Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 708 - Chương 708: Đế Phủ Giáng Lâm (2)

Chương 708: Đế Phủ Giáng Lâm (2)

"Nàng ta vừa đến chiến trường chỗ sâu trong tinh không, muốn nghịch chuyển cục thế căn bản là không có khả năng, chỉ có thể trì hoãn thời gian, hy vọng ngươi có thể nắm chắc cơ hội."

Trần Mục nhìn thấy bóng lưng của Khương Phục Tiên, vẻ mặt hắn ngưng trọng nói: "Dù cho nơi đó chớp mắt ngàn năm, ta muốn đăng lâm tuyệt đỉnh trong thời gian ngắn cũng không có khả năng."

Thiếu nữ tóc vàng khẽ cười nói: "Chờ ngươi khôi phục lại đỉnh phong, ta có thể cho ngươi đến nhân gian tìm cơ hội của ta, nơi này giúp cho ngươi trở thành Chí Tôn trong thời gian ngắn."

"Cơ hội?"

"Điều kiện của ngươi là gì?"

Trần Mục nhìn thiếu nữ tóc vàng, người sau khẽ cười nói: "Không có điều kiện, kỳ thật chúng ta có duyên, còn về là duyên gì, thì sau này ngươi sẽ biết."

"Đa tạ."

Trần Mục chắp tay nói.

Thiếu nữ tóc vàng trầm giọng nói: "Đừng vui mừng quá sớm, nguy cơ của Tiên giới vẫn còn chưa kết thúc, có ba vị Ma Thần rất đặc biệt, đám người Cửu Thất Ma Thần, Cửu Bát Ma Thần, Cửu Cửu Ma Thần đều là một bộ phận của Ma Chủ, bọn họ đã chú ý tới ngươi, thậm chí muốn thông qua ngươi để tìm ra ta, ngươi tạm thời đừng tới tìm ta, khôi phục đỉnh phong trước, sau đó tách khỏi Sở Sở, rồi lại đến nhân gian."

"Chẳng lẽ Sở Sở có vấn đề?"

"Nàng ta là đôi mắt của Ma Chủ, thứ nàng ta nhìn thấy, Ma Chủ cũng có thể nhìn thấy, Cửu Bát Ma Thần là cánh tay của Ma Chủ, ngang với Chí Cao Thần, chỉ có Đại Đế Tiên tộc có thể đối kháng cùng, Cửu Cửu Ma Thần là tim của Ma Chủ, bị phong ấn ở Thiên Châu Tiên giới, hắn ta có sức mạnh mà ngay cả Đại Đế Tiên tộc cũng không có cách nào ngăn cản, tuyệt không thể để hắn ta trốn thoát."

"Ta hiểu rồi."

Trần Mục gật gật đầu, không ngờ rằng cửu giai Ma Thần thì Tiên giới đã có ba tên, xem ra Cửu Bát Ma Thần nấp ở phía sau: "Cửu Bát Ma Thần ở nơi nào?"

Thiếu nữ tóc vàng vừa cười vừa nói: "Hắn ta mới từ Tham Lang tinh rời đi, có thể có liên quan với ngươi, bởi vì tồn tại của đế kiếm, cho nên không dám tùy tiện xuất thủ."

"Cái gì!"

Trần Mục kinh ngạc lần nữa.

Cửu Bát Ma Thần vậy mà lại trốn ở Tham Lang tinh, đó tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên, thiếu nữ tóc vàng nhắc nhở: "Hắn ta thông qua Sở Sở nhìn thấy hành tung của ngươi, e rằng là muốn thông qua ngươi để tìm kiếm tung tích của ta."

"Tại sao lại xác định là ta?"

"Bởi vì trên người ngươi có mảnh vỡ Thiên Đạo."

Trần Mục nhíu mày, tổ tiên Trần gia cũng đã nói việc này, nhưng Trần Mục lại không có phát hiện ra sự tồn tại của mảnh vỡ Thiên Đạo, thiếu nữ tóc vàng quay người: "Ta phải nhắc nhở ngươi, thế lực Tiên tộc sắp giáng lâm, ta cố ý che giấu vị trí của bỉ ngạn, có lẽ bọn họ phát hiện mảnh vỡ Thiên Đạo trên người ngươi, cho nên Đế phủ trở về rồi."

"Tại sao Đế phủ phải rời đi?"

"Ma Chủ muốn diệt thế, bọn họ cũng rõ ràng, tất nhiên không có khả năng ở lại đây chờ chết, có điều thông đạo vị diện xuất hiện biến cố, bọn họ không có cách nào rời đi."

Trần Mục nhíu mày, trầm giọng nói: "Đế phủ trở về, sao ta có thể ngăn cản?"

Thiếu nữ tóc vàng ngoái nhìn cười một tiếng: "Thiên địa cấm chế do ta khống chế, cường giả Đế cảnh tạm thời không cách nào giáng lâm được, ngươi mau chóng khôi phục lại đỉnh phong, sau đó nghĩ biện pháp đến nhân gian tìm ta, đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi đột phá."

Ý thức của Trần Mục trở lại thức hải, trong chốc lát hắn không cách nào hoàn toàn tiếp thu được tin tức vừa rồi, cũng không hề hoàn toàn tin tưởng thiếu nữ tóc vàng.

"Nguy cơ tứ phía, nhất định phải trở nên mạnh hơn!" Trần Mục bình tĩnh lại, không nghĩ ngợi gì cả, chuyên tâm tu luyện để khôi phục, năng lượng dồi dào tràn vào trong cơ thể.

Sau khi cánh tay phải mọc lại, không được cường đại như lúc đầu, muốn khôi phục lại đỉnh phong cần thời gian rất lâu.

Một năm nhanh chóng qua đi.

Bách tính trong Quang Minh thành cũng mở rộng đến hai trăm vạn, cùng với việc bách tính bên trong Quang Minh thành tăng lên, hương hỏa bên trong Quang Minh Thần Miếu cũng không ngừng, càng ngày càng nhiều bách tính vào ở bên trong thành, Tiêu Dao minh còn thành lập thần miếu ở các nơi.

Sau khi đại chiến qua đi, Xích Thành Động Thiên cùng Tiêu gia Cổ tộc lần lượt tới qua Quang Minh thành, bọn họ cũng muốn gia nhập Tiêu Dao minh, Trần Mục đang bế quan, Nam Cung Hùng không có quyền đồng ý, liền để bọn họ trở về chờ tin tức.

Trong viện tổng bộ Tiêu Dao minh, một mình Sở Sở ngồi ngẩn người, Tằng Ngưu đi tới: "Sở Sở, hình như là ngươi không vui?"

Sở Sở lắc đầu: "A Ngưu ca, ta không sao, chỉ là nhớ đại ca ca."

"Kim Thiền sư phụ nói lão đại đang bế quan."

"Ta biết."

Sở Sở đột nhiên đứng lên: "A Ngưu ca, chúng ta ra ngoài tìm đồ ăn đi."

Tằng Ngưu gật đầu: "Được thôi."

Sở Sở và Tằng Ngưu rời khỏi tiểu viện, sau khi Kim Thiền nhìn thấy, bèn đi theo phía sau bọn họ.

Đại sự của Tiêu Dao minh chủ yếu là do Nam Cung Hùng phụ trách, việc vặt đều là do tiểu bối phụ trách.

Ngu Tử Huyên tìm tới Nam Cung Hùng, vẻ mặt cung kính nói: "Nam Cung tiền bối, Thái Thanh Tiên Cung vốn nên giao nạp tài nguyên, đến bây giờ cũng không có đưa cho chúng ta."

Nam Cung Hùng khẽ nhíu mày: "Liên minh nơi này còn ổn, nhưng Quang Minh thành cần lượng lớn tài nguyên để vận hành, vốn là tài nguyên Thái Thanh Tiên Cung đưa có thể làm giảm áp lực của chúng ta, bây giờ xem ra bọn họ là cố ý không đưa."

Ngu Tử Huyên nghi ngờ nói: "Không phải ngài nói Thái Sơ Tiên Cung đáp ứng sẽ giám sát sao?"

Nam Cung Hùng trầm giọng nói: "Khó mà nói, có lẽ là bị Thái Sơ Tiên Cung cướp đi cũng nói không chừng."

Ngu Tử Huyên gật đầu, sau đó nói tiếp: "Tai mắt của chúng ta phát hiện có chiếc chiến thuyền cổ xuất hiện ở Thiên Châu, bọn họ ghi chép lại hình dáng của lá cờ, không biết thuộc về thế lực nào, còn mời Nam Cung tiền bối xem qua."

Nam Cung Hùng nhìn thấy lá cờ trên trục cuốn tranh cũng không có cách nào đưa ra phán đoán, nhàn nhạt nói: "Ta lấy đưa cho lão tổ tông nhìn xem, Tử Huyên, ngươi tiếp tục làm việc đi."

Ngu Tử Huyên cung kính nói: "Vâng."

Nam Cung Hùng đem trục cuốn tranh đưa cho Nam Cung Thần ở tạm tại Quang Minh thành, người sau nhìn thấy trục cuốn, trong mắt mang theo sự kinh ngạc, vẻ mặt ông ta ngưng trọng nói: "Đây là lá cờ của Đế phủ! Nói như vậy bọn họ trở về rồi!"

Bình Luận (0)
Comment