Vết Cắt Dịu Dàng

Chương 13

“Ban đầu, anh thật sự muốn coi Lâm Cẩm như những người khác. Nhưng hôm anh điều cô ấy sang bộ phận khác, cô ấy bất ngờ quỳ xuống, nói rằng cô ấy đã nhận ra anh từ lâu. Cô ấy thú nhận rằng, nếu không phải vì cô ấy nài nỉ cha mình – người đang say rượu – đến đón, thì thảm kịch khiến cha mẹ anh mất mạng đã không xảy ra.”

“Anh từng nghĩ cô ấy hoàn toàn vô tội, và bản thân còn có thể thuyết phục mình bỏ qua. Nhưng khi cô ấy nói rằng chính cô ấy là nguyên nhân của mọi chuyện, anh không thể chịu đựng nổi. Anh đã tức giận đến mức bóp cổ cô ấy.”

“Anh luôn biết bản thân có một phần tính cách hung bạo. Khi ở bên em, anh kiểm soát rất tốt, nhưng ngày hôm đó, cơn giận đột nhiên bùng nổ và không thể kìm lại được.”

“Lâm Cẩm dường như đến để chuộc tội. Mỗi lần anh mắng mỏ, đánh đập, thậm chí đến mức cô ấy ngất xỉu, cô ấy vẫn quay lại, như thể không hề chùn bước. Cho đến một lần, anh say rượu và vô thức xảy ra quan hệ với cô ấy.”

“Anh thề bằng mạng sống của mình, đó là lần duy nhất, là tai nạn ngoài ý muốn. Khi nhận ra lỗi lầm không thể tha thứ, anh lập tức muốn đuổi cô ấy đi, nhưng cô ấy nói mình đã mang thai.”

“A Ly, anh từng chuẩn bị tinh thần sống bên em mà không có con. Nhưng khi nghĩ rằng, nếu có một đứa trẻ, có lẽ cha mẹ anh dưới suối vàng sẽ được an ủi phần nào, anh đã do dự. Anh chọn giữ lại đứa bé.”

“Thời gian em gặp tai nạn, anh đã nghĩ thông suốt. Không gì quan trọng hơn em. Anh quyết định chấm dứt những sai lầm này, để họ ra nước ngoài và không bao giờ gặp lại nữa. Vì vậy, hôm đó ở bệnh viện, anh đồng ý tổ chức sinh nhật lần cuối cho con.”

“Anh không có tình cảm với Lâm Cẩm. Đối với anh, cô ấy chỉ là người phụ nữ đã sinh con cho anh trong một lần ngoài ý muốn, giống như một người mang thai hộ, không hơn không kém. Vài lần anh gặp riêng cô ấy sau đó cũng chỉ vì chuyện của con.”

“Đây là toàn bộ sự thật. Những năm qua, mỗi ngày anh đều sống trong áy náy, đau khổ, sợ rằng em sẽ nhìn thấy mặt tối bẩn thỉu này của anh. Nhưng không ngờ, ngày đó cuối cùng cũng đến.”

“A Ly, anh yêu em, chỉ yêu mình em! Vì tình cảm bao năm qua, hãy cho anh thêm một cơ hội. Anh đã quyết định sẽ không bao giờ gặp lại họ nữa. Họ sẽ không xuất hiện trong cuộc sống của chúng ta.”

“A Ly, anh không thể sống thiếu em, em cũng không thể thiếu anh, đúng không?”

Tần Thận nói một hơi, giọng nói chân thành, ánh mắt đau đớn và tuyệt vọng.

Bình Luận (0)
Comment