Chỉ có bước vào cảnh giới Tiên Vương, Trần Mục mới có tư các tiến đến chỗ sâu trong tinh không, muốn trợ giúp Phục Tiên lão bà thì bắt buộc phải trở nên mạnh hơn, luân hồi kiếp chỉ là khởi đầu.
Trần Mục bỗng nhiên thu lại Hồng Mông Thụ, Hồng Mông Thụ hấp thụ đủ sinh mệnh bản nguyên thì lại biến hóa lần nữa, nó đã phái sinh ra vạn đạo quy tắc xiềng xích.
“Tiểu hòa thượng, ta muốn ngờ ngươi giúp một việc.” Trần Mục ngồi xổm xuống nhìn Kim Thiền.
“Được.”
Kim Thiền đồng ý rất sảng khoái, thậm chí còn không hỏi là chuyện gì, Trần Mục trịnh trọng nói: “Ta cần ngươi giúp ta hấp dẫn hỏa lực, có thể rất nguy hiểm!”
“Xin thí chủ cứ yên tâm giao cho tiểu tăng.” Trên mặt Kim Thiền không có chút sợ hãi nào.
Trần Mục nói cho Kim Thiền các hấp dẫn hỏa lực, sau khi bọn họ bàn bạc xong thì chia nhau hành động.
Kim Thiền rời khỏi từ đường hầm mà Trần Mục đi vào, Trần Mục cũng rời khỏi từ đường hầm khác.
Lão tổ của Thanh Hư Động Thiên vẫn canh giữ ở bên ngoài, Tống Chung nhìn chằm chằm vào hầm mỏ, đôi mắt khẽ híp lại, hắn ta nhìn thấy kim quang tràn ra từ trong hầm mỏ, dưới ánh sao lại cực kỳ chói mắt.
Trước kia chưa từng có tu tiên giả có thể còn sống sót ra khỏi từ hầm mỏ, Tống Chung không dám khinh suất, hắn ta nhìn Kim Thiền bước ra khỏi hầm mỏ, phật quang chiếu rọi khắp nơi.
“Hòa thượng?”
Trong mắt Tống Chung mang theo nghi hoặc: “Bất kể là là, tùy ý xông vào bí cảnh thì giết không tha!”
Kinh Thiền niệm kinh phật trong miệng, đại địa chấn động, tu tiên giả ở phía xa đều bịt tai lại, Tống Chung búng tay một cái, kiếm quang gào thét lao ra.
Kiếm quang hàng ngàn trăm trượng đủ để xé toạc ngọn núi, nhưng ngay khi đến gần Kim Thiền, toàn bộ đều bị phật quang chôn vùi, vẻ mặt Tống Chung nghiêm nghị, hắn ta không dám bất cẩn.
Tống Chung trong chớp mắt đi đến trước người Kim Thiền, tiên lực dồi dào tuôn ra, Kim Thiền đột nhiên tức giận trừng mắt, kim quang chói lọi, thân ảnh hắn ta đột nhiên trở nên vạm vỡ.
Kim Thiền nắm quyền đánh ra, Tống Chung đang lao đến trước mặt bị hắn ta đánh lùi, mặt đất xuất hiện vết nứt, Thạch Đầu thành ở phía xa đều bị rung sập, ngôi sao trên trời rung chuyển, cường giả của Viễn Cổ Tiên thành cũng để ý đến động tĩnh bên dưới.
“Lực lượng mạnh thật.”
“Chúng ta xuống dưới xem đi.”
Có ba vị cường giả cấp bậc lão tổ giáng xuống, cường giả còn lại đều đang canh giữ Viễn Cổ Tiên thành, phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tiên lực do Tống Chung giải phóng miễn dịch với phật quang của Kim Thiền, khi va chạm chính diện, lực lượng của Kim Thiền càng thêm đáng sợ, hắn ta sở hữu kim thân không thể phá hủy.
Keng! Keng! Keng!
Bọn họ va chạm ở cự ly gần, quyền đấm vào da thịt, Kim Thiền đánh cho Tống Chung phải chật vật bỏ chạy, lúc này có ba vị lão tổ cấp bậc Tiên Vương đến chi viện.
Bọn họ cùng lúc xuất thủ, ba tia tiên quang đánh về phía Kim Thiền, mỗi đạo quang trụ đều có thể nghiền nát ngôi sao.
Kim Thiền không hề né tránh, toàn thân có kim quang chói lọi, tiên lực bị chôn vùi trong phật quang, lão rổ chạy đến với vẻ mặt khiếp sợ: “Vạn Pháp Bất Xâm!”
Vạn Pháp Bất Xâm sớm đã thất truyền, thế nhưng Kim Thiền lại có được chân truyền của Phật tộc, Tống Chung hét lớn: “Cùng nhau lên, hạ gục tên lừa trọc này.”
Bốn vị lão tổ cùng lúc liên thủ, Kim Thiền lập tức biến ra ba đầu sáu tay, thân hình vạm vỡ giống như ngọn núi nhỏ, bốn vị trưởng lão dễ dàng bị hắn ta đánh lùi.
Phía trên Viễn Cổ Tiên thành có lão giả đứng trên đỉnh thành quan sát, bọn họ cau mày lại.
“Tên hòa thượng lợi hại thật!”
“Truyền thừa của Phật tộc vậy mà lại không bị gián đoạn sao?”
“Mấy người lão Tống sắp không chống đỡ nổi rồi, dù chúng ta có ra tay cũng rất khó trấn áp được hòa thượng kia.”
Viễn Cổ Tiên thành bỗng nhiên chấn động, trong mắt các đại lão tổ màn theo vui mừng: “Chí Tôn thức tỉnh rồi!”
Ầm ầm!
Kim Thiền đánh lui bốn vị lão tổ.
Chiến kích kim sắc phá không bay đến, mang theo sức mạnh vô thượng, ngay cả không gian cũng vì thế bị biến dạng theo tạo ra vòng xoáy, hai tay Kim Thiền đẩy về phía trước, chưởng ra bình phong kim sắc.
Răng rắc!
Bình phong bị đánh vỡ.
Kim Thiền bị mấy chục trượng đánh lui.
Chiến kích kim sắc rơi xuống đồng bằng, sau đó có bóng người vạm vỡ rơi xuống, thân thể người trung niên cường tráng, đôi mắt sâu xa đầy nét thăng trầm, bên ngoài cơ thể có sương xám mờ ảo, cho dù là Tiên Vương cũng không dám nhìn thẳng vào.
Tống Chung có chút kinh ngạc: “Là Thương Vân Chí Tôn, không ngờ lão nhân gia sẽ xuất thủ.”
Hắn ta đã đánh giá thấp thực lực của Kim Thiền, trông rất trẻ tuổi không ngờ thực lực lại khủng bố như thế.
Thương Vân Chí Tôn cầm chiến kích kim sắc, hắn ta không hỏi lý do mà trực tiếp xuất thủ, đại địa dưới chân hắn nứt toác ra như mạng nhện, thậm chí còn lõm xuống.
Kim Thiền cầm kim cương chử trong tay, dáng vẻ trang nghiêm, hắn ta xông đến trước mặt, kim cương chử giải phóng lôi đình thánh khiết, đại địa bị chìm ngập trong lôi quang.
Tống Chung và đám lão tổ đều đang rút lui, tu tiên giả xung quanh sớm đã chạy trốn, cường giả trung niên và lão giả đều đang hai mặt nhìn nhau ở phía xa, rõ ràng người đi vào là Trần Mục, tại sao người đi ra lại là Kim Thiền?
Bọn họ nhìn thấy cảnh chiến đấu kinh hoàng thì chạy trốn ra phía xa, hoàn toàn không rảnh bận tâm đến những việc khác.
Trần Mục lặng lẽ đi ra từ trong đường hầm khác, hắn giả trang thành thợ mỏ và mang theo khối hồng thạch nhỏ đi ra, tu tiên giả phụ trách hầm mỏ này đều vui mừng khôn xiết.
“Ngươi đi xuống nghỉ ngơi trước đi.”
“Được.”
Trần Mục biến mất trong nháy mắt, hắn phát hiện tiên sứ trong thành đang ở đầu thành, tiên sứ bạch bào nhìn chăm chú về phía xa, Kim Thiền và Thương Vân Chí Tôn đang đại chiến, bí cảnh kiên cố không thể phá hủy đã chồng chất vết thương.
Ầm!
Trần Mục đánh bay tiên sứ bạch bào, lấy được lệnh bài tiến đến Viễn Cổ Tiên thành từ trên người hắn ta, sau đó khoác bạch bào lên chuẩn bị tiến đến tinh không.
Phía xa, Kim Thiền và Thương Vân Chí Tôn cùng lúc bay lên không trung, dường như bọn họ đã chạm phải cấm chế nào đó, có trật tự đao kiếm vọt ra từ lòng đất.