "Ngươi sẽ trở thành tổ trưởng tổ công kiên! Ngươi phụ trách dẫn người đánh hạ một vài cửa ải khó, tỉ như sư tỷ của ta, sau này hai người các ngươi sẽ làm việc cùng nhau."
(công kiên; công thành; công đồn (tiến công đánh sự kiên cố của địch)
"Ngô Gia sư tỷ chịu nghe ta lãnh đạo?"
"Đúng vậy!"
Tô Vũ gật đầu, chân thành nói: "Bởi vì ta biết, ngươi là người có tính trách nhiệm, hơn nữa cũng hết sức nỗ lực, chẳng phải từ rất sớm trước đó, ngươi đã từng tham dự một vài nghiên cứu suy luận công pháp rồi sao, ắt hẳn là ngươi sẽ có kinh nghiệm trong phương diện này!"
"Chắc chắn rồi!" Ngô Lam gật đầu, đây là sự thật, nàng cảm thấy hơi kiêu ngạo.
Có điều nàng vẫn thấy hơi lo lắng, nhỏ giọng hỏi Tô Vũ: "Vậy bây giờ chúng ta đang gặp phải nan đề gì?"
Đã thành chúng ta rồi!
Tô Vũ hết sức hưng phấn, không sai, xem ra đối phương đã đồng ý gia nhập.
Đương nhiên, hắn không nhắc tới chuyện này, chỉ nghiêm túc trả lời câu hỏi của Ngô Lam: "Hiện tại có một vấn đề, chúng ta gặp phải phiền toái nho nhỏ, ta cần thống kê lại toàn bộ thiên phú kỹ của vạn tộc cũng như công pháp cơ bản của bọn chúng. Bảng phân loại này phải liệt kê được chi tiết công pháp và thiên phú kỹ của mỗi một tộc, đồng thời lập bảng so sánh và chỉ ra những đặc điểm chính cơ bản."
"Kỳ thật thư viện bên kia cũng có tư liệu, cũng có một vài bảng thống kê, nhưng ta cảm thấy chúng khá sơ sài, tư liệu không được đầy đủ."
Tô Vũ giải thích: "Chúng ta cần cơ sở dữ liệu toàn diện hơn để tiến hành phân loại, đây là một công trình vĩ đại. Trên thực tế, nhân tộc vẫn luôn làm công việc chỉnh hợp tư liệu, thế nhưng trước đó khi mọi người phân loại, không phải dùng công pháp làm chủ, mà là dùng chủng loại mạnh yếu làm chủ."
Tô Vũ lắc đầu nói: "Dạng phân loại như vậy là không khoa học!"
Ngô Lam nghe mà ngây người, làm vậy không khoa học sao?
Phải phân theo chủng tộc mạnh yếu, số lượng nhiều ít thì mới càng thích hợp để mọi người hiểu rõ hơn về chủng tộc đó chứ.
Tô Vũ thấy nàng lộ vẻ nghi hoặc thì liền giải thích: "Chúng ta khác bọn họ, chúng ta muốn nghiên cứu công pháp, nghiên cứu thần văn, nghiên cứu khiếu huyệt, dĩ nhiên cũng phải phân loại khác biệt. Làm nghiên cứu khoa học thì nhu cầu và mục đích của đôi bên sẽ khó mà giống nhau, mà đã không giống nhau thì rõ ràng bây giờ chúng ta cần tự mình tới chỉnh lý những tài liệu đó, đây là nhiệm vụ vô cùng quan trọng, ta giao cho ngươi, ngươi cảm thấy ngươi có thể hoàn thành không?"
Tô Vũ dứt lời lại bổ sung thêm: "Hơn nữa còn phải làm nhanh, với lại còn cần thu thập đầy đủ hết tư liệu, hiện tại tư liệu ở thư viện không có đủ hết tất cả phương diện mà sở nghiên cứu cần, mặt khác, hơn mấy ngàn vạn tư liệu của đủ loại chủng tộc cũng cần ngươi sửa sang lại, rất rõ ràng đây là một công việc có phiền toái không nhỏ, thế nhưng ta lại cần ngươi đẩy nhanh tốc độ, trong thời gian sớm nhất có thể mau chóng hoàn thành!"
Ngô Lam cảm nhận được áp lực, vội vàng hỏi: "Ngươi muốn trong bao lâu thì ta phải hoàn thành?"