Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 786 - Chương 786: Kiếm Đạo Thuế Biến (2)

Chương 786: Kiếm Đạo Thuế Biến (2)

Vô số vụn băng trong suốt rơi xuống.

Lúc băng chi hoa hoàn toàn biến mất, Trần Mục xuất hiện ở trước mặt Vân Mộng Trần, người sau hơi kinh ngạc: "Không nghĩ tới ngươi cũng khá nhanh, xem thường ngươi rồi."

"Đa tạ tiền bối chỉ điểm."

Trần Mục khom người tỏ ý, không có chỉ điểm của Vân Mộng Trần, đại khái hắn phải mất rất lâu mới có thể ngộ được cảnh giới dung đạo chân chính.

Đôi mắt xinh đẹp của Vân Mộng Trần híp lại, nàng ta lại xuất thủ với Trần Mục lần nữa, ánh nước xanh biếc và kiếm quang kim sắc đối đầu, mặt biển dấy lên sóng to gió lớn.

Trần Mục tay cầm băng kiếm, vung kiếm chém ra, trong phạm vi nghìn dặm phút chốc đều bị đóng băng.

"Ngươi cảm thấy có thể đóng băng được ta?"

Vân Mộng Trần đến gần Trần Mục, lúc nàng ta xuất thủ, cho dù bị băng kiếm chém trúng, thân thể vẫn giống như nước chảy, quy tắc băng kiếm không có tác dụng.

Băng kiếm trong tay Trần Mục đột nhiên sụp đổ, đôi mắt đẹp của Vân Mộng Trần ngưng lại, bên trong vụn băng có kim quang nhàn nhạt, bên trong kim quang hàm ẩn đường vân đặc thù.

"Nhưng ta không muốn đóng băng ngươi." Trong tay Trần Mục nhanh chóng kết ấn, hắn không có cách nào đóng băng được Vân Mộng Trần, nhưng có thể đóng băng không gian và thời gian.

Bên trong băng kiếm vỡ nát, cất giấu quy tắc thời gian và quy tắc không gian, Vân Mộng Trần đứng im giữa không trung, trong mắt mang theo vẻ thưởng thức: "Khôn lỏi."

Giữa không trung, trật tự xiềng xích không gian và trật tự xiềng xích thời gian trói buộc Vân Mộng Trần.

Vẻ mặt Vân Mộng Trần nghiêm túc, vô thượng đại đạo hiện lên, đó là một dòng sông ngân sắc, giống như ngân hà duy mỹ treo ngang tinh không.

Hai đạo trật tự xiềng xích cường đại mà Trần Mục ngưng tụ đồng thời đứt đoạn, đây chính là sức mạnh của chủ tể, có thể cưỡng ép kéo đứt trật tự xiềng xích.

Sông lớn ngân sắc từ trên trời giáng xuống, đuôi mày Vân Mộng Trần chau lên: "Ngươi rất không tồi, nếu có thể trốn ra khỏi đại đạo của ta, ta liền công nhận ngươi."

Không gian xung quanh bị phong tỏa, Trần Mục không nơi có thể ẩn nấp, sông lớn ngân sắc trực tiếp thôn phệ hắn.

Năm đó Hoang Chủ dựa vào hoang đạo có thể dẫn hạm đội thoát khỏi tay chủ tể, Trần Mục nắm giữ kiếm đạo và hoang đạo, tất nhiên tràn đầy lòng tin.

Trần Mục bị sông lớn ngân sắc bao phủ, muốn bơi ra khỏi sông lớn, cho dù có bơi như thế nào cũng không thể bơi ra khỏi nước mặt, phảng phất như con sông này đang bám theo hắn.

Vân Mộng Trần đứng ở mặt nước, nhìn lòng bàn chân, khóe miệng lộ ra nụ cười giễu cợt: "Đại đạo của ta có thể bao phủ tinh không, một khi rơi vào đó, Địa giai chủ tể cũng không thể trốn thoát."

"Không hổ là vô thượng đạo!" Trần Mục không thể không bội phục, hắn với chủ tể vẫn có khoảng cách: "Nhưng muốn nhốt được ta, không dễ dàng như vậy."

Toàn thân Trần Mục bốc lên kim quang, hắn lấy thân hóa kiếm, phát huy kiếm đạo trong cơ thể đến cực hạn, trật tự quy tắc bên trong sông lớn ngân sắc kết thành xiềng xích.

Cách cách cách!

Không ngừng có xiềng xích bị cắt đứt.

Vân Mộng Trần có chút ngoài ý muốn: "Kiếm đạo thật mạnh, có thể thoát khỏi trói buộc của vô thượng đạo, chẳng lẽ hắn đến từ cái vị diện mai danh ẩn tích kia?"

Truyền thuyết nói, vị diện Vĩnh Hằng có cường giả đạt thành đạo nhất, nhưng đó chẳng qua chỉ là truyền thuyết, nếu thật sự có cường giả đạo nhất, thì vị diện Vĩnh Hằng cũng sẽ không sa sút.

"Cho dù không phải tuyệt đỉnh cường giả của vị diện Vĩnh Hằng, nhưng có thể kéo đứt trật tự xiềng xích của ta, vậy chỗ vị diện của hắn, chí ít cũng đã từng là vị diện siêu cấp." Vân Mộng Trần có thể xác định Trần Mục có vô thượng đạo.

Có được vô thượng đạo, đủ để đại diện vị diện Thâm Lam tham gia đại chiến vị diện, trong mắt Vân Mộng Trần mang theo vui sướng, nhưng mà trên mặt nàng ta cũng không hề biểu hiện ra ngoài.

Trần Mục xông phá phong tỏa của trật tự quy tắc, hắn phóng lên trời, trong chớp mắt xuất hiện ở tinh không, thế nhưng sông dài ngân hà của Vân Mộng Trần cũng theo tới tinh không.

"Muốn chạy? Không dễ như vậy đâu!"

Khóe miệng Vân Mộng Trần ẩn chứa nụ cười nghiền ngẫm.

Trần Mục lấy thân hóa kiếm, trong thân kiếm chiếu ra thân thể lúc đầu của hắn, phảng phất như đặt mình vào dòng sông thời gian, khó thể bỏ trốn, cũng không thể thoát khỏi.

Bên trong sông lớn ngân sắc bỗng nhiên nở rộ vạn đạo kiếm quang, vọt về các phương hướng khác nhau, Vân Mộng Trần khẽ nhíu mày, nhất thời nàng ta cũng không biết chân thân của Trần Mục nấp ở nơi nào.

Có đạo kiếm quang nhanh chóng xuyên thẳng qua sông lớn ngân sắc, Vân Mộng Trần phát giác được dị thường, nàng ta dời bước đi tới tinh không, sau đó duỗi ngón tay nhỏ nhắn ra, đạo kiếm quang kia bị ngăn lại, sau đó hóa thành lưu quang kim sắc biến mất.

Từng đạo từng đạo kiếm quang biến mất không thấy đâu nữa.

Đầu mày Vân Mộng Trần hơi cứng lại, nàng ta không cảm nhận được khí tức của Trần Mục: "Hắm thật sự chạy trốn rồi?"

Một tuyệt đỉnh trốn thoát từ trong tay Thiên giai chủ tể, nói ra có chút mất mặt, Vân Mộng Trần còn đang tìm kiếm Trần Mục, nhưng hoàn toàn không cảm ứng được khí tức của hắn.

"Sơ suất rồi."

Vân Mộng Trần thu hồi vô thượng đại đạo.

Sông lớn ngân sắc biến mất, vẫn không nhìn thấy bóng dáng Trần Mục đâu: "Tên này!"

Vân Mộng Trần vừa mừng vừa sợ, Trần Mục có thể biến mất ngay dưới mắt nàng ta, thực lực như vậy nhất định có thể lấy được thành tích tốt trong đại chiến vị diện.

"Trần Mục?"

Vân Mộng Trần thấp giọng gọi.

Trần Mục lại chậm chạp không xuất hiện.

Bỗng nhiên không gian vặn vẹo, một đạo thân ảnh quen thuộc từ đó bước ra, Vân Mộng Trần nhìn Trần Mục, bừng tỉnh đại ngộ: "Ha ha, đồ khôn lỏi."

Ban nãy vạn đạo kiếm quang phân tán đều là thủ thuật che mắt, đặc biệt là đạo kiếm quang mang theo khí tức của hắn kia, chính là phân tán lực chú ý của Vân Mộng Trần.

Trần Mục không có trốn, bởi vì hắn không có đường để trốn, chỉ có thể phong ấn chính mình ở tại chỗ.

"Không biết có thông qua khảo hạch của tiền bối hay không?" Trần Mục lạnh nhạt nhìn Vân Mộng Trần.

"Miễn cưỡng miễn cưỡng, chênh lệch quá xa với vị diện Chi Tử ban đầu của chúng ta, còn cần rèn luyện."

"Rèn luyện tiếp theo là?"

Khóe miệng Vân Mộng Trần giương lên độ cong quỷ dị: "Nội dung kế tiếp sẽ rất thú vị."

Bình Luận (0)
Comment