Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 793 - Chương 793: Chuyện Về Phụ Thân (1)

Chương 793: Chuyện Về Phụ Thân (1)

Thời điểm chạng vạng tối, Trần Dĩnh mang Đậu Đậu trở lại Trần gia, mọi người nghe nói Đậu Đậu trở về, đều vui mừng chạy tới nghênh đón, nhưng Đậu Đậu đang ngủ say.

Đường Uyển nhỏ giọng nói: "Không được làm ồn khiến Đậu Đậu tỉnh, để cho nàng nghỉ ngơi cho tốt."

Trần Dao gật đầu, mở miệng cười: "Tỷ tỷ, để Đậu Đậu ngủ cùng ta, tỷ ở Thiên Cung thường xuyên chăm sóc Đậu Đậu, cũng cho ta chăm sóc mấy ngày."

"Được thôi."

Trần Dĩnh cũng có chút mệt mỏi.

Nàng ta cũng muốn về Trần gia nghỉ ngơi hai ngày.

Trần Dao mang Đậu Đậu trở về phòng nghỉ ngơi, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đi theo bên người các nàng.

Trần Dĩnh khẽ cười nói: "Nương, Phục Tiên tỷ tỷ nói rồi, để Đậu Đậu về Trần gia chơi một đoạn thời gian, ngài có rất nhiều thời gian để gặp nàng."

"Được."

Đường Uyển cười rất vui vẻ.

Bà ra đã ngóng trông Đậu Đậu trở về từ rất sớm, còn chuẩn bị rất nhiều lễ vật cho nàng ta.

Trong phòng, Đậu Đậu nằm ở trong chăn, nàng ta gối lên cánh tay Trần Dao, ngủ rất say sưa.

Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch chỉ có thể ngủ ở chân giường.

Trong cơ thể Trần Dao và Đậu Đậu có huyết mạch tương đồng, nàng ta nhìn thấy Đậu Đậu, liền sẽ nhớ tới những gì khi bé ca ca chăm sóc mình, trên mặt hiện lên ý cười, không khỏi muốn phải chăm sóc tốt cho Đậu Đậu.

Mặc dù Trần Mục không ở bên cạnh Đậu Đậu, nhưng tất cả mọi người đều đang cố gắng để Đậu Đậu vui vẻ trưởng thành.

Bắc Hoang, Trần gia.

Sáng sớm ánh nắng tươi sáng, Đậu Đậu còn đang nằm trong chăn ấm áp, lông mi dài mảnh của nàng ta hơi hơi rung động, sau đó tay nhỏ dụi dụi đôi mắt.

Đậu Đậu mở đôi mắt sáng ngời ra, phát hiện Trần Dao ở bên cạnh, giọng nói bi ba bi bô: "Tiểu cô."

"Thơm quá đi."

Đậu Đậu nũng nịu ở trong lòng Trần Dao.

Khuôn mặt Trần Dao mang theo nụ cười mỉm: "Đậu Đậu, đợi lát nữa tiểu cô mang ngươi ra ngoài chơi."

"Được thôi!"

Đôi mắt to sáng ngời của Đậu Đậu lóe lên ánh sáng.

Sáng sớm, trong phòng, trước bàn trang điểm, Đậu Đậu xõa mái tóc dài vàng óng, Trần Dao đang chải tóc cho nàng ta, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đùa giỡn trong sân.

Rửa mặt súc miệng xong xuôi, Trần Dao dẫn Đậu Đậu đi ra ngoài, bên ngoài có mặt trời rất lớn, ánh mặt trời sáng rỡ rơi vào trên người rất ấm áp: "Thoải mái quá đi!"

Đình viện của phu phụ Trần Nghiêm.

Đậu Đậu vui sướng chạy vào trong viện: "Gia gia, bà bà, ta đến rồi."

Trần Nghiêm nhìn thấy cháu gái trên mặt tràn đầy nụ cười: "Tiểu Đậu Tử, để gia gia ôm một chút."

"Được ạ!"

Đậu Đậu bổ nhào vào trong lòng Trần Nghiêm.

Trần Nghiêm cười to ha ha: "Bà bà đang làm đồ ăn ngon cho ngươi, chờ một lát trước đã, đợi lát nữa gia gia dẫn ngươi đi dạo phố."

"Được thôi!"

Đậu Đậu vui vẻ vỗ tay.

Chỉ chốc lát sau, Đường Uyển bưng điểm tâm và canh nóng dày công làm đi ra: "Đậu Đậu, đến nếm thử tay nghề của bà bà, nhân lúc còn nóng mau ăn đi."

Dáng người Đậu Đậu nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng nàng ta ăn đồ ăn đều là tự mình ăn, hơn nữa khẩu vị rất tốt, rất nhanh liền ăn hết tất cả bánh ngọt mà Đường Uyển làm.

Đường Uyển nhiệt tình nói: "Đậu Đậu, bà bà làm y phục cho ngươi, mau tới thử xem."

"Được thôi, cám ơn bà bà!" Đậu Đậu rất có lễ phép, vui vẻ đi theo Đường Uyển.

Đường Uyển làm rất nhiều váy nhỏ xinh đẹp cho Đậu Đậu, Đậu Đậu thay sang bộ váy màu hồng tươi đẹp, vui vẻ hoạt bát.

Nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của nàng ta, Đường Uyển không khỏi nghĩ đến Trần Dĩnh khi còn bé.

Trần Hãn và Sở Vũ đến đình viện, trong lòng bọn họ ôm một bé trai, vào trong đình viện mới để bé trai trong lòng xuống, hắn ta vừa đầy một tuổi, còn nhỏ hơn Đậu Đậu một chút.

"Tiểu thúc, tiểu thẩm nương, chào hai người." Đậu Đậu nhìn thấy bọn họ nhiệt tình chào hỏi.

Trần Hãn mỉm cười giới thiệu: "Đậu Đậu, đây là Trần Phàm, hắn là đệ đệ của ngươi."

"Phàm Phàm, mau gọi tỷ tỷ."

"Chào tỷ tỷ."

Trần Phàm có chút thẹn thùng.

Đậu Đậu bi ba bi bô nói: "Phàm Phàm, gia gia nói muốn đưa ta đi dạo phố, chúng ta cùng đi chơi."

Trần Phàm ngẩng đầu nhìn phụ mẫu, Trần Hãn và Sở Vũ cười gật đầu, có được phê chuẩn, hắn ta vội vàng gật đầu với Đậu Đậu.

Mặc dù hai người bọn họ rất nhỏ, nhưng tố chất thân thể mạnh hơn những đứa trẻ bình thường rất nhiều.

Trần Phàm không giống Đậu Đậu có thể đạp không mà đi, nhưng mà cũng đã có thể chạy có thể nhảy, rất nhanh liền đi theo đằng sau Đậu Đậu cực kỳ vui vẻ.

Nhìn thấy hai đứa trẻ có thể chơi chung với nhau, Trần Hãn cùng Sở Vũ nhìn nhau cười một tiếng.

Bọn họ không có ý định sinh thêm con nữa, nhưng sợ Đậu Đậu không có bạn chơi, liền sinh hạ Trần Phàm.

Trần Nghiêm đúng hẹn mang bọn họ đến Hắc Thạch thành, mua rất nhiều đồ ăn vặt cho bọn họ, Trần Hi còn mua cho bọn họ búp bê vải.

"Cám ơn đại cô."

Đậu Đậu và Trần Phàm lanh lảnh nói.

Dọc đường, bách tính của Hắc Thạch thành còn chủ động tặng lễ vật nhỏ cho bọn họ, mọi người nghe nói Đậu Đậu là nữ nhi của Trần Mục và Khương Phục Tiên, Hắc Thạch thành đều sôi trào rồi.

Trong thành rất nhanh liên vây kín tới mức nước chảy không lọt.

Trần Nghiêm chỉ có thể dẫn bọn họ trở về sớm, ở gần Trần gia có hồ nước, Trần Dao mang bọn họ đi nghịch nước ở chỗ này, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch mò cá ở trong hồ.

Trần Thiên Nam cố ý đi tới bên hồ: "Tiểu Đậu Tử, Tiểu Phàm."

"Tằng tổ."

Đậu Đậu và Trần Phàm đồng thời chạy tới.

Trên đầu Trần Thiên Nam có thêm chút tóc trắng, thân thể vẫn khoẻ mạnh, ông ta ôm lấy hai người, mặt mũi tràn đầy vui sướng, nhìn tiểu bối Trần gia là vui vẻ.

Đám người Trần Tô và Trần Đồng đều làm việc ở Tiên giới, gần đây có thể phải điều đi Thiên Cung, Trần Ngang và Tần Di ở Tiêu Dao minh, còn cần tiếp nhận rèn luyện.

Trần Thiên Nam đã rất lâu không gặp được tiểu bối Trần gia, đám người Trần Hãn cũng là nghe nói Đậu Đậu trở lại Trần gia, mới đi suốt đêm từ Yêu Vực trở về.

"Tằng tổ nướng cá cho các ngươi ăn."

"Ăn cá, được thôi!"

Trần Nghiêm mò được rất nhiều cá lớn màu vàng trong hồ, cá ở nơi này trong cơ thể ẩn chứa đại lượng vật chất linh tính.

Ban đêm, sân tập võ.

Bên đống lửa, tộc nhân Trần gia đoàn tụ, Trần Dao và Trần Hi phụ trách nướng cá, Trần Phàm và Đậu Đậu phụ trách ăn, mọi người nhìn bọn họ cười to ha ha.

Bình Luận (0)
Comment