Ồn ào nhốn nháo một hồi, Hồ Hiển Thánh cũng không thèm để ý, sau đó phát cho mỗi cá nhân một cái ngọc phù, dặn dò: “Trong đây là nhiệm vụ học kỳ này của chúng ta, trước khi học kỳ kết thúc, mọi người nhất định phải hoàn thành! Hoàn thành toàn bộ, học kỳ này chúng ta mới có thể an tâm, nếu không chúng ta sẽ bị học phủ phê bình!”
“Hoàn thành nhiệm vụ cũng có khen thưởng, mọi người đừng trưng ra vẻ mặt ấy nữa!”
Dứt lời, ông nhìn về phía Tô Vũ, đoạn hỏi: “Tô Vũ, viện nghiên cứu Nguyên Thần của ngươi mới vừa mở, cần tuyển nhân thủ không?”
Sáng tạo cơ hội kiếm tiền cho mọi người, bằng không rất nhiều học viên không thể duy trì việc tu luyện của bản thân.
Tô Vũ đáp: “Tạm thời không cần, nếu cần ta sẽ phát nhiệm vụ!”
“Vậy được!”
Hồ Hiển Thánh tiếc nuối, tên này đúng là vắt cổ chày ra nước!
Tiểu tử này có tiền như vậy, sao lại keo kiệt thế?
“Vậy hội nghị khai giảng hôm nay đến đây thôi, mọi người giải tán đi!”
“Tô Vũ, ngươi ở lại một chút!”
Tô Vũ gật đầu, nhìn thoáng qua phía Ngô Lam, Ngô Lam không để ý mà đi luôn, Tô Vũ bật cười, đúng là không cần mình nhọc lòng.
. . .
Sau khi những người khác đi hết, Hồ Hiển Thánh mới mở miệng: “Là thế này, không phải lúc trước ngươi nói với Phủ chủ là cần một ít nhân thủ hỗ trợ sao? Hiện tại học phủ có không ít lão nhân, ngươi có muốn tuyển vài vị cùng nghiên cứu với ngươi không?”
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi đáp: “Văn sư huynh có được không?”
“. . .”
Hồ Hiển Thánh cạn lời, “Văn Trung à? Hắn là Lăng Vân cửu trọng, thực lực không yếu.”
“Ta biết thực lực Văn sư huynh không yếu, nhưng người đã lớn tuổi, không nhất định vào được Sơn Hải, nếu ta làm ra phương pháp hợp Thần khiếu, có lẽ sư huynh sẽ có cơ hội tiến giai thì sao, viện trưởng cảm thấy thế nào?”
Hồ Hiển Thánh trầm tư, Tô Vũ lại thuyết phục thêm: “Ban nãy hàn huyên vài câu cùng sư huynh, ta phát hiện sư huynh nghiên cứu rất sâu về Nguyên khiếu và Thần khiếu, có điều lại hao phí quá nhiều thời gian, không để ý đến việc hợp khiếu của bản thân, hiện giờ tuổi tác đã cao, nếu cứ như vậy, không đến vài năm sẽ phải tọa hóa!”
Hồ Hiển Thánh thở dài, “Không sai, kỳ thật Văn Trung không yếu, tư chất rất tốt, đi theo ta đã mấy trăm năm, lại chậm chạp không vào Sơn Hải, hiện giờ thân thể thoái hóa, biển ý chí cũng theo năm tháng trôi đi, tiếp tục như vậy chỉ e vô vọng với Sơn Hải cảnh!”
Ông nhìn về phía Tô Vũ, “Ngươi có thể giúp hắn tiến giai à?”
“Không biết.”
Tô Vũ bình tĩnh đáp: “Ta chỉ là dưỡng tính, phương pháp hợp Thần khiếu cũng chỉ là một khái niệm, vẫn chưa tiến hành nghiên cứu, ta không dám bảo đảm nhất định có thể!”
Hồ Hiển Thánh nghĩ tới ngọn lửa Văn minh của Tô Vũ đêm qua, ông do dự một chút, cuối cùng gật đầu: “Được, ta sẽ khuyên Văn Trung, mấy năm nay hắn cũng dần lâm vào bình cảnh, mấy năm trước khai phá《 Dung Hợp quyết 》, sau đó không nghiên cứu nữa...”
Tô Vũ sửng sốt!
Cái gì?
《 Dung Hợp quyết 》?
Hắn biết cái này!
Thời điểm hắn suy đoán phương pháp hợp khiếu đã từng học, Nhân tộc có hai phương pháp hợp khiếu không tồi, một quyển là《 Phương pháp hợp khiếu 》thông suốt 15 cái, mà một quyển khác là《 Dung Hợp quyết 》thông suốt 24 cái!
Hiệu quả của《 Dung Hợp quyết 》không tồi, so được với Phương pháp hợp khiếu phiên bản thứ nhất của Tô Vũ, nhưng phiên bản đầu tiên của Tô Vũ thông suốt 18 cái, ít hơn《 Dung Hợp quyết 》6 khiếu, cho nên khi Phương pháp hợp khiếu mới công khai, mọi người hưởng ứng việc tu luyện phiên bản của Tô Vũ hơn.
Nhưng điều đó không đại biểu《 Dung Hợp quyết 》vô dụng! Mà là hoàn toàn ngược lại, Tô Vũ có được không ít linh cảm từ quyển công pháp này, bao gồm việc suy luận và vận chuyển công pháp 36 khiếu hậu kỳ cũng đều tham khảo quyển công pháp nói trên, dù sao đây cũng là công pháp Nhân tộc, phù hợp với một ít thói quen của Nhân tộc.
Tô Vũ thật sự ngạc nhiên, hắn nhanh chóng lấy ra một quyển sách từ nhẫn trữ vật.
Sau đó vội vàng lật đến trang lót, thấy tên người sáng tạo ra《 Dung Hợp quyết 》chính là Văn Trung!
Tô Vũ kinh ngạc, bảo sao ta thấy quen tai như thế!
Hóa ra là vị này!
Đây có thể coi như nhân vật quyền lực!
Hồ Hiển Thánh đắc ý bảo: “Thế nào, tưởng ta lừa ngươi à? Mấy năm nay Văn Trung chuyên chú với nghiên cứu Nguyên khiếu, Thần khiếu, xem như là nhân sĩ chuyên nghiệp trong phương diện này, nhưng Phương pháp hợp khiếu của ngươi vừa ra, Văn Trung liền hết hy vọng, kỳ thật trước đây hắn cũng đang cải tiến《 Dung Hợp quyết 》, đáng tiếc chưa thành công thì phiên bản của ngươi đã công khai, ta nghe nói ngươi còn có một bản 36 khiếu, là thật hay giả?”
“Thật!”
Hồ Hiển Thánh suy nghĩ rồi nói: “Ngươi muốn Văn Trung hỗ trợ ngươi cũng không khó, còn phải xem ngươi chịu đầu tư hay không, cho hắn quan sát phiên bản phương pháp hợp khiếu kia một chút, khi ấy ngươi muốn hắn làm không công đến chết cũng được!”
Đối với Văn Trung mà nói,《 Dung Hợp quyết 》là thành tựu trăm năm, tích lũy tâm huyết trăm năm, kết quả thành quả trăm năm của ông còn không bằng thứ Tô Vũ làm ra trong mấy ngày.
Giờ phút này Tô Vũ mới cảm nhận được hàm nghĩa trong những lời Văn Trung nói lúc trước.
Văn Trung nói rằng cho ông thời gian, ông cũng có thể cân nhắc ra phiên bản đầu tiên của Tô Vũ.
Lúc đó tuy ngoài miệng Tô Vũ không nói gì, nhưng trong lòng lại thấy hơi buồn cười. Hắn đã công bố bản hợp khiếu ra ngoài, Văn Trung cũng đã xem, cho nên đương nhiên ông có thể cân nhắc ra.
Nhưng lúc này hắn mới biết đối phương đã từng tạo ra《 Dung Hợp quyết 》, trong lòng bất giác hơi ngượng ngùng.
Chính mình còn từng tham khảo công pháp của ông ấy!
“Được!”
Tô Vũ đáp ứng thống khoái, vội nói: “Ta sẽ đi gặp Văn sư huynh, viện trưởng cũng phải nói giúp ta, ta sợ Văn sư huynh không muốn, dù sao cũng là cường giả Lăng Vân cửu trọng.”
Dứt lời, hắn bỗng nghĩ tới một chuyện, “Viện trưởng, Văn sư huynh là Các lão à?”
“Các lão danh dự!”
Hồ Hiển Thánh tùy ý đáp: “Chính là dựa vào《 Dung Hợp quyết 》, năm ấy phần lớn Nhân tộc đều dùng cái này, cho nên xem như hắn đã lập công lớn, trở thành Các lão danh dự. Kết quả Phương pháp hợp khiếu của ngươi vừa xuất hiện, hắn không còn mặt mũi nữa, cái tát này của ngươi đánh thật vang.”
Tô Vũ lắc đầu, “Văn sư huynh có thực lực thật sự, mà ta thì khác, ta đứng trên vai những người như Văn sư huynh, gia công những cái vốn có mà thành, chênh lệch rất lớn!”
Tô Vũ cảm thấy Văn Trung là nhân tuyển rất tốt.
Nếu sau này hắn làm ra công pháp, ở Đại Hạ phủ thì có Triệu Lập lão sư giúp đỡ suy đoán, nhưng tại đây, Tô Vũ cảm thấy Văn Trung là lựa chọn không tồi, còn thích hợp hơn cả Triệu Lập, bởi vì chuyên gia trong phương diện này không phải Triệu Lập, mà là Văn Trung!
Quả nhiên, Đại Minh phủ tuy không nhiều cường giả đỉnh cấp, nhưng Tô Vũ phát hiện nơi này có lẽ thật sự là tòa thành trí tuệ, tòa thành sáng ý, tại đây, có lẽ mình có thể hấp thu đủ dinh dưỡng để phát triển, làm chính mình càng thêm cường đại.
. . .
Vì để viện nghiên cứu nhanh chóng phát triển, Tô Vũ bắt đầu tuyển nhân viên.
Cũng lấy từ chỗ Hồ Hiển Thánh chút tư liệu lão nhân mà ông muốn đề cử.
Viện nghiên cứu cần nhân thủ.
Tuy Tô Vũ có thể tự dùng tinh huyết, mở ra khiếu huyệt, suy ngược ra công pháp, nhưng như vậy sẽ khó che giấu một vài thứ, có vài thứ vẫn cần giữ bí mật.
Hiện giờ hắn đã bại lộ rất nhiều, thậm chí khiến kẻ khác liên hệ tới di tích truyền thừa, nhưng ít nhất cho tới bây giờ không có ai biết trong đầu hắn có một quyển sách họa.
Quyển sách họa thần kỳ!