Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 692 - Chương 692: Tiêu Dao Minh (2)

Chương 692: Tiêu Dao Minh (2)

Trần Mục khách khí nói: “Nam Cung tiền bối, sau này chuyện của liên minh còn cần ngài phải theo dõi.”

Nam Cung Hùng thân là cường giả Tiên Vương, lời nói có trọng lượng, mọi người đều bằng lòng nghe theo hắn ta: “Minh chủ yên tâm, đây là chức trách của lão phu.”

Băng Thanh tuy rất mạnh nhưng nàng ta không thích quản lý, cũng không thích làm những việc này.

Phân chia việc quản lý xong, Trần Mục bắt đầu bàn về chuyện quan trọng, hắn trầm giọng nói: “Vừa nhận được tin tức, Thái Thanh Tiên Cung chuẩn bị đối phó với chúng ta.”

Nghe vậy, đại sảnh vốn đang sôi nổi trở nên yên tĩnh, Nam Cung Hùng tỏ thái độ đầu tiên: “Lão tổ tông nhà ta đã nói rồi, thề chết hỗ trợ liên minh.”

Trần Mục từng gặp lão tổ tông của Nam Cung gia, vị cường giả kia suy kiệt thần hồn, mặc dù khí huyết có hồi phục nhưng cưỡng ép xuất thủ thì rất có thể sẽ ngã xuống, đó là “đồ cổ” chân chính.

Vũ Văn Nhạc trầm giọng nói: “Hai vị lão tổ Tiên Vương của Vũ Văn gia ta cũng cùng tiến cùng lùi với Tiêu Dao Minh.”

Lập trường của Lý Thu Cẩm rất kiên định: “Tử Vi Động Thiên chúng ta hỗ trợ Tiêu Dao Minh bất cứ lúc nào.”

Nội hàm của bọn họ rất mạnh, nếu như lấy vốn liếng ra thì sự trợ giúp với Trần Mục là vô cùng lớn.

Trần Mục nghiêm túc nói: “Thái Thanh Tiên Cung đến xâm phạm, mục tiêu chắc chắn là Quang Minh thành, nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ là đảm bảo an toàn cho Quang Minh thành.”

Nam Cung Hùng trịnh trọng nói: “Minh chủ, nếu như xây dựng đại trận thì cần có rất nhiều trận thạch cổ lão, cũng phải mất thời gian rất dài, trong thời gian ngắn rất khó hoàn thành.”

Lý Thu Cẩm trầm giọng nói: “Tử Vi Động Thiên chúng ta có cách bố trí đại trận tinh thần, có thể hoàn thành rất nhanh, cũng có thể ngăn chặn đòn tấn công của đại năng Chí Tôn, nhưng việc bố trí rất phiền phức, đòi hỏi rất nhiều vị Chí Tôn cùng nhau ra tay mới có thể hoàn thành.”

Trần Mục vui mừng khôn xiết: “Băng Thanh, ngươi cùng với Hư Ảnh và Viêm Sát đi theo Lý trưởng lão bày trận.”

“Vâng!”

Băng Thanh có chút không kiên nhẫn.

Hư Ảnh không có ý kiến gì.

Trần Mục biết những đại thần này không dễ hầu hạ, bọn họ đều bị ép phải phục tùng mệnh lệnh.

Hội nghị tiếp tục, bọn họ thảo luận về các vấn đề thưởng phạt, giám sát, chức vụ vân vân, cho đến tận đêm mới kết thúc toàn bộ, sáng sớm hôm sau, tổng bộ của liên minh treo lên tấm biển Tiêu Dao Minh.

Quang Minh thành bắt đầu đi vào quỹ đạo.

Đại trận tinh thần cần luyện hóa ngôi sao trên trời để dung hòa vào đại trận, lấy sức mạnh của ngôi sao để tạo thành kết giới, tuy không phải là sát trận nhưng sức phòng thủ lại kinh người.

Băng Thanh và mấy người Viêm Sát luyện hóa ngôi sao, sau đó bày trí ở phụ cận Quang Minh thành, tạo thành đại trận phòng ngự thông qua trận pháp.

Bách tính bình thường không thể nhìn thấy những ngôi sao này, toàn bộ phạm vi trong bán kính ngàn dặm của Quang Minh thành đều được bao bọc trong đại trận, cho dù có xảy ra chiến trận cũng rất khó ảnh hưởng đến cuộc sống của bách tính trong thành.

Ba ngày sau.

Đại trận tinh thần đã hoàn thành được một nửa.

Đại trận này không phải là kiên cố không thể phá vỡ, có thể ngăn cản được Chí Tôn trong thời gian rất dài, trong thời gian này, mấy người Trần Mục buộc phải đánh bại kẻ địch đến xâm phạm.

Trần Mục dùng Trấn Thiên Ấn quan sát Thiên Châu, hắn phát hiện có cường giả tập kết ở Thái Thanh Tiên Cung, nhưng bọn họ vẫn không hành động tùy tiện.

Thái Thanh Tiên Cung đang đợi quyết định của Thái Sơ Tiên Cung, Trần Mục định tranh thủ thời gian này để về nhà nhìn xem, hắn không dẫn theo Sở Sở.

Trước khi Trần Mục rời đi còn đặc biệt dặn dò Kim Thiền và Băng Thanh chăm sóc tốt cho Sở Sở và Tằng Ngưu.

Vùng Bắc bộ Vũ Châu.

Trần Mục định trực tiếp quay về nhà.

Ý thức của hắn liên lạc với Trần Dĩnh thông qua Trấn Thiên Ấn: “Dĩnh Dĩnh, giúp huynh mở Tiên môn.”

Sau khi Trần Dĩnh nghe được, khuôn mặt xinh đẹp vui mừng nói: “Được ạ, ca, mở cửa ở đâu?”

Trần Mục cười nhẹ đáp: “Ở ngay Trần gia.”

Thế lực thù địch ở Vũ Châu đã bị thanh trừ, hiện giờ Tiêu Dao Minh là thế lực mạnh nhất Vũ Châu, Trần Mục cũng không có gì phải lo ngại.

Trong mắt Trần Dĩnh hiện lên hỏa quang, váy lửa của nàng ta phiêu dật, tư thế hiên ngang, sau lưng ngưng kết ra thần tướng khổng lồ, hai tay Nữ Võ Thần hỏa diễm cầm hai cái chùy lớn, thần uy bá đạo.

Trần Dao cách đó không xa bị kinh động, nàng ta mở mắt ra nhìn về phía tỷ tỷ trên đỉnh núi bên cạnh.

Người trong tộc Trần gia lũ lượt kéo đến đình viện, bọn họ đều nhìn về phía Trần Dĩnh ở chỗ cao.

Trần Dĩnh giơ cánh tay lên, mạnh mẽ nắm chặt nắm đấm, thần tướng sau lưng vung chiến chùy.

Lúc hai cây chiến chùy va chạm, hỏa quang bốc lên ngút trời, bầu trời bị xé toạc, có kim quang rơi xuống không ngừng, Tiên môn bị nàng ta mở ra thành công.

Trần Mục xuyên qua Tiên môn trở về nhân gian.

Nháy mắt hắn đã xuất hiện trên đỉnh núi, hắn có thể cảm nhận được trật tự quy tắc ở đây không đúng, chỉ một chút chấn động nhẹ là có thể khiến một mảnh lớn không gian vỡ vụn.

“Ca!”

Trần Dĩnh nhào vào trong lòng Trần Mục.

Nàng ta thích làm nũng trước mặt Trần Mục.

Trần Mục xoa nhẹ đầu của Trần Dĩnh: “Thức ăn ở Tiên giới vẫn không bằng nhân gian nên không mang đồ ăn về cho muội, chỉ có thể lấy tiên dược xem như đồ ăn vặt.”

“Ca, huynh trở về là muội rất vui rồi, mọi người đều lo lắng cho huynh đấy.” Trần Dĩnh nhướng mày.

Trần Dao đến bên cạnh Trần Mục, nàng ta không thích làm nũng như Trần Dĩnh, từ nhỏ nàng ta đã ngạo kiều, nhưng vẻ vui mừng trong mắt cũng không giấu được.”

Trải qua khoảng thời gian hồi phục này, cảnh giới đã trở về trình độ Kiếm Hoàng, huyết mạch cũng đã khôi phục một phần, so sánh với trạng thái đỉnh phong thì còn kém xa.

Trần Mục nhìn tiểu muội khôi phục sức sống, hắn đưa tay gãi mũi ngọc của tiểu muội, nghiêm túc nói: “Dao Dao, muội yên tâm, ca sẽ giúp muội lấy lại huyết mạch, san bằng Thái Thanh Tiên Cung.”

“Đúng, phải dạy cho bọn họ một bài học!” Trần Dĩnh phụ họa nói, nàng ta hận không thể tự tay giết đến Tiên giới, trả thù cho tiểu muội.

Trần Dao nở nụ cười xinh đẹp, tự tin nói: “Ca, không sao cả, huynh không có huyết mạch cũng có thể trở nên cường đại như thế, muội cũng có thể.”

Bình Luận (0)
Comment