Mấy người Trần Mục tiếp tục tiến về phía trước, xuyên qua mộ đạo, trước mắt là thế giới dưới lòng đất rộng lớn, cung điện lơ lửng trên không, bên dưới cung điện là bóng tối sâu không thấy đáy.
Âm phong thổi qua từng trận, trong bóng tối có hai con mắt đỏ thẫm mở ra, tiếng xì xào vang lên, phía trên cung điện có đại xà với cặp sừng vàng đang chiếm giữ.
Cà sa của Kim Thiền tỏa ra phật quang, bóng tối bị xua tan, đại xà trên cung điện đột nhiên lao tới, không gian bị bóp méo, cỗ lực lượng kia vô cùng khủng khiếp.
Thế nhưng kim bát giải phóng phật quang, con đại xà kia lập tức bị thu vào kim bát, tay Kim Thiền kéo kim bát, bên trong có con tiểu xà kim sắc đang du động.
Trần Mục trêu đùa nói: “Tiểu hòa thượng, bảo bối trên người ngươi nhiều thật, có thể cho ta mượn hai món không?”
Kim Thiền lắc đầu nói: “Thí chủ, ngươi không có phật tâm, dù có sở hữu kim bát cũng không cách nào thôi động được.”
Trần Mục bọn họ chuẩn bị tiến đến cung điện giữa không trung, bọn họ vừa đến gần, trong vực sâu hắc ám tràn ra gió lạnh rét thấu xương, vô số đại yêu hung niệm lao ra.
Kim Thiền cởi cà sa ra, sau đó ném ra ngoài, cà sa từ từ mở ra, dưới sự chiếu sáng của phật quang, tất cả hung niệm đều bị thanh lọc, Trần Mục cảm thấy ấm áp.
Trần Mục và Hư Ảnh đi đến trước cung điện dưới sự yểm hộ của Kim Thiền, nhìn từ xa cung điện không lớn lắm nhưng khi đến gần lại hiện rõ vẻ hùng vĩ, bậc thang đầu tiên cao mấy trăm trượng, cung điện phía trên bậc thang giống như ngôi sao.
Tòa cung điện này có sự tồn tại của cấm chế, mấy người Trần Mục ở bên ngoài giống như kiến hôi, không cách nào mở ra cung điện.
Hư Ảnh mở ra thông đạo không gian, Trần Mục đi vào bên trong cung điện thông qua thông đạo không gian, ở bên trong cung điện giống như đặt mình vào tinh không mênh mông.
Hắn nhìn thấy ở phía xa có đoàn hào quang chói mắt giống như mặt trời, bên trong quang mang có thân ảnh vĩ ngạn, đạo thân ảnh kia mở mắt ra nhìn xuống Trần Mục.
Ánh mắt kia dường như có thể xuyên thấu tất cả, Trần Mục không chút e ngại, thậm chí còn nhìn thẳng vào thân ảnh kia.
【Thành công đánh dấu Yêu Chủ điện】
【Chúc mừng lấy được Chiêu Yêu Phiên】
Cảnh tượng trước mắt Trần Mục bỗng nhiên biến mất, bóng dáng vĩ ngạn kia biến mất không thấy, trong cung điện trở lại bình thường, tiếp đó tràn ngập huyết quang.
Chiêu Yêu Phiên xuất hiện.
Cán cờ giống như thanh sắt, lá cờ nhuốm máu, bên trên có âm dương khí đang lưu chuyển mang theo năng lượng kinh khủng.
Trần Mục cầm Chiêu Yêu Phiên trong tay, trong cung điện đột nhiên xuất hiện tiếng gào khóc thảm thiếu, hắn cảm nhận được vong linh vô tận bị trấn áp bên dưới cung điện.
“Định!”
Trần Mục thôi động Chiêu Yêu Phiên, huyết quang lan tràn ra, rồi cung điện trở nên yên tĩnh, món chí bảo này không chỉ có thể điều khiển đại yêu còn sống mà còn có thể khống chế vong linh Yêu tộc.
Chiêu Yêu Phiên là hung khí, nhưng chỉ cần sử dụng đúng cách thì có thể giúp ích cho Trần Mục rất nhiều.
Trần Mục mang theo Chiêu Yêu Phiên ra khỏi cung điện, Kim Thiền và Hư Ảnh đi theo bên cạnh hắn: “Trong vực sâu hắc ám có chôn giấu Yêu chủ, ta nhìn thấy quan tài đá của hắn ta.”
Hư Ảnh hỏi: “Muốn đi xuống nhìn xem không? Ta cảm thấy bên dưới có nguy hiểm.”
Trần Mục lắc đầu, khom người nói: “Vẫn không nên quấy rầy tiền bối nghỉ ngơi.”
“Yêu chủ vẫn còn sống?”
Hư Ảnh bị dọa toàn thân toát mồ hôi lạnh.
“Không biết, quấy rầy người chết cũng không tốt lắm.” Trần Mục thu lại Chiêu Yêu Phiên.
Trần Mục không nán lại chỗ này, hắn nhìn chằm chằm vào vực sâu hắc ám thì vẫn luôn cảm thấy không thoải mái, trước khi rời đi, Kim Thiền chuẩn bị thả tiểu xà kim sắc ra ngoài.
Tiểu xà kim sắc đang du động trong kim bát, nó lắc đầu không ngừng, tỏ ý muốn đi theo Kim Thiền.
Kim Thiền liền giữ lại tiểu xà ở trong kim bát.
Trần Mục rời khỏi mộ chủ, Sở Sở vui vẻ chạy qua chào hỏi: “Đại ca ca.”
Trần Mục xoa đầu của Sở Sở.
“Quanh đây có đồ ăn thức uống, chúng ta ở lại chỗ này.” Trần Mục cho thần thuyền dừng giữa không trung.
Sở Sở rất nghe lời, không làm phiền Trần Mục, Kim Thiền đang niệm kinh trong rừng, tiểu xà trong kim bát đang lắng nghe, tiếp nhận Phạn âm tẩy lễ.
Đám người Hư Ảnh phụ trách phòng bị.
Trần Mục ngồi xếp bằng ở phụ cận Yêu Chủ mộ, hắn lấy Thất Kiếp Luân Hồi Đan ra uống trực tiếp, chuẩn bị sau khi đột phá sẽ tìm thế lực Tiên giới tính sổ.
Ngay lúc uống Thất Kiếp Luân Hồi Đan, năng lượng đặc thù khuếch tán trong cơ thể Trần Mục, tiên lực trong cơ thể bắt đầu tăng vọt, toàn thân tản ra hà quang bảy sắc giống như đang ngồi trên đài hoa sen bảy sắc.
Vùng lân cận Yêu Chủ mộ tràn ngập hào quang bảy sắc, yêu thú phía xa đều đang quỳ bái.
Thất Kiếp Luân Hồi Đan chứa đựng năng lượng khổng lồ, tiên lực của Trần Mục đang gia tăng nhanh chóng, lại có năng lượng quy tắc đặc thù hòa vào trong gân cốt huyết nhục.
Huyết dịch trong cơ thể Trần Mục sôi sục như sông lớn tuôn trào không ngừng, cứ như Cửu Thiên Kinh Lôi, bên trong còn in sâu phù văn viễn cổ, Bất Diệt Kinh hiện lên.
Phù văn viễn cổ xuất hiện bên ngoài cơ thể Trần Mục, cuối cùng ngưng kết thành Kim Chung Tráo, làm hắn hiện lên vô cùng thần thánh.
Kim Thiền phát giác được, hắn ta ngẩng đầu lên nhìn Trần Mục đang đắm mình trong hào quang, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nói: “Quả nhiên là vạn pháp đồng nguyên, vạn đạo quy nhất.”
Khi Trần Mục đang hấp thụ năng lượng của Thất Kiếp Luân Hồi Đan, năng lượng trong cơ thể xuất hiện bài xích, hắn nắm giữ nhiều loại sức mạnh quy tắc, còn sở hữu tiên lực và thần lực, sức mạnh nắm giữ tăng lên thì theo đó cũng dần dần mất đi cân bằng.
Sực lượng của Thất Kiếp Luân Hồi Đan vô cùng khủng khiếp, cơ thể hắn đã đang toàn lực hấp thụ, Hồng Mông Thụ và huyết mạch Thần tộc trong cơ thể đều đang hấp thụ.
Sau khi Hồng Mông Thụ thu nhận năng lượng thì tràn trề sinh cơ, giữa các cành cây sinh ra vạn đạo quy tắc xiềng xích.
Huyết mạch Thần tộc ở hai cánh tay càng lúc càng phát ra mạnh mẽ, ngay cả Viêm Sát và Băng Thanh ở phía xa cũng có chút khác biệt, huyết mạch Thần tộc của Trần Mục lờ mờ có chiều hướng quay trở lại.