"Đế phủ?"
Trước kia Nam Cung Hùng từng nghe nói tới.
Vẻ mặt Nam Cung Thần nghiêm túc nói: "Năm đó Đế phủ có thể chống lại thần đình, nhưng mà đột nhiên lại biến mất, không ngờ rằng bọn họ lại đột nhiên xuất hiện."
Vẻ mặt Nam Cung Hùng ngưng trọng nói: "Ta nghe nói tam đại tiên cung có quan hệ với Đế phủ."
"Chuyện này đừng rêu rao, miễn cho gây nên hoảng loạn, hiện tại còn chưa biết nguyên nhân Đế phủ trở về, trước tiên chờ minh chủ xuất quan đã." Nam Cung Thần dặn dò nói.
Nam Cung Hùng gật đầu: "Ta đã hiểu."
Ba ngày sau.
Có cổ thuyền xuất hiện ở gần Quang Minh thành.
Tịnh Vân lão tổ chỉ về đằng trước: "Vô Song đế tử, đây chính là Quang Minh thành, hôm đó chính là Trần Mục giết chết Tiêu Ngọc, còn xin ngài chủ trì công đạo cho bọn ta."
Trên cổ thuyền có nam tử khí vũ hiên ngang đứng đấy, thân hắn ta mặc mũ giáp màu vàng, dáng người khôi ngô, toàn thân tản ra uy áp mạnh mẽ, ngay cả Tiên Vương cũng phải cúi đầu.
Phía sau hắn ta còn có hai vị lão giả cũng sâu không thấy đáy, thanh niên người mặc mũ giáp màu vàng gọi là Lâm Vô Song, đến từ Đế phủ, được xưng là đế tử.
Bên cạnh Lâm Vô Song còn có vị tiên tử váy lục, đứng ở trong mây mù, như ẩn như hiện, Lăng Tinh Nguyệt nói khẽ: "Vô Song đại ca, Quang Minh thành này xem ra không đơn giản, tiểu muội đề nghị lại đợi thêm."
Lâm Vô Song cũng cảm thấy khó có thể nắm chắc.
Nam Cung Hùng đi tới đầu thành, ông ta chắp tay với phương hướng của cổ thuyền: "Không biết các vị có chuyện gì?"
Lâm Vô Song đạp không mà đi, nhàn nhạt nói: "Ta đến từ Đế phủ, muốn gặp Trần Mục."
Nam Cung Hùng chắp tay nói: "Xin lỗi, minh chủ của bọn ta đang lúc bế quan, không có thời gian."
Lâm Vô Song khẽ nhíu mày, hắn ta nhìn ra được Quang Minh thành không đơn giản, không chỉ có Tiên Vương, còn có Chí Tôn cùng đại thần, tuyệt đối không phải nơi bây giờ bọn họ có thể san bằng.
Lăng Tinh Nguyệt bước đi nhẹ nhàng, mỉm cười nói: "Chúng ta không có ác ý, chỉ là muốn gặp mặt Trần Mục, nghe nói hắn thiên túng thần võ, muốn được thấy chân dung."
Nam Cung Hùng chắp tay nói: "Thật sự xin lỗi, minh chủ đang lúc bế quan, không tiện, các vị đường xa mà đến, không ngại vào trong thành nghỉ chân một chút."
Lời này vừa nói ra, Lâm Vô Song khẽ nhíu mày, hắn ta đương nhiên biết nguy hiểm ở trong thành, Lăng Tinh Nguyệt vừa cười vừa nói: "Đa tạ ý tốt, chúng ta vẫn còn có việc khác, chỉ là đi ngang qua Vũ Châu, cho nên mới tới xem xem."
Trước khi đi, Lâm Vô Song lạnh giọng nói: "Nói cho Trần Mục, bảo hắn thần phục Đế phủ, hắn có thời gian nửa năm có thể cân nhắc, bằng không hậu quả tự chịu."
Nghe vậy.
Nam Cung Hùng chau mày.
Mà cao tầng liên minh đều nhận được tin tức.
Bọn họ có thể xác định thật sự là Đế phủ trở về.
Ba tháng sau.
Tổng bộ liên minh, cùng với tiếng rồng kêu phượng hót, Trần Mục phá quan mà ra, hắn khôi phục lại đỉnh phong, mạnh hơn so với trước kia, nắm giữ sức mạnh quy tắc càng thêm thuần thục.
Đám người Nam Cung Hùng lập tức đến đây chúc mừng, Sở Sở cũng chạy qua đây tới gần Trần Mục.
"Minh chủ, có chuyện rất quan trọng cần phải nói với ngài, Đế phủ trở về, bọn họ nói muốn ngài thần phục trong vòng nửa năm, bằng không hậu quả tự chịu, hiện tại đã trôi qua ba tháng, còn lại ba tháng thời gian."
Nam Cung Hùng có chút lo lắng, bọn họ biết nội tình của Đế phủ, khai chiến với thần đình, không nghĩ cũng biết, tuyệt đối không phải là liên minh vừa cất bước có thể đối kháng được.
Trần Mục khẽ cười nói: "Nam Cung tiền bối, không cần lo lắng, nếu bọn họ thật sự có thể thu phục được chúng ta, thì nào cần nửa năm? Rất rõ ràng hiện tại bọn họ không có năng lực."
Có thiếu nữ tóc vàng nhắc nhở từ sớm, Trần Mục cũng không có quá bối rối, hắn hiện đang khôi phục đỉnh phong, còn có thời gian đi tới nhân gian tiếp tục mạnh lên.
Nhìn thấy Trần Mục không hoảng chút nào.
Đám cao cấp Nam Cung Hùng cũng an tâm rất nhiều.
Trần Mục biết rõ thời gian của mình không nhiều, muốn có được sức mạnh đối kháng với Đế phủ trong ba tháng, chỉ có thể tin tưởng thiếu nữ tóc vàng.
Quang Minh thành.
Đại sảnh hội nghị.
Nam Cung Hùng đang báo cáo tình hình gần đây: "Minh chủ, Xích Thành Động Thiên và Tiêu gia Cổ tộc vốn dĩ muốn gia nhập liên minh, từ sau khi cường giả Đế phủ đến Vũ Châu, bọn họ nhao nhao bày tỏ phân rõ giới hạn với chúng ta."
Cao tầng có mặt ở đây cũng không nhịn được cười ra tiếng, Sương Mãn Thiên nhẹ giọng lẩm bẩm nói: "Không bằng giải quyết những thứ gió chiều nào theo chiều nấy này trước, miễn cho ngày sau thêm phiền."
Vũ Văn Khâm lắc đầu: "Chúng ta đánh tan từng cái thì đơn giản, nhưng mà Đế phủ và những thế lực Tiên giới khác có thể dựa vào chuyện này mà làm khó dễ."
"Không cần phải để ý đến bọn họ, hiện tại uy hiếp lớn nhất là Đế phủ, Tiên tộc của Đế phủ vẫn là có khác biệt rất lớn với tu tiên giả chúng ta."
Trần Mục nghiêm túc nói: "Năm đó, Đế phủ biết Tiên giới sắp phải diệt vong, lựa chọn cả tộc rời đi, bọn họ sẽ không để ý tới sống chết của chúng ta!"
Nam Cung Thần gật đầu: "Tiểu hữu nói không sai, lão phu năm đó cũng đã được nghe nói tới thuyết pháp này, Đế phủ còn mang đi đại lượng tài nguyên của Tiên giới, dẫn đến việc Tiên giới bây giờ không còn phồn vinh như trước kia."
Sương Mãn Thiên nghi ngờ nói: "Đế phủ trở về, chẳng lẽ là có biện pháp ngăn cản diệt vong?"
Ngu Tử Huyên đứng ở sau lưng Sương Mãn Thiên: "Minh chủ, các vị tiền bối, Mộ Hồng Liên của Xích Thành Động Thiên từng đến, nàng ta nói Đế phủ phái cường giả đi tới Xích Thành Động Thiên, vị cường giả kia nói ngày tận thế của Tiên giới sắp đến, chỉ có đi theo Đế phủ mới có hi vọng."
Trần Mục biết nguyên nhân Đế phủ trở về, năm đó thiếu nữ tóc vàng suýt chút nữa bị Tiên Tổ thôn phệ, chắc hẳn Đế phủ đoán được trên người hắn có tọa độ.
Chỗ Hoàng Kim Thụ mà thiếu nữ tóc vàng ở, có căn nguyên vật chất tinh khiết nhất giữa đất trời, nếu như có thể có được, nhất định có thể đạt được sức mạnh cường đại.
"So với được cứu, không bằng tự cứu, ta sẽ nghĩ cách, các vị không cần lo lắng."