“Đều là chuyện nên làm.”
Liễu Tố để Trần Mục nghỉ ngơi ở viện tử sâu trong động thiên trước: “Chỗ này là cấm địa của Tử Vi Động Thiên, trưởng lão bình thường đều không thể đặt chân đến đây.”
Trần Mục có thể cảm nhận được tu luyện ở chỗ này có thể thu được hiệu quả gấp nhiều lần, Liễu Tố cười nói: “Tiểu hữu, ta để Tử Huyên ở lại đây hầu hạ ngươi.”
Khuôn mặt đẹp của Ngu Tử Huyên hơi đỏ lên.
“Không cần, ta không cần thiết.”
“Vậy được rồi.”
Liễu Tố không miễn cưỡng, Ngu Tử Huyên lấy hết can đảm thanh thúy nói: “Trần huynh, nếu như có cơ hội luận bàn thì nhờ huynh chỉ điểm ta vài chỗ.”
Trần Mục cười đáp lại: “Được thôi.”
Đợi sau khi mấy người Liễu Tố đi khỏi, trong viện tử yên tĩnh hơn rất nhiều, tuy Hư Ảnh đi theo bên cạnh nhưng hắn ta giống như không tồn tại, rất khó nhận ra hiện diện tại của hắn ta.
Trần Mục lấy Bồ Đề Đạo Đài ra, hắn tu luyện trong cấm địa của Tử Vi Động Thiên, tử khí xung quanh tràn về phía hắn, Hồng Mông Thụ trong cơ thể được nuôi dưỡng.
Năng lượng trong cấm địa trôi đi rất nhanh, Trần Mục tu luyện một lát thì dừng lại, hắn phát hiện dưới lòng đất có mỏ quặng, là Hồng Mông thạch cực kỳ hiếm thấy.
Trần Mục không có ý định cưỡng ép cướp đoạt.
Trưa ngày hôm sau.
Bên trong Tử Vi Động Thiên, ánh mặt trời rạng rỡ.
Trần Mục mặc y phục màu trắng, Hư Ảnh mặc áo bào màu đen, bọn họ không chuẩn bị gì đặc biệt, đi thẳng đến quảng trường nơi ký kết hiệp ước đồng minh, xung quanh có rất nhiều tiểu bối của Tử Vi Động Thiên tập trung lại, bọn họ đều muốn nhìn xem Trần Mục.
Thế nhưng chỉ có hai vị lão giả đến, Trần Mục vẫn còn ấn tượng với lão tổ của Vũ Văn gia, sau khi hắn san bằng Thái Thượng Tiên Cung đã từng gặp ông ta.
“Vũ Văn Hổ bái kiến tiểu hữu.”
“Tiền bối không cần đa lễ.”
Trần Mục mỉm cười chào hỏi với ông ta.
Vị cường giả còn lại kia cũng đứng dậy cung nghênh: “Nam Cung gia, Nam Cung Hùng bái kiến tiểu hữu, vẫn mong tiểu hữu đừng ghét bỏ Nam Cung gia chúng ta.”
Vẻ mặt Trần Mục trịnh trọng nói: “Nếu Nam Cung gia đã nguyện ý tin tưởng ta thì sao ta có thể ghét bỏ được, sau này mọi người còn phải tương trợ lẫn nhau.”
“Nói phải lắm.”
Nam Cung Hùng cười lớn.
Xích Thành Động Thiên không đến làm Trần Mục có chút bất ngờ, dù sao thì hắn cũng có quan hệ gần với Mộ Hồng Liên, theo lý mà nói nàng ta hẳn sẽ khuyên Xích Thành Động Thiên gia nhập liên minh.
Trần Mục suy nghĩ một lát, cảm thấy cũng hợp lý, đứng xem là chắc nhất, hắn chỉ cần làm cho liên minh ngày càng lớn mạnh, tương lai chắc chắn sẽ có rất nhiều thế lực xin vào.
Trần Mục và những người khác ngồi vây quanh bàn tròn cổ mộc, Liễu Tố dẫn đầu mở lời: “Chúng ta thay mặt cho một nửa thế lực ở Vũ Châu, lại cộng thêm thế lực của tiểu hữu, liên minh của chúng ta tự nhiên sẽ là thế lực mạnh nhất Vũ Châu.”
Vũ Văn Hổ cười hỏi: “Không biết liên minh có những quy tắc gì?”
Mấy người Liễu Tố đều nhìn về phía Trần Mục.
Trần Mục cười nói: “Nghe theo chỉ huy của minh chủ, tạo phúc cho bách tính Vũ Châu.”
Chỉ có hai điều kiện đơn giản, Liễu Tố cười nói: “Tử Vi Động Thiên chúng ta gia nhập vô điều kiện.”
Vũ Văn Hổ trịnh trọng nói: “Vũ Văn gia chúng ta cũng gia nhập liên minh vô điều kiện.”
Nam Cung Hùng trầm giọng nói: “Nếu như gặp phải tình huống đặc biệt thì có thể rút khỏi liên minh không?”
Trần Mục trầm giọng nói: “Có thể, bắt buộc phải rút lui trong tình hình bình thường, nếu như đâm sau lưng trong thời chiến thì hậu quả chắc hẳn mọi người cũng biết rõ.”
“Nếu như vậy, Nam Cung gia cũng gia nhập liên minh vô điều kiện, lão tổ tông nhà ta đã xem mệnh cho tiểu hữu, ông ấy nói ngươi mệnh lớn hơn trời.”
“Nhờ tiền bối thay ta cảm tạ lão tiền bối.”
Nam Cung Hùng gật đầu thở dài: “Được, chỉ là thời gian của lão tổ tông nhà ta không còn nhiều, không thể đích thân đến Tử Vi Động Thiên, nếu không thì chắc chắn đã đích thân đến hội kiến.”
Trần Mục nghe vậy, hắn tiện tay lấy ra mấy viện hồng thạch, cười nói: “Chỗ hồng thạch này xem như lễ vật mừng mọi người gia nhập liên minh.”
Trong mắt Liễu Tố hiện lên ánh sáng, bọn họ có thể cảm nhận được năng lượng sinh mệnh chứa trong hồng thạch.
“Đa tạ tiểu hữu!”
Ba vị lão bối cường giả đều chắp tay.
Nam Cung Hùng là kích động nhất: “Lần này lão tổ tông nhà ta được cứu rồi, quyết định của lão nhân gia ông ấy quả nhiên không sai, Nam Cung gia chúng ta thề chết hỗ trợ tiểu hữu.”
Vũ Văn Hổ cũng cảm kích nói: “Đa tạ tiểu hữu, mấy bị trưởng bối nhà ta cũng có thể kéo dài mạng sống rồi.”
Trần Mục hơi ngạc nhiên, Vũ Văn Hổ và Nam Cung Hùng đều là cường giả Tiên Vương, chẳng lẽ gia tộc bọn họ còn có Chí Tôn?
“Nam Cung tiền bối, không biết ta có thể đến Nam Cung gia bái kiến vị tiền bối mà ngươi vừa nói đến được không.” Trần Mục cũng muốn xem nội hàm của Cổ tộc ẩn thế.
Nam Cung Hùng cười đáp lời: “Tất nhiên là được, ta tin lão tổ tông cũng hoan nghênh ngươi.”
Có thế lực ở ba phương đồng ý liên minh, Trần Mục cũng tỏ thành ý, mọi người trò chuyện rất vui vẻ, rất nhanh đã quyết định đặt tổng bộ liên minh ở Quang Minh thành, mỗi thế lực đều phái một số cường giả đại diện đến cư trú ở Quang Minh thành.
Như vậy có thể tăng cường phòng bị của Quang Minh thành, đồng thời cũng có thể liên lạc với các đại thế lực bất cứ lúc nào.
Sau khi xử lý xong chuyện của liên minh, Trần Mục dẫn theo Hư Ảnh và Nam Cung Hùng đi đến Nam Cung gia muốn gặp vị lão bối cường giả đã xem mệnh cho hắn.
Tiên giới, Thiên Châu.
Chủ điện của Thái Thanh Tiên Cung.
Bầu không khí trong đại điện có chút ngưng trọng.
Tiêu Ngọc mặc váy trắng, toàn thân có tiên vụ lượn quanh, nàng ta rất trẻ tuổi nhưng lại tỏa ra áp bức cường ngạnh, là tuyệt đỉnh thiên kiêu đã bước nửa chân vào cảnh giới Tiên Vương, phóng tầm mắt khắp Tiên giới cũng là sự tồn tại hiếm có.
Hiện giờ nàng ta là cung chủ của Thái Thanh Tiên Cung, lúc này trong đại điện có mười mấy vị cường giả đang ngồi, bọn họ là người đại diện cho các thế lực lớn ở Thiên Châu và Địa Châu.