Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 787 - Chương 787: Lạp Sát Phệ Tinh Thú (1)

Chương 787: Lạp Sát Phệ Tinh Thú (1)

Nàng ta đột nhiên quay người, khẽ gẩy mái tóc, sau đó váy lam cao quý dày nặng bao trùm thân thể mềm mại, Trần Mục còn tưởng rằng bình thường nàng ta đều là dùng lụa xanh mỏng đơn giản che thân.

"Đi theo ta."

Giọng nói kia lạnh lùng bá đạo.

Trong tinh không xuất hiện vết nứt mắt dọc, Trần Mục đi theo phía sau Vân Mộng Trần tới tinh vực hoang vu, hắn nhìn thấy trong tinh không có vật khổng lồ mở to miệng rộng, trực tiếp cắn nát tinh thần, liệt hỏa và dung nham tựa như nước.

Thôn tinh cự thú hoành hành càn quấy ở vùng tinh vực này, Trần Mục phát giác được tần sóng năng lượng, một cây trường thương màu lam xé rách hư không, vừa vặn rơi vào trên đầu cự thú.

Ầm ầm!

Cự thú còn to lớn hơn cả sao trời bị giết chết, loại sinh linh hình thể này, có sức phòng ngự cường đại, cho dù là cường giả tuyệt đỉnh, cũng rất khó đối phó.

"Đây là Phệ Tinh Thú, nhiệm vụ của các ngươi là giết chết con Phệ Tinh Thú lớn nhất trong chỗ sâu nhất của mảnh tinh vực này, nó từng thôn phệ rất nhiều đồng loại, vô cùng khó giải quyết, Địa giai chủ tể tầm thường đều không dám trêu chọc nó."

Vân Mộng Trần cho Trần Mục nhiệm vụ mới: "Đó là đồng bọn của ngươi, Diệp Thương Khung, còn có Lâm Thanh Đại, các ngươi sẽ kết nhóm tham gia đại chiến vị diện."

Thanh niên người khoác lam giáp dậm chân mà đến, hắn ta rất trẻ, tư thế oai hùng phấn chấn, khom mình hành lễ với Vân Mộng Trần, thái độ cung kính: "Bái kiến tiền bối."

Có thân ảnh xinh đẹp chân đạp thanh liên mà đến, tiên tử váy xanh khom mình hành lễ: "Bái kiến cô cô."

Vân Mộng Trần khẽ gật đầu, nhàn nhạt nói: "Đây là Trần Mục, hắn sẽ cùng các ngươi tới đại chiến vị diện, bây giờ các ngươi mài rũa trước."

Diệp Thương Khung và Lâm Thanh Đại nhìn về phía Trần Mục.

"Nghe nói là Lục Huyền mang về, may mắn được gặp." Diệp Thương Khung đưa tay, trong mắt mang theo sự cao ngạo.

Trần Mục đưa tay, sau đó lúc hai người bắt tay, hai cỗ sức mạnh đáng sợ đồng thời phóng ra, không gian phát ra âm thanh đùng đoàng không dứt, Lâm Thanh Đại biết bọn họ đang phân cao thấp, không khỏi che miệng cười trộm.

"Đủ rồi! Ta không hi vọng các ngươi nội đấu, đại chiến vị diện rất tàn khốc, chỉ có đoàn kết hợp tác mới có thể lấy được thành tích tốt." Vân Mộng Trần quát lớn.

Diệp Thương Khung và Trần Mục đồng thời buông tay.

Trần Mục từ đầu đến cuối đều nở nụ cười trên mặt, Diệp Thương Khung cảm giác được một chút áp lực, thân là cường giả tuyệt đỉnh của vị diện thứ chín, từ trước đến nay hắn ta đều coi thường cường giả của vị diện cấp thấp, có loại cảm giác ưu việt hơn người một bậc.

"Xin chào, ta tên Lâm Thanh Đại."

"Tại hạ Trần Mục, xin chào."

Trần Mục có thể cảm giác được, Diệp Thương Khung và Lâm Thanh Đại đều rất mạnh, bọn họ là người nổi bật trong đám chủ tể trở xuống.

Vân Mộng Trần nhàn nhạt nói: "Các ngươi chuẩn bị xong thì xuất phát, đi săn con Phệ Tinh Thú cấp chủ tể kia, nhớ kỹ, ta sẽ không ra tay tương trợ, nếu như ngay cả thứ kia mà cũng không thể đối phó được, thì cũng không cần tới đại chiến vị diện cho mất mặt."

"Yên tâm đi."

Diệp Thương Khung nóng lòng muốn thử, vẻ mặt Lâm Thanh Đại thoải mái, chỉ có Trần Mục không dám khinh suất.

Giao phó xong hết thảy, Vân Mộng Trần quay người rời đi, nàng ta đi tới Tổ Tinh, nhìn thần thụ cung kính nói: "Tên kia rất thú vị, không biết có thân phận gì?"

Mặt ngoài Thần thụ hiện lên mặt người mơ hồ: "Đại đạo của hắn đến từ vị diện Vĩnh Hằng, nhưng ta không suy diễn được quá khứ của hắn, cũng có khả năng tới từ bỉ ngạn, trên người hắn có bí mật, là bí mật liên quan tới bỉ ngạn và Vĩnh Hằng."

"Muốn đi tra không?"

Trong mắt Vân Mộng Trần mang theo hiếu kỳ.

"Ngươi có nhiệm vụ quan trọng hơn, vị diện Chi Tử không thể cứ trống mãi, hiểu chưa?"

"Đã hiểu."

Vân Mộng Trần gật đầu.

Ánh mắt của nàng ta có chút phức tạp.

Tinh vực hoang vu, cự thú hoành hành.

Tư thái Lâm Thanh Đại ưu nhã, khuôn mặt mang theo nụ cười mỉm: "Chỗ sâu trong tinh vực, không gian hỗn loạn, bên cạnh Phệ Tinh Thú cấp chủ tể có đám Phệ Tinh Thú, muốn hoàn thành nhiệm vụ, không phải là chuyện đơn giản."

Vẻ mặt Diệp Thương Khung tự tin: "Các ngươi phụ trách dẫn những Phệ Tinh Thú khác rời đi, con Phệ Tinh Thú cấp chủ tể mạnh nhất kia để ta xử lý."

"Diệp đại ca, đây chính là cự thú mà Địa giai chủ tể cũng khó giải quyết." Lâm Thanh Đại có chút lo lắng, nàng ta cảm thấy Diệp Thương Khung có phần khinh suất.

Trần Mục bình tĩnh nói: "Ta có thể dẫn những cự thú còn lại rời đi, các ngươi liên thủ đối phó con Phệ Tinh Thú cấp chủ tể kia, thế nào?"

Mày liễu Lâm Thanh Đại khẽ nhướn, khuôn mặt mỉm cười: "Một đám Phệ Tinh Thú cũng rất khó đối phó."

Diệp Thương Khung nhàn nhạt nói: "Dẫn những con Phệ Tinh Thú còn lại rời đi, dù sao cũng đơn giản hơn việc săn giết Phệ Tinh Thú cấp chủ tể, Lâm muội muội, ngươi phụ trách phụ trợ ta."

Lâm Thanh Đại khẽ gật đầu, đôi mắt đẹp mang theo ý cười: "Trần Mục, nếu như ngươi gặp phải phiền phức, có thể truyền âm cho ta, ta sẽ tới giúp ngươi."

"Được thôi."

Một mình Trần Mục đi vào chỗ sâu trong tinh vực.

Trong mắt Diệp Thương Khung mang theo nghi hoặc: "Cho dù vị diện Chi Tử của chúng ta gặp nạn, vị diện Thâm Lam vẫn còn rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh, tại sao phải lựa chọn cường giả tuyệt đỉnh từ bên ngoài, như thế khiến cho chúng ta trông rất vô dụng."

Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Thanh Đại ngưng lại, trầm giọng nói: "Diệp đại ca, đây là sắp xếp của Sáng Thế mẫu thần, chúng ta không cần chất vấn, hắn nhất định là không đơn giản."

"Có lẽ vậy đi."

Diệp Thương Khung không để Trần Mục vào mắt.

Lâm Thanh Đại không có xem nhẹ Trần Mục, nàng ta và Diệp Thương Khung cùng ở phía xa, chờ Trần Mục động thủ.

Chỗ sâu trong tinh vực, Trần Mục đạp không mà đi, hắn giấu đi tất cả khí tức của mình, đôi mắt ngắm nhìn nơi xa, chỗ đó có tồn tại cùng loại với hắc động.

Hắc động kia là miệng lớn của Phệ Tinh Thú cấp chủ tể, sâu không thấy đáy, dữ tợn đáng sợ, chung quanh không ngừng có sao trời bị quy tắc nghiền nát, hóa thành cát chảy.

Bình Luận (0)
Comment