Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 711 - Chương 711: Bí Mật Của Lăng Vân Tông (2)

Chương 711: Bí Mật Của Lăng Vân Tông (2)

Trần Mục tê cả da đầu, còn tưởng rằng thật sự có thể thuận lợi trở về, bầu trời giống như là muốn xé rách ra, vô số lôi đình rực lửa đan xen.

Ngay đến cả Chí Tôn cũng không dám vượt giới, có thể thấy được sự khủng bố của Thiên Đạo phản phệ, Trần Mục bay vọt lên trời, hắn không muốn thiên kiếp tạo thành phá hoại không cần thiết đối với nhân gian.

Ầm ầm!

Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên.

Toàn bộ Bắc Hoang đều bị đạo tiếng sấm này làm chấn động.

Trần gia, hai tỷ muội Trần Dĩnh và Trần Dao đều phát giác được khí tức của Trần Mục: "Ca ca trở về rồi!"

Hai tỷ muội lập tức chạy tới vùng phía tây Bắc Hoang.

Trần Mục đi tới chỗ cao, hắn bị hàng trăm hàng ngàn đạo lôi kiếp quấn quanh, toàn thân tắm trong lôi quang, năng lượng cuồng bạo phảng phất như muốn xé rách hắn.

Thiên Đạo phản phệ càng cuồng bạo hơn so với thiên kiếp tầm thường, toàn thân Trần Mục giống như bị kim châm, xương sống lưng phát lạnh, hắn chỉ có thể điều chỉnh hô hấp, vận chuyển Bất Diệt Kinh đối kháng với thiên kiếp, trong máu thịt lóe ra Bất Diệt Kinh Văn.

Trần Dĩnh và Trần Dao đuổi tới vùng phía tây Bắc Hoang, lúc các nàng nhìn thấy Trần Mục trong mắt mang theo vui sướng, nhưng mà nhìn thấy hắn bị Thiên Đạo phản phệ, tâm trạng đột nhiên trở nên căng thẳng.

Trần Mục ngồi xếp bằng ở trong lôi hải, lôi kiếp cuồng bạo muốn xé nát hắn, nhục thể của hắn không ngừng bị tổn hại, sau đó lại không ngừng hồi phục lại như cũ, quá trình này quả thực sống không bằng chết, hắn chỉ có thể im lặng mà chống đỡ.

Trong mắt Trần Dĩnh tràn ngập tín nhiệm: "Dao Dao, đừng lo lắng, ca ca chắc chắn sẽ không có chuyện gì."

"Ừm."

Trần Dao trịnh trọng gật đầu.

Trần Mục phát giác được hai muội muội tại ở gần đó, hắn phải chống chọi với Thiên Đạo phản phệ, không có thời gian phân tâm, năng lượng cuồng bạo tràn vào trong cơ thể, may mà có sức mạnh thôn phệ luyện hóa, và cả sức mạnh không gian để chứa đựng.

Cường giả Tiên Vương bình thường sớm đã không chịu được, Trần Mục lại thành công chống chọi được với phản phệ, lôi kiếp không ngừng tẩy lễ nhục thể của hắn, hết lần này tới lần khác.

Thân thể của Trần Mục không ngừng rách nát rồi lại phục hồi như cũ, cho dù là thiên kiếp cường đại, cũng không thể phá hủy được hắn.

Thiên kiếp tiếp tục bảy ngày vẫn còn chưa kết thúc.

Tần Nghê Thường đuổi tới Bắc Hoang, nàng ta nhìn thấy tỷ muội Trần Dĩnh, còn có Trần Mục, nàng ta đã đoán động tĩnh ở Bắc Hoang có liên quan tới Trần Mục, cho nên chạy đến đây.

Xung quanh còn có rất nhiều thế lực tu tiên đang vây xem.

"Dĩnh Dĩnh, Dao Dao."

"Nghê Thường tỷ."

Tần Nghê Thường đi tới bên cạnh Trần Dĩnh: "Ca ngươi gặp phải Thiên Đạo phản phệ, hắn là cố ý?"

Trần Dĩnh lắc đầu: "Không rõ lắm, ca ta cũng không nhắc nhở ta, huynh ấy đột nhiên trở về."

Tần Nghê Thường than hãi nói: "Trước kia chưa từng có cường giả có thể tự mình từ Tiên giới giáng lâm xuống nhân gian, không hổ là tiểu sư đệ, có thể làm được chuyện mà những người khác không làm được."

Các nàng suy đoán Trần Mục là cố ý tiếp nhận Thiên Đạo phản phệ, dùng cái này để mài luyện bản thân, cho nên không có quấy rầy, yên tĩnh đứng xem ở bên cạnh.

Trần Mục không phải là tự mình muốn tiếp nhận Thiên Đạo phản phệ, mà chính là bị thiếu nữ tóc vàng gài bẫy, thân thể của hắn đang không ngừng rách nát, không ngừng tái tạo, loại cảm giác này không biết tra tấn tới cỡ nào, ngay đến cả linh hồn cũng đều đang run rẩy.

Thiên Đạo phản phệ không có phá hủy được Trần Mục, ngược lại khiến cho hắn trở nên càng thêm cường đại, nhục thân đang thôn phệ năng lượng lôi kiếp, tiên lực trong cơ thể càng ngày càng mạnh.

Hơn nửa tháng trôi qua, lôi kiếp rốt cục cũng lắng lại, Trần Mục thuận lợi chống đỡ qua Thiên Đạo phản phệ, hắn cảm thấy bản thân trở nên viên mãn ở cảnh giới Tiên Vương.

Cuối cùng Trần Mục cũng không cần lo lắng Thiên Đạo phản phệ, hắn dịch chuyển đến bên cạnh tỷ muội Trần Dĩnh: "Dĩnh Dĩnh, Dao Dao, sư tỷ, các ngươi không mệt sao?"

Trần Dĩnh kéo cánh tay Trần Mục, cười duyên nói: "Không mệt, ca, huynh chủ động tiếp nhận Thiên Đạo phản phệ, là định thường ở lại nhân gian sao?"

Trần Mục khẽ lắc đầu: "Dĩ nhiên không phải, còn có chuyện rất quan trọng chờ ta đi làm."

Tần Nghê Thường hơi hơi nhướn mày: "Đệ có thể có chuyện quan trọng gì, khẳng định là muốn đi đón sư tỷ."

Trần Dĩnh và Trần Dao đều che miệng cười trộm.

Trần Mục cũng không có phản bác, hắn nhìn về phía Trần Dao, sau đó lấy ra tuyệt thế tiên kiếm hiện ra tử quang: "Dao Dao, hi vọng muội có thể thích thanh tiên kiếm này."

Trong mắt Trần Dao ẩn chứa ánh sáng, nàng ta nhận lấy tiên kiếm, rất yêu thích: "Ca, cám ơn huynh."

Trần Mục nhìn thấy vẻ mặt vui cười của tiểu muội thì rất vui vẻ: "Các muội về nhà trước, ta còn có chuyện rất quan trọng phải xử lý, đợi xử lý xong sẽ trở về."

"Ca, huynh phải cẩn thận."

"Vậy bọn muội về nhà trước chờ huynh."

Trần Dĩnh và Trần Dao quay người trở về Trần gia.

Trần Mục nhìn về phía Tần Nghê Thường, vừa cười vừa nói: "Sư tỷ, đệ mang tỷ về Lăng Vân tông một chuyến."

Tần Nghê Thường gật đầu cười khẽ: "Được thôi, thuận tiện nói cho sư tỷ nghe những gì đệ trải qua ở Tiên giới."

"Được."

Trần Mục đưa tay mở ra thông đạo không gian.

Tần Nghê Thường hơi kinh ngạc, nháy mắt nàng ta liền theo Trần Mục trở lại Lăng Vân tông: "Nhanh như vậy!"

Trần Mục lấy ra một bình tiên đan: "Sư tỷ, bình tiên đan này có thể giúp cho tỷ nhanh chóng đột phá đến Kiếm Thánh đỉnh phong, có điều muốn trở thành tiên ở nhân gian, độ khó rất lớn, tỷ có thể tích cóp từ từ, sau này tiến về Tiên giới đột phá."

Tần Nghê Thường nhận lấy tiên đan, trong mắt mang theo ý cười: "Không uổng công sư tỷ thương ngươi, còn biết nịnh nọt sư tỷ, ta không thèm thành tiên, ở nhân gian khá nhàn nhã."

Kế tiếp Trần Mục lấy ra đống lớn tài nguyên: "Những tài nguyên này phân cho tiểu bối Lăng Vân tông đi, bọn họ đã giúp đệ làm rất nhiều nhiệm vụ, xem như thù lao."

"Tiểu sư đệ, thù lao của đệ có chút phong phú đấy, bọn họ có sư thúc tốt như đệ này, là thật may mắn." Tần Nghê Thường nhận lấy tất cả tài nguyên.

Một mình Trần Mục trở lại Ngạo Kiếm phong.

Bình Luận (0)
Comment