Trần Mục có thể cảm nhận được cảm giác áp bức của Chí Tôn từ rất xa, may mà thực lực của Kim Thiền không thua kém Thương Vân Chí Tôn, trong tay hắn ta còn có kim cương chử, thậm chí còn có ưu thế.
Bây giờ sự chú ý của tất cả cường giả đều tập trung lên người Kim Thiền, Trần Mục nhân cơ hội đi đến tinh không, hắn dùng Trấn Thiên Ấn che giấu khí tức của mình.
Trần Mục rất nhanh đã đến vùng phụ cận Viễn Cổ Tiên thành, hắn nhìn thấy phù văn viễn cổ khắc trên tường thành , những phù văn kia mang theo năng lượng khủng bố, toàn cổ thành này vốn dĩ chính là sát khí, bên trong còn có Chí Tôn tồn tại.
Hắn có lệnh bài cũng không dám tùy tiện xông vào, nếu như bị Chí Tôn phát hiện thì chẳng khác nào bắt rùa trong hũ.
Trong lúc Trần Mục đang do dự, hai tia u quang phóng lên không trung, Trần Mục cảm nhận được khí tức của Ma Thần, hắn đột nhiên phát hiện đó chính là Nhị Ngũ Ma Thần và Bát Cửu Ma Thần, bọn họ cũng trà trộn vào trong bí cảnh.
“Ma Thần?”
Cường giả trên Viễn Cổ Tiên thành đều trợn to mắt, lập tức có cường giả cấp bậc lão tổ xuất thành nghênh chiến.
Nhị Ngũ Ma Thần còn dễ đối phó, hai vị cường giả Tiên Vương cũng có thể ngăn chặn, nhưng mà Bát Cửu Ma Thần quá mạnh, cường giả Tiên Vương căn bản không thể đối phó với hắn ta.
“Làm càn!”
Các ngôi sao xung quanh đều xuất hiện hư hại.
Giữa ngôi sao xuất hiện thân ảnh đầu trọc, hắn ta vung chưởng trấn áp Bát Cửu Ma Thần, lão tổ trên Viễn Cổ Tiên thành hào hứng nói: “Là Bàn Thạch Chí Tôn.”
“Đi, chúng ta đi giúp trấn áp Ma Thần.” Rất nhanh lại có hai vị cường giả cấp bậc lão tổ rời đi, Viễn Cổ Tiên thành bỗng nhiên trở nên trống không.
Trần Mục không chút do dự, nhân cơ hội này lẻn vào Viễn Cổ Tiên thành, đường phố trong thành vắng tanh, mặt đất trắng tuyết như ngọc, bên trên có khắc tuyệt thế pháp trận.
Tuyệt thế sát trận này rất kinh khủng, cho dù là Chí Tôn cũng không dám tùy tiện đến gần.
【Thành công đánh dấu Viễn Cổ Tiên thành】
【Chúc mừng lấy được Thất Kiếp Luân Hồi Đan】
Trần Mục cảm thấy có gì đó không ổn, bởi vì phần thưởng không đưa trực tiếp cho hắn, chỗ sâu trong Viễn Cổ Tiên thành tóe ra tiên quang bảy sắc, chiếu sáng toàn bộ bí cảnh.
Tất cả lão bối cường giả đều nhìn về phía chỗ sâu trong Viễn Cổ Tiên thành, Tống Chung vừa rút lui từ Viễn Cổ Tiên thành kinh hô nói: “Là Luân Hồi Kim Liên, sao nó lại xuất hiện vào lúc này?”
Trần Mục lao thẳng vào chỗ sâu trong Viễn Cổ Tiên thành.
Ở giữa Tiên thành có hồ nước trong vắt tận đáy, tiên quang bảy sắc xông lên không trung, Luân Hồi Kim Liên thánh khiết chầm chậm nổi lên mặt nước, nó có tổng cộng bảy cánh hoa, thể hiện bảy loại màu sắc khác nhau.
Lúc Trần Mục xuất hiện bên hồ, sớm đã có cường giả chạy đến, hắn chỉ có thể dừng lại bên hồ.
Tống Chung và các lão tổ Tiên Vương cũng chạy đến bên hồ, bọn họ nhìn Luân Hồi Kim Liên bảy sắc bay lên không trung, nhìn thấy hạt sen bảy sắc bên trong tâm sen, trong mắt bọn họ đều chứa lòng tham, Thất Kiếp Luân Hồi Đan cũng có hiệu quả với bọn họ.
Trần Mục không khỏi thầm mắng hệ thống gian lận, không thể đưa thẳng phần thưởng cho hắn sao?
Luân Hồi Kim Liên phản chiếu trong hồ nước đột nhiên tan rã, Thất Kiếp Luân Hồi Đan hóa thành lưu quang lao về phía Trần Mục, hắn vô cùng lúng túng lấy được Thất Kiếp Luân Hồi Đan.
Đại năng bên hồ đều nhìn về phía Trần Mục.
Da mặt Trần Mục co rút, lúc cần đến thì không đến, lúc không nên đến thì lại đến, hắn không chút suy nghĩ liền thu lấy Thất Kiếp Luân Hồi Đan rồi xoay người bỏ chạy.
“Ngăn hắn lại!”
Cường giả xung quanh lấy lại tinh thần.
Phù văn của Viễn Cổ Tiên thành bay lên không trung trong nháy mắt, tạo thành bình phong, tất cả mọi người đều không cách nào rời khỏi, Tống Chung hét lớn: “Đó chắc chắn lag Trần Mục, hắn và Ma Thần cấu kết với nhau muốn giải phóng Ma Thần trong Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực.”
Trần Mục không hiểu gì lại bị vu oan, Ma Thần xuất hiện ở đây chắc chắn là có âm mưu, hiện giờ hắn không kịp suy nghĩ những việc này, nhất định phải nghĩ cách thoát ra ngoài.
Trong Viễn Cổ Tiên thành có rất nhiều cường giả, bọn họ chạy tới từ bốn phương tám hướng, mấy chục tia tiên quang ập tới, Trần Mục hoàn toàn không có chỗ trốn, hắn giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, Hỗn Độn Chung hắc sắc xuất hiện, tiên quang xung quanh đều bị chặn lại.
Có tiên quang đánh liên tục về phía Trần Mục, phòng ngự của Hỗn Độn Chung không thể kéo dài quá lâu, Tống Chung lạnh giọng nói: “Chỉ mình ngươi mà cũng dám xông vào Viễn Cổ Tiên thành.”
Trần Mục biết chính mình không thể kéo dài, chỉ có thể xin giúp đỡ, ý thức của hắn điều khiển Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực thông qua Trấn Thiên Ấn, có ba đạo quang trụ rơi xuống.
Trong Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực, ba đạo quang trụ vừa vặn rơi vào đám người Viêm Sát, Ma Thần và sinh linh cấm kỵ đều chuyển động nhưng tốc độ của mấy người Viêm Sát càng nhanh hơn.
Trong đống phế tích của hầm mỏ.
Thần lực cường ngạnh liên tiếp xuất hiện.
Không chỉ có đại thần của Thần tộc rời khỏi Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực mà còn có Ma Thần cũng rời khỏi theo, Cửu Nhị Ma Thần cười lớn ha ha nói: “Cuối cùng cũng ra ngoài rồi.”
“Không ngờ còn có lão bằng hữu!”
Cửu Nhị Ma Thần nhìn thấy hai tôn Ma Thần trên bầu trời, hắn ta lạnh giọng nói: “Đi giúp bọn họ.”
Hai tôn Ma Thần ra ngoài theo lần lượt là Tam Bát Ma Thần và Nhất Nhất Ma Thần.
Mấy người Viêm Sát lao đến Viễn Cổ Tiên thành.
Đại thế cục của toàn bộ bí cảnh đột nhiên trở nên phức tạp.
“Không ổn, lại có Ma Thần, còn có cả cường giả Thần tộc!” Có lão bối cường giả nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
Đám người Tống Chung đều dừng tấn công, nhìn thấy ba vị đại thần xông đến Viễn Cổ Tiên thành, lúc này ở chỗ sâu trong Tiên thành có lão giả cầm hắc kiếm mục nát xuất hiện ở đầu thành.
Ông ta nâng hắc kiếm trong tay lên, Viễn Cổ Tiên thành phóng ra phù văn cổ lão, có tiếng kèn vang lên, giống như là chiến ca đến từ Thái Cổ.
Trong tường thành Viễn Cổ Tiên thành có ngàn quân vạn mã hư ảo giết tới, bọn họ do phù văn ngưng kết thành nhưng lại sở hữu lực lượng hùng vĩ, đủ để khiến cửu thiên run rẩy.