Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 705 - Chương 705: Thiên Đạo Ở Đâu? (2)

Chương 705: Thiên Đạo Ở Đâu? (2)

Sở Sở đứng lên, hai tay nàng ta nắm thành quyền, sát ý trong đôi mắt dần dần nồng đậm.

Kim Thiền nhìn lên Tham Lang tinh, trong mắt không có gợn sóng, Tằng Ngưu nhìn chiến trường, chẳng biết tại sao, trong lòng của hắn ta có chút ngưỡng mộ, khát vọng chiến đấu.

Cả thế gian đều nhìn chăm chú trận chiến này, không đến một khắc cuối cùng, ai cũng không biết kết quả.

Cũng không ai dám tùy tiện nhúng tay vào.

Hô hấp của Trần Mục bỗng nhiên dừng lại, cường giả ở tinh không phát hiện ra đầu tiên, trong con mắt của bọn họ ẩn chứa sự nghi hoặc, có cường giả kinh ngạc nói: "Làm sao có thể?"

Triệu Thiên Uyên và Bàn Thạch Chí Tôn nhìn về phía đối phương, bọn họ không phát hiện được khí tức của Trần Mục: "Vì sao đột nhiên hắn lại ngừng thở?"

"Giả chết đối với hắn cũng không có gì tốt."

Hai vị Chí Tôn đều lộ ra biểu cảm nghi ngờ, bọn họ xác định Trần Mục còn chưa có chết.

Dù cho hô hấp của hắn biến mất, nhịp tim đập cũng ngừng lại rồi, nhưng tần sóng thần hồn vẫn còn đó.

Vừa rồi trạng thái vứt bỏ sinh tử, khiến cho Trần Mục nghe được thanh âm đặc biệt, hắn không đếm xỉa Tiêu Ngọc cũng phải đi bắt lấy, đó là cơ hội duy nhất của hắn.

Trần Mục ngăn che tạp âm giữa thiên địa, đầu tiên hắn che âm thanh của mình trước, kế tiếp là tiếng xì xào bàn tán của chúng sinh.

Sau đó là các loại âm thanh tạp nham.

Thế giới vốn dĩ nên yên tĩnh lại có âm thanh tim đập vang lên, thanh âm kia rung động cổ kim, phảng phất như từ bên trong dòng sông thời gian truyền ra.

Trần Mục phát hiện hô hấp của thiên địa, ý thức của hắn xuất hiện tại tinh không, tìm kiếm bắt nguồn của hô hấp, đáy lòng lẩm bẩm: "Không ở Tiên giới, cũng không ở chỗ sâu trong tinh không, bắt nguồn từ nhân gian."

Ý thức của hắn thông qua Trấn Thiên Ấn đi tới nhân gian, truy tìm tiếng hô hấp đi đến Hoang Châu, nguồn gốc của âm thanh từ sâu trong lòng đất.

Ý thức của Trần Mục đến chỗ sâu trong lòng đất, hắn nhìn thấy Hoàng Kim Thụ chôn sâu trong lòng đất.

Bên trong Hoàng Kim Thụ còn to lớn hơn ngôi sao bình thường, nguồn gốc của tiếng tim đập và tiếng hít thở bắt nguồn từ nơi đây, hắn tiến vào bên trong Hoàng Kim Thụ, năng lượng ở nơi này rất đặc biệt, còn phát hiện ra sinh linh giống như thiếu nữ.

Thiếu nữ co quắp ở trong chất lỏng màu vàng, mặc dù chỉ là ý thức nhưng Trần Mục có thể xác định thiếu nữ tóc vàng không phải là thực thể, mà chính là năng lượng thể đặc biệt.

"Không nghĩ tới vẫn là bị ngươi phát hiện."

Thiếu nữ tóc vàng ngâm mình ở trong chất lỏng màu vàng mở mắt ra, nàng ta để chân trần, mái tóc dài vàng óng bao vây lấy thân thể, toàn thân như ngọc tinh xảo.

Trần Mục nghe giọng điệu của nàng ta, có vẻ như còn biết mình: "Ngươi là hiển hóa của Thiên Đạo?"

Dưới thân thiếu nữ tóc vàng xuất hiện vương toạ hoàng kim, nàng ta cao cao tại thượng, nhìn xuống Trần Mục, lạnh nhạt nói: "Ha ha, ta là chúa tể Thiên Đạo."

Trần Mục không bị khí thế của nàng ta trấn trụ: "Nếu ngươi là chúa tể Thiên Đạo, còn cần phải trốn?"

Trong mắt thiếu nữ tóc vàng mang theo tức giận, nàng ta có cảm xúc, bắt chéo hai chân, không nói gì, Trần Mục cảm thấy nàng ta là hóa thân của Thiên Đạo, lại không có uy nghiêm vốn có của Thiên Đạo.

"Ma Chủ đang trảm đạo, ngươi hẳn là biết rõ, ta muốn biết nguyên nhân?" Trần Mục bình tĩnh nói.

Vương tọa kim sắc bỗng nhiên chuyển đi qua: "Trần Mục, ngươi sắp chết rồi, nghĩ cách sống sót trước đã."

"Ta sẽ."

Ý thức của Trần Mục trở lại thức hải, hắn mở mắt ra, trong đôi mắt hiện ra ánh sáng sáng tỏ.

Hắn nâng cánh tay trái lên, bắt lấy cổ tay Tiêu Ngọc: "Là lúc tính toán rõ ràng rồi."

Răng rắc!

Cổ tay Tiêu Ngọc vặn vẹo biến hình.

Trần Mục kế tiếp đá ra một cước, lồng ngực Tiêu Ngọc lún vào, cường giả Tiên giới khiếp sợ nói: "Hắn vẫn còn có sức mạnh mạnh như thế?"

"Năng lượng đặc biệt!"

"Đó hẳn là là sức mạnh tín ngưỡng."

Cường giả lão bối nhìn ra manh mối, trên thân Trần Mục bao phủ ánh sáng mông lung, hắn thôi động sức mạnh của tín ngưỡng, cỗ sức mạnh này cực kỳ mạnh.

Từ rất nhiều năm trước kia Trần Mục đã nắm giữ Hạo Nhiên Kiếm Ý, giờ phút này hắn mới thật sự hiểu chân lý của Hạo Nhiên Kiếm Ý, một phần tín ngưỡng của sinh linh đã có sức mạnh to lớn như thế, nếu như tập hợp tín ngưỡng của chúng sinh, vậy uy lực kia khó có thể tưởng tượng.

Tiêu Ngọc bị đánh lui, trong mắt nàng ta ẩn chứa sự không cam lòng: "Ta sẽ không thua, ta tuyệt không…"

Trần Mục tập trung sức mạnh tín ngưỡng ở trong nắm đấm bên cánh tay trái, đấm về phía Tiêu Ngọc, quyền quang chói lọi như là ánh bình minh, mang theo sự ấm áp.

Tiêu Ngọc nhìn quyền quang tới gần, cuối cùng tỉnh ngộ, "Ta thua rồi…"

Đạo quyền quang chói lọi kia như phù dung sớm nở tối tàn, tinh không khôi phục lại yên tĩnh, Tiêu Ngọc hóa thành bột mịn ở bên trong quyền quang, vẻ mặt của các cường giả Tiên giới khác nhau.

Chỉ có Trần Mục ngẩng đầu đứng thẳng.

Trần Mục hao hết tất cả lực lượng, hắn phục dụng hồng thạch để bổ sung năng lượng, trận chiến này giúp cho hắn thu hoạch được rất nhiều, đặc biệt là có manh mối của Thiên Đạo.

Đùng!

Tinh không chấn động mạnh lần nữa.

Tiêu Lạc Mộc và Bàn Thạch Chí Tôn cách không đối chưởng, đây là chuyện mà Trần Mục cũng không nghĩ tới.

Trần Mục nhìn Tiêu Lạc Mộc, cười lạnh nói: "Xem ra Thái Thanh Tiên Cung muốn nuốt lời."

Nam Cung Thần đi tới bên cạnh Trần Mục: "Tiểu hữu, hôm nay lão phu bảo vệ ngươi chu toàn."

Sương Mãn Thiên cùng Vũ Văn Khâm cũng đến bên cạnh Trần Mục, phía sau Tiêu Lạc Mộc có lượng lợn thế lực cường giả đứng đó, thậm chí còn có hai vị Chí Tôn Yêu tộc.

Quang Minh thành, Hư Ảnh duỗi một ngón tay, hắn ta mở ra thông đạo không gian: "Chúng ta đi!"

Băng Thanh và Viêm Sát theo sát phía sau, Sở Sở xông vào thông đạo không gian, Kim Thiền thấy thế cũng mang theo Tằng Ngưu đi theo, ngay cả Nam Cung Hùng cũng tiến về tinh không, nguy cơ chân chính tới rồi.

Nếu như Trần Mục xảy ra chuyện, Quang Minh thành và Tiêu Dao minh cũng không cần phải tồn tại nữa.

Theo việc đám đại thần Viêm Sát xuất hiện, tình thế trên không ở Tham Lang tinh giương cung bạt kiếm.

Sở Sở chạy đến trước người Trần Mục, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nói: "Đại ca ca, ta bảo vệ ngươi."

Bình Luận (0)
Comment